Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 445: Tôi hỗn xược với mỗi em thôi
Editor: Cà Chua.
Phong Kiêu ngẩng đầu, nhướng mày.
An Mộc cúi đầu, “Tôi không nên làm trái lời anh, làm cho Đồng Đồng Trụ đi vào, chuyện này tôi sai rồi.”
Khóe môi Phong Kiêu cong lên một nụ cười thâm thúy, “Đây cũng là nhà em, cái gì mà nên hay không chứ?”
Đây cũng là nhà em….
Nhà……
Lời nói này đột nhiên làm An Mộc cảm thấy ấm áp vô cùng.
Nhìn những đồ vật xung quanh.
Bất giác thấy trong đó, những đồ vật của cô đã chiếm toàn bộ không gian trong phòng.
Vì trước kia thường xuyên giả bộ xấu xí nên An Mộc rất thích những đồ vật đẹp.
Búp bê Tây Dương màu hồng, hoa kẹp tóc, trên bàn còn có một con khỉ gốm cực kì tinh xảo, còn có một bức ảnh……hai người mặc quần áo cosplay, phóng to, treo một bức trên tường, một bức nhỏ hơn để ở trên tủ đầu giường.
Ở trên giá treo quần áo còn có bộ đồ tây của anh, trong buồng vệ sinh còn có đồ rửa mặt của anh, Phong Kiêu không thích đồ trang trí nhưng trên bàn lúc nào cũng có một chiếc bút máy và một quyển sổ nhỏ, là thứ để anh ghi chép lại những việc cần nhớ hằng ngày.
Phòng ngủ chính này, từng chi tiết đều có mặt trong sinh hoạt hằng ngày của cô và anh, vậy nên, căn phòng này chính là nhà của bọn họ.
An Mộc nhếch miệng cười, “Phong Kiêu, anh thật tốt.”
Phong Kiêu nghiêng đầu, bộ dạng lại vô cùng ngây thơ chất phác, “Em khen tôi như vậy, muốn tôi tốt hơn thế này sao?”
Nói xong, anh đứng lên.
An Mộc tức khắc chạy nhanh vào phòng tắm, “Ha ha ha, hôm qua anh đã đem phần của ngày hôm qua dự chi rồi, không thể hôm nay cũng đối xử không tốt với tôi như thế được!”
Hôm qua nhiều lần như vậy, đến cuối cùng An Mộc liên tục cầu xin tha thứ, hơn nữa còn nghiêm túc nói Phong Kiêu dừng lại!
Phong Kiêu lại nói, vậy dùng luôn phần của ngày mai!
Cuối cùng An Mộc bị anh làm cho sức cùng lực kiệt, giờ phút này thấy ánh mắt anh ta có một tia giảo hoạt, An Mộc không chạy mới là đồ ngốc.
Khóa trái cửa phòng tắm lại, liền nghe được tiếng đập cửa, “Mở cửa.”
“Không mở!”
“Ngoan đi…..anh sẽ tắm cho em nhé.”
An Mộc đỏ mặt, “Không cần!”
“Vậy chúng ta cùng nhau tắm nhé?”
Tắm uyên ương?
Mặt An Mộc đã nóng đỏ như thiêu, “Tại sao da mặt anh lại dày như thế!”
Phong Kiêu dừng việc gõ cửa lại, “Em không mở cửa sao?”
“Không mở!”
“Chắc chưa? Cho em một cơ hội cuối, không mở cửa, lát nữa đừng xin tha thứ!”
An Mộc yếu đuối mở miệng, “Nhưng hôm nay chỉ một lần thôi có được không?”
“…..Được.”
An Mộc mở cửa.
Phong Kiêu tựa lang hổ lao vọt vào nhà tắm, xả nước bồn tắm, ánh mắt liền nhanh chóng dán vào người An Mộc.
Hơi nước mờ mịt căn phòng, An Mộc nắm chặt lấy quần áo mình, trái tim thình thịch nhảy trong lồng ngực.
Phong Kiêu từng bước một tiến về phía trước, thân hình cao lớn chèn ép An Mộc, “Em vẫn không nhúc nhích, muốn tôi cởi đồ giúp em sao?”
“Đương nhiên không phải!” An Mộc hoảng sợ, nhanh chóng cởi đồ, nhảy vào bồn tắm.
Cô vừa đưa mình yên vị vào bồn tắm, liền cảm giác nước trong bồn đang dâng đến ngực, đột nhiên nhanh chóng dâng lên đến tận cổ, quay sang đã thấy Phong Kiêu bước vào, ngồi phía sau cô, đôi tay nhẹ nhàng xoa xoa làn da trước ngực, cảm giác vô cùng quyến rũ!
An Mộc nhìn, nuốt nước miếng đánh ực, cô vừa khẽ động đậy, bên hông đã bị Phong Kiêu túm lấy, tiếp theo anh cúi đầu, hung hăng cắn một cái vào cổ cô.
An Mộc cảm thấy toàn thân như bị điện giật, trong chốc lát không còn ý thức được nhiều nữa.
“Hôm nay chúng ta sẽ thử trong nước nhé.” Bên tai cô, lời nói của anh vừa rơi xuống, cả người An Mộc lập tức bị nâng lên, sau đó lại ngồi trong lòng anh yên vị, chỗ nào đó của anh cọ xát vào nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể, sau đó bàn tay anh đưa xuống, xoa nắn vài cái, sau đó hung hăng tấn công xuống vùng dưới.
Trong phòng tắm, tiếng nước xôn xao vang lên, hỗn loạn trong tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc.
Sau đó…..
“Phong Kiêu, anh nói chỉ làm một lân thôi mà!”
“A, mỗi lần tôi ra, tính đó là một lần.”
An Mộc:….”Hỗn xược!”
“Tôi chỉ hỗn xược với mỗi em thôi.”
An Mộc:…..
Phong Kiêu ngẩng đầu, nhướng mày.
An Mộc cúi đầu, “Tôi không nên làm trái lời anh, làm cho Đồng Đồng Trụ đi vào, chuyện này tôi sai rồi.”
Khóe môi Phong Kiêu cong lên một nụ cười thâm thúy, “Đây cũng là nhà em, cái gì mà nên hay không chứ?”
Đây cũng là nhà em….
Nhà……
Lời nói này đột nhiên làm An Mộc cảm thấy ấm áp vô cùng.
Nhìn những đồ vật xung quanh.
Bất giác thấy trong đó, những đồ vật của cô đã chiếm toàn bộ không gian trong phòng.
Vì trước kia thường xuyên giả bộ xấu xí nên An Mộc rất thích những đồ vật đẹp.
Búp bê Tây Dương màu hồng, hoa kẹp tóc, trên bàn còn có một con khỉ gốm cực kì tinh xảo, còn có một bức ảnh……hai người mặc quần áo cosplay, phóng to, treo một bức trên tường, một bức nhỏ hơn để ở trên tủ đầu giường.
Ở trên giá treo quần áo còn có bộ đồ tây của anh, trong buồng vệ sinh còn có đồ rửa mặt của anh, Phong Kiêu không thích đồ trang trí nhưng trên bàn lúc nào cũng có một chiếc bút máy và một quyển sổ nhỏ, là thứ để anh ghi chép lại những việc cần nhớ hằng ngày.
Phòng ngủ chính này, từng chi tiết đều có mặt trong sinh hoạt hằng ngày của cô và anh, vậy nên, căn phòng này chính là nhà của bọn họ.
An Mộc nhếch miệng cười, “Phong Kiêu, anh thật tốt.”
Phong Kiêu nghiêng đầu, bộ dạng lại vô cùng ngây thơ chất phác, “Em khen tôi như vậy, muốn tôi tốt hơn thế này sao?”
Nói xong, anh đứng lên.
An Mộc tức khắc chạy nhanh vào phòng tắm, “Ha ha ha, hôm qua anh đã đem phần của ngày hôm qua dự chi rồi, không thể hôm nay cũng đối xử không tốt với tôi như thế được!”
Hôm qua nhiều lần như vậy, đến cuối cùng An Mộc liên tục cầu xin tha thứ, hơn nữa còn nghiêm túc nói Phong Kiêu dừng lại!
Phong Kiêu lại nói, vậy dùng luôn phần của ngày mai!
Cuối cùng An Mộc bị anh làm cho sức cùng lực kiệt, giờ phút này thấy ánh mắt anh ta có một tia giảo hoạt, An Mộc không chạy mới là đồ ngốc.
Khóa trái cửa phòng tắm lại, liền nghe được tiếng đập cửa, “Mở cửa.”
“Không mở!”
“Ngoan đi…..anh sẽ tắm cho em nhé.”
An Mộc đỏ mặt, “Không cần!”
“Vậy chúng ta cùng nhau tắm nhé?”
Tắm uyên ương?
Mặt An Mộc đã nóng đỏ như thiêu, “Tại sao da mặt anh lại dày như thế!”
Phong Kiêu dừng việc gõ cửa lại, “Em không mở cửa sao?”
“Không mở!”
“Chắc chưa? Cho em một cơ hội cuối, không mở cửa, lát nữa đừng xin tha thứ!”
An Mộc yếu đuối mở miệng, “Nhưng hôm nay chỉ một lần thôi có được không?”
“…..Được.”
An Mộc mở cửa.
Phong Kiêu tựa lang hổ lao vọt vào nhà tắm, xả nước bồn tắm, ánh mắt liền nhanh chóng dán vào người An Mộc.
Hơi nước mờ mịt căn phòng, An Mộc nắm chặt lấy quần áo mình, trái tim thình thịch nhảy trong lồng ngực.
Phong Kiêu từng bước một tiến về phía trước, thân hình cao lớn chèn ép An Mộc, “Em vẫn không nhúc nhích, muốn tôi cởi đồ giúp em sao?”
“Đương nhiên không phải!” An Mộc hoảng sợ, nhanh chóng cởi đồ, nhảy vào bồn tắm.
Cô vừa đưa mình yên vị vào bồn tắm, liền cảm giác nước trong bồn đang dâng đến ngực, đột nhiên nhanh chóng dâng lên đến tận cổ, quay sang đã thấy Phong Kiêu bước vào, ngồi phía sau cô, đôi tay nhẹ nhàng xoa xoa làn da trước ngực, cảm giác vô cùng quyến rũ!
An Mộc nhìn, nuốt nước miếng đánh ực, cô vừa khẽ động đậy, bên hông đã bị Phong Kiêu túm lấy, tiếp theo anh cúi đầu, hung hăng cắn một cái vào cổ cô.
An Mộc cảm thấy toàn thân như bị điện giật, trong chốc lát không còn ý thức được nhiều nữa.
“Hôm nay chúng ta sẽ thử trong nước nhé.” Bên tai cô, lời nói của anh vừa rơi xuống, cả người An Mộc lập tức bị nâng lên, sau đó lại ngồi trong lòng anh yên vị, chỗ nào đó của anh cọ xát vào nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể, sau đó bàn tay anh đưa xuống, xoa nắn vài cái, sau đó hung hăng tấn công xuống vùng dưới.
Trong phòng tắm, tiếng nước xôn xao vang lên, hỗn loạn trong tiếng rên rỉ và tiếng thở dốc.
Sau đó…..
“Phong Kiêu, anh nói chỉ làm một lân thôi mà!”
“A, mỗi lần tôi ra, tính đó là một lần.”
An Mộc:….”Hỗn xược!”
“Tôi chỉ hỗn xược với mỗi em thôi.”
An Mộc:…..
Bình luận truyện