Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 396



Chương 396:

 

Nghe Tiêu Dục nói lập tức giận dữ trong người La Mỹ Mỹ đều biến mắt, trong lòng lại đắc ý.

 

“Anh yêu, anh nói rất đúng, chỉ có nhãn hiệu cao cấp mới có thể xứng với em, đi, chúng ta đi sang chỗ khác.”

 

Tiêu Dục thở phào nhẹ nhõm: “Được!”

 

Từ trong tiệm hai người đi ra ngoài, lại đụng phải Cơ Dã Hỏa phía đối diện.

 

Người Cơ Dã Hỏa mặc áo khoác, tuy rằng mang mũ cùng khẩu trang nhưng liếc mắt một cái Tiêu Dục vẫn nhận ra.

 

Kế bên Cơ Dã Hỏa đi cùng một cô gái, dáng người tỉnh tế, ngũ quan tươi đẹp, mái tóc đen dài cột thành đuôi ngựa, thanh xuân dào dạt. Cô ăn mặc một thân áo lông màu trắng cùng quần dài màu đen, bên ngoài che chở bởi áo khoác dương nhung màu nâu nhạt, cười rộ lên mi mắt cong cong, hoàn toàn rât đẹp.

 

Đối lập với cô gái đi cùng anh, nhìn lại người La Mỹ Mỹ, Tiêu Dục chỉ cảm thấy một dòng hơi nóng xông thẳng lên trán. Tuy rằng Cơ Dã Hỏa không có nói gì, ánh mắt cũng rất bình tĩnh nhưng anh cũng cảm thấy xấu hỗ và giận dữ không thôi.

 

Ánh mắt hai anh em nhìn nhau, đều dừng lại.

 

Cũng không nghĩ tới Cơ Dã Hỏa lại ở chỗ này đụng Tiêu Dục, ánh mắt anh dạo qua một vòng trên người Tiêu Dục, lại dừng ở trên người La Mỹ Mỹ, nhìn một chút, anh nhìn về phía Tiêu Dục, ánh mắt đã hoàn toàn trở nên trào phúng.

 

A Vì tiền, chỉ vì bụng đói nên ăn quàng đến loại con gái này cũng chịu.

 

“Anh yêu, bọn họ là ai?”

 

La Mỹ Mỹ nhìn thấy ánh mắt Tiêu Dục dừng ở trên người Tôn Thiền, trong lòng cực kỳ khó chịu, nhìn Tôn Thiến với ánh mắt không thiện cảm: “Cô là ai?”

 

*Tôi là Tôn Thiến!”

 

Tôn Thiến nhận ra Tiêu Dục, biết Tiêu Dục là anh trai Cơ Dã Hỏa. Cô gật gật đầu với hai người, thái độ không kiêu ngạo không tự tỉ.

 

Tôn Thiền?

 

Sắc mặt Tiêu Dục biến đi.

 

Cơ Dã Hỏa vô cùng khinh thường Tiêu Dục, từ nhỏ đến lớn anh không thích người anh trai này, vô cùng chán ghét anh với chó nuôi trong nhà vô cùng giống nhau, ba mẹ nói cái gì chính là cái đó, hoàn toàn chính kiến của mình.

 

Về sau càng chán ghét anh bởi vì biết quá khứ của anh với Lâm Quán Quán, biết anh làm tổn thương Lâm Quán Quán.

 

Mà hiện tại.

 

Ánh mắt anh dừng ở trên người La Mỹ Mỹ, hừ nhẹ một tiếng.

 

Không cần phải nói, anh có thể cùng con gái ở bên nhau như vậy, khẳng định là có mục đích.

 

Vì tiền, có thể bán đứng chính mình, loại người này như anh ta thật chướng mắt.

 

Cơ Dã Hỏa liền kéo Tôn Thiền đi.

 

Tay anh rơi vào bên trên cánh tay cô, gò má Tôn Thiền tức khắc nóng lên.

 

Cô cùng anh Hỏa vậy mà lại có tiếp xúc tay chân!

 

Tôn Thiến đỏ mặt, lập tức không để ý hai người Tiêu Dục, ngơ ngác bị lôi đi.

 

Phía sau.

 

Sắc mặt Tiêu Dục xanh mét.

 

Đôi tay anh nắm chặt thành quyền.

 

Cơ Dã Hỏa vẫn luôn không có yêu đương, điểm này anh biết rất rõ.

 

Nhưng hiện tại lại ở bên nhau cùng Tôn Thiền.

 

Không cần phải nói, khẳng định là ba mẹ an bài.

 

Trong lòng Tiêu Dục vừa tức vừa hận.

 

Ba mẹ tìm nhà họ Tôn cho Tiêu Dận, lại tìm nhà họ La cho anh.

 

Nhà họ Tôn với nhà họ La quả thực khác nhau một trời một vực.

 

Mà La Mỹ Mỹ cùng Tôn Thiến… Cũng hoàn toàn không thể so sánh!

 

Đều là con trai Tiêu gia, dựa vào cái gì tìm đối tượng cho anh với Tiêu Dận lại có khác biệt lớn như vậy!

 

Lần đầu tiên, Tiêu Dục sinh ra bất mãn mãnh liệt đối với ba mẹt!

 

“Anh yêu, anh biết hai người vừa rồi à?”

 

Cơ Dã Hỏa mang mũ đeo khẩu trang, La Mỹ Mỹ cũng không nhận ra hắn, cô cũng không ngốc, thấy tình huống vừa rồi rõ ràng Tiêu Dục biết bọn họ.

 

*À! Bạn bè thôi!”

 

“AI”

 

La Mỹ Mỹ không có hỏi lại, dù sao anh không có vấn đề gì với Tôn Thiến kia là được.

 

Hai người hướng đến cửa hàng xa xỉ đứng đầu trung tâm thương mại, đi đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện