Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!
Chương 24: Sao không tiếp tục? (5)
Editor: May
Lúc Cố Thanh Thanh trở lại biệt thự, đã là lúc rạng sáng.
Mới vừa dừng xe xong, người hầu đã tri kỷ mở cửa ra. Cố Thanh Thanh đóng tốt cửa xe đi vào, người hầu lễ phép hành lễ: “Phu nhân.”
Cố Thanh Thanh cúi đầu đổi giày, nhàn nhạt đáp lại một tiếng: “Ừ.”
Mới vừa tiến vào huyền quan, nương ánh đèn, người hầu nhìn thấy một thân Cố Thanh Thanh bị mưa xối đến ướt thấu, quần áo hơi mỏng dính sát vào thân thể, một đầu tóc đen cũng đầm đìa nhỏ nước, hoảng sợ: “Tôi đi lấy khăn lông, cần uống chút thuốc trị cảm không?”
“Không cần.” Cố Thanh Thanh nghiêm mặt lắc đầu, trên người còn có chút ướt, cô mang dép lê bước lên cầu thang, đi ra vệt nước đầy đất.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, một phòng thanh lãnh.
Móc di động ra tới nạp điện, vừa mới khởi động máy, một tin nhắn liền nhảy ra tới, là mẹ gửi tới.
“Con gái, mẹ đã nhận được 30 vạn con rể cho, anh trai con đã không có việc gì. Con phải nói lời cảm ơn thật tốt với con rể, hai người các con phải tốt tốt đẹp đẹp, đừng chọc nó sinh khí, phải hầu hạ nó cho tốt, đặc biệt là tuyệt đối không thể ly hôn với nó, biết không?”
Cố Thanh Thanh nhìn tin nhắn vài giây, cũng không trả lời, mà là xoay người đi phòng tắm.
Ở dưới vòi hoa sen tắm nước ấm nửa tiếng, tắm tới làn da khuôn mặt đều đỏ lên, giống như mới tẩy đi bụi bậm trên người cùng trong lòng.
Sấy tóc xong, Cố Thanh Thanh ném chính mình vào giường, ôm gối đầu mềm mại, không biết là bởi vì mắc mưa cảm mạo, hay là vừa rồi với Lãnh Tư Thành quá kịch liệt, thể xác và tinh thần đều thực mỏi mệt.
Mẹ và anh trai còn tưởng rằng cô cùng Lãnh Tư Thành quan hệ thân mật, tốt tốt đẹp đẹp? Chỉ có trời biết, mỗi ngày cô trôi qua, là ngày tháng thế nào!
Nơi này cũng không phải nhà cũ của nhà họ Lãnh, cũng không phải chung cư Khuynh Thành mà Lãnh Tư Thành thường ở, chỉ là “Lãnh cung” cô sống một mình.
Lúc Cố Thanh Thanh trở lại biệt thự, đã là lúc rạng sáng.
Mới vừa dừng xe xong, người hầu đã tri kỷ mở cửa ra. Cố Thanh Thanh đóng tốt cửa xe đi vào, người hầu lễ phép hành lễ: “Phu nhân.”
Cố Thanh Thanh cúi đầu đổi giày, nhàn nhạt đáp lại một tiếng: “Ừ.”
Mới vừa tiến vào huyền quan, nương ánh đèn, người hầu nhìn thấy một thân Cố Thanh Thanh bị mưa xối đến ướt thấu, quần áo hơi mỏng dính sát vào thân thể, một đầu tóc đen cũng đầm đìa nhỏ nước, hoảng sợ: “Tôi đi lấy khăn lông, cần uống chút thuốc trị cảm không?”
“Không cần.” Cố Thanh Thanh nghiêm mặt lắc đầu, trên người còn có chút ướt, cô mang dép lê bước lên cầu thang, đi ra vệt nước đầy đất.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, một phòng thanh lãnh.
Móc di động ra tới nạp điện, vừa mới khởi động máy, một tin nhắn liền nhảy ra tới, là mẹ gửi tới.
“Con gái, mẹ đã nhận được 30 vạn con rể cho, anh trai con đã không có việc gì. Con phải nói lời cảm ơn thật tốt với con rể, hai người các con phải tốt tốt đẹp đẹp, đừng chọc nó sinh khí, phải hầu hạ nó cho tốt, đặc biệt là tuyệt đối không thể ly hôn với nó, biết không?”
Cố Thanh Thanh nhìn tin nhắn vài giây, cũng không trả lời, mà là xoay người đi phòng tắm.
Ở dưới vòi hoa sen tắm nước ấm nửa tiếng, tắm tới làn da khuôn mặt đều đỏ lên, giống như mới tẩy đi bụi bậm trên người cùng trong lòng.
Sấy tóc xong, Cố Thanh Thanh ném chính mình vào giường, ôm gối đầu mềm mại, không biết là bởi vì mắc mưa cảm mạo, hay là vừa rồi với Lãnh Tư Thành quá kịch liệt, thể xác và tinh thần đều thực mỏi mệt.
Mẹ và anh trai còn tưởng rằng cô cùng Lãnh Tư Thành quan hệ thân mật, tốt tốt đẹp đẹp? Chỉ có trời biết, mỗi ngày cô trôi qua, là ngày tháng thế nào!
Nơi này cũng không phải nhà cũ của nhà họ Lãnh, cũng không phải chung cư Khuynh Thành mà Lãnh Tư Thành thường ở, chỉ là “Lãnh cung” cô sống một mình.
Bình luận truyện