Chương 488: Cơ hội
Đây là quan tâm sao? Có lẽ này thật là quan tâm, nhưng lúc anh và Từ Tử Bội ở bên nhau, cái loại phối hợp không hề khúc mắc này, hoàn toàn không phải một cái cấp bậc!“Không, không có việc gì. Thời tiết tốt, tôi ra ngoài đi dạo.”Bên kia, Lãnh Tư Thành cũng không hoài nghi, chỉ là nhàn nhạt hỏi: “Em ở nơi nào? Anh mới ra khỏi công ty, tới đón em.”Đón mình? Cố Thanh Thanh sửng sốt, hơn nửa ngày mới nhớ tới bữa tiệc buổi tối.“Tôi ở Húc……” Chữ “Dật” còn chưa nói ra miệng, cô chợt phát giác tới, “Tôi ở bên trung tâm thương mại Hoa Thành.”Húc Dật liền ở trung tâm thành phố, chung quanh rất nhiều trung tâm thương mại xa hoa, Hoa Thành chính là một trong số đó.“Được, vậy em tìm một quán cà phê chờ. Trên đường có thể sẽ có chút kẹt xe, phỏng chừng muốn hơn nửa tiếng mới đến.”Giọng nói của Lãnh Tư Thành vẫn an tĩnh đạm thực, cúp điện thoại, Cố Thanh Thanh sửng sốt vài giây, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, sờ túi xách của mình -- túi đựng mỹ phẩm dưỡng da đều ở trên lầu, lập tức xoay người vọt vào tòa nhà.Còn có nửa tiếng, thua người không thua trận, cho dù Từ Tử Bội lãnh diễm cao quý cỡ nào, cô cũng không muốn bị cô ta so thành bụi bậm!Cô muốn lên lầu, người phía trên vừa lúc tan tầm, ào ào một đám người xuống dưới, nhìn thấy Cố Thanh Thanh đang nôn nóng chờ thang máy, đều có chút kỳ quái: “Thanh Thanh, cô làm gì á?”Cố Thanh Thanh không có thời gian để ý đến bọn họ, đi lên tầng lầu, tìm kiếm ở vị trí của mình nửa ngày, rốt cuộc tìm được túi rồi, chạy nhanh vọt tới toilet, cẩn thận rửa mặt sạch sẽ, bôi nước hoa hồng sữa dưỡng phấn mắt linh tinh.Cố Thanh Thanh tan tầm sớm, chính là vì phòng ngừa thời điểm Lãnh Tư Thành lại đây trở tay không kịp.Mà khi anh thật sự muốn lại đây, cô vẫn là cảm thấy -- thời gian lại rất không đủ dùng, đối diện chính mình rối ren trong gương, cảm thấy hôm nay mình ra cửa đầu tóc lộn xộn, quần áo trên người ăn mặc có điểm quá tùy tiện, không mang đồ trang điểm, đến giày cao gót cũng không có mang…… Sớm biết vậy, cô lại nghỉ sớm tắm rửa một chút thì tốt rồi!Chờ sau khi cô thu thập xong ra cửa, quá một cái chỗ rẽ, vừa lúc đụng phải Lâm Chu Dật. Một đồ vật “Lạch cạch” một tiếng rơi xuống đất, Lâm Chu Dật nhặt lên vừa nhìn, là một thỏi son môi.“Cố tiểu thư……” Anh ở sau người muốn gọi tên cô, Cố Thanh Thanh cũng không có thời gian để ý tới, lập tức chạy ra khỏi tòa nhà.Hoa Thành còn cách Húc Dật một khoảng cách, đặc biệt là phải qua một cái ngã tư đường, đi qua ước chừng cần tốn thời gian mười phút. Cố Thanh Thanh nâng cổ tay lên xem thời gian -- hiện tại đã qua mười lăm phút, tính toán lộ trình, chỉ có hơn năm phút đồng hồ.Khoảng cách ngắn như vậy, ngồi xe rõ ràng là không có khả năng, cô đành phải một đường đi mau qua, giờ tan tầm, dòng xe cộ rất nhiều, Cố Thanh Thanh đứng ở ven đường chờ đèn tín hiệu, mới vừa biến đổi sang xanh liền lập tức nhích người. Lúc đi mau đến Hoa Thành , có một thiếu niên cưỡi xe đạp bay nhanh rẽ qua, cô vì trốn xe đạp, lui sang bên cạnh, thiếu chút nữa bị một chiếc BMW quẹo phải đụng vào.Tài xế kia cũng không phải người lương thiện, quay cửa kính xe xuống liền mắng: “Cô mắt mù à? Xe này của tôi chính là BMW mới mua, bán cô cũng không bồi nổi!”Lời còn chưa dứt, xe anh ta chợt “ầm” một tiếng vang lớn, bị một chiếc Rolls-Royce Phantom phía sau nghiêng đụng thẳng, đuôi xe lõm xuống một khối thật lớn, đến thanh hãm xung đều rớt.Tài xế hoảng sợ, đang định quay đầu lại mắng to, một giọng nói tĩnh đạm lãnh duệ liền truyền tới lỗ tai anh ta: “Chiếc Rolls-Royce số lượng có hạn này của tôi chính là mới mua, bán cả nhà anh cũng chưa chắc bồi thường nổi.”Ngay sau đó, cửa xe Rolls-Royce phía sau liền mở, một người đàn ông mặc tây trang thẳng màu đen, dáng người cao gầy, dung mạo lạnh lùng đẩy cửa xe ra đi xuống tới, tròng mắt màu hổ phách đảo qua, lúc dừng ở trên người Cố Thanh Thanh sửng sốt, hơi hơi lóe lên, chân thon dài vừa mở, thần thái tự nhiên đi về phía cô.Tài xế BMW vốn còn muốn chơi ngang, vừa thấy đến một thân khí chất tự phụ cao ngạo này của Lãnh Tư Thành, khí thế nháy mắt liền yếu đi vài phần. Nhưng anh ta vẫn là nói: “Xe của anh tông vào đuôi xe, chịu trách nhiệm toàn bộ!”Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý anh ta, trực tiếp đi về phía trước mặt Cố Thanh Thanh, cánh tay thon dài duỗi ra, ôm eo cô, đưa cô tới vị trí an toàn ven đường. Còn nhìn cô lên xuống vài lần, “Có chỗ nào bị thương không?”
Bình luận truyện