Chương 185: Đại chiến bắt đầu
"Nhất định phải xem rõ sự tình, chỉ cần đây là căn cứ của Côn Lôn, hoạt động đã cả ngàn năm, Cấm Chế trận pháp không thể khi dễ, cẩn thận một chút thì hơn."
Chu Thanh thấy trong làn khói sương kia có huyết quang chớp lóe, rồi còn có những luồng thiên địa linh khí truyền tới dồn dập, hiển nhiên là đang có kẻ đánh nhau, vội vã dùng Thất Bảo Diệu Thụ đưa lên không trung, vạch ra một đường phá vỡ không gian, tiến vào bên trong, huy động một vài pháp chú chế tạo nên một không gian giới tử vô cùng nhỏ, che dấu hoàn toàn thân hình của mình, lại phát ra thần niệm cường đại đâm xuyên qua không gian quan sát tình hình bên ngoài, lặng lẽ độn tiến vào trong.
Lúc này Chu Thanh đã kinh qua nghiệp hỏa rèn luyện, công lực đạo hạnh đã đạt tới cảnh giới thiên nhân, chỉ cần khổ luyện thêm mười năm nữa, tích lũy được đủ năng lượng cần thiết, là có thể phá vỡ hư không, thành tựu thiên tiên đại đạo, đạt tới cảnh giới cao nhất luyện hư hợp đạo, cộng thêm Thất Bảo Diệu Thụ trong tay, đợi phong thần pháp khí tích đủ uy lực của nó, thì cho dù tiên nhân trên trời hạ phàm cũng phải đắn đo suy nghĩ, khi động thủ mới biết ai hùng ai thư.
Pháp thuật phá vỡ không gian này tuy rằng không được hữu dụng như Thiên Quỷ chi thân của Lam Thần, có thể tùy ý chuyển động, ra vào không để lại dấu vết, nhưng cũng ẩn dấu thủ đoạn vô cùng, cộng thêm Chu Thanh dùng phù chú Cấm Chế hơi thở của toàn bộ cơ thể, không lộ ra chút nào về sự có mặt của mình, muốn phát hiện ra hắn, thì thật quả là điều không thể, chí ít cho tới bây giờ, trong số những kẻ mà Chu Thanh từng gặp mặt, chỉ có Bạch Khởi mới có năng lực đó. Cho dù là Cóc sáu mắt, và cả hai nữ tử thần bí đạo hạnh cực cao đến cướp tiên phủ, bao gồm cả Ngưu Đầu Âm Thần mà Chu Thanh đã giết chết, đều chưa có ai có đủ khả năng phát hiện hành tung của Chu Thanh cả. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh thúc động chân nguyên, trong nháy mắt đã tới đám sương tuyết lập lờ, dùng thần niệm phát giác rõ ràng, những luồng sóng thiên địa nguyên khí êm ả hơn, quang cảnh hiện tại giống như là một người ném một hòn đá xuống mặt hồ yên ả, những luồng sóng nước truyền ra tứ phía vậy. Bây giờ không có ai tiếp tục ném đá nữa, mặt hồ lại trở nên bình lặng như cũ.
"Kỳ lạ quá kỳ lạ quá, ba mươi ba trùng thương thanh Cấm Chế, chín mươi chín đạo tử phủ Cấm Chế lại có thể bị phá vỡ dễ dàng, nếu không phải là người đã hiểu rõ về trận pháp, thì người đó hẳn phải là thần tiên, không đúng không đúng, cho dù là thần tiên, cũng không thể phá vỡ Cấm Chế mà không hề để lại một chút dấu vết nào cả, chả lẽ là..."
Chu Thanh vốn định tới Côn Lôn để thăm dò hư thực, lại gặp phải chuyện này, vừa vào trong đám sương mây mờ ảo, lại phát hiện Cấm Chế bảo vệ Côn Lôn sơn môn đã bị mở toang, không có một chút năng lượng phòng ngự nào hết, khiến hắn chẳng tốn mất bao nhiêu sức lực đã lọt được vào trong Côn Lôn động thiên.
"Ha ha, ha ha, Côn Lôn động thiên quả nhiên là danh bất hư truyền, so với nơi này, Thục Sơn động thiên mà lão tổ ta từng được nhìn chỉ như một cái nhà xí mà thôi. Cũng phải, Trường Mi lão nhi cũng là một phổ thông tiên nhân, có được mấy kiện pháp bảo, lôi kéo được một đám tán tiên, làm sao so sánh được với một nhân vật thượng cổ Xiển Giáo, nguyên thủy thiên tôn được chứ." Chu Thanh vừa bước vào trong đã nghe thấy một tiếng cười vô cùng chói tai, nghe giọng nói thì không phải là Hiên Viên pháp vương, vậy kẻ đó là ai?
Chu Thanh hoảng hồn, lúc này mới sáng suốt suy nghĩ lại, Hiên Viên pháp vương thu được nguyên thần của Càn Cơ lão đạo, với thủ đoạn của lão yêu ngàn năm này, ma công nhiều vô số kể, mấy trận khốc hình giáng xuống thì e là Càn Cơ lão đạo có thứ gì cũng sẽ phải nôn hết ra, Càn Cơ lão đạo là chưởng giáo Côn Lôn, Cấm Chế trận pháp bên ngoài đương nhiên hiểu rõ như lòng bàn tay, khó trách Hiên Viên pháp vương có thể phá vỡ Cấm Chế thượng thanh tử phủ bao bọc bên ngoài ngọn núi dễ dàng như vậy.
Ba mươi ba trùng thượng thanh Cấm Chế, chín mươi chín đạo tử phủ Cấm Chế, uy lực còn trên cả Thiên Hỏa đại trận của Chu Thanh, cho dù sinh tử của Thục Sơn tiêu tan, Lưỡng Nghi Vi Trần đại trận, khi không có sự áp chế của Hỗn Nguyên Nhất Khí Thái Thanh Thần phù cũng còn lâu mới bằng được.
Chu Thanh lặng lẽ hiện nguyên hình núp sau một tảng đá lớn, dùng ngũ hành độn pháp hòa hợp thành một thể với hòn đá, lặng lẽ quan sát tỉ mỉ tình hình của toàn bộ Côn Lôn động thiên, vốn tàng hình trong không gian là cách an toàn nhất, nhưng lại không dễ xuất thủ tập kích, trừ phi là Thiên Quỷ của Lam Thần, lần này Hiên Viên pháp vương tấn công Côn Lôn, Chu Thanh lập tức nghĩ tới việc chiếm lấy một chút tiện nghi, thu hồi một số nguyên thần hồn phách mang về, cần biết rằng, nguyên thần của một Hóa Thần hậu kỳ tu đạo nhân mạnh hơn hồn phách của một người phổ thông gấp trăm ngàn lần.
"Hiên Viên pháp vương, ngài là tiền bối yêu tộc thành danh ngàn năm qua, tại sao lại hành sự không phân ân oán, cuộc đại chiến ngàn năm tước, là Trường Mi chân nhân của Thục Sơn hủy hoại nguyên thể của ngài, Côn Lôn chúng tôi không hề động tay vào, lần này ngài đi báo thù thì phải đi tới Thục Sơn kiếm phái mới đúng chú, tại sao lại đến làm loạn ở Côn Lôn chúng tôi."
Bạch Ngọc cung điện rộng lớn bạt ngàn nằm ở trên cao, một phần lớn tàng hình trong hư không, hào quang bắn ra tứ phía, Hiên Viên pháp vương, Đại Lực Hùng Vương, Cực Âm lão đạo, Ôn Lam Tân, Cóc sáu mắt mặc áo lục bào đều đạp vành mây trắng bay trên bầu không.
Mấy chục lão đạo tay cầm pháp bảo lệnh kỳ bảo kiếm, gương đồng... bao vây quanh năm người, sau lưng đám lão đạo đó là một hàng ngũ đông đảo các đệ tử rất trẻ, đều đang gia khởi phi kiếm, trong tay cầm pháp bảo ngọc phù, phần lớn trên sắc mặt đều mang thần sắc rất tò mò.
"Oài oài, khó trách hải ngoại đều đi tán tu, Trung Thổ mới được xưng là môn phái chính thống, nhìn xem, những đệ tử trẻ trung đứng sau lưng đám lão đạo kia, đếm sơ sơ cũng phải có 300 mạng, nếu tất cả cùng phát động pháp thuật, uy lực không biết sẽ lớn nhường nào, hôm nay được tận mắt chứng kiến rồi, có điều đối phó với đám hung thần này thì vẫn con chưa đủ đô đâu, nếu như Côn Lôn không có cao thủ ẩn cư xuất hiện, vậy thì ngày này sẽ là ngày diệt môn của chúng, haizzzz, mình vẫn còn người quen ở bên trong đó mà..."
Chu Thanh tỉ mỉ quan sát những đệ tử Côn Lôn đang đứng trên không trung, phát hiện những đệ tử này đều tầm tuổi khoảng hơn hai mươi tuổi một chút, nam có nữ có, đều là ở cấp độ Dẫn Khí hậu kỳ, dẫn đầu là một cặp nam nữ đạo hạnh cao nhất, người nữ đã bước sâu vào trong Hóa Thần kỳ, còn người nam sắp tiến tới Hóa Thần trung kỳ, đôi nam nữ này đều là người quen biết của Chu Thanh, chính là hai huynh muội Lăng Phi và Lăng Nhược Thủy.
"Đừng có phí lời nữa, đám tiểu đạo sĩ các ngươi, cấu kết với Nam Hải Vô Chân lão ni, đến làm loạn hải ngoại Tu Đạo giới bọn ta, lão tổ ta đây đương nhiên đến kiếm chuyện lại với các ngươi, nói, Vô Chân lão tặc ni có phải đang ở đây không? Để bọn lão tổ đây đi lùng, nếu như không có, thì để lại cho các ngươi một con đường sống, nếu như có, thì đừng có trách lão tổ đây không khách khí nhé."
Hiên Viên pháp vương khoác trên người chiếc áo cà sa Thái Cực màu vàng, toàn thân có huyết vân bao bọc, những luồng yêu khí bốc ra bên ngoài, những luồng gió tanh thổi qua, khiến cho mấy chục lão đạo đạo bào như sắp sửa thoát thân mà đi, cho dù mấy chục lão đạo này ngăn chặn được yêu phong, những đệ tử phía sau cũng sẽ bị hô hấp khó nhọc, có vài người căn cơ còn kém, suýt chút nữa đã té xuống phi kiếm.
Mấy người còn lại, như Đại Lực Hùng Vương, Cực Âm lão đạo, nhìn vào đám đệ tử Côn Lôn, sắc mặt khinh bỉ, Ôn Lam Tân không có tí biểu cảm nào trên mặt, không biết đang nghĩ điều gì, dường như đang nhấp nhổm không yên, còn Cóc sáu mắt thì thần sắc có vẻ không thoải mái lắm, trên khuôn mặt hiện ra bộ dạng cao thâm khó đoán.
"Cẩn thận!" Mấy lão đạo kinh hô một tiếng, vội vã kết thành trận thế, xuất hiện một luồng tiên khí màu xanh trong không trung, kết thành một đóa hoa sen to như cái bát lớn ngăn chặn yêu phong.
"Muội muội, đừng manh động, yêu quái lần này không giống như đám tiểu yêu đâu, chỉ e là mấy vị tông sư đại chưởng môn cộng lại đều không phải đối thủ của hắn. Dù sao sư tổ cũng đã xuất quan, tất cả mọi chuyện đều do Vô Chân sư thái và sư tổ làm chủ, muội chọc giận chúng, coi chừng sẽ bị lũ yêu quái đó ra tay hạ sát đó." Lăng Phi kịp thời ngăn lại không cho muội muội của mình phát ngôn, lần này không thể để cho muội muội đanh đá không biết trên biết dưới kia phát tác được.
"Ca, muội biết chứ, có điều sư thúc đã nói, lần này sư phụ đi Bắc Hải, ngay cả nguyên thần cũng bị đám yêu quái thu mất, bây giờ không biết sống chết ra sao, hừ, đều là do cái tên Chu Thanh kia, ai ngờ lại ở hải ngoại tán tu, đạo hạnh lại cao thâm như vậy, ngay cả sư phụ cũng bị trọng thương, Nhất Vân Tử sư huynh cũng bị hắn giết, nếu không phải sư phụ bị trọng thương, thì làm sao có thể xảy ra chuyện khi ở Bắc Hải được. Lần này sư tổ xuất quan, muội sẽ đi cầu xin sư tổ và Vô Chân sư thái ra tay giúp đỡ, bắt lấy Chu Thanh, xẻ hắn ra làm trăm ngàn mảnh, để báo thù cho sư phụ và Nhất Vân Tử sư huynh." Lăng Nhược Thủy núp đằng sau Lăng Phi, hai người nói chuyện khuôn mặt rất trầm ổn, dường như đã thành thục từ lâu.
"Ta cũng không biết Chu Thanh đó có quan hệ với muội,ở lần đầu tiên gặp mặt hắn, dường như hắn không có lợi hại đến độ đó, chỉ mới ở cấp độ Hóa Thần sơ kỳ, không ngờ kẻ này lòng dạ âm hiểm, ẩn chứa thực lực vô cùng lớn, còn giao du với bang phái Thục Sơn dơ dáy, lên chức Thục Sơn trưởng lão, chỉ chuyên để đối phó với Côn Lôn chúng ta, quả thực cần phải diệt trừ ngay." Lăng Phi nói chuyện mà sắc mặt có chút âm trầm.
"Pháp vương, cần gì phải phí lời với đám sâu bọ nhãi nhép đó làm gì, nhân lúc còn sáng trời động thủ, giết sạch bọn chúng, đoạt lấy Ngọc Hư cung, rồi giết đến Thục Sơn, giúp pháp vương báo thù, tiễu trừ đạo môn thiên hạ."
Cực Âm lão đạo có chút mất bình tĩnh, nhìn cảnh mấy chục lão đạo và mấy trăm đệ tử bao kín đặc lấy mình, rồi còn bày bố trận pháp, sợ để lâu tình hình thay đổi, cứ ra tay trước, liền dương tay đưa chín chín tám mốt thanh Huyền Âm Phiên tế ở không trung, hắc khí cuộn đảo, hàng tỉ sợi tơ đen kịt tanh hôi bao trùm trời đất, giống như một loại độc trùng rất bé, giao kết với hoa sen màu tím xung quanh, bắt đầu giao đấu.
Mấy đạo ma phiên của Cực Âm lão đạo bị Chu Thanh dùng Thất Bảo Diệu Thụ đánh cho hiện nguyên hình, tuy rằng đã luyện chế lại lần nữa, nhưng hiệu quả vẫn còn kém xa khi trước, không bố trí nổi Huyền Âm đại trận, uy lực giảm mạnh, Hoa sen tím này vốn là trận pháp do mấy lão đạo liên thủ hợp thành, Cực Âm lão đạo dựa vào sức lực bản thân, chống lại mấy chục người, nên cũng khá trầy trật, nhất thời không thể công phá được sen tím.
Lăng Nhược Thủy và Lăng Phi vô cùng ngạc nhiên, không ngờ lão đạo cao gầy hôi hám kia lại là một đỉnh cấp cao thủ như vậy, dựa vào sức của mình để đối phó lại với mấy chục cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, chỉ e Trung Thổ đạo môn không tìm ra nổi một ai.
"Khó trách sư phụ đã dặn chúng ta, hải ngoại tán tu tuy số lượng ít, nhưng ai nấy đều là những nhân vật vô cùng lợi hại, muội muội, ngầm thông báo cho các sư đệ, sư muội, chúng ta nhất tề xuất thủ, tiêu diệt lão đạo này, đợi đến khi sư tổ xuất hiện cũng sẽ làm giảm bớt áp lực cho người." Lăng Phi bất ngờ ném tung một thanh ngọc phù màu xanh trong tay lên.
Thấy sư huynh của mình bắt đầu xuất thủ, hơn ba trăm Côn Lôn đệ tử cũng lũ lượt tế khởi ngọc phù trong tay, trên không trung hình thành một thái cực đồ án rộng chừng một mẫu, Lăng Phi hét to: "Tật!" Thái Cực đồ án lay động chút lát, rồi bắn ra một lôi trụ màu tím, không một tiếng động bổ thẳng vào đầu của Cực Âm lão đạo đang bị vây trong trận pháp, cuối cùng, ngay cả ngọc phù cũng hòa hợp chung với thanh lôi trụ, cùng nhau bổ xuống.
"Không ổn!" Cực Âm lão đạo phản ứng nhạy bén, dùng chân nguyên huy động Huyền Âm phiên, pháp quyết vừa thu, hắc khí ngưng tụ, tám mươi mốt thanh Huyền Âm phiên bao bọc lấy toàn bộ cơ thể, đón đỡ thanh lôi trụ màu tím mà hơn ba trăm đệ tử liên thủ phát ra. Truyện "Phật Đạo "
Một tiếng ầm vang lên, hắc khí bị lôi trụ phá vỡ, ngay cả Huyền Âm phiên cũng lui vào trong cơ thể của Cực Âm lão đạo, những Côn Lôn đệ tử kia tuy rằng chỉ là Dẫn Khí hậu kỳ, khác một trời một vực so với Cực Âm lão đạo, nhưng đây lại là hơn ba trăm người hợp lại, lại hợp thủ vô cùng bất ngờ, tuy rằng Cực Âm lão đạo đã hóa giải được 9 phần lực đạo, nhưng vẫn có một đạo tử lôi nhỏ như bàn tay em bé bổ xuống đầu hắn.
"A!" Cực Âm lão đạo hét thảm một tiếng, khuôn mặt cháy đen, toàn bộ tóc tai bị lôi hỏa đốt cháy, trở thành một kẻ đầu trọc, may mà đạo bào màu đen trên người là một pháp bảo, cơ thể lại được tôi luyện qua thiên địa linh khí, đòn đánh này gần như phá vỡ nhục thân của hắn, nguyên thần thoát ra ngoài, ba trăm đệ tử liên thủ, vận hết chân nguyên, không hề thua kém so với một cao thủ Phản Hư trung kỳ, Cực Âm lão đạo dùng nhục thân để chống lại pháp lại thì có dùng hết sức cũng khó mà đỡ nổi, huống hồ những đệ tử này lại vận dụng bí pháp của Côn Lôn, uy lực lớn hơn nhiều lần so với dẫn lôi thuật bình thường.
"Hảo yêu đạo, bao nhiêu sư huynh đệ chúng ta liên thủ dùng pháp thuật ra đòn, vậy mà hắn chỉ bị thương nhẹ, nhân lúc này khi pháp bảo của yêu đạo bị phá vỡ, không có sức kháng cự, chúng ta xuất thủ tiếp!"
Lăng Phi thấy một số sư đệ sư muội đang đứng ngây tại chỗ với vẻ mặt sửng sốt, vội vã quát giật giọng, phóng phi kiếm của mình ra, đâm về phía Cực Âm lão đạo, những đệ tử kia lập tức phản ứng, vô vàn đạo ánh sáng, màu sắc sặc sỡ, phi kiếm pháp bảo, tuy rằng mỗi thứ chỉ là một luồng sóng vô cùng yếu ớt, nhưng khi hội tụ lại, sinh thế lại vô cùng khủng khiếp, tựa như một cầu vồng thập sắc vậy.
Mấy lão đạo kia cũng nhận rõ thời cơ, liền phối hợp chặt chẽ với hành động của đệ tử, mỗi người tự cắn khẽ vào lưỡi của mình, phun ra một ngụm máu tươi, bông sen xanh phóng ra hào quang sáng mạnh, cứng cáp dày đặc, bao quanh Hiên Viên pháp vương, để cho Hiên Viên pháp vương cùng đồng đảng không thể ra tay cứu giúp Cực Âm lão đạo.
Pháp thuật Thanh Liên hộ thân này là pháp thuật bí truyền cao cấp của Côn Lôn, chỉ thủ không công, năng lực phòng ngự rất cao, xứng đáng là một pháp thuật phòng ngự bậc nhất, những lão đạo này còn dốc toàn lực ra, hao phí tinh huyết trong cơ thể, cho dù mạnh như Hiên Viên pháp vương thì nhất thời cũng không thể phá được.
Hiên Viên pháp vương, Đại lực hùng vương, Cóc sáu mắt đều không ngờ rằng đám đệ tử Côn Lôn lại phối hợp nhịp nhàng như vậy, ngay cả đám lão đạo già dơ kia cũng vậy, chỉ có Lam Thần là sắc mặt vẫn rất âm hiểm, tựa cười mà không phải cười, giống như là đã rất am hiểu.
Đại lực hùng vương cũng không suy nghĩ nhiều, tế khởi U Hồn Bạch Cốt phiên, cuộn khởi những đợt âm phong cuồng bạo, hàng vạn luồng khói lạnh, Hiên Viên pháp vương thân thể khẽ chuyển động, huyết vân bay ra, tám con Thiên Quỷ hiện thân, kết thành trận thế, giúp Cực Âm lão đạo ngăn chặn sự oanh kích của vô vàn pháp bảo.
Cóc sáu mắt trông thấy Hiên Viên pháp vương động thủ, cũng không nói năng gì, tế khởi sơn phong, đâm về phía những Thanh Liên xung quanh.
Chỉ nghe từng tràng những tiếng ầm ầm vang lên, trên bầu trời, những thái quang mà pháp bảo mang theo, huyết vân của Hiên Viên pháp vương, âm phong, những bông hoa sen tím, những làn khói u lạnh, đính phong xanh biếc, va chạm vào nhau, thiên địa nguyên khí xoay động đảo điên, tựa hồ ngay cả Ngọc Hư cung đang ở trên cao cũng phải rung chuyển, khiến cho Chu Thanh không khỏi thốt lên mãn nhãn, đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến nhiều người cùng đấu pháp với nhau như vậy.
Đám người của Hiên Viên pháp vương có thực lực mạnh hơn rất nhiều, U Hồn Bạch Cốt phiên của đại lực hùng vương là pháp khí phong thần, uy lực vô cùng lớn, đính phong của Cóc sáu mắt không phải phàm phẩm, sau một hồi va đập, đám lão đạo kia lũ lượt thổ huyết, hoa sen tím hộ thân đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Tám con Thiên Quỷ của Hiên Viên pháp vương lại càng lợi hại, đã chống đỡ lại được sự oanh kích từ phía hơn ba trăm pháp bảo phi kiếm, chúng trông rất dữ tợn, Quỷ thân hiện xương trắng ngà khiến cho cả đám đệ tử Côn Lôn run như cầy sấy, nhất là mấy con Thiên Quỷ, há rộng cái mồm đầy máu tươi, nhe răng nanh sắc nhọn, mỉm cười khó hiểu đưa những con mắt đỏ ngầu như mắt trâu về phía Lưu Nhược Thủy: "Ca, chúng là thứ quỷ quái gì vậy?" Lăng Nhược Thủy kinh hãi đến nỗi mặt méo xệch sợ sệt, núp vào sau lưng của Lăng Phi. Truyện "Phật Đạo "
"Giết, đám cóc nhái nhãi nhép này dám làm bản chân nhân bị thương, ta phải thu lấy hồn phách của các ngươi, giết!"
Cực Âm lão đạo suýt nữa thì mất mạng, lúc này đã hoàn hồn trở lại, đưa tay lên đầu xoa xoa, thì thấy toàn bộ tóc trên đầu đã cháy mất tiêu, chỉ còn trơ lại cái đầu đen sì sì, còn có một chút huyết thủy rơm rớm, để tay xuống nhìn, trên tay quả nhiên còn có một số da đầu bị tróc cháy đen, nỗi đau đớn bốc ra từ trên đầu bị cháy xém khiến hắn cắn răng trợn mắt, nước mắt nước mũi chực tràn ra ngoài.
Nghĩ lại tình cảnh lúc nãy, Cực Âm lão đạo giận đến nỗi tam thi thần bạo khiêu, độc hỏa trong người bốc lên, há miệng thổ ra một ngụm máu tươi đen ngòm, dốc toàn lực tế khởi Huyền Âm phiên, chỉ nghe quỷ ngữ thê lương ảm đạm giống nước thủy triều vang lên, một luồng khói đen bao phủ cả động thiên Côn Lôn, trùm lên cả huyết vân của Hiên Viên pháp vương, khói lạnh của đại lực hùng vương, thậm chí cả đính phong của Cóc sáu mắt.
"Lão đạo này... muốn liều mạng à!" Hiên Viên pháp vương hơi ngạc nhiên, trông thấy bầu trời nổi lên chín chín tám mươi mốt Huyền Âm phiên, che phủ cả bầu trời, hình thành một trận pháp âm sâu, Cực Âm lão đạo miệng phun máu đen, gắng sức huy động Huyền Âm Luyện Phách đại trận, định sẽ luyện hóa toàn bộ mấy chục lão đạo và cả hơn 300 đệ tử.
"Cũng được thôi, lão đạo này đã tiêu tổn đạo hạnh cả trăm năm, gắng sức huy động đại trận, vậy thì ta cũng tiết kiệm được sức lực, tránh phải việc Thiên Quỷ bị luyện hóa."
Hiên Viên pháp vương vội thu lại Thiên Quỷ, đưa mắt nhìn Cóc sáu mắt, đại lực hùng vương lúc này cũng đã thu pháp bảo về để xem Cực Âm lão đạo liều mạng, từng đợt lửa ma phừng phừng từ trong phiên bắn ra, ba trăm đệ tử cùng mấy chục lão đạo tế khởi pháp bảo chống đỡ, chân nguyên quán thông nhất khí, tích tụ chân nguyên của nhiều người như vậy, để chống lại một đòn Huyền Âm Ma Hỏa kia.
"Hắc hắc, Huyền Âm Luyện Phách đại trận quả nhiên lợi hại, chỉ là Cực Âm lão đạo, tính mạng của ngươi cũng đến ngày tàn rồi!" Chu Thanh núp ở trong phiến đá, nhìn lên trận đấu phía trên đầu, chợt bỗng cảm thấy lúc này bên trong Ngọc Hư cung xuất hiện một luồng khí vô cùng mạnh mẽ...
Bình luận truyện