Phát Ngoan Tiên Sinh
Chương 3
Sau khi hạ quyết tâm, Tô tiên sinh bắt đầu thời kì nỗ lực làm việc. Mỗi ngày cố gắng sắp xếp lịch trình hàng ngày của Bảo quản lí đầy kín, mỗi ngày pha cà phê cho Bảo quản lí thật đặc, mỗi ngày sửa sang lại tài liệu, hồ sơ đều cực kì nhanh nhẹn, mỗi ngày đều hết sức kiên quyết không đếm xỉa đến ánh mắt bất mãn của Bảo quản lí.
“Tô trợ lý, có thể giải thích một chút về hành động của cậu mấy ngày nay là sao không hả?” Cuối cùng có một ngày, Bảo quản lí không thể nhịn được nữa.
Tô trợ lý cung kính cúi đầu đứng đó: “Tôi không rõ ý tứ của quản lí.”
“Tôi hỏi cậu đến tột cùng là sao vậy, lịch trình hàng ngày sắp xếp đầy kín như thế muốn tôi mệt chết sao!” Phát ngoan tiên sinh đập bàn một cái, bắt đầu phát cáu, “Cà phê cũng pha đắng được như thế! Còn có thái độ của cậu nữa, khá là ngạo mạn, đây là biểu hiện nên có của cậu sao? Nếu không phải tôi thấy thành tích trước kia của cậu không tệ, bảo bộ phận nhân sự điều cậu đến chỗ này của tôi, cậu hiện tại sớm đã ăn không khí rồi! !”
Tô trợ lý bị chạm đến chỗ đau, siết chặt nắm tay, nhưng vẫn là ôn hoà nhã nhặn nói : “Tôi không biết trợ lý trước kia nghĩ thế nào, nhưng tôi cho rằng lượng công việc của quản lí bây giờ vô cùng hợp lý.”
“Hợp lý cái đầu cậu!” Phát ngoan tiên sinh nổi giận đùng đùng đứng lên, “Cậu đi xem lại cho kĩ lịch trình mà trợ lý trước kia làm rồi đến nói chuyện lại với tôi!”
Tô trợ lý nhìn Phát ngoan tiên sinh mặt rồng giận dữ lại cảm thấy vô cùng thú vị, bất giác cười nói: “Vâng thưa bệ hạ, xin thứ cho vi thần cáo lui.”
“Đồ quỷ cậu ra đi!” Phát ngoan tiên sinh giơ giơ nắm đấm với trợ lí của hắn.
Tô trợ lý ra khỏi văn phòng quản lí, rẽ đi phô tô tài liệu, Nhân viên gương mẫu của bộ nghiệp vụ Siêu nhân tiên sinh lại gần: “Này, trợ lý mới, bị bạo chúa giáo huấn hả?”
Tô trợ lý nhìn đồng chí nhân viên gương mẫu hiếm khi được rảnh rỗi nhàn hạ, gật gật đầu, làm bộ nói : “Ai, cũng không phải. Tôi cho anh biết, anh không nên nói với người khác.”
Bát Quái siêu nhân tiên sinh rất vui vẻ càng xán lại gần: “Cái này không thành vấn đề. Đến tột cùng là có chuyện gì, mau nói cho tôi biết đi.”
Tô trợ lý vẻ mặt miễn cưỡng nhỏ giọng nói: “Tôi cho anh biết, quản lí nổi giận khủng khiếp đấy, hắn vô cùng không hài lòng với công việc tháng này của mọi người.”
Siêu nhân tiên sinh đầu tiên là sửng sốt, sau lại nghiêng đầu nghi ngờ nói: “Không đúng, tôi vừa mới nghe được rõ ràng cái gì mà sắp xếp lịch trình hàng ngày mà.”
Tô trợ lý trợn mắt nói dối: “Quản lí nói lịch trình gần đây của hắn dày đặc quá, làm việc rất vất vả, thế nhưng không ngờ mọi người lại chẳng chịu cố gắng như thế, thành tích tháng này khiến cho hắn vô cùng thất vọng.”
Siêu nhân tiên sinh tự trách, thân là nhân viên gương mẫu của bộ nghiệp vụ, ngôi sao của bộ nghiệp vụ, anh cảm thấy thật xấu hổ. Thế nhưng Siêu nhân tiên sinh vẫn còn sót lại chút lý trí: “Đã hết tháng này đâu, mà sáng sớm thứ hai quản lí còn khen ngợi chúng tôi mà.”
Tô trợ lý thở dài: “Quản lí không muốn đả kích mọi người. Mặc dù còn chưa hết tháng này, nhưng anh không cảm thấy là mọi người bởi vì cuối năm mà trở nên không tập trung sao? Hơn nữa anh ngẫm lại xem, anh không biết là gần đây quản lí bận rất nhiều việc sao?”
Siêu nhân tiên sinh vẫn còn cố giãy dụa lần cuối: “Mà sao quản lí lại nói với cậu những việc này?”
Tô trợ lý thành khẩn nhìn anh: “Thần tử vì bệ hạ phân ưu là chuyện đương nhiên.”
“A, không, tôi không tin!” Siêu nhân tiên sinh khóc lóc chạy đi, anh ta chạy về phía nhân viên gương mẫu thứ hai Cường nhân tiểu tỷ, “Chúng ta hãy cố gắng làm việc hơn đi!”
Cường nhân tiểu tỷ còn đang lật tập danh sách khách hàng, chỉ thấy nàng khẽ phất tay, nhẹ nhàng nói với Siêu nhân tiên sinh ba chữ: “Bệnh thần kinh!”
Tuy rằng Siêu nhân tiên sinh cam đoan không nói ra, thế nhưng liên tiếp vài ngày bộ nghiệp vụ đều bị áp suất thấp bao phủ. Tất cả mọi người lo lắng thành tích tháng này của mình sẽ khiến quản lí nổi giận, thế là sự nhiệt tình làm việc tăng vọt chưa từng có. Mà cùng với nhiệt tình làm việc tăng cao còn nhiệt tình quan sát Bảo quản lí, mỗi người đều thật cẩn thận, rất sợ không để ý một cái liền chuốc lấy tai hoạ.
Trong khi theo dõi công việc còn truyền ra rất nhiều tin đồn nhảm. Lưu Nghiên, Phỉ Vũ tiểu thư hai người số lần mỗi ngày qua văn phòng quản lí còn nhiều hơn so với số lần đi đến toilet, được gọi là một sự theo dõi chặt chẽ, một chút gió thổi cỏ lay cũng đều được ghi trong hồ sơ. Đương nhiên, người khác vui mừng chính là, trong mấy ngày nay Phát ngoan tiên sinh cũng không tiếp tục tạo ra gió tanh mưa máu.
Lại nói bên này, sau khi trợ lý giàu to rồi, Bảo quản lí nóng nảy đã giành được cách mạng thắng lợi, cậu cuối cùng cũng buông lỏng lịch trình. Hơn nữa thế tiến công của phu nhân Bảo Gia về việc xem mắt đã yếu đi, mấy ngày nay tâm tình của Bảo quản lí cũng rất không tệ. Thế nhưng điều Bảo quản lí cảm thấy kỳ quái chính là, đã nhiều ngày nay bộ nghiệp vụ tràn ngập một bầu không khí quỷ dị, dường như tất cả mọi người đều nơm nớp lo sợ liều mạng làm việc. Bảo quản lí sờ sờ cằm: “Hình như không có nghe nói cần phải giảm biên chế mà?” Đi hỏi Tô trợ lý mỗ danh kì diệu, cậu cũng chỉ cười cười: “Có lẽ là phấn đấu vì tiền thưởng cuối năm đi?”
Thời gian không nhanh không chậm trôi qua, đám người quần chúng cố gắng làm việc, tân trợ lý đâm bị thóc, chọc bị gạo còn có Bảo quản lí bị làm cho không rõ tình hình, lúc này tất cả vẫn còn chưa biết đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão. Không lâu sau phát sinh một sự kiện khiến Tô tiên sinh vô cùng hối hận đã tự khiêng đá đập vào chân mình, chỉ có điều, trong chuyện này người bị hại lớn nhất còn là Bảo quản lí của chúng ta.
———–
“Tô trợ lý, có thể giải thích một chút về hành động của cậu mấy ngày nay là sao không hả?” Cuối cùng có một ngày, Bảo quản lí không thể nhịn được nữa.
Tô trợ lý cung kính cúi đầu đứng đó: “Tôi không rõ ý tứ của quản lí.”
“Tôi hỏi cậu đến tột cùng là sao vậy, lịch trình hàng ngày sắp xếp đầy kín như thế muốn tôi mệt chết sao!” Phát ngoan tiên sinh đập bàn một cái, bắt đầu phát cáu, “Cà phê cũng pha đắng được như thế! Còn có thái độ của cậu nữa, khá là ngạo mạn, đây là biểu hiện nên có của cậu sao? Nếu không phải tôi thấy thành tích trước kia của cậu không tệ, bảo bộ phận nhân sự điều cậu đến chỗ này của tôi, cậu hiện tại sớm đã ăn không khí rồi! !”
Tô trợ lý bị chạm đến chỗ đau, siết chặt nắm tay, nhưng vẫn là ôn hoà nhã nhặn nói : “Tôi không biết trợ lý trước kia nghĩ thế nào, nhưng tôi cho rằng lượng công việc của quản lí bây giờ vô cùng hợp lý.”
“Hợp lý cái đầu cậu!” Phát ngoan tiên sinh nổi giận đùng đùng đứng lên, “Cậu đi xem lại cho kĩ lịch trình mà trợ lý trước kia làm rồi đến nói chuyện lại với tôi!”
Tô trợ lý nhìn Phát ngoan tiên sinh mặt rồng giận dữ lại cảm thấy vô cùng thú vị, bất giác cười nói: “Vâng thưa bệ hạ, xin thứ cho vi thần cáo lui.”
“Đồ quỷ cậu ra đi!” Phát ngoan tiên sinh giơ giơ nắm đấm với trợ lí của hắn.
Tô trợ lý ra khỏi văn phòng quản lí, rẽ đi phô tô tài liệu, Nhân viên gương mẫu của bộ nghiệp vụ Siêu nhân tiên sinh lại gần: “Này, trợ lý mới, bị bạo chúa giáo huấn hả?”
Tô trợ lý nhìn đồng chí nhân viên gương mẫu hiếm khi được rảnh rỗi nhàn hạ, gật gật đầu, làm bộ nói : “Ai, cũng không phải. Tôi cho anh biết, anh không nên nói với người khác.”
Bát Quái siêu nhân tiên sinh rất vui vẻ càng xán lại gần: “Cái này không thành vấn đề. Đến tột cùng là có chuyện gì, mau nói cho tôi biết đi.”
Tô trợ lý vẻ mặt miễn cưỡng nhỏ giọng nói: “Tôi cho anh biết, quản lí nổi giận khủng khiếp đấy, hắn vô cùng không hài lòng với công việc tháng này của mọi người.”
Siêu nhân tiên sinh đầu tiên là sửng sốt, sau lại nghiêng đầu nghi ngờ nói: “Không đúng, tôi vừa mới nghe được rõ ràng cái gì mà sắp xếp lịch trình hàng ngày mà.”
Tô trợ lý trợn mắt nói dối: “Quản lí nói lịch trình gần đây của hắn dày đặc quá, làm việc rất vất vả, thế nhưng không ngờ mọi người lại chẳng chịu cố gắng như thế, thành tích tháng này khiến cho hắn vô cùng thất vọng.”
Siêu nhân tiên sinh tự trách, thân là nhân viên gương mẫu của bộ nghiệp vụ, ngôi sao của bộ nghiệp vụ, anh cảm thấy thật xấu hổ. Thế nhưng Siêu nhân tiên sinh vẫn còn sót lại chút lý trí: “Đã hết tháng này đâu, mà sáng sớm thứ hai quản lí còn khen ngợi chúng tôi mà.”
Tô trợ lý thở dài: “Quản lí không muốn đả kích mọi người. Mặc dù còn chưa hết tháng này, nhưng anh không cảm thấy là mọi người bởi vì cuối năm mà trở nên không tập trung sao? Hơn nữa anh ngẫm lại xem, anh không biết là gần đây quản lí bận rất nhiều việc sao?”
Siêu nhân tiên sinh vẫn còn cố giãy dụa lần cuối: “Mà sao quản lí lại nói với cậu những việc này?”
Tô trợ lý thành khẩn nhìn anh: “Thần tử vì bệ hạ phân ưu là chuyện đương nhiên.”
“A, không, tôi không tin!” Siêu nhân tiên sinh khóc lóc chạy đi, anh ta chạy về phía nhân viên gương mẫu thứ hai Cường nhân tiểu tỷ, “Chúng ta hãy cố gắng làm việc hơn đi!”
Cường nhân tiểu tỷ còn đang lật tập danh sách khách hàng, chỉ thấy nàng khẽ phất tay, nhẹ nhàng nói với Siêu nhân tiên sinh ba chữ: “Bệnh thần kinh!”
Tuy rằng Siêu nhân tiên sinh cam đoan không nói ra, thế nhưng liên tiếp vài ngày bộ nghiệp vụ đều bị áp suất thấp bao phủ. Tất cả mọi người lo lắng thành tích tháng này của mình sẽ khiến quản lí nổi giận, thế là sự nhiệt tình làm việc tăng vọt chưa từng có. Mà cùng với nhiệt tình làm việc tăng cao còn nhiệt tình quan sát Bảo quản lí, mỗi người đều thật cẩn thận, rất sợ không để ý một cái liền chuốc lấy tai hoạ.
Trong khi theo dõi công việc còn truyền ra rất nhiều tin đồn nhảm. Lưu Nghiên, Phỉ Vũ tiểu thư hai người số lần mỗi ngày qua văn phòng quản lí còn nhiều hơn so với số lần đi đến toilet, được gọi là một sự theo dõi chặt chẽ, một chút gió thổi cỏ lay cũng đều được ghi trong hồ sơ. Đương nhiên, người khác vui mừng chính là, trong mấy ngày nay Phát ngoan tiên sinh cũng không tiếp tục tạo ra gió tanh mưa máu.
Lại nói bên này, sau khi trợ lý giàu to rồi, Bảo quản lí nóng nảy đã giành được cách mạng thắng lợi, cậu cuối cùng cũng buông lỏng lịch trình. Hơn nữa thế tiến công của phu nhân Bảo Gia về việc xem mắt đã yếu đi, mấy ngày nay tâm tình của Bảo quản lí cũng rất không tệ. Thế nhưng điều Bảo quản lí cảm thấy kỳ quái chính là, đã nhiều ngày nay bộ nghiệp vụ tràn ngập một bầu không khí quỷ dị, dường như tất cả mọi người đều nơm nớp lo sợ liều mạng làm việc. Bảo quản lí sờ sờ cằm: “Hình như không có nghe nói cần phải giảm biên chế mà?” Đi hỏi Tô trợ lý mỗ danh kì diệu, cậu cũng chỉ cười cười: “Có lẽ là phấn đấu vì tiền thưởng cuối năm đi?”
Thời gian không nhanh không chậm trôi qua, đám người quần chúng cố gắng làm việc, tân trợ lý đâm bị thóc, chọc bị gạo còn có Bảo quản lí bị làm cho không rõ tình hình, lúc này tất cả vẫn còn chưa biết đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão. Không lâu sau phát sinh một sự kiện khiến Tô tiên sinh vô cùng hối hận đã tự khiêng đá đập vào chân mình, chỉ có điều, trong chuyện này người bị hại lớn nhất còn là Bảo quản lí của chúng ta.
———–
Bình luận truyện