Ông Xã Là Diêm Vương Đại Nhân

Chương 31: Bảo mẫu



" Mami, cái này ngon này, người mau ăn đi."

".........." một miếng bánh ngọt được cho vào miệng.

" Mami, cái này nữa cái này nữa."

".........." miếng bánh thứ hai lại được cho vào miệng.

Lăng U trợn mắt nhìn Bạch Dật đang lựa bánh ngon ngọt cho cô ăn. Boss nói xong liền thẳng tay ném nhóc con này cho cô, hoàn toàn không sợ cô sẽ hại đến thằng bé. Từ trước đến giờ Lăng U chưa từng trông trẻ con, nhưng Bạch Dật có vẻ rất dễ, nó có thể bám cô cả ngày mà không cần chơi gì.

" Mami, người không thích Tiểu Dật sao?" Bạch Dật thấy cô cứng nhắc miễn cưỡng ăn đồ mình đưa thì ngước đôi mắt to tròn đẫm nước mắt nhìn cô.

Lăng U cảm thấy có chút tội lỗi khi nhìn thấy nhóc con như thế này. Chính là không đành lòng nhìn nó bị tổn thương.

" Cô rất thích Tiểu Dật nha. Nào, mau ăn đi." Lăng U vội dỗ dành rồi đút miếng bánh vào miệng nó, lập tức cái miệng nhỏ lại cười vui vẻ.

" Mami thích nhiều không?"

" Thích...... nhiều."

" Thích nhiều vậy thì làm mami của Tiểu Dật đi?"

"........."

Tối đó Lăng U nằm trên giường mở to mắt nhìn trần nhà, cứ nghĩ đến câu nói của nhóc con lúc sáng là cô lại không ngủ được. Cô nghe nói anh đã có một đứa con trai là Bạch Dật nhưng lại chưa từng thấy ai nói về mẹ của nhóc con. Anh....... chắc đã lấy vợ rồi nhỉ, nếu không Bạch Dật từ đâu mà có đây!

Sáng sớm Lăng U lại mang theo tâm trạng vui vẻ đi làm, đến khi nhận được nhiệm vụ của ngày hôm nay, mặt cô lại dài ra cả mấy mét. Như thế nào lại tiếp tục làm bảo mẫu chứ?

" Mami, cái này hợp với người a." Bạch Dật cầm theo một chiếc váy chạy đến chỗ Lăng U hí hửng nói.

Lăng U đang gặm nhấm nỗi buồn vì công việc, thấy Bạch Dật chạy tới mới để ý đến thằng bé. Chiếc váy này là mẫu mới nhất của một thương hiệu nổi tiếng, giá cả lại trên trời, lương tháng đầu tiên còn chưa lấy được, cô lấy đâu ra tiền mà mua chứ?

Mà nghĩ lại sao nhóc con này lại dẫn cô vào đây chứ? Đây đâu phải chỗ bán đồ chơi, lại càng không có quần áo trẻ con, mà nó lại cứ chạy loanh quanh tìm đồ cho cô.

" Mami không thích sao?" Bạch Dật nghiêng đầu nhìn cô.

" Thích." thích lắm nhưng không đủ tiền mua a.

" Mami không có tiền sao? Không sao không sao, cái này là papa trả, chúng ta chỉ việc lựa thôi."

Lăng U lại khóc trong lòng, cái gì mà boss trả chứ, chắc chắn là sẽ trừ vào tiền lương tháng này của cô.

Bạch Dật thấy cô đã đồng ý mua thì lén lấy điện thoại nhắn tin cho một người.

" Đồ này là con tặng mami, không liên quan đến papa nhé."

" Con dùng tiền của ba mua tặng đồ cho mẹ con thì chính là ba tặng cho mẹ rồi. Nếu muốn tặng đồ thì tự kiếm tiền đi."

" Có chút tiền ấy mà ba cũng keo kiệt, dù sao mami cũng chưa biết sự thật, đợi con lớn con sẽ tự cưới mami."

" Thằng mất dạy, còn chưa lớn đã muốn ba mọc sừng rồi sao? Ba nói cho con biết, muốn cưới vợ thì đi mà tìm, đừng suốt ngày nhăm nhe vợ người khác. Vợ thì chỉ có một, con không có đứa này thì đẻ đứa khác. Trông vợ ba cẩn thận đấy."

".........."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện