Chương 396: Tan nạn xe cộ
Lãnh Tư Thành nhìn cô, Cố Thanh Thanh cũng đang nhìn anh, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, nhất thời bên trong, lại không có người tiếp được lời nói nữa!Nửa ngày sau, ngược lại trợ lý Trình đi theo xuống xe sau Lãnh Tư Thành nói: “Người đại diện của Từ Tử Bội nói, hiện tại cô ta không có việc gì, chỉ là bị một chút kinh hách, có chút vết thương nhẹ, cũng không cần nằm viện. chỉ là chân của trợ lý cô ta bị gãy xương. Tử vong trong tai nạn xe cộ chính là tài xế của một chiếc xe khác. Hiện tại Từ Tử Bội ở bệnh viện, chờ đợi trợ lý cô ta làm phẫu thuật. Vừa rồi cũng đưa tài xe của chiếc xe khác đi nhà tang lễ của bệnh viện kia, cô ta còn đi thương tiếc. Hiện tại rất nhiều phóng viên…… Ai u!”Trợ lý Trình cúi đầu nói chuyện, không thấy được Lãnh Tư Thành bỗng nhiên đứng lại bất động, một đầu đụng phải lên.Lúc này Lãnh Tư Thành mới bỗng nhiên quay đầu lại, quay đầu trừng mắt liếc mắt nhìn anh ta một cái, “Đôi mắt của chú mọc trên đầu! “Cố Thanh Thanh ở trong cửa vừa nghe, thì ra là thế, Từ Tử Bội không có trở ngại, lại có phóng viên, sợ bị chụp đến, cho nên mới không đi, hơn nữa chuyến bay còn sửa thời gian.Không trở lại, chẳng lẽ đi bộ bên ngoài sao?Cô hơi hơi cúi đầu, trong lòng tựa hồ bị thứ gì đó ngăn chặn, không thể nhấc lên cũng không thể hạ xuống, nghẹn ở giữa không trung.Lãnh Tư Thành nhìn bộ dáng cô cúi đầu không nói, còn tưởng rằng cô dậy sớm không có tinh thần, tròng mắt lãnh đạm: “Mệt muốn chết, tôi trở về ngủ ngủ thêm một giấc. Tám giờ chú lại gọi tôi. “Vừa nói, vừa cởi bỏ nút áo âu phục. Đi hai bước, không nghe được âm thanh phía sau, anh lại quay đầu lại, thấy Cố Thanh Thanh quần áo đơn bạc, còn đứng ở cạnh cửa. Anh lập tức quay đầu lại, khẽ nhíu mày, giọng nói có một tia trách cứ: “Còn đứng ở cạnh cửa làm cái gì! Mặc ít như vậy còn hóng gió, giấc ngủ lại không đủ, bị cảm lại tới tìm tôi sao? “Cố Thanh Thanh lúc này mới “ồ" một tiếng, quay đầu lại nhìn anh một cái, không có cảm xúc gì gật gật đầu.Lãnh Tư Thành ở phía trước, cô ở phía sau, một đường đi theo giống như một cái đuôi nhỏ.Tới phòng ngủ rồi, bước chân của anh dừng lại, cô tựa hồ cũng nghe được cái gì, cũng dừng bước chân lại theo. Hai người vẫn như cũ cách vài bước xa, anh không vào cửa, cô cũng bất động, giống như nhất định phải bảo trì một chút khoảng cách với anh.
Bình luận truyện