Chương 10: Chương 10
Chương 10: Chạy trối chết
Vừa ra tới sảnh yến hội, còn chưa có rời công ty, điện thoại của Viêm Liệt liền vang lên, rút ra xem thì là của Âu Nhược Nhã gọi tới. Có nên nghe không? Hắn giờ đã đủ rối loạn, còn thêm chuyện của tiểu Nhã, Viêm Liệt thật không muốn tiếp, nhưng cuối cùng vẫn là nhấn phím nghe.
“Tiểu Nhã, chuyện gì?” Viêm Liệt tận lực giữ cho thanh âm bình tĩnh.
“Tiểu Viêm, xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên lại rời đi?” Âu Nhược Nhã thanh âm tràn đầy nghi ngờ, cô một mực quan sát Viêm Liệt cùng tổng giám đốc, lại là thấy hai người nói cái gì rất thân mật, sau đó không biết tại sao, Viêm Liệt đột ngột rời bữa tiệc, bọn họ đã nói những gì?
Âu Nhược Nhã rất là mơ hồ.
“Không có chuyện gì, chỉ là thân thể đột nhiên không thoải mái chút, cảm thấy có chút khó chịu nên ra ngoài hóng mát một chút thôi, không cần lo lắng.” Đừng hận tại sao hắn lại nói dối, nhưng chuyện của hắn cùng tổng giám đốc nói, hắn làm thế nào có thể nói cho tiểu Nhã.
“Thật?” Âu Nhược Nhã căn bản không tin không có chuyện gì xảy ra, theo trực giác của cô mà đoán, nhất định là người đàn bà kia nói với Viêm Liệt những lời không bình thường! Về phần là cái gì, nhìn phản ứng của Viêm Liệt, tựa hồ cũng không phải chuyện gì tốt…
Cũng như thái độ của Viêm Liệt, Âu Nhược Nhã cảm thấy cũng không được xem là vui vẻ gì, như vậy nói cách khác chính là Viêm Liệt cùng tổng giám đốc đã xảy ra chuyện không vui…
Có được kết luận, Âu Nhược Nhã ở đầu kia điện thoại thiếu chút nữa bật cười.
“Thật, tiểu Nhã, tôi về nghỉ ngơi trước cô chơi vui vẻ.” Nói xong, Viêm Liệt khó giữ được phong độ mà cúp máy.
Hắn hiện tại không có tâm tình mà ứng phó với tiểu Nhã.
Âu Nhược Nhã nhướn mày nhìn điện thoại, từ hành vi của Viêm Liệt cho thấy, chuyện không vui này tựa hồ có chút nghiêm trọng khiến cho Viêm Liệt mất phong độ như thế, mặc dù đây cũng được coi là chuyện tốt, bởi vì, cô có thể xác định được ánh mắt mà tổng giám đốc nhìn về phía Viêm Liệt là loại cảm xúc kia…, nhưng là, bọn họ rốt cuộc nói chuyện đến đâu rồi, để Viêm Liệt phản ứng mạnh như thế này, Viêm Liệt vẫn là một người lạc quan ấm áp, rất ít khi tức giận, để mất phong độ như thế này cũng rất hiếm khi…
Trong bất chợt, Âu Nhược Nhã lại có chút lo lắng, có cảm giác như sẽ có chuyện gì đó phát sinh.
Viêm Liệt đi thẳng về công nhân viên túc xá của mình, đây là túc xá do tập đoàn Bắc Đường chuẩn bị cho các công nhân viên, bởi vì hắn là nhân viên mới hơn nữa còn là thực tập sinh nên chỗ ở chính là phòng trọ ba người, nhưng mà cho dù là nhà trọ có chất lượng kém nhất của tập đoàn Bắc Đường nhưng cũng là một người một gian phòng, phòng tắm đầy đủ hết.
Mở cửa đi vào, bên trong nhà một mảnh tối đen, hiển nhiên hai gã đồng nghiệp ở cùng vẫn chưa trở lại, bữa tiệc vừa mới bắt đầu, bọn họ dĩ nhiên sẽ không về.
Vào gian phòng của mình, đèn cũng không muốn mở, Viêm Liệt ngã người xuống giường, cả người cũng không thèm cử động, nhưng đầu óc lại vận chuyển thật nhanh.
“Viêm Liệt, cậu không có nghe nhầm, tôi vừa nói là, tôi thích cậu, hi vọng cậu trở thành bạn trai tôi, tôi nghĩ cậu lúc này có lẽ khó tiếp nhận.” Lời nói của tổng giám đốc giống như bị bỏ vào cái máy phát lại không ngừng trong đầu Viêm Liệt, một lần nữa lại lần nữa…
Rốt cuộc là vì sao, tổng giám đốc sao lại bất chợt đối với hắn nói ra những lời này? Đột nhiên như vậy, thật không thể tưởng tượng, như vậy khiến hắn không cách nào tiếp nhận!
Thật sự không cách nào tiếp nhận, tổng giám đốc, ở thời điểm chưa vào Học Viện Hoàng Gia, tên tuổi của tổng giám đốc đã nổi tiếng rồi, mà sau này hắn vào học viện Hoàng Gia, lại càng thường xuyên nghe nhắc tới cái tên Bắc Đường Yên này, mà cũng vì liên quan đến câu chuyện thần thoại lúc bấy giờ, nên đó là nguyên nhân mà hắn tới tập đoàn Bắc Đường làm việc!
Bắc Đường Yên, người tạo nên những chuyện thần thoại này là thần tượng của hắn, cũng chính là cái đích để hắn theo đuổi cùng vượt qua.
Nhưng là, bây giờ là loại tình huống gì, người mà hắn cung phụng tôn thờ như một loại thần tồn tại, nữ vương cao cao tại thượng, thế nhưng trước mặt hắn, nói cho hắn biết, cô thích hắn, quả thực là chuyện có nằm mơ cũng không nghĩ đến!
Nhưng mà, chuyện không muốn đến, cuối cùng cũng đối với hắn xảy ra, không hề báo trước mà xuất hiện trước mặt hắn, cho nên, hiện tại hắn đang đối mặt với vấn đề là rốt cuộc không biết nên phản ứng thế nào.
Phản ứng như thế nào? Đừng nói sau này làm sao đối mặt với tổng giám đốc, chỉ hiện tại, phản ứng của hắn chính là chạy trối chết, sau đó ở nơi này suy nghĩ lung tung, thật rất mất thể diện a, đã lớn già thế này, còn có chuyện trốn tránh, thế nhưng trước mặt chính là người mình hâm mộ nhất, làm ra loại chuyện tình mất mặt này, nhưng mà, lúc đó đầu óc hắn rất rối loạn, cũng không thể nghĩ nhiều như vậy.
Ai, tổng giám đốc rốt cuộc tại sao lại nói như vậy, nói là giỡn, tổng giám đốc cũng không thừa nhận, nhưng nếu không phải là nói giỡn, nói là chân thực khó khăn đến như vậy? Kia chỉ là hắn không tin, hắn làm sao tin được tổng giám đốc sẽ thích mình đâu, kia quả thực là nói chuyện trên trời, hắn và tổng giám đốc coi như đã từng gặp mặt, cũng chỉ là đi cùng thang máy vài lần mà thôi, cho dùđ ã nói mấy câu, cũng chỉ là chào hỏi thôi, hai người trong thực tế hình như có thể nói là hoàn toàn xa lạ.
Không không không, bọn họ gặp gỡ có lẽ là tối nay, hắn hết sức may mắn trở thành bạn nhảy của tổng giám đốc, đó là một loại cảm giác hết sức tuyệt vời, thân ảnh nhỏ nhắn kia dựa vào mình, cảnh tượng giống như mộng ảo, khiến hắn cảm thấy đó là điều tốt đẹp nhất cuộc đời hắn khi nhớ lại.
Chỉ bất quá, hắn nhớ lại cái tình trạng “tốt đẹp” khi nãy, cuối cùng lại chạy trối chết làm cho “Hình ảnh tốt đẹp để nhớ lại” vẽ lên một dấu chấm tròn…. Cũng đừng nên oán hắn, ai bảo tổng giám đốc lại nói ra những lời như vậy.
Tổng giám đốc tại sao phải làm như vậy chứ? Trêu hắn? Cần gì chứ… Hắn chẳng lẽ trong lúc vô tình đã đắc tội với cô? Hẳn là không đi, hắn đến cơ hội tiếp xúc qua cũng không có thì sao đắc tội với cô được, coi như đã cùng nhau ở thời điểm khiêu vũ, hắn cũng cẩn cẩn dực dực (nghĩa là vô cùng cẩn thận), thật không nhớ rõ có chỗ nào không đúng.
Nếu nói có ngoài ý muốn, vậy cũng là sự xuất hiện của tiểu Nhã, nhớ lại lúc tổng giám đốc nói ‘Tôi thích cậu’ ‘Âu tiểu thư cũng sẽ không dùng cái loại ánh mắt khiêu khích đó mà nhìn tôi, cậu cảm thấy không, cô ấy hình như xem tôi là tình địch của cô ấy.’ ‘Tôi không hề nói đùa, cậu chẳng lẽ không cảm nhận được sao, chúng ta đã tuyên chiến.’
Chẳng lẽ đó là nguyên nhân ư, trong truyền thuyết nói tổng giám đốc là người thích khiêu chiến kẻ khác, là một chiến sĩ bẩm sinh, thích nắm trong tay tất cả, mà tiểu Nhã xuất hiện làm cô cảm thấy giống như bị khiêu chiến, sau cùng, hắn liền bất cẩn trở thành một chiến lợi phẩm sao?
Tổng giám đốc, trừ tài năng thương nhân thiên phú ra, nổi danh nhất chính là một cái mạnh mẽ khôn khéo cùng yêu thích khiêu chiến **, cô cùng cái nhóm bạn bè kia, thứ gì cũng có thể đem ra đùa giỡn, hơn nữa, đối với phương diện tình cảm cá nhân của tổng giám đốc, cũng không được khá cho lắm, chuyện xấu của tổng giám đốc với một tên trai tơ cũng thường xuất hiện trên tin tức giải trí, tài chính cùng kinh tế, hơn nữa vai nam chính còn biến hóa rất mau, dường như không có lần hai…
Thật ra thì, về điểm này thì mọi người đều hiểu lầm Bắc Đường Yên rồi, mười hai người của “độc thân có hại” đối với thái độ tình cảm đều khác nhau, nhưng đều là không để ý người khác nghĩ gì mà làm theo ý mình, dễ nghe một chút là các cô tiêu sái tự tại, khó nghe hơn là các cô ăn chơi phóng đãng, mà trên thực tế, các cô chẳng qua là làm những chuyện bản thân muốn.
Có lẽ cuộc sống riêng của những người trong nội bộ có hại hơi rối loạn một chút, xem nam nhân như đồ chơi, nhưng đối với Bắc Đường Yên mà nói, cô rất nghiêm túc mà tìm đối tượng, chỉ bất quá thái độ có chút kén chọn lúc tiếp xúc khiến các nam sĩ ( trai tân ) này phát hiện cả hai không hợp nhau, sau đó sẽ tìm đối tượng khác, cho nên, lời đồn đãi rằng cô đổi bạn trai tốc độ liền bắt đầu, mà cô đối với chuyện này chẳng bao giờ giải thích, các nam sĩ bị cô “vứt bỏ” cũng không ra mặt nói gì.
Chiếu theo tiêu chuẩn của “độc thân có hại”, cuộc sống riêng của Bắc Đường Yên rất chừng mực, cũng rất đơn thuần.
Nhưng mà, những điều này Viêm Liệt đều không biết, cũng không hẳn là thế, Bắc Đường Yên là thần tượng của hắn, hắn đối với cô hâm mộ và bội phục đã đạt tới cảnh giới không còn từ ngữ nào để diễn đạt, mà cũng bởi vì thế, hắn chẳng bao giờ nghĩ đến việc cùng Bắc Đường Yên trên mặt tình cảm phát sinh bất cứ chuyện tình mập mờ nào, chuyện tình cảm cá nhân của Bắc Đường Yên cũng không phải điều hắn quan tâm…
Nhưng mà, đó là chuyện lúc trước, còn bây giờ thì khác, theo như hắn đoán, hắn tựa hồ trở thành chiến lợi phẩm trong cuộc chiến của Bắc Đường Yên và Âu Nhược Nhã, hắn không muốn nghĩ như vậy, cũng không thể tự kỷ mà ình là nguyên nhân của cuộc tranh đoạt của hai nữ nhân ưu tú, nhưng hắn thật không nghĩ ra được đáp án nào đáng thuyết phục hơn.
A, đoán được nguyên nhân, cũng là nghênh đón vấn đề khó khăn nhất, chính là, bây giờ hắn nên đối mặt như thế nào…
Bình luận truyện