Pendragon 8 - Ly Hương Tìm Quá Khứ
Chương 28
NHẬT KÍ #30
(Tiếp theo)
IBARA
Hình ảnh Aja mất đi. Mình ngồi nhìn trừng trừng lên màn hình trống trơn một màu trắng. Tất cả những điều cô ấy nói đã xác nhận những gì mình lo sợ. Saint Dane đã thành công trong việc hủy hoại một lãnh địa. Đây là điều hắn đã toan tính cho Halla? Hắn đã từng nói, Halla cần phải sụp đổ trước khi được tái tạo. Mình có thấy Veelox được tái tại gì đâu. Còn bao lâu nữa Quillan sẽ hoàn toàn trở thành một đống gạch vụn?
Siry hỏi:
- Anh biết cô ta?
Mình gật. Nó nói nhỏ:
- Tôi cũng biết.
Mình quay lại nhìn nó. Nó vội vàng nói tiếp:
- Tôi không thật sự quen biết cô ấy. Tôi chỉ biết về cô ấy.
- Là cái quỷ gì vậy?
- Tôi đã thấy những văn thư lưu trữ của hội đồng. Có những văn thư có phác thảo theo đường lối xây dựng và điều hành Ibara. Chỗ nào cũng có tên Aja Killiant. Tiếng nói của cô ấy mạnh mẽ… không luôn theo đường lối đại chúng. Cô ấy là một kẻ chống đối theo cách riêng của mình, để đấu tranh cho quyền lợi của toàn thể mọi người. Đó là lý do chúng tôi đã lấy tên của cô ấy.
Mình thực sự bối rối:
- Tôi không hiểu.
- Tấm bản đồ. Tôi không nhặt được trên bờ biển đâu. Tôi lấy trộm trong văn lưu trữ của hội đồng. Tôi nghĩ chính cô ấy đã viết ra. Có những thứ đã bị nhòe, nhưng tôi tin chính là cái tên đó.
Mình lẩm bẩm:
- Aja Killian… Jakill.
- Cô ấy là một huyền thoại. Chúng tôi cũng muốn được là những huyền thoại.
Mình không thể không mỉm cười thú vị:
- Giống hệt Aja. Dù không ở đây, nhưng cô ấy vẫn chỉ huy.
- Cô ấy là Lữ khách?
- Đúng. Chúng tôi mất lãnh địa, nhưng cô ấy không bao giờ chịu đầu hàng.
- Chúng tôi cũng vậy.
Mình thích giọng nói chắc nịch của nó. Đó là câu nói tích cực đầu tiên của Siry. Mình nói:
- Aja và những con người đó đã cho Veelox cơ hội thứ hai. Đó là nguyên nhân Saint Dane có mặt tại đây. Hắn sợ mất những gì đã chiếm được. Veelox có bước ngoặt khác.
Siry gật. Hít sâu một hơi, giọng nó g như cố không bật khóc:
- Nhìn những gì xảy ra cho thành phố Rubic… Tôi không biết. Có lẽ tôi hiểu được một ít vì sao đời sống trên Ibara lại như vậy.
Chuyện này thật khắc nghiệt với Siry. Nó thở dài:
- Ước gì bạn bè tôi có mặt tại đây để được thấy cảnh này. Đây là sự thật mà tất cả chúng tôi đều khao khát muốn biết.
- Hòn đảo đó là tất cả những gì sót lại từ nền văn minh của dân tộc cậu. Đó là tương lai của toàn thể một thế giới. Tôi bảo đảm, Saint Dane đã ngó nghiêng vụ này.
- Làm cách nào chúng ta ngăn chặn được hắn?
Mình mỉm cười. Siry đã về phe mình. Mình chưa kịp thốt một lời, màn hình khác khởi động. Rồi một mình hình khác nữa. Thêm một màn hình khác. Lần lượt từng màn hình trong phòng kiểm soát bật sáng. Những màn hình trong phòng kế bên, kể cả các phòng bên kia hành làng, cùng bật sáng.
Siry hốt hoảng hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Mình không biết. Chẳng bao lâu, toàn khu trung tâm rực sáng. Đèn màu trên tất cả ghế kiểm soát cũng tỏa sáng. Sau mấy giây, cả trung tâm trông sống động như lần cuối cùng mình có mặt tại đây, khi Nguồn Sáng Đời Sống còn hoạt động.
Siry hỏi:
- Aja có thể làm được chuyện này sao?
Mình không có câu trả lời. Nhưng người khác có.
Một giọng nói quen thuộc vang vang từ tất cả các loa phóng thanh:
- Aja, Aja, Aja!
Siry bịt chặt hai tai. Nó chưa từng nghe một thứ gì như vậy. Không may là mình đã từng ng
Giọng nói đó oang oang:
- Nhờ thất bại thảm hại, con nhỏ gây rối đó cũng có được chút tiếng tăm. Đồng ý không, Pendragon?
Siry khiếp đảm, lo lắng nhìn mình. Tội nghiệp nó. Mình biết chuyện gì sắp xảy ra. Bao nghi ngờ còn lại về cha nó sắp tan biến hết. Trong mấy tiếng vừa qua, nó đã phải hứng nhận nhiều sự thật khắc nghiệt. Nó lại sắp được nhận thêm một sự thật khắc nghiệt nữa.
Giọng run run, nó hỏi:
- Pendragon? Ai đó?
Mình bình tĩnh trả lời:
- Hắn là nguyên nhân chúng ta có mặt tại đây.
Chỉ một màn hình, nó kêu lên:
- Nhìn kìa!
Trên màn hình, trôi nổi trên nền trắng, là đôi mắt xanh lè, dữ dội. Mắt quỉ. Trên đôi mắt, xuất hiện vết thẹo đỏ lòm nham nhở. Rồi nổi lên một khuôn mặt. Sau cùng, khuôn mặt rõ từng nét. Saint Dane. Chính hắn. Chỉ là một hình ảnh, nhưng cứ như hắn có thể nhìn thấy hai đứa mình. Trên màn hình kế bên, thêm một hình ảnh nữa của hắn xuất hiện. Rồi tới màn hình khác, thêm một màn hình khác nữa. Chẳng bao lâu, hàng ngàn khuôn mặt gớm ghiếc của Saint Dane trừng trừng nhìn tụi mình. Siry không biết quay hướng nào. Nhìn đâu nó cũng thấy gã Lữ khách quỉ sứ.
Tiếng nói vang vang từ loa phóng thanh:
- Hội Tụ gần kề rồi, Pendragon. Ta không thể không quan tâm tới cái hội sơ khai thảm hại này. Ta đã tình cờ chọn Ibara làm điểm khởi đầu của ta.
Siry hoang mang hỏi:
- Hắn nói vậy là sao?
Mình cố giữ bình tĩnh và nhìn quanh những màn hình khác nhau. Không biết phải tập trung vào đâu, nhưng mình nghĩ điều đóquan trọng. Saint Dane sẽ biết là mình đang nói với hắn. Mình nói lớn:
- Ta không tin. Mi không làm gì do ngẫu hứng cả. Mi cần Ibara cũng nhiều như cần bất kỳ lãnh địa nào. Bọn ta đã có một cơ hội khác, và lần này chúng ta sẽ thắng.
Tất cả những khuôn mặt Saint Dane đồng loạt hô hố cười. Mình thấy ớn lạnh. Không biết Siry đang cảm thấy ra sao.
- Ta tán thưởng sự tự tin của mi, Pendragon. Ta luôn luôn tán thưởng. Màn trình diễn xuất sắc của mi thu hút thật, nhưng lại khó tin nổi. Thứ lỗi cho ta, nếu ta không cảm thấy bị đe dọa bở một kẻ vừa mới đây còn không biết mình đang ở trên lãnh địa nào.
Mình đi quanh và nhìn vào mắt hắn trên mỗi màn hình, độp lại:
- Chẳng sao hết. Ta biết mi hành động thế nào. Mi thuyết phục những kẻ Đào tẩu tấn công Ibara. Nhưng chỉ phí thời gian. Họ phòng thủ quá mạnh. Aja đã đoán trước chuyện này. Đúng, một nhúm kẻ Đào tẩu có thể lên đảo, nhưng không đủ gây nên bất kỳ tổn thất đáng kể nào. Ibara rất mạnh mẽ. Nền văn hóa ở đó đang trở lại. Chiến thắng của mi tại đây chỉ là tạm thời. Chúng ta sẽ lấy lại Veelox.
Mình không biết bao nhiều phần trăm trong đó là sự thật, nhưng… nghe có vẻ hay. Thật ra mình chỉ muốn khiêu khích, làm hắn phát cáu mà phun ra kế hoạch thật sự của hắn.
Giọng kiên nhẫn vờ vịt, Saint Dane nói:
- Pendragon, như thường khi, mi chỉ đủ hiểu biết để tỏ ra như một thằng ngốc thôi.
- Vậy thì hãy hãy cho ta biết ta sai lầm đến thế nào. Hãy làm ta lóa mắt bằng tài năng kiệt xuất của mi đi.
Hàng ngàn khuôn mặt của gã quỉ sứ nhìn lại mình từ hàng ngàn màn hình. Hắn cười khùng khục:
- Mi trưởng thành rồi đó. Nhiều lần chiến thắng làm mi có cảm giác là một kẻ bất khả chiến bại.
- Mi chiếm được hai lãnh địa. Bây giờ, có vẻ như một trong hai lãnh địa đó đang trở lại ám ảnh mi. Kết thúc rồi. Halla không bị sụp đổ. Mi thất bại rồi. Con người trên các lãnh địa quá mạnh. Mọi chuyện đang diễn ra như chuyện phải thế thôi.
Saint Dane nhếch mép cười:
- Ta tò mò muốn biết, điều gì làm mi tin chắc đường lối của chuyện phải thế thôi lại không là đường lối của ta?
Mấy lời của hắn làm mình bàng hoàng, nhưng cố không để lộ ra:
- Ta không tin. Nếu có tí cơ hội nào có thể xâm chiếm Ibara, những kẻ Đào tẩu đã làm từ lâu rồi. Kể từ khi hòn đảo ổn định đến nay là bao lâu rồi? Mấy chục năm? Một thế kỷ?
Saint Dane cười lớn:
- Còn lâu. Theo năm tháng của Trái Đất Thứ Hai thì thành phố Rubic bị bỏ hoang từ hơn ba thế kỷ rồi.
Ôi, một thời gian quá dài.
Mình nói:
- Ba trăm năm, Ibara lớn mạng hơn trong suốt thời gian đó. Những kẻ Đào tẩu không có được một cơ hội nào.
Saint Dane hô hố cười. Mình rất ghét kiểu cười đó.
- Pendragon, mi làm ta thất vọng đấy. Nên biết là thời gian chẳng có ý nghĩa gì. Điều quan trọng là những quyết định, thời cơ và bước ngoặt. Ibara sắp chạm tới bước ngoặt của nó, mà mi thì vẫn không có một chút xíu khái niệm đó sẽ là gì.
Mình im lặng. Không cần phải nói. Hắn quá rõ mình mù tịt như thế nào rồi.
Saint Dane đề nghị:
- Vào kim tự tháp đi. Đem theo cả thằng bạn Lữ khách ngớ ngẩn của mi. Đáng tiếc là cha nó không có ở đây để thấy rõ những gì hai ngươi sắp thấy. Mặc dù, ta nghĩ vì lỗi của ta mà hắn bị giết.
Mình liếc nhìn Siry. Hai mắt nó sáng rực. Mấy câu nói củaưa đẩy nó trở thành một Lữ khách. Nó rít lên qua kẽ răng:
- Tôi sẽ giết hắn.
Mình cảnh giác:
- Bình tĩnh. Đây mới chỉ là bắt đầu.
Mình cảm thấy sự căng thẳng và lòng căm hờn của Siry. Saint Dane đã tạo ra một kẻ thù. Mình không biết như vậy có tốt không, hay đó chính là điều Saint Dane mong muốn. Không biết chắc bất cứ điều gì, trừ một điều là mình cần tìm hiểu thêm. Nếu Saint Dane muốn cho chúng mình biết, mình rất sẵn lòng.
Hình ảnh Saint Dane lại nói:
- Vào kim tự tháp để bước vào tương lai đi, Pendragon.
Mình cứng cỏi nói:
- Mi không thể đoán được tương lai của Ibara đâu.
- Ibara ư? Ta quan tâm tới tương lai của Halla hơn.
Đó là câu trả lời lạnh lùng của hắn.
(Tiếp theo)
IBARA
Hình ảnh Aja mất đi. Mình ngồi nhìn trừng trừng lên màn hình trống trơn một màu trắng. Tất cả những điều cô ấy nói đã xác nhận những gì mình lo sợ. Saint Dane đã thành công trong việc hủy hoại một lãnh địa. Đây là điều hắn đã toan tính cho Halla? Hắn đã từng nói, Halla cần phải sụp đổ trước khi được tái tạo. Mình có thấy Veelox được tái tại gì đâu. Còn bao lâu nữa Quillan sẽ hoàn toàn trở thành một đống gạch vụn?
Siry hỏi:
- Anh biết cô ta?
Mình gật. Nó nói nhỏ:
- Tôi cũng biết.
Mình quay lại nhìn nó. Nó vội vàng nói tiếp:
- Tôi không thật sự quen biết cô ấy. Tôi chỉ biết về cô ấy.
- Là cái quỷ gì vậy?
- Tôi đã thấy những văn thư lưu trữ của hội đồng. Có những văn thư có phác thảo theo đường lối xây dựng và điều hành Ibara. Chỗ nào cũng có tên Aja Killiant. Tiếng nói của cô ấy mạnh mẽ… không luôn theo đường lối đại chúng. Cô ấy là một kẻ chống đối theo cách riêng của mình, để đấu tranh cho quyền lợi của toàn thể mọi người. Đó là lý do chúng tôi đã lấy tên của cô ấy.
Mình thực sự bối rối:
- Tôi không hiểu.
- Tấm bản đồ. Tôi không nhặt được trên bờ biển đâu. Tôi lấy trộm trong văn lưu trữ của hội đồng. Tôi nghĩ chính cô ấy đã viết ra. Có những thứ đã bị nhòe, nhưng tôi tin chính là cái tên đó.
Mình lẩm bẩm:
- Aja Killian… Jakill.
- Cô ấy là một huyền thoại. Chúng tôi cũng muốn được là những huyền thoại.
Mình không thể không mỉm cười thú vị:
- Giống hệt Aja. Dù không ở đây, nhưng cô ấy vẫn chỉ huy.
- Cô ấy là Lữ khách?
- Đúng. Chúng tôi mất lãnh địa, nhưng cô ấy không bao giờ chịu đầu hàng.
- Chúng tôi cũng vậy.
Mình thích giọng nói chắc nịch của nó. Đó là câu nói tích cực đầu tiên của Siry. Mình nói:
- Aja và những con người đó đã cho Veelox cơ hội thứ hai. Đó là nguyên nhân Saint Dane có mặt tại đây. Hắn sợ mất những gì đã chiếm được. Veelox có bước ngoặt khác.
Siry gật. Hít sâu một hơi, giọng nó g như cố không bật khóc:
- Nhìn những gì xảy ra cho thành phố Rubic… Tôi không biết. Có lẽ tôi hiểu được một ít vì sao đời sống trên Ibara lại như vậy.
Chuyện này thật khắc nghiệt với Siry. Nó thở dài:
- Ước gì bạn bè tôi có mặt tại đây để được thấy cảnh này. Đây là sự thật mà tất cả chúng tôi đều khao khát muốn biết.
- Hòn đảo đó là tất cả những gì sót lại từ nền văn minh của dân tộc cậu. Đó là tương lai của toàn thể một thế giới. Tôi bảo đảm, Saint Dane đã ngó nghiêng vụ này.
- Làm cách nào chúng ta ngăn chặn được hắn?
Mình mỉm cười. Siry đã về phe mình. Mình chưa kịp thốt một lời, màn hình khác khởi động. Rồi một mình hình khác nữa. Thêm một màn hình khác. Lần lượt từng màn hình trong phòng kiểm soát bật sáng. Những màn hình trong phòng kế bên, kể cả các phòng bên kia hành làng, cùng bật sáng.
Siry hốt hoảng hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Mình không biết. Chẳng bao lâu, toàn khu trung tâm rực sáng. Đèn màu trên tất cả ghế kiểm soát cũng tỏa sáng. Sau mấy giây, cả trung tâm trông sống động như lần cuối cùng mình có mặt tại đây, khi Nguồn Sáng Đời Sống còn hoạt động.
Siry hỏi:
- Aja có thể làm được chuyện này sao?
Mình không có câu trả lời. Nhưng người khác có.
Một giọng nói quen thuộc vang vang từ tất cả các loa phóng thanh:
- Aja, Aja, Aja!
Siry bịt chặt hai tai. Nó chưa từng nghe một thứ gì như vậy. Không may là mình đã từng ng
Giọng nói đó oang oang:
- Nhờ thất bại thảm hại, con nhỏ gây rối đó cũng có được chút tiếng tăm. Đồng ý không, Pendragon?
Siry khiếp đảm, lo lắng nhìn mình. Tội nghiệp nó. Mình biết chuyện gì sắp xảy ra. Bao nghi ngờ còn lại về cha nó sắp tan biến hết. Trong mấy tiếng vừa qua, nó đã phải hứng nhận nhiều sự thật khắc nghiệt. Nó lại sắp được nhận thêm một sự thật khắc nghiệt nữa.
Giọng run run, nó hỏi:
- Pendragon? Ai đó?
Mình bình tĩnh trả lời:
- Hắn là nguyên nhân chúng ta có mặt tại đây.
Chỉ một màn hình, nó kêu lên:
- Nhìn kìa!
Trên màn hình, trôi nổi trên nền trắng, là đôi mắt xanh lè, dữ dội. Mắt quỉ. Trên đôi mắt, xuất hiện vết thẹo đỏ lòm nham nhở. Rồi nổi lên một khuôn mặt. Sau cùng, khuôn mặt rõ từng nét. Saint Dane. Chính hắn. Chỉ là một hình ảnh, nhưng cứ như hắn có thể nhìn thấy hai đứa mình. Trên màn hình kế bên, thêm một hình ảnh nữa của hắn xuất hiện. Rồi tới màn hình khác, thêm một màn hình khác nữa. Chẳng bao lâu, hàng ngàn khuôn mặt gớm ghiếc của Saint Dane trừng trừng nhìn tụi mình. Siry không biết quay hướng nào. Nhìn đâu nó cũng thấy gã Lữ khách quỉ sứ.
Tiếng nói vang vang từ loa phóng thanh:
- Hội Tụ gần kề rồi, Pendragon. Ta không thể không quan tâm tới cái hội sơ khai thảm hại này. Ta đã tình cờ chọn Ibara làm điểm khởi đầu của ta.
Siry hoang mang hỏi:
- Hắn nói vậy là sao?
Mình cố giữ bình tĩnh và nhìn quanh những màn hình khác nhau. Không biết phải tập trung vào đâu, nhưng mình nghĩ điều đóquan trọng. Saint Dane sẽ biết là mình đang nói với hắn. Mình nói lớn:
- Ta không tin. Mi không làm gì do ngẫu hứng cả. Mi cần Ibara cũng nhiều như cần bất kỳ lãnh địa nào. Bọn ta đã có một cơ hội khác, và lần này chúng ta sẽ thắng.
Tất cả những khuôn mặt Saint Dane đồng loạt hô hố cười. Mình thấy ớn lạnh. Không biết Siry đang cảm thấy ra sao.
- Ta tán thưởng sự tự tin của mi, Pendragon. Ta luôn luôn tán thưởng. Màn trình diễn xuất sắc của mi thu hút thật, nhưng lại khó tin nổi. Thứ lỗi cho ta, nếu ta không cảm thấy bị đe dọa bở một kẻ vừa mới đây còn không biết mình đang ở trên lãnh địa nào.
Mình đi quanh và nhìn vào mắt hắn trên mỗi màn hình, độp lại:
- Chẳng sao hết. Ta biết mi hành động thế nào. Mi thuyết phục những kẻ Đào tẩu tấn công Ibara. Nhưng chỉ phí thời gian. Họ phòng thủ quá mạnh. Aja đã đoán trước chuyện này. Đúng, một nhúm kẻ Đào tẩu có thể lên đảo, nhưng không đủ gây nên bất kỳ tổn thất đáng kể nào. Ibara rất mạnh mẽ. Nền văn hóa ở đó đang trở lại. Chiến thắng của mi tại đây chỉ là tạm thời. Chúng ta sẽ lấy lại Veelox.
Mình không biết bao nhiều phần trăm trong đó là sự thật, nhưng… nghe có vẻ hay. Thật ra mình chỉ muốn khiêu khích, làm hắn phát cáu mà phun ra kế hoạch thật sự của hắn.
Giọng kiên nhẫn vờ vịt, Saint Dane nói:
- Pendragon, như thường khi, mi chỉ đủ hiểu biết để tỏ ra như một thằng ngốc thôi.
- Vậy thì hãy hãy cho ta biết ta sai lầm đến thế nào. Hãy làm ta lóa mắt bằng tài năng kiệt xuất của mi đi.
Hàng ngàn khuôn mặt của gã quỉ sứ nhìn lại mình từ hàng ngàn màn hình. Hắn cười khùng khục:
- Mi trưởng thành rồi đó. Nhiều lần chiến thắng làm mi có cảm giác là một kẻ bất khả chiến bại.
- Mi chiếm được hai lãnh địa. Bây giờ, có vẻ như một trong hai lãnh địa đó đang trở lại ám ảnh mi. Kết thúc rồi. Halla không bị sụp đổ. Mi thất bại rồi. Con người trên các lãnh địa quá mạnh. Mọi chuyện đang diễn ra như chuyện phải thế thôi.
Saint Dane nhếch mép cười:
- Ta tò mò muốn biết, điều gì làm mi tin chắc đường lối của chuyện phải thế thôi lại không là đường lối của ta?
Mấy lời của hắn làm mình bàng hoàng, nhưng cố không để lộ ra:
- Ta không tin. Nếu có tí cơ hội nào có thể xâm chiếm Ibara, những kẻ Đào tẩu đã làm từ lâu rồi. Kể từ khi hòn đảo ổn định đến nay là bao lâu rồi? Mấy chục năm? Một thế kỷ?
Saint Dane cười lớn:
- Còn lâu. Theo năm tháng của Trái Đất Thứ Hai thì thành phố Rubic bị bỏ hoang từ hơn ba thế kỷ rồi.
Ôi, một thời gian quá dài.
Mình nói:
- Ba trăm năm, Ibara lớn mạng hơn trong suốt thời gian đó. Những kẻ Đào tẩu không có được một cơ hội nào.
Saint Dane hô hố cười. Mình rất ghét kiểu cười đó.
- Pendragon, mi làm ta thất vọng đấy. Nên biết là thời gian chẳng có ý nghĩa gì. Điều quan trọng là những quyết định, thời cơ và bước ngoặt. Ibara sắp chạm tới bước ngoặt của nó, mà mi thì vẫn không có một chút xíu khái niệm đó sẽ là gì.
Mình im lặng. Không cần phải nói. Hắn quá rõ mình mù tịt như thế nào rồi.
Saint Dane đề nghị:
- Vào kim tự tháp đi. Đem theo cả thằng bạn Lữ khách ngớ ngẩn của mi. Đáng tiếc là cha nó không có ở đây để thấy rõ những gì hai ngươi sắp thấy. Mặc dù, ta nghĩ vì lỗi của ta mà hắn bị giết.
Mình liếc nhìn Siry. Hai mắt nó sáng rực. Mấy câu nói củaưa đẩy nó trở thành một Lữ khách. Nó rít lên qua kẽ răng:
- Tôi sẽ giết hắn.
Mình cảnh giác:
- Bình tĩnh. Đây mới chỉ là bắt đầu.
Mình cảm thấy sự căng thẳng và lòng căm hờn của Siry. Saint Dane đã tạo ra một kẻ thù. Mình không biết như vậy có tốt không, hay đó chính là điều Saint Dane mong muốn. Không biết chắc bất cứ điều gì, trừ một điều là mình cần tìm hiểu thêm. Nếu Saint Dane muốn cho chúng mình biết, mình rất sẵn lòng.
Hình ảnh Saint Dane lại nói:
- Vào kim tự tháp để bước vào tương lai đi, Pendragon.
Mình cứng cỏi nói:
- Mi không thể đoán được tương lai của Ibara đâu.
- Ibara ư? Ta quan tâm tới tương lai của Halla hơn.
Đó là câu trả lời lạnh lùng của hắn.
Bình luận truyện