Chương 12: Kiếm ra đời
Tại vùng ngoại ô của Bắc Kinh, có một nhà máy chế biến dược phẩm hoạt động ngày đêm. Nhà máy này diện tích rộng đến cả vạn mẫu đất. Mặc dù mang danh là chế biến dược phẩm, nhưng lại có rất ít người ra vào, hơn nữa ngoài cửa lúc nào cũng có hai bảo vệ đứng nghiêm như tượng. Nếu là người nhạy bén thì đều đoán được, đây nhất định là cơ sở huấn luyện bí mật của quân đội, chứ nếu chỉ là doanh nghiệp bình thường thì không thể nào có quy mô và khí thế như vậy.
Đi sâu vào bên trong nơi này, qua mười mấy phân xưởng rộng lớn là có thể nhìn thấy một đại lộ thẳng tắp. Hai bên đại lộ là rừng cây dày đặc đến nỗi nhìn không rõ bên trong. Chiều rộng của đại lộ khoảng 30 mét, mặt đường tráng nhựa bằng phẳng. Giống cây được trong bên vệ đường chính là loại cây dương cao lớn thường thấy ở các quốc gia phương bắc.
Xuyên qua đại lộ này, bỗng xuất hiện một tòa nhà văn phòng sừng sững cao đến 49 tầng như đập vào mắt người ta. Cao ốc này có diện tích hết sức to lớn, phía trước có một khuôn viên rộng khoảng một mẫu dùng để trồng hoa. Nếu Chu Thanh có mặt ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhận ra tiểu hoa viên này đã được bố trí thành một cái Tụ Linh Trận Pháp tương đối lớn. Thiên địa linh khí ở vài chục dặm xung quanh đều bị hút vào đây, mật độ dày đặc đến nỗi xoay tròn xung quanh tòa cao ốc kia mà không chịu tiêu tán, khiến cho người ngoài vừa mới bước tới nơi này lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng.
Tầng cao nhất của tòa nhà là một phòng họp, lúc này trong phòng đã có mặt không ít người. Đứng đầu là một người đàn ông thân mặc quân phục, trên vai có phù hiệu bốn sao, sắc mặt uy nghiêm. Ngồi phía dưới là một đám thanh niên nam nữ. Tinh quang trong mắt bọn họ bắn ra bốn phía, có thể dễ dàng nhận thấy tu vi không tồi.
Thanh âm uy nghiêm của trung niên nam tử chợt vang lên: "Các ngươi đều là tinh anh của các đại môn phái, từ nhỏ đã được bồi dưỡng, gia tộc của các ngươi cũng trung thành cẩn cẩn đối với nước nhà. Giở đây, tổ quốc quyết định dùng đến các ngươi, đưa các ngươi vào quân đội. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi đã là quân nhân, hết thảy mọi hành động đều phải tuân thủ mệnh lệnh của cấp trên, có vậy mới không làm mất mặt gia tộc của các ngươi, đã hiểu chưa?"
"Dạ!"
Các nam thanh nữ tú phía dưới hưng phấn đáp lời.
Trung niên nam nhân gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng, sau đó hắn liền vỗ tay một cái, cửa phòng họp bỗng bị đẩy ra, một thanh niên nam tử khoảng 27-28 tuổi bước vào, hướng trung niên nam tử kia chào một cái: "Trần tướng quân, tôi Lăng Phi, tổ trưởng Long Tổ xin được trình diện!"
"Oa! Hắn chính là thần kiếm Lăng Phi trong truyền thuyết đó sao!?"
"Đúng vậy! Hắn chính là đệ tử kiệt xuất nhất trong 300 năm trở lại đây của phái Côn Lôn, một thân tu vi có lẽ đã sắp đến cảnh giới Hóa Thần rồi!"
"A! Hóa thần cảnh giới, đây chính là cảnh giới chí cao đó! Các trưởng lão của Mao Sơn chúng ta chẳng biết đã phải trải qua không biết bao nhiêu năm tu luyện mới có được tu vi như thế!"
"Ta còn nghe nói rằng, hai năm trước, tứ đại Ninja của tổ chức Hắc Long hội lớn nhất Nhật Bản âm thầm tiến vào Trung Quốc để do thám, chẳng may bị hắn phát hiện, lập tức chết hai mạng, hai người còn lại phải để lại hai cánh tay mới thoát thân được đấy!"
"Bọn đó thì nói làm gì, đến cả con Hùng Tinh (yêu quái gấu) có đạo hạnh 300 năm, cầm đầu đám xà hội đen ở vùng đông bắc cũng bị hắn một tay hạ sát kia kìa!"
Đám nam sinh không ngớt bàn tán, còn bên nữ sinh cũng ríu rít không thôi.
"Oa! Thật là đẹp trai nha!"
"Thật là manly quá đi!!!"
"Body đẹp quá!"
Đây đúng là lời lẽ của các cô mê giai!
Vị Trần tướng quân kia mỉm cười lắng nghe lời bàn tán của họ. Còn Lăng Phi đứng bên cạnh thì lại dở khóc dở cười, thầm nghĩ: "Phải ráng kiếm chế một tí mới được, bọn nam sinh nữ sinh này đều có gia thế không đơn giản nên tốt nhất đừng có đển phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Thông thường Long Tổ chọn lựa thành viên đều từ các cô nhỉ có tố chất, sau đó đưa về môn phái để tu luyện, kế tiếp lại lựa chọn các tinh anh trong số đó để đưa vào Long Tổ. Thế nhưng bây giờ cấp trên lại có ý định thu nhận đám thế gia đệ tử này, chẳng lẽ có thay đổi gì rồi sao? Hay muốn mượn hơi gia tộc của bọn này?"
Sau khi suy nghĩ một hồi, Lăng Phi vỗ tay, nói: "Mọi người im lặng một chút, ta là Lăng Phi, tổ trưởng của Long Tổ, cũng chính là cấp trên của các người sau này. Về việc Long Tổ là tổ chức gì, tin rằng trong lòng mọi người đã rõ ràng, ta không muốn nhắc tới nữa. Điều ta muốn nói là, lần này quốc gia chọn các người gia nhập Long Tổ, là chứng tỏ quốc gia có sự tín nhiệm đối với gia tộc của các người. Nhưng...!"
Lời nói Lăng Phi vừa chuyển, một cỗ khí thế cường đại đến kinh khủng bỗng phát ra từ người của hắn, trong nháy mắt đã bao trùm hết phòng họp. Trừ Trần tướng quân vẫn đang tươi cười ra thì tất cả các nam sinh nữ sinh còn lại đều bị cỗ khí thế hung mãnh này chèn ép. Mặc dù bọn họ cũng là đệ tử kiệt xuất của các đại môn phái, nhưng người có tu vi cao nhất cũng chỉ mới đến Dẫn Khí trung kỳ, làm sao có thể chịu được khí thế cường đại của người đã tiến rất gần tới Hóa Thần chi cảnh như Lăng Phi được.
Khí thế chỉ phát ra trong giây lát rồi lập tức thu vào, mọi người trong phòng họp như trút được gánh nặng, sau đó Lăng Phi lại nói tiếp: "...Nhưng nếu các người đã vào Long Tổ, là thành viên của Long Tồ rồi thì tất cả đều phải nghe theo lệnh của ta. Nếu ai ỷ thế nhà mình, bất tuân thượng lệnh thì chắc chắn sẽ bị nghiêm trị. Nghe rõ chưa?"
Đám thế gia đệ tử kia vừa mới khôi phục thần trí từ trong khí thế kinh khủng của Lăng Phi, trong đầu nào còn dám có ý niệm nào khác, lập tức đồng thanh hô: "Rõ!" Thanh âm so với vừa rồi còn lớn hơn mấy lần, khiến cho cả tòa nhà cũng bị rung động.
Lăng Phi hài lòng gật đầu, nói: "Tốt lắm, bây giờ giải tán, mọi người đến phòng hậu cần ở tầng 13 để nhận đồ, trưởng phòng hậu cần sẽ bố trí nơi ăn ở cho các người. Giải tán!"
Chờ cho đến khi đám thế gia đệ tử kia đã đi sạch rồi, Trần tướng quân mới cười híp mắt nói với Lăng Phi: "Lăng Phi! Công lực cháu lại có tiến bộ rồi! Xem ra không quá một năm nữa sẽ bước vào Hóa Thần cảnh giới! Trong đám cậu ấm cô chiêu này có mấy người không chịu an phận, cháu phải quản lý bọn họ thật tốt đó! Tuyệt đối không để bọn họ làm ra những sai lầm gây hậu quả nghiêm trọng!" Truyện "Phật Đạo "
"Trần thúc thúc, sao lần này kỳ lạ vậy?" Lăng Phi dường như có quan hệ rất không tầm thường với Trần tướng quân, nên khi không có người lạ cũng thân mật hơn rất nhiều.
"Ta biết nghi vấn của cháu. Ôi! Hiện nay thời buổi nhiễu nhương, Nhật Bản có Hắc Long Hội, Tam Khẩu Tổ, Y Hạ Ninja, Cửu Cúc phái, Lưu Ảnh phái đã dần dần hành động. Còn sinh hóa chiến sĩ của Mỹ có lẽ cũng đã nghiên cứu thành công. Về phần Đài Loan cũng đã có chút động tĩnh gì, bên cháu chắc đã biết rồi phải không? Mỹ và Nhật Bản đã đạt thành hiệp nghị bí mật, thật hết sức nguy hiểm, chúng ta cần phải cẩn thận nha!" Truyện "Phật Đạo "
Lăng Phi cũng gật đầu: "Những tổ viên mới gia nhập đều có thế lực khổng lồ sau lưng. Chúng ta nên nhân đó mượn tay chúng khống chế các đại gia tộc, không để bọn họ vì một chút lợi nhỏ của bản thân mà làm Hán gian, bán đứng quốc gia, đâm sau lưng chúng ta một nhát!"
Trần tướng quân tán thưởng, nói: "Không tồi! Lăng Phi, cháu càng ngày càng thành thục rồi, lão Lăng đúng là có một hảo nhi tử! Đúng rồi! Ta nghe nói nha đầu Nhược Thủy xảy ra chuyện phải không? Hiện giờ ra sao rồi? Cháu làm ca ca cần phải chiếu cố muội muội thật tốt! Không nên suốt ngày chúi đầu vào công việc!"
Lăng Phi cười khổ nói: "Đứa em gái này của cháu quả thật rất thông minh, về phần thực lực cũng không có gì đáng lo, nhưng lại có chút không nghe lời. Lần trước nó lén đi Nhật Bản không biết để làm gì, đúng lúc cao thủ trưởng lão của Lưu Ảnh phái Nhật Bản cũng xuất môn. Đại sư huynh của cháu nhận được tin tức, phải vất vả lắm mới cứu được nó từ Nhật trở về. Lần này lại bị người của Cửu Cúc phái đánh lén, mang đến Las Vegas, ngay cả Đường thúc của Lăng gia chúng cháu vốn luôn âm thầm bào hộ cho nó cũng bị thương, khiến sư phụ sốt ruột đến mức suýt nữa đã phát ra "Côn Lôn Lệnh" để hiệu triệu các vị võ lâm đồng đạo giúp đỡ rồi! Cũng may nha đầu này hình như được người nào đó cứu nên đã quay trở lại, do đó đến giờ chúng cháu vẫn chưa được chạm trán để phân cao thấp với bọn Nhật đó!"
Trần tướng quân có chút kinh ngạc, nói: "Ngay cả lão Đường cũng bị thương? Xem ra lần này Cửu Cúc phái đã phải bỏ ra không ít công sức rồi! Là người nào cứu Nhược Thủy vậy? Có thể cứu người từ trong tay của Cửu Cúc phái, xem ra tu vi người này nhất định không kém! Trong dân gian quả thật có ngọa hổ tàng long a! Đúng rồi, nha đầu kia có nói là ai cứu nó không?
"Nhắc tới cũng kỳ quái, sau khi trở về thì Nhược Thủy cũng không nói lời nào, chỉ liều mạng luyện công, rồi xin nghỉ học ở trường, gần đây còn tới núi Côn Lôn yêu cầu sư phụ cho phép được bế quan, chẳng hiểu tại sao nữa? Nhưng thế cũng tốt, nha đầu này rốt cục cũng chịu an phận, không gây thêm phiền toái, cũng là do sư phụ quá cưng chìu nó." Lăng Phi cảm thấy có chút may mắn.
"Nha đầu Nhược Thủy chịu yên tĩnh là tốt rồi!" Trần tướng quân nhìn đồng hồ đeo tay một cái, sau đó nói: "Chiều hôm nay ta cỏn có cuộc họp, bây giờ cháu đi trấn an đám tân sinh kia một chút, đừng để bọn họ phát sinh xung đột với các tổ viên cũ!"
"Sẽ không có chuyện gì đâu, dù sao còn có các sư huynh đệ khác mà! Nhưng cháu vẫn muốn đích thân đi xem xét một phen!" Nói xong, Lăng Phi chợt lóe thân rồi biến mất. Trần tướng quân ngẩn người: "Hài tử này...tính tình thật là..."
………
"Sư phụ, người thành tiên rồi à?" Lần này Liêu Tiểu Tiến thật sự ngẩn ngơ, nhìn Chu Thanh phun từ trong miệng ta một tia hoàng quang. Hoàng quang dần dần trở nên to lớn, cuối cùng ngưng tụ thành hình người, chính là hình dáng của Chu Thanh.
Nhỉn thấy hai Chu Thanh giống nhau như đúc trước mặt, Liêu Tiểu Tiến có cảm giác cho đến bây giờ, mình vẫn chưa thật sự hiểu rõ về Chu Thanh. Hắn chợt cảm thấy Chu Thanh là cao thủ thâm bất khả trắc, từ giây phút này, hắn mới thực sự coi Chu Thanh là sư phụ của mình, cả đời sẽ không bao giờ có ý niệm bội phản.
"Ha ha, ngươi còn nhớ con kim tằm sáu cánh kia không? Đây chính là do ta dùng kim tằm luyện chế thành nguyên thần thứ hai, tương đương với con người thứ hai của ta, chẳng qua so với bản thể thì lợi hại hơn. Ngươi không phải muốn ngự kiếm sao? Vừa lúc ta đang có vật liệu, lúc này luyện cho ngươi một thanh cũng không thành vấn đề!"
Liêu Tiểu Tiến mừng như điên, nói: "Tốt! Con đang muốn tận mắt chứng kiến xem sư phụ sử dụng pháp bảo như thế nào?"
Chu Thanh không nói nhiều, lấy ra thanh Tử Dĩnh kiếm tử quang bắn bốn phía, cả vật thể hàn khí ghê người. Nguyên thần thứ hai của hắn liền thôi động pháp quyết. "Ầm" một tiếng, một đạo hỏa quang tinh khiết từ trong miệng nguyên thần bay ra. Tức thì cả gian phòng đều bao trùm một không khí nóng bức đáng sợ, thậm chí vách tường cũng có dấu hiệu bị tan chảy. Cũng may trên vách đều có dán đầy phù chú, khi hơi nóng vừa đụng đến phù chú thì liền bị triệt tiêu nhẹ nhàng.
Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến ở Las Vegas điên cuồng đánh bạc, âm thầm lặng lẽ mang đi mười mấy triệu USD. Sau khi trở về liền mua một biệt thự có diện tích thật lớn và thanh tĩnh. Sau đó Chu Thanh tự mình bày bố trận pháp bên trong nhà, chuyên tâm tu luyện, dù gì bây giờ mình cũng là đại phú hào rồi kia mà? Có tiền mà không biết hưởng thụ thì chẳng phải là ngu lắm hay sao?
Liêu Tiểu Tiến bị hơi nóng tập kích, liền cảm thấy rất khó chịu, mặc dù Chu Thanh đã cho hắn phù chú hộ thể nhưng vẫn cảm thấy nóng ran cả người, đầu đổ đầy mồ hôi. Lúc này nếu có cao nhân tu đạo nào có mặt, nhìn thấy ngọn lửa trong suốt kia thì chắc chắn sẽ kinh ngạc đến nhảy dựng lên, đây chính là Tam Vị Chân Hỏa! Vốn được xưng tụng không có gì là không đốt được! Chỉ có tu vi đến Luyện Khí Hóa Thần chí cao mới có thể phát ra Tam Vị Chân Hỏa được!
Ngọn lửa trong suốt quấn quanh trên thân Tử Dĩnh kiếm. Tử Dĩnh kiếm không cam lòng, phát ra một chút dao động. Chu Thanh cẩn thận bài trừ chín lần chín tám mươi mốt đại hình trận pháp mà Thục Sơn trưởng lão đã gia chế lên kiếm bằng cách dùng Tam Vị Chân Hỏa nhập vào thân kiếm, ước chừng khoảng 3 giờ sau thì Chu Thanh mới phá được hết trận pháp bên trong, kiếm thể cũng bị Chu Thanh luyện hóa lại thành một thanh kiếm bản to rộng 4 tấc, dài 1 thước. Sau này cho dù có đưa đến Thục Sơn phái để nhận diện thì có lẽ cũng không bị phát hiện.
Thần niệm của Chu Thanh vừa chuyển, "Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận" liền khởi động, đây vốn là một tiểu trận nhưng sau khi được gia trì, uy lực đã có chút cường đại. Nguyên thần thứ hai của Chu Thanh vốn thuộc hỏa tính kim tằm nên Tam Vị Chân Hỏa của hắn so với Hóa Thần cao thủ bình thường mạnh hơn rất nhiều, do đó đã dễ dàng luyện hóa được phi kiếm này.
"Trận pháp không cần nhiều mà cốt là phải tinh. Công phu luyện khí của Thục Sơn quả thật quá rườm rà. Gia chế lên kiếm nhiều trận pháp như vậy, lúc đối địch làm sao lấy ra dùng hết được? Hơn nữa bên trong còn có trận pháp phòng ngự nữa! Phi kiếm này vốn dùng để giết người thì cần gì trận pháp phòng ngự kia chứ? Hay là sợ không giết được người ta, bị người ta phản công? Một kích tất sát, đó mới là đạo dùng phi kiếm, chẳng lẽ thật sự họ không biết cách sử dụng thanh phi kiếm pháp bảo này sao? Đúng là..." Chu Thanh cảm thán.
Tam Vị Chân Hỏa vừa thu lại, không khí bên trong phòng lập tức mát mẻ hẳn lên. Liêu Tiểu Tiến đau đớn chống cự suốt 3 giờ, hiện tại mới có thể thả lỏng người được, lập tức ngã lăn quay ra, nằm mê mệt trên mặt đất. Nhưng trải qua khoảng thời gian tôi luyện đau khổ này, Liêu Tiểu Tiến cũng có thu hoạch, sau khi hắn tỉnh dậy, ắt hẳn sẽ cảm thấy chân nguyên đã gia tăng không ít.
Chu Thanh vung tay lên, một đạo Ất Mộc phù liền đập vào người Liêu Tiểu Tiến. Không khí mát mẻ của Ất Mộc linh khí liền chui vào trong cơ thể Liêu Tiếu Tiến, khiến cho hắn phải thốt lên tiếng rên đầy sảng khoái.
Khi mở mắt ra, Liêu Tiểu Tiến chợt nhìn thấy một thanh trường kiếm bảng to dài chừng 1 thước, rộng khoảng 4 tấc đang trôi lơ lửng cách mình 3 mét. Thân kiếm hoàn toàn trong suốt, giống như được làm từ thủy tinh thượng hạng vậy, trên thân, hơi nóng tỏa ra nhè nhẹ.
"Còn không mau dùng máu của ngươi nhỏ vào trong kiếm! Nếu không đợi nó nguội rồi sẽ không dùng được nữa đâu!" Bên tai Liêu Tiểu Tiến liền truyền đến thanh âm dồn dập của Chu Thanh.
Liêu Tiểu Tiến ngầm hiểu, liền cắn đầu lưỡi một cái, sau đó phun liên tục 3 ngụm máu tươi vào trên thân kiếm. Nguyên lai phi kiếm phải dùng nước lạnh có linh khí cực mạnh mới có thể tôi luyện được, chứ nếu dùng nước lạnh bình thường để tôi thì sẽ khiến phẩm chất của kiếm bị kém đi khá nhiều. Trước mắt Chu Thanh không có nước lạnh trong tay, đột nhiên nhớ tới máu của Liêu Tiểu Tiến so với hàn thủy còn mạnh hơn cả trăm lần nên mới bảo hắn dùng máu để nhận kiếm.
Quả đúng như Chu Thanh dự liệu, máu vừa tiếp xúc với thân kiếm thì bỗng phát ra một tiếng"Oanh", sau đó một cỗ Tây phương kim khí cường đại liền bộc phát ra, thiếu chút nữa đã đánh văng cả Chu Thanh và Liêu Tiểu Tiến ra ngoài luôn. Nếu không phải Chu Thanh đã ngầm vận hành nguyên thần thứ hai, mạnh mẽ chế trụ những biến đổi trên thân kiếm thì chỉ e là ngôi biệt thự mà hắn mới bỏ bạc triệu để mua đã trở thành một đống phế liệu không hơn không kém!
"Kiếm Khí Lăng Không! Vạn Kiếm Quy Nguyên!" Liêu Tiểu Tiến lập tức sử dụng "Kiếm khí lăng không quyết" mà Chu Thanh đã dạy cho hắn mấy hôm trước để hàng phục thanh kiếm này. Thanh phi kiếm vốn đã dính máu tươi của Liêu Tiểu Tiến nên liến bị hắn dễ dàng bắt lấy trong tay.
Một cảm giác huyết nhục tương liên liền truyền từ cánh tay vào trong lòng của Liêu Tiểu Tiến, khiến cho Liêu Tiểu Tiến cảm thấy thanh kiếm mình đang cầm trong tay chính là một phần máu thịt của mình vậy!
"Hay lắm! Hay lắm. Đúng thật là hảo kiếm mà!"
Chu Thanh bước tới khen mấy câu, cùng Liêu Tiểu Tiến cẩn thận dò xét thanh kiếm. Lần này thân kiếm lại có biến hóa, lúc nãy toàn thân nó vốn trong suốt như là thủy tinh thì nay đã có thêm chín đường vân màu vàng. Chín đường vân hợp thành những hoa văn, ký hiệu vô cùng cổ quái mà xưa nay chưa từng thấy qua, lại mang chút cảm giác thê lương.
Chu Thanh vận dụng nguyên thần thứ hai để xem xét, cảm giác dường như có đồ vật gì đó đang bị các ký hiệu đó hút vào, sau đó lặng lẽ đi vào bên trong thân kiếm, không hề mảy may lộ ra tí dao động nào.
"Kiếm này có rất nhiều biến số! Tất không phải phàm vật rồi!"
Nét mặt của Chu Thanh có chút ngưng trọng.
"Ô hay! Thanh phi kiếm của ta cũng là dùng máu để tôi luyện, mặc dù phẩm chất vượt xa nguyên mẫu ban đầu, nhưng tại sao lại không có các phù hào cổ quái này?"
Trong lúc Chu Thanh đang loạn tưởng thì Liêu Tiểu Tiến đã mừng rỡ thu kiếm vào trong cơ thể
Bình luận truyện