Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào
Chương 195
Sau khi tan làm, Tập Vị Nam đưa Diệp Bạc Hâm tới khu thương mại ở đoạn đường sầm uất trung tâm thành phố.
Ở đây sau khi vào đêm, hiển thị đầy đủ phồn hoa.
Một con phố chứa tất cả các loại cửa hàng mặt tiền, trung tâm mua sắm, hàng loạt hàng hóa, hàng cao cấp sang trọng, mỹ phẩm, rượu vang nổi tiếng, đồ trang sức, lễ phục, khiến người khác nhìn hoa mắt.
“Rượu thì không cần mua đâu, làng rượu gần vườn nhà ông ngoại chính là ủ rượu hơn nữa ông ngoại cũng không quen uống rượu người nước ngoài, nói là không có mùi vị của rượu truyền từ tổ tiên.”
Diệp Bạc Hâm kéo chặt tay áo Tập Vị Nam, hai người đang đứng ngoài cửa hàng rượu nổi tiếng, từ cửa sổ kính có thể thấy các loại rượu vang nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, Bacardi, Smino, Vodka, Whiskey, Chivas, rượu mạnh, rượu nho, Lafite...
Tập Vị Nam dừng bước, thu lại tầm nhìn từ ánh sáng phản chiếu của tường thủy tinh.
Anh cũng quên rồi, làng rượu của ông ngoại cô vang tiếng gần xa, có rất nhiều nhà giàu có ra giá ngàn vàng cũng không mua được.
“Ừm.” Anh nắm chặt tay cô, hai người hướng vào con đường đông nghịt bước đi.
Gương mặt anh lạnh lùng, tuấn tú như vẽ, cùng cô nói chuyện giọng rất nhẹ, đáy mắt chứa đầy dịu dàng.
Cô mang giày cao gót, dáng người cao mảnh khảnh, chiếc váy ngắn ôm chân màu kem, sơ mi trắng, thân hình cao một mét bảy, đứng bên cạnh anh, vậy mà chỉ cao tới vành tai của anh.
Nam tài gái sắc, trong đám người, xuất chúng lại nổi bật.
Người đi qua một bên bọn họ, không tránh khỏi liếc mắt nhìn vài lần.
“Mua đồ gì?” Diệp Bạc Hâm nhìn cửa hàng hai bên, nhất thời không lấy được chủ ý nào.
Bình thường cô đi thăm ông ngoại, chưa từng đem đồ gì, vì vậy đối với phương diện này, không có nghiên cứu gì.
Sinh nhật ai, tặng quà gì, cô ghét nhất loại chuyện này.
Ông ngoại cũng không thiếu thứ gì, tặng cái gì mới hợp với tâm ý anh đây?
Vừa có thể biểu hiện tâm ý, lại không thể biểu hiện quá phô trương, cầm tiền chọn đại một vật, ông ngoại ghét nhất.
Tập Vị Nam nắm chặt tay cô, ở trong lòng bàn tay cô nhẹ nhàng véo một cái.
Anh chưa từng nghĩ có một ngày sẽ cùng một người con gái nhàn rỗi bước đi trên con đường này, cùng tất cả những người bình thường giống nhau, nắm chặt tay của cô gái mình yêu, nhìn cô hờn dỗi, nhìn cô buồn phiền chau mày, nghe cô thì thầm phàn nàn.
Thì ra, còn có một loại nhẹ nhàng mà ngọt ngào như vậy.
Trong thế giới của anh, đen trầm chiếm một phần rất lớn.
Cảm xúc anh gần như không có thăng trầm, không giống lúc ở bên cạnh cô, sợ cô giận, sợ cô không vui.
Quá nhiều lần đầu tiên đều là cô mang tới, cô cho anh trải nghiệm thân là cuộc sống người bình thường.
Ánh mắt Tập Vị Nam nhuộm đầy ấm áp, khoé miệng tự nhiên giương lên.
Rơi vào trong mắt người khác, là một cái nhìn thoáng qua, là một thời quang tuyệt vời.
Bên cạnh có cặp đôi đi qua, cô gái như von chim nhỏ dựa vào người ta, cánh tay dài của chàng trai vòng qua trên eo cô gái, vừa bước đi vừa cười nói, làm cho người khác ngưỡng mộ.
Diệp Bạc Hâm còn đang phân vân nên mua quà gì, không mảy may để ý đến ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn cô ngưỡng mộ, càng nhiều hơn là rơi trên người đàn ông bên cạnh cô.
Eo đột nhiên bị người ta ôm chặt, cơ thể dính sát lên cơ thể toả nhiệt nóng bỏng của người đàn ông.
Diệp Bạc Hâm kinh ngạc, đối diện với đồng tử đen tối, ánh sáng chói mắt của anh.
Ý thức được anh ôm eo cô, kéo gần khoảng cách hai má cô hơi đỏ “Anh làm gì vậy?”
Tập Vị Nam cười mà hông nói, không để ý cô vùng vẫy, ôm cô đi tới một cửa hàng sản phẩm chăm sóc sức khoẻ độc quyền.
Từ trong cửa hàng bước ra, trên tay Tập Vị Nam xách ba hộp quà, Diệp Bạc Hâm giơ tay ra giúp anh xách một cái, anh chuyển tay đem hộp quà đổi qua tay trái, đưa tay phải cho cô.
Diệp Bạc Hâm suýt nữa phì cười, người này bây giờ là... rộng lượng nở hoa tình yêu, quên đi thân phận quân nhân của bản thân rồi sao?
Diệp Bạc Hâm nhìn Tập Vị Nam đặt hộp quà ra sau xe, cô đứng bên cạnh anh, anh thật sự rất cao, thân hình nhìn gầy nhom, nhưng mỗi lần đứng với anh, cô đều có thể cảm thấy thân thể cường tráng của anh, tích góp năng lượng.
“Mệt rồi sao?Hay là đi ăn cơm trước?” Tập Vị Nam đóng cửa xe lại, nhìn lông mày cô mang một chút ý cười nhàn nhạt, nâng tay lên bẹo má cô.
“Ưm?Còn đi dạo?” Chẳng lẽ có cơ hội cùng anh dạo phố, cô không muốn ăn cơm qua loa liền đi về rồi.
Đều nói phụ nữ thích mua sắm, Diệp Bạc Hâm mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng cô nhìn thấy quần áo đẹp, váy, giày cao gót, đi qua cừa hàng trang sức vẫn sẽ liếc vài cái, trong mắt xẹt qua ánh sáng.
“Thích cái gì thì mua.” Tập Vị Nam nhìn thấy cô chỉ xem không mua, rõ ràng gặp được thứ rất thích, nhưng vẫn là đè xuống thích thú, anh không thích cô tiết kiệm như vậy, anh muốn cho cô tất cả thứ tốt nhất.
Nói xong, Tập Vị Nam kéo cô hướng về trong cửa hàng.
Đây là cửa hàng lễ phục, quần áo tinh tế mà sang trọng, giá cả trên năm chữ số.
Diệp Bạc Hâm hơi lúng túng, vội vàng kéo anh lại, nói cái gì cũng không vào trong.
Tập Vị Nam nhíu chặt lông mày, có chút không biết làm sao “Lại không phải mua không được.”
“Không phải a.” Diệp Bạc Hâm trừng to mắt, người này hiểu lầm rồi “Em mỗi lần đi dạo phố đều mua rất nhiều đồ, trong nhà đều chất đầy, mua về không mặc cũng lãng phí hơn nữa đây là lễ phục a, mặc dù đẹp, nhưng em lại không tham gia trường hợp quan trọng nào, mua cũng không dùng...”
Năm ngoái cô mua vài bộ, dùng trong vài hôn lễ và sinh nhật người lớn dường như không động tới.
Tập Vị Nam không hiểu tâm tư của con gái, theo anh thấy, thích thì mua về không có gì sai, lãng phí thì làm sao, bọn họ không phải không có tiền.
Sau đó, anh vẫn là thoả hiệp, ngữ khí của cô dịu dàng, anh hoàn toàn không thể kháng cự.
Diệp Bạc Hâm cho rằng ba hộp quà sản phẩm chăm sóc sức khoẻ là ngày mai tặng cho ông ngoại, nhưng Tập Vị Nam đây là làm sao? Dạo một vòng, trên tay lại nhiều vài hộp quà nữa.
“Anh... đủ rồi, đừng mua nhiều như vậy...” Trong những hộp này đựng vái gì, Diệp Bạc Hâm đều không biết rõ, cô chỉ nhớ ở trong cửa hàng dạo một vòng, đi ra trong tay anh hộp quà nhiều hơn.
Tập Vị Nam nhếch mày, nhìn bốn năm hộp quà trong tay, gật đầu “Được...”
Anh đặc biệt chọn những thứ đắt tiền, khu trung tâm thương mại này đều là cửa hàng nổi tiếng, giá cả với những người bình thường không có khả năng chi trả, lúc nãy ba hộp sản phẩm chăm sóc sức khỏe kia cũng tiêu mấy vạn, tiền lương một tháng của anh bao nhiêu a, ra tay rộng lượng như vậy, không đau lòng a?
“Thật ra... dùng không hết nhiều như vậy, thành ý đến là được rồi, ông ngoại em xem nhân phẩm của anh, ông cũng không để ý tới những thứ bên ngoài này...”Diệp Bạc Hâm cố gắng khél léo nói.
Tập Vị Nam hiểu ý tứ của cô, đôi đồng tử dưới ánh đèn neon rực rỡ đầy màu sắc, càng thêm chói mắt.
...
Nửa tiếng sau, Diệp Bạc Hâm một mình đi xung quanh khu vực chăm sóc da cho nam giới.
Một cô gái đi theo sau lưng cô, giới thiệu cho cô sản phẩm mới.
Mấy phút trước, Tập Vị Nam nhận một cuộc điện thoại, nói có chút chuyện cần rời đi một lúc, kêu cô tự mình đi dạo một lúc, thấy cái gì muốn mua thì mua, không cần tiết kiệm tiền cho anh.
Cô lúc đầu cho rằng là chuyện trong quân đội, trong lòng co rút lại, nghĩ tới chuyện ngày mai phải đi gặp ông ngoại không được rồi, sau khi nghe xong lời anh nói, thở phào một hơi.
Bọn họ vừa bước đến khu chuyên sản phẩm chăm sóc nam giới, sau khi Tập Vị Nam rời đi, cô nghĩ tới da của anh vó chút khô, quanh năm đều phơi dưới ánh sáng mặt trời, liền muốn mua cho anh một chút sản phẩm bù nước.
“Có sản phẩm bù nước loại tốt không?” Diệp Bạc Hâm cắt ngang lời của phục vụ đang líu ríu không ngừng.
“Đây là loại kem dưỡng ẩm dành cho nam giới do L"Oreal giới thiệu ở Pháp vào mùa hè này, rất phổ biến, được nhiều ngôi sao nam ở trong nước sử dụng...”cô hướng dẫn mua hàng tận tâm tận lực giới thiệu với cô.
Diệp Bạc Hâm nhận lấy, liếc mắt nhìn một lúc.
Quay người bước về phía khác.
Thân là nữ nhân, đối với mỹ phẩm có tính nhạy cảm trời sinh, rất nhiều sản phẩm chăm sóc da nổi tiếng được tìm kiếm sau, được quảng cáo bởi các ngôi sao, nhưng sau khi những người có kinh nghiệm xem các thành phần, liền biết rằng cái này tốt hay không.
Không tới hai mươi phút sau, Tập Vị Nam quay lại.
Diệp Bạc Hâm lựa chọn một sản phẩm bù nước thích hợp với da anh.
“Đây là cái gì?” Tập Vị Nam chau mày nhìn túi giấy cô đưa cho anh, trên túi còn có logo của cửa hàng.
Sản phẩm chăm sóc da nam giới?
Khoé miệng anh co giật, nâng lên đôi đồng tử đen sâu, lặng lẽ nhìn cô.
Anh cần thứ sản phẩm chăm sóc da này sao?
Anh là một người đàn ông, còn lăn lộn trong quân đội, còn học con gái sử dụng sản phẩm chăm sóc da này?
Diệp Bạc Hâm từ biểu cảm hơi nhỏ của anh nhìn thấy vẻ không thích, cô đem túi nhét vào “Cầm đi, bù nước đó.”
Cô vừa nói vừa chọc chọc má anh “Xem da của anh này, bây giờ mặc dù còn bóng loáng, nhưng anh đã ba mươi tuổi rồi, lại thường xuyên tắm nắng dưới ánh nắng mặt trời, còn không chăm sóc cẩn thận, hai năm nữa da của anh sẽ biến tệ đi rồi...”
Hai người đứng trong khu nghỉ ngơi của cửa hàng, Tập Vị Nam vốn dĩ là nổi bật, vừa bước vào, đôi mắt của mấy hướng dẫn mua hàng liền rơi trên người anh, Diệp Bạc Hâm nói những lời này không đè giọng xuống, nói không mảy may khách khí, vài cô gái hướng dẫn không nhịn được mà cười lên.
Lông mày Tập Vị Nam hiện lên những đường gấp, đôi đồng tử đen sâu lộ ra không biết làm sao.
Túi xách trong tay giống như một củ khoai tây nóng tay, anh vứt cũng không được, cầm lại xấu hổ.
Sống ba mươi năm rồi, anh không dùng qua sản phẩm chăm sóc da.
Anh vẫn luôn cảm thấy đàn ông nên có khí phách của đàn ông, những thứ bôi quét này là của con gái.
Nghe thấy tiếng cười, Diệp Bạc Hâm quay đầu lại, đôi mắt tràn đầy sự không vui.
Bọn họ im bặt, cúi đầu, nên làm gì thì làm đó, nhưng khoé mắt lúc nào cũng quét qua.
“Nhưng anh là đàn ông...” Tập Vị Nam cố gắng thay đổi ý tứ của cô, làm sao đột nhiên nghĩ ra mua sản phẩm chăm sóc da cho anh chứ?
“Đàn ông thì làm sao?Bây giờ đàn ông cũng trang điểm a còn nữa, cũng không kêu anh trang điểm, em thấy da anh có chút khô, cho anh bù nước mà thôi, anh vốn dĩ lớn hơn em năm tuổi, cả ngày lại ở trong quân đội phơi nắng, qua vài năm nữa, biến thành vừa già vừa xấu, anh hối hận cũng không kịp đâu.” Diệp Bạc Hâm không mảy may chút chột dạ, cố chấp nhìn anh.
Vừa già vừa xấu?
Câu nói này kích động tới Tập Vị Nam rồi.
Anh lớn hơn cô năm tuổi, lúc trước không cảm thấy có gì nhưng vì sao từ trong miệng cô nghe được, lại cảm thấy có chút không đúng.
Tầng một của tòa nhà thương mại là một cửa hàng trang sức, từ thang cuôn đi xuống, hướng đi ra ngoài đi qua quầy đồ trang sức.
Tập Vị Nam đột nhiên dừng chân, đôi mắt rơi trên nhẫn trên quầy tủ.
Bọn họ làm giấy chứng nhận hơn bốn tháng rồi, tuy nhiên anh ngay cả nhẫn cũng không tặng cô.
Đeo nhẫn lên, ý nghĩa là cô gái này đã thuộc về anh, từ đó bị anh khoá chặt.
Ngón vô danh kết nối với tâm nhĩ trái.
“Đưa chiếc nhẫn này ra tôi xem thử.”Tập Vị Nam nắm chặt tay cô, ngón tay trái chỉ vào một cặp nhẫn đơn giản tinh tế trong tủ.
Ở đây sau khi vào đêm, hiển thị đầy đủ phồn hoa.
Một con phố chứa tất cả các loại cửa hàng mặt tiền, trung tâm mua sắm, hàng loạt hàng hóa, hàng cao cấp sang trọng, mỹ phẩm, rượu vang nổi tiếng, đồ trang sức, lễ phục, khiến người khác nhìn hoa mắt.
“Rượu thì không cần mua đâu, làng rượu gần vườn nhà ông ngoại chính là ủ rượu hơn nữa ông ngoại cũng không quen uống rượu người nước ngoài, nói là không có mùi vị của rượu truyền từ tổ tiên.”
Diệp Bạc Hâm kéo chặt tay áo Tập Vị Nam, hai người đang đứng ngoài cửa hàng rượu nổi tiếng, từ cửa sổ kính có thể thấy các loại rượu vang nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, Bacardi, Smino, Vodka, Whiskey, Chivas, rượu mạnh, rượu nho, Lafite...
Tập Vị Nam dừng bước, thu lại tầm nhìn từ ánh sáng phản chiếu của tường thủy tinh.
Anh cũng quên rồi, làng rượu của ông ngoại cô vang tiếng gần xa, có rất nhiều nhà giàu có ra giá ngàn vàng cũng không mua được.
“Ừm.” Anh nắm chặt tay cô, hai người hướng vào con đường đông nghịt bước đi.
Gương mặt anh lạnh lùng, tuấn tú như vẽ, cùng cô nói chuyện giọng rất nhẹ, đáy mắt chứa đầy dịu dàng.
Cô mang giày cao gót, dáng người cao mảnh khảnh, chiếc váy ngắn ôm chân màu kem, sơ mi trắng, thân hình cao một mét bảy, đứng bên cạnh anh, vậy mà chỉ cao tới vành tai của anh.
Nam tài gái sắc, trong đám người, xuất chúng lại nổi bật.
Người đi qua một bên bọn họ, không tránh khỏi liếc mắt nhìn vài lần.
“Mua đồ gì?” Diệp Bạc Hâm nhìn cửa hàng hai bên, nhất thời không lấy được chủ ý nào.
Bình thường cô đi thăm ông ngoại, chưa từng đem đồ gì, vì vậy đối với phương diện này, không có nghiên cứu gì.
Sinh nhật ai, tặng quà gì, cô ghét nhất loại chuyện này.
Ông ngoại cũng không thiếu thứ gì, tặng cái gì mới hợp với tâm ý anh đây?
Vừa có thể biểu hiện tâm ý, lại không thể biểu hiện quá phô trương, cầm tiền chọn đại một vật, ông ngoại ghét nhất.
Tập Vị Nam nắm chặt tay cô, ở trong lòng bàn tay cô nhẹ nhàng véo một cái.
Anh chưa từng nghĩ có một ngày sẽ cùng một người con gái nhàn rỗi bước đi trên con đường này, cùng tất cả những người bình thường giống nhau, nắm chặt tay của cô gái mình yêu, nhìn cô hờn dỗi, nhìn cô buồn phiền chau mày, nghe cô thì thầm phàn nàn.
Thì ra, còn có một loại nhẹ nhàng mà ngọt ngào như vậy.
Trong thế giới của anh, đen trầm chiếm một phần rất lớn.
Cảm xúc anh gần như không có thăng trầm, không giống lúc ở bên cạnh cô, sợ cô giận, sợ cô không vui.
Quá nhiều lần đầu tiên đều là cô mang tới, cô cho anh trải nghiệm thân là cuộc sống người bình thường.
Ánh mắt Tập Vị Nam nhuộm đầy ấm áp, khoé miệng tự nhiên giương lên.
Rơi vào trong mắt người khác, là một cái nhìn thoáng qua, là một thời quang tuyệt vời.
Bên cạnh có cặp đôi đi qua, cô gái như von chim nhỏ dựa vào người ta, cánh tay dài của chàng trai vòng qua trên eo cô gái, vừa bước đi vừa cười nói, làm cho người khác ngưỡng mộ.
Diệp Bạc Hâm còn đang phân vân nên mua quà gì, không mảy may để ý đến ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn cô ngưỡng mộ, càng nhiều hơn là rơi trên người đàn ông bên cạnh cô.
Eo đột nhiên bị người ta ôm chặt, cơ thể dính sát lên cơ thể toả nhiệt nóng bỏng của người đàn ông.
Diệp Bạc Hâm kinh ngạc, đối diện với đồng tử đen tối, ánh sáng chói mắt của anh.
Ý thức được anh ôm eo cô, kéo gần khoảng cách hai má cô hơi đỏ “Anh làm gì vậy?”
Tập Vị Nam cười mà hông nói, không để ý cô vùng vẫy, ôm cô đi tới một cửa hàng sản phẩm chăm sóc sức khoẻ độc quyền.
Từ trong cửa hàng bước ra, trên tay Tập Vị Nam xách ba hộp quà, Diệp Bạc Hâm giơ tay ra giúp anh xách một cái, anh chuyển tay đem hộp quà đổi qua tay trái, đưa tay phải cho cô.
Diệp Bạc Hâm suýt nữa phì cười, người này bây giờ là... rộng lượng nở hoa tình yêu, quên đi thân phận quân nhân của bản thân rồi sao?
Diệp Bạc Hâm nhìn Tập Vị Nam đặt hộp quà ra sau xe, cô đứng bên cạnh anh, anh thật sự rất cao, thân hình nhìn gầy nhom, nhưng mỗi lần đứng với anh, cô đều có thể cảm thấy thân thể cường tráng của anh, tích góp năng lượng.
“Mệt rồi sao?Hay là đi ăn cơm trước?” Tập Vị Nam đóng cửa xe lại, nhìn lông mày cô mang một chút ý cười nhàn nhạt, nâng tay lên bẹo má cô.
“Ưm?Còn đi dạo?” Chẳng lẽ có cơ hội cùng anh dạo phố, cô không muốn ăn cơm qua loa liền đi về rồi.
Đều nói phụ nữ thích mua sắm, Diệp Bạc Hâm mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng cô nhìn thấy quần áo đẹp, váy, giày cao gót, đi qua cừa hàng trang sức vẫn sẽ liếc vài cái, trong mắt xẹt qua ánh sáng.
“Thích cái gì thì mua.” Tập Vị Nam nhìn thấy cô chỉ xem không mua, rõ ràng gặp được thứ rất thích, nhưng vẫn là đè xuống thích thú, anh không thích cô tiết kiệm như vậy, anh muốn cho cô tất cả thứ tốt nhất.
Nói xong, Tập Vị Nam kéo cô hướng về trong cửa hàng.
Đây là cửa hàng lễ phục, quần áo tinh tế mà sang trọng, giá cả trên năm chữ số.
Diệp Bạc Hâm hơi lúng túng, vội vàng kéo anh lại, nói cái gì cũng không vào trong.
Tập Vị Nam nhíu chặt lông mày, có chút không biết làm sao “Lại không phải mua không được.”
“Không phải a.” Diệp Bạc Hâm trừng to mắt, người này hiểu lầm rồi “Em mỗi lần đi dạo phố đều mua rất nhiều đồ, trong nhà đều chất đầy, mua về không mặc cũng lãng phí hơn nữa đây là lễ phục a, mặc dù đẹp, nhưng em lại không tham gia trường hợp quan trọng nào, mua cũng không dùng...”
Năm ngoái cô mua vài bộ, dùng trong vài hôn lễ và sinh nhật người lớn dường như không động tới.
Tập Vị Nam không hiểu tâm tư của con gái, theo anh thấy, thích thì mua về không có gì sai, lãng phí thì làm sao, bọn họ không phải không có tiền.
Sau đó, anh vẫn là thoả hiệp, ngữ khí của cô dịu dàng, anh hoàn toàn không thể kháng cự.
Diệp Bạc Hâm cho rằng ba hộp quà sản phẩm chăm sóc sức khoẻ là ngày mai tặng cho ông ngoại, nhưng Tập Vị Nam đây là làm sao? Dạo một vòng, trên tay lại nhiều vài hộp quà nữa.
“Anh... đủ rồi, đừng mua nhiều như vậy...” Trong những hộp này đựng vái gì, Diệp Bạc Hâm đều không biết rõ, cô chỉ nhớ ở trong cửa hàng dạo một vòng, đi ra trong tay anh hộp quà nhiều hơn.
Tập Vị Nam nhếch mày, nhìn bốn năm hộp quà trong tay, gật đầu “Được...”
Anh đặc biệt chọn những thứ đắt tiền, khu trung tâm thương mại này đều là cửa hàng nổi tiếng, giá cả với những người bình thường không có khả năng chi trả, lúc nãy ba hộp sản phẩm chăm sóc sức khỏe kia cũng tiêu mấy vạn, tiền lương một tháng của anh bao nhiêu a, ra tay rộng lượng như vậy, không đau lòng a?
“Thật ra... dùng không hết nhiều như vậy, thành ý đến là được rồi, ông ngoại em xem nhân phẩm của anh, ông cũng không để ý tới những thứ bên ngoài này...”Diệp Bạc Hâm cố gắng khél léo nói.
Tập Vị Nam hiểu ý tứ của cô, đôi đồng tử dưới ánh đèn neon rực rỡ đầy màu sắc, càng thêm chói mắt.
...
Nửa tiếng sau, Diệp Bạc Hâm một mình đi xung quanh khu vực chăm sóc da cho nam giới.
Một cô gái đi theo sau lưng cô, giới thiệu cho cô sản phẩm mới.
Mấy phút trước, Tập Vị Nam nhận một cuộc điện thoại, nói có chút chuyện cần rời đi một lúc, kêu cô tự mình đi dạo một lúc, thấy cái gì muốn mua thì mua, không cần tiết kiệm tiền cho anh.
Cô lúc đầu cho rằng là chuyện trong quân đội, trong lòng co rút lại, nghĩ tới chuyện ngày mai phải đi gặp ông ngoại không được rồi, sau khi nghe xong lời anh nói, thở phào một hơi.
Bọn họ vừa bước đến khu chuyên sản phẩm chăm sóc nam giới, sau khi Tập Vị Nam rời đi, cô nghĩ tới da của anh vó chút khô, quanh năm đều phơi dưới ánh sáng mặt trời, liền muốn mua cho anh một chút sản phẩm bù nước.
“Có sản phẩm bù nước loại tốt không?” Diệp Bạc Hâm cắt ngang lời của phục vụ đang líu ríu không ngừng.
“Đây là loại kem dưỡng ẩm dành cho nam giới do L"Oreal giới thiệu ở Pháp vào mùa hè này, rất phổ biến, được nhiều ngôi sao nam ở trong nước sử dụng...”cô hướng dẫn mua hàng tận tâm tận lực giới thiệu với cô.
Diệp Bạc Hâm nhận lấy, liếc mắt nhìn một lúc.
Quay người bước về phía khác.
Thân là nữ nhân, đối với mỹ phẩm có tính nhạy cảm trời sinh, rất nhiều sản phẩm chăm sóc da nổi tiếng được tìm kiếm sau, được quảng cáo bởi các ngôi sao, nhưng sau khi những người có kinh nghiệm xem các thành phần, liền biết rằng cái này tốt hay không.
Không tới hai mươi phút sau, Tập Vị Nam quay lại.
Diệp Bạc Hâm lựa chọn một sản phẩm bù nước thích hợp với da anh.
“Đây là cái gì?” Tập Vị Nam chau mày nhìn túi giấy cô đưa cho anh, trên túi còn có logo của cửa hàng.
Sản phẩm chăm sóc da nam giới?
Khoé miệng anh co giật, nâng lên đôi đồng tử đen sâu, lặng lẽ nhìn cô.
Anh cần thứ sản phẩm chăm sóc da này sao?
Anh là một người đàn ông, còn lăn lộn trong quân đội, còn học con gái sử dụng sản phẩm chăm sóc da này?
Diệp Bạc Hâm từ biểu cảm hơi nhỏ của anh nhìn thấy vẻ không thích, cô đem túi nhét vào “Cầm đi, bù nước đó.”
Cô vừa nói vừa chọc chọc má anh “Xem da của anh này, bây giờ mặc dù còn bóng loáng, nhưng anh đã ba mươi tuổi rồi, lại thường xuyên tắm nắng dưới ánh nắng mặt trời, còn không chăm sóc cẩn thận, hai năm nữa da của anh sẽ biến tệ đi rồi...”
Hai người đứng trong khu nghỉ ngơi của cửa hàng, Tập Vị Nam vốn dĩ là nổi bật, vừa bước vào, đôi mắt của mấy hướng dẫn mua hàng liền rơi trên người anh, Diệp Bạc Hâm nói những lời này không đè giọng xuống, nói không mảy may khách khí, vài cô gái hướng dẫn không nhịn được mà cười lên.
Lông mày Tập Vị Nam hiện lên những đường gấp, đôi đồng tử đen sâu lộ ra không biết làm sao.
Túi xách trong tay giống như một củ khoai tây nóng tay, anh vứt cũng không được, cầm lại xấu hổ.
Sống ba mươi năm rồi, anh không dùng qua sản phẩm chăm sóc da.
Anh vẫn luôn cảm thấy đàn ông nên có khí phách của đàn ông, những thứ bôi quét này là của con gái.
Nghe thấy tiếng cười, Diệp Bạc Hâm quay đầu lại, đôi mắt tràn đầy sự không vui.
Bọn họ im bặt, cúi đầu, nên làm gì thì làm đó, nhưng khoé mắt lúc nào cũng quét qua.
“Nhưng anh là đàn ông...” Tập Vị Nam cố gắng thay đổi ý tứ của cô, làm sao đột nhiên nghĩ ra mua sản phẩm chăm sóc da cho anh chứ?
“Đàn ông thì làm sao?Bây giờ đàn ông cũng trang điểm a còn nữa, cũng không kêu anh trang điểm, em thấy da anh có chút khô, cho anh bù nước mà thôi, anh vốn dĩ lớn hơn em năm tuổi, cả ngày lại ở trong quân đội phơi nắng, qua vài năm nữa, biến thành vừa già vừa xấu, anh hối hận cũng không kịp đâu.” Diệp Bạc Hâm không mảy may chút chột dạ, cố chấp nhìn anh.
Vừa già vừa xấu?
Câu nói này kích động tới Tập Vị Nam rồi.
Anh lớn hơn cô năm tuổi, lúc trước không cảm thấy có gì nhưng vì sao từ trong miệng cô nghe được, lại cảm thấy có chút không đúng.
Tầng một của tòa nhà thương mại là một cửa hàng trang sức, từ thang cuôn đi xuống, hướng đi ra ngoài đi qua quầy đồ trang sức.
Tập Vị Nam đột nhiên dừng chân, đôi mắt rơi trên nhẫn trên quầy tủ.
Bọn họ làm giấy chứng nhận hơn bốn tháng rồi, tuy nhiên anh ngay cả nhẫn cũng không tặng cô.
Đeo nhẫn lên, ý nghĩa là cô gái này đã thuộc về anh, từ đó bị anh khoá chặt.
Ngón vô danh kết nối với tâm nhĩ trái.
“Đưa chiếc nhẫn này ra tôi xem thử.”Tập Vị Nam nắm chặt tay cô, ngón tay trái chỉ vào một cặp nhẫn đơn giản tinh tế trong tủ.
Bình luận truyện