Phi Duyệt Quân Tâm
Chương 163: Tiểu lâu, ta yêu chàng, ta yêu chàng, ta yêu chàng
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi.” Có một số việc không phải hắn muốn như thế nào thì thành như thế ấy.Hắn là của nàng, đồng thời, hắn cũng là người ra sức giúp dân chúng. Nếu hắn ngã thì ai giúp? !
“Chàng vì sao không đến… Vì sao…” Tra Tiểu Tân khóc cả người không ngừng run rẩy, trong miệng cuồn cuộn không ngừng phun ra nước chua, trừng mắt nhìn hắn.
Lâu Lan nhìn thấy dáng vẻ nàng gầy ngay cả hô hấp một chút đều cảm thấy đau đớn, nhẹ nhàng đem nàng ôm lấy nói giọng khàn khàn: “Người đâu, đưa cơm.”
Cứ như vậy, hắn đem nàng ôm vào trong lòng đút cơm cho nàng, động tác dịu dàng lạ lùng.
“Ta không ăn thịt, không ăn.” Nàng bướng bỉnh lắc đầu,núp ở trong lòng ngực dày rộng ấm áp của hắn tùy hứng làm nũng,tay ôm thắt lưng hắn, thỉnh thoảng bướng bỉnh đưa tay nhéo hắn, nhìn kỹ, cả người hắn mặc áp giáp màu bạc hai đầu lông mày sáng sủa, so với trước đó thì bây giờ trưởng thành hơn.
Lâu lan nhìn thấy mặt nàng gầy ngay cả trẻ con còn mập mạp hơn,trong lòng đột nhiên đau, nhẹ nhàng dỗ : “Ngoan, ăn miếng này đi.” Nói xong đem thịt đưa đến bên môi nàng.
Tra Tiểu Tân đắc ý cười cười, nắm cằm hắn nói: “Được, nếu chàng ngoan như vậy, ta liền ăn.” Nói xong một ngụm ăn đi xuống, ăn một bữa cơm cũng không an tĩnh.
“Ăn thêm một miếng nữa đi.” Hắn lại gắp một miếng khác đưa tới bên môi nàng, đuôi lông mày khóe ẩn chứa tình ý.
Nàng lắc đầu, một lát sau bỗng nhiên để sát vào tai hắn cười nói: “Chàng hôn ta một cái ta liền ăn.”
“Cạch” một tiếng, chiếc đũa trong tay hắn rơi xuống đất. Mắt phượng hẹp dài hiện lên một tia cảm xúc vô pháp bắt giữ, không khí vốn tốt giờ lạnh xuống,Tra Tiểu Tân không thể tin nhìn hắn, lại nhìn xem chiếc đũa trên đất,con ngươi sáng ngời bỗng nhiên nổi lên sương mù, dùng sức lôi kéo quần áo trước ngực hắn,vang lên tiếng khóc nức nở: “Chàng hôn ta nha,hôn nha.”
Hắn trầm mặc, lông mày chau lại không hề giản ra .
“Lâu Lan! Ta muốn chàng hôn ta, chàng có nghe hay không!” Nàng sợ hãi, nàng bất an, nàng sợ hãi, bắt buộc hắn nhưng hắn lại quay đầu đi, vẻ mặt ảm đạm.
Nàng là nữ nhân hắn yêu,nhưng mà nàng cũng là thê tử vương đệ hắn, hắn không thể, không thể.
Ánh mắt kinh ngạc kia dần dần trở nên thương cảm, nàng gọi hắn nhưng hắn kháng cự, hắn trốn tránh thì ra cho dù nàng tìm được hắn.Giữa hai người cũng không thể quay về như lúc trước sao? ! Buồn bã cười, nàng từ trong lòng hắn rời đi.
“Nàng tính đi đâu.” Nhìn chằm chằm thân thể gầy yếu bất cứ lúc nào có thể ngã xuống kia, giọng nói hắn khàn khàn, lập tức giống già đi tmấy chục tuổi.
“A, vương huynh,vương huynh vì đệ muội ( em dâu) chuẩn bị nước, đệ muội muốn đi tắm.” Giọng nói buồn bã bi thương nhưng vẫn cố mỉm cười, nàng rơi lệ đi đến sau bình phong, cởi áo tháo thắt lưng, giống như là trên người da nàng da giống nhau rất đau khổ.
“Vương huynh” “Đệ muội” hai chữ như vạn tiễn xuyên tâm, Lâu Lan hô hấp trở nên ồ ồ.Cả người suy sụp dựa vào sau ghế, bàn tay đặt lên nắm chặt lại nới ra, nới ra lại nắm chặt, một đôi mắt phượng dầy đặc tơ máu.
Hắn và nàng, chỉ cách một lớp giấy mỏng manh, lại vô pháp vượt qua sao.
Sau bình phong nội truyền đến tiếng nước như có như không, hơi nóng giống như sương mù tản ra kèm theo mùi thơm nữ tử, ngửi thấy ở trong mũi cả người hắn lại cứng đờ, lãnh mai hương, mùi của hắn hiện thời cũng là mùi vị của nàng .
Lâu lan cúi đầu ngồi ở ghế tựa như pho tượng, cả người giống như bị bóng ma bao trùm lành lạnh, chỉ thấy ngực kịch liệt phập phồng giống ở đè nén cảm xúc đáy lòng không cách nào mở miệng. Bỗng dưng, hắn hoắc đứng dậy đi đến sau bình phong.
Hai mắt thất thần của Tra Tiểu Tân ngồi ở trong thùng tắm rơi lệ, chỉ nghe tiếng bước chân trầm trọng hữu lực.Nàng ngạc nhiên quay đầu lại thì bị hắn hôn mạnh lên, hai tay ôm chặt mặt nàng, dùng sức cắn cắn, mút liếm, đầu lưỡi thô bạo nhập vào trong miệng nàng càng quấy, hai người kích động hôn hơi thở trở nên ồ ồ.
“… Lâu… Tiểu Lâu…” Nàng cảm động rơi lệ,tay gắt gao ôm cổ hắn không tha,ngay cả hô hấp cũng không cần, kề sát môi hắn hôn ngấu nghiến.
Trong lúc nhất thời, tiếng thở dốc, kích hôn, vang lên.
Chỉ nghe “Rào rào” tiếng nước vang lên.Hắn vừa hôn nàng vừa ôm nàng từ trong thùng nước ôm ra đi đến bên giường, một đường kích hôn, hai người đem lưỡi vươn cho nhau liếm mút, chất lỏng trong suốt dọc theo khóe môi không ngừng chảy xuống, mê hoặc lòng người.
“A.. a…” Hôn quá mức kịch liệt làm Tra Tiểu Tân vô lực sinh ngâm, quay đầu đi muốn hít thở lại bị hắn hôn mạnh lên,tách ra một chút cũng không cho.Từ môi đến cằm tất cả đều bị hắn giữ ở trong miệng,hút,mút, cắn, đầu lưỡi thật sâu tiến vào khoang miệng nàng. Đồng thời, đem nàng ôm ở hắn sải bước ngồi xuống, hai tay dao động trên da thịt bóng loáng của nàng, dùng sức ma sát.
“Cởi quần áo của ta.” Hắn dùng lực cắn môi nàng cho đến khi nó sưng mọng lên, trở nên trơn bóng ẩm ướt, một đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm nàng, có trìu mến, có giữ lấy, có thương yêu.
Tra Tiểu Tân hô hấp dồn dập, hai tay vô lực xụi lơ vươn lên cởi quần áo rườm rà trên người hắn, nụ hôn của hắn chi chít ở trên người nàng rồi tiếp tục ở cằm, cổ, trên ngực.
“A…” Một tiếng rên rỉ ở trong miệng mà ra, nàng bị hắn áp ở trên giường, còn chưa phản ứng lại thấy hắn liền tiến nhập từ sau nàng.Một gương xinh đẹp mặt nhất thời nhíu chặt, tiếng rên đau đớn liên tục không ngừng, động tác hóa thành mềm mại đáng yêu tận xương.
Lâu Lan ép chặt ở sau lưng nàng, môi hắn ở trên cổ trắng nhẵn nhụi của nàng dùng sức cắn mút , hai tay xuyên qua nách nàng đi đến trước ngực, dùng sức xoa nắn nhũ hoa, miệng phát ra hơi thở ồ ồ: “Nói nàng yêu ta.” Hạ thân đưa đẩy, liên tục không ngừng .
Không ngừng va chạm làm Tra Tiểu Tân ý loạn tình mê, cắn chặt môi thừa nhận hắn làm cho nàng cùngđ au cùng yêu, hạnh phúc nước mắt chảy xuống hốc mắt: “Ta yêu chàng.” Vừa nói xong hạ thân lại là dùng sức va chạm một cái, nàng rên rỉ ra tiếng.
“Nói tên của ta, nói nàng yêu ta.” Mồ hôi dọc theo khuôn mặt trắng nõn của hắn yêu lệ chảy xuống, mắt phượng hẹp dàu tất cả đều là tràn đầy giữ lấy và tình yêu, dùng sức đem thân thể nàng kề sát lòng ngực mình, ngón tay dịu dàng gạt đi sợi tóc ướt đẫm dính bên má nàng,đôi môi đỏ mọng yêu thương liếm hết mồ hôi trên mặt nàng, giọng nói khàn khàn: “Đồ ngốc, nói cho ta, nói cho ta…”
Tra Tiểu Tân mở hai tròng mắt chứa đầy hơi nước, mỏi mệt vô lực nhìn hắn mỉm cười: “Tiểu Lâu, ta yêu chàng, ta yêu chàng, ta yêu chàng.” Bởi vì giọng nói quá độ kêu to mà khàn khàn, lại càng gợi cảm.
“Chàng vì sao không đến… Vì sao…” Tra Tiểu Tân khóc cả người không ngừng run rẩy, trong miệng cuồn cuộn không ngừng phun ra nước chua, trừng mắt nhìn hắn.
Lâu Lan nhìn thấy dáng vẻ nàng gầy ngay cả hô hấp một chút đều cảm thấy đau đớn, nhẹ nhàng đem nàng ôm lấy nói giọng khàn khàn: “Người đâu, đưa cơm.”
Cứ như vậy, hắn đem nàng ôm vào trong lòng đút cơm cho nàng, động tác dịu dàng lạ lùng.
“Ta không ăn thịt, không ăn.” Nàng bướng bỉnh lắc đầu,núp ở trong lòng ngực dày rộng ấm áp của hắn tùy hứng làm nũng,tay ôm thắt lưng hắn, thỉnh thoảng bướng bỉnh đưa tay nhéo hắn, nhìn kỹ, cả người hắn mặc áp giáp màu bạc hai đầu lông mày sáng sủa, so với trước đó thì bây giờ trưởng thành hơn.
Lâu lan nhìn thấy mặt nàng gầy ngay cả trẻ con còn mập mạp hơn,trong lòng đột nhiên đau, nhẹ nhàng dỗ : “Ngoan, ăn miếng này đi.” Nói xong đem thịt đưa đến bên môi nàng.
Tra Tiểu Tân đắc ý cười cười, nắm cằm hắn nói: “Được, nếu chàng ngoan như vậy, ta liền ăn.” Nói xong một ngụm ăn đi xuống, ăn một bữa cơm cũng không an tĩnh.
“Ăn thêm một miếng nữa đi.” Hắn lại gắp một miếng khác đưa tới bên môi nàng, đuôi lông mày khóe ẩn chứa tình ý.
Nàng lắc đầu, một lát sau bỗng nhiên để sát vào tai hắn cười nói: “Chàng hôn ta một cái ta liền ăn.”
“Cạch” một tiếng, chiếc đũa trong tay hắn rơi xuống đất. Mắt phượng hẹp dài hiện lên một tia cảm xúc vô pháp bắt giữ, không khí vốn tốt giờ lạnh xuống,Tra Tiểu Tân không thể tin nhìn hắn, lại nhìn xem chiếc đũa trên đất,con ngươi sáng ngời bỗng nhiên nổi lên sương mù, dùng sức lôi kéo quần áo trước ngực hắn,vang lên tiếng khóc nức nở: “Chàng hôn ta nha,hôn nha.”
Hắn trầm mặc, lông mày chau lại không hề giản ra .
“Lâu Lan! Ta muốn chàng hôn ta, chàng có nghe hay không!” Nàng sợ hãi, nàng bất an, nàng sợ hãi, bắt buộc hắn nhưng hắn lại quay đầu đi, vẻ mặt ảm đạm.
Nàng là nữ nhân hắn yêu,nhưng mà nàng cũng là thê tử vương đệ hắn, hắn không thể, không thể.
Ánh mắt kinh ngạc kia dần dần trở nên thương cảm, nàng gọi hắn nhưng hắn kháng cự, hắn trốn tránh thì ra cho dù nàng tìm được hắn.Giữa hai người cũng không thể quay về như lúc trước sao? ! Buồn bã cười, nàng từ trong lòng hắn rời đi.
“Nàng tính đi đâu.” Nhìn chằm chằm thân thể gầy yếu bất cứ lúc nào có thể ngã xuống kia, giọng nói hắn khàn khàn, lập tức giống già đi tmấy chục tuổi.
“A, vương huynh,vương huynh vì đệ muội ( em dâu) chuẩn bị nước, đệ muội muốn đi tắm.” Giọng nói buồn bã bi thương nhưng vẫn cố mỉm cười, nàng rơi lệ đi đến sau bình phong, cởi áo tháo thắt lưng, giống như là trên người da nàng da giống nhau rất đau khổ.
“Vương huynh” “Đệ muội” hai chữ như vạn tiễn xuyên tâm, Lâu Lan hô hấp trở nên ồ ồ.Cả người suy sụp dựa vào sau ghế, bàn tay đặt lên nắm chặt lại nới ra, nới ra lại nắm chặt, một đôi mắt phượng dầy đặc tơ máu.
Hắn và nàng, chỉ cách một lớp giấy mỏng manh, lại vô pháp vượt qua sao.
Sau bình phong nội truyền đến tiếng nước như có như không, hơi nóng giống như sương mù tản ra kèm theo mùi thơm nữ tử, ngửi thấy ở trong mũi cả người hắn lại cứng đờ, lãnh mai hương, mùi của hắn hiện thời cũng là mùi vị của nàng .
Lâu lan cúi đầu ngồi ở ghế tựa như pho tượng, cả người giống như bị bóng ma bao trùm lành lạnh, chỉ thấy ngực kịch liệt phập phồng giống ở đè nén cảm xúc đáy lòng không cách nào mở miệng. Bỗng dưng, hắn hoắc đứng dậy đi đến sau bình phong.
Hai mắt thất thần của Tra Tiểu Tân ngồi ở trong thùng tắm rơi lệ, chỉ nghe tiếng bước chân trầm trọng hữu lực.Nàng ngạc nhiên quay đầu lại thì bị hắn hôn mạnh lên, hai tay ôm chặt mặt nàng, dùng sức cắn cắn, mút liếm, đầu lưỡi thô bạo nhập vào trong miệng nàng càng quấy, hai người kích động hôn hơi thở trở nên ồ ồ.
“… Lâu… Tiểu Lâu…” Nàng cảm động rơi lệ,tay gắt gao ôm cổ hắn không tha,ngay cả hô hấp cũng không cần, kề sát môi hắn hôn ngấu nghiến.
Trong lúc nhất thời, tiếng thở dốc, kích hôn, vang lên.
Chỉ nghe “Rào rào” tiếng nước vang lên.Hắn vừa hôn nàng vừa ôm nàng từ trong thùng nước ôm ra đi đến bên giường, một đường kích hôn, hai người đem lưỡi vươn cho nhau liếm mút, chất lỏng trong suốt dọc theo khóe môi không ngừng chảy xuống, mê hoặc lòng người.
“A.. a…” Hôn quá mức kịch liệt làm Tra Tiểu Tân vô lực sinh ngâm, quay đầu đi muốn hít thở lại bị hắn hôn mạnh lên,tách ra một chút cũng không cho.Từ môi đến cằm tất cả đều bị hắn giữ ở trong miệng,hút,mút, cắn, đầu lưỡi thật sâu tiến vào khoang miệng nàng. Đồng thời, đem nàng ôm ở hắn sải bước ngồi xuống, hai tay dao động trên da thịt bóng loáng của nàng, dùng sức ma sát.
“Cởi quần áo của ta.” Hắn dùng lực cắn môi nàng cho đến khi nó sưng mọng lên, trở nên trơn bóng ẩm ướt, một đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm nàng, có trìu mến, có giữ lấy, có thương yêu.
Tra Tiểu Tân hô hấp dồn dập, hai tay vô lực xụi lơ vươn lên cởi quần áo rườm rà trên người hắn, nụ hôn của hắn chi chít ở trên người nàng rồi tiếp tục ở cằm, cổ, trên ngực.
“A…” Một tiếng rên rỉ ở trong miệng mà ra, nàng bị hắn áp ở trên giường, còn chưa phản ứng lại thấy hắn liền tiến nhập từ sau nàng.Một gương xinh đẹp mặt nhất thời nhíu chặt, tiếng rên đau đớn liên tục không ngừng, động tác hóa thành mềm mại đáng yêu tận xương.
Lâu Lan ép chặt ở sau lưng nàng, môi hắn ở trên cổ trắng nhẵn nhụi của nàng dùng sức cắn mút , hai tay xuyên qua nách nàng đi đến trước ngực, dùng sức xoa nắn nhũ hoa, miệng phát ra hơi thở ồ ồ: “Nói nàng yêu ta.” Hạ thân đưa đẩy, liên tục không ngừng .
Không ngừng va chạm làm Tra Tiểu Tân ý loạn tình mê, cắn chặt môi thừa nhận hắn làm cho nàng cùngđ au cùng yêu, hạnh phúc nước mắt chảy xuống hốc mắt: “Ta yêu chàng.” Vừa nói xong hạ thân lại là dùng sức va chạm một cái, nàng rên rỉ ra tiếng.
“Nói tên của ta, nói nàng yêu ta.” Mồ hôi dọc theo khuôn mặt trắng nõn của hắn yêu lệ chảy xuống, mắt phượng hẹp dàu tất cả đều là tràn đầy giữ lấy và tình yêu, dùng sức đem thân thể nàng kề sát lòng ngực mình, ngón tay dịu dàng gạt đi sợi tóc ướt đẫm dính bên má nàng,đôi môi đỏ mọng yêu thương liếm hết mồ hôi trên mặt nàng, giọng nói khàn khàn: “Đồ ngốc, nói cho ta, nói cho ta…”
Tra Tiểu Tân mở hai tròng mắt chứa đầy hơi nước, mỏi mệt vô lực nhìn hắn mỉm cười: “Tiểu Lâu, ta yêu chàng, ta yêu chàng, ta yêu chàng.” Bởi vì giọng nói quá độ kêu to mà khàn khàn, lại càng gợi cảm.
Bình luận truyện