Phi Duyệt Quân Tâm
Chương 20: Tiểu Tân thật đáng thương
“Không nghe thấy sao?! Vương gia gọi các ngươi đem nàng ta đi ra ngoài đánh ba mươi gậy!” Hoa Nguyệt cười đắc ý, thấy vài nha hoàn do dự nên quát lớn tiếng, Thu Dung rưng rưng nhìn Tra Tiểu Tân bị các nàng mang đi ra ngoài, sau đó đi theo.
“A ! Đều do tiện nhân kia làm Vương gia thức giấc , đúng rồi, nô tì cố ý vì Vương gia làm một ít thức ăn Vương gia muốn nếm thử hay không?” Hoa Nguyệt a dua bưng một cái cái đĩa tiến đến bên người hắn.
Lâu Lan chậm rãi nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, ấn đường nhăn lại, thản nhiên nói một chữ: “ cút.” Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một cơn bão táp sắp bùng nổ.
Hoa Nguyệt sợ tới mức lập tức thối lui, trong phòng truyền ra tiếng động bàn ghế không thể nghe thấy thở dài.
Từ ngày đó trở đi , Tra Tiểu Tân nghiễm nhiên trở thành một người làm lặt vặt trong vương phủ , hơn nữa còn không có thân phận không có một địa vị trong phủ .
“An Ninh! Nhà vệ sinh đầy rồi ! Còn không mau dọn nhanh phân và nước tiểu!”
“Dạ! Dạ! Quản gia đại nhân!”
“An Ninh! Phòng bếp rác đã xếp thành núi ! Ngươi cho ta chết ở chỗ nào rồi! Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ!”
“Dạ , dạ , Lý đầu bếp.”
“…… An…… Ninh! Trong ao vừa có cá chết ! Bỏ toàn bộ ra ngòai rồi đổi tất cả nuớc trong ao lại lần nữa! Nhớ kỹ, bắt mấy cá chép mới rồi thả vào hồ! Đừng giống như lần trước sai Vương Bát làm cá chép!!!”
“Dạ , Dạ, Tô đại thẩm.” Tra Tiểu Tân thở hổn hển vòng hơn phân nửa vườn chạy đến bên cạnh ao,mới vừa đứng yên một luồng gió cuốn mùi hôi tanh xông vào mũi , nàng thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép.
Một đại thẩm mập mạp chỉ vào hồ nghiêm nghị nói:“Trước tối hôm nay phải làm sạch sẽ! Nếu không không có cơm ăn!”
“Dạ ! dạ” Tra Tiểu Tân cừơi lấy lòng , bộ dáng biết điều làm cho Tô đại thẩm có cảm giác vô cùng thỏa mãn , dĩ nhiên , làm hạ nhân như nàng có thể phân phó đường đường cho Vương phi làm việc nặng nhọc , nói xong “hừ” một tiếng rời đi, kia cặp mông béo xoay xoay làm người ta buồn nôn.
Nhìn một ao toàn là cá chết cùng với lá sen khô héo, Tra Tiểu Tân lắc đầu cười khổ, những người đó dường như muốn chỉnh nàng , hai ngày trứơc mới bắt cá cư nhiên lại bị các nàng độc chết , nước cũng bẩn. Nàng cười vui vẻ ! Không sao cả, trên đời này không ai có thể đánh đổ nàng , chỉ là đổi lại nước ao mò cá chết thôi mà !!
“Tả tam quyền, hữu tam quyền, cổ xoay xoay cái mông xoay xoay, ngủ sớm dậy sớm, chúng ta đến làm vận động, tay run lẩy bẩy chân cũng run lẩy bẩy bàn chân a nhẹ nhõm , học gia gia hoạt bát lanh lợi ta cũng sẽ không già a……” Tra Tiểu Tân bên ca hát bên mò cá chết , vẻ mặt sung sướng kia làm cho người ta giật mình nghĩ đến phút này nàng đang thưởng thức phong cảnh, mà không phải làm việc!
“Nhìn xem, có phải nàng ta điên rồi hay không ?! Mỗi lần làm việc đều hát một bài kỳ lạ !”
“Đúng thế, còn vui vẻ như vậy , xem ra nàng ta nhất định bị coi thường!” Vài nha hoàn đứng ở hành lang dài bàn luận không ngớt, chỉ nghe phía sau truyền đến âm thanh ho khan, quay đầu thấy Lâu Lan đang đứng ở phía sau bọn họ, mà quản gia Diêu Định chính trực nhìn chằm chằm các nàng .
“A ! Đều do tiện nhân kia làm Vương gia thức giấc , đúng rồi, nô tì cố ý vì Vương gia làm một ít thức ăn Vương gia muốn nếm thử hay không?” Hoa Nguyệt a dua bưng một cái cái đĩa tiến đến bên người hắn.
Lâu Lan chậm rãi nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, ấn đường nhăn lại, thản nhiên nói một chữ: “ cút.” Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một cơn bão táp sắp bùng nổ.
Hoa Nguyệt sợ tới mức lập tức thối lui, trong phòng truyền ra tiếng động bàn ghế không thể nghe thấy thở dài.
Từ ngày đó trở đi , Tra Tiểu Tân nghiễm nhiên trở thành một người làm lặt vặt trong vương phủ , hơn nữa còn không có thân phận không có một địa vị trong phủ .
“An Ninh! Nhà vệ sinh đầy rồi ! Còn không mau dọn nhanh phân và nước tiểu!”
“Dạ! Dạ! Quản gia đại nhân!”
“An Ninh! Phòng bếp rác đã xếp thành núi ! Ngươi cho ta chết ở chỗ nào rồi! Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ!”
“Dạ , dạ , Lý đầu bếp.”
“…… An…… Ninh! Trong ao vừa có cá chết ! Bỏ toàn bộ ra ngòai rồi đổi tất cả nuớc trong ao lại lần nữa! Nhớ kỹ, bắt mấy cá chép mới rồi thả vào hồ! Đừng giống như lần trước sai Vương Bát làm cá chép!!!”
“Dạ , Dạ, Tô đại thẩm.” Tra Tiểu Tân thở hổn hển vòng hơn phân nửa vườn chạy đến bên cạnh ao,mới vừa đứng yên một luồng gió cuốn mùi hôi tanh xông vào mũi , nàng thiếu chút nữa miệng sùi bọt mép.
Một đại thẩm mập mạp chỉ vào hồ nghiêm nghị nói:“Trước tối hôm nay phải làm sạch sẽ! Nếu không không có cơm ăn!”
“Dạ ! dạ” Tra Tiểu Tân cừơi lấy lòng , bộ dáng biết điều làm cho Tô đại thẩm có cảm giác vô cùng thỏa mãn , dĩ nhiên , làm hạ nhân như nàng có thể phân phó đường đường cho Vương phi làm việc nặng nhọc , nói xong “hừ” một tiếng rời đi, kia cặp mông béo xoay xoay làm người ta buồn nôn.
Nhìn một ao toàn là cá chết cùng với lá sen khô héo, Tra Tiểu Tân lắc đầu cười khổ, những người đó dường như muốn chỉnh nàng , hai ngày trứơc mới bắt cá cư nhiên lại bị các nàng độc chết , nước cũng bẩn. Nàng cười vui vẻ ! Không sao cả, trên đời này không ai có thể đánh đổ nàng , chỉ là đổi lại nước ao mò cá chết thôi mà !!
“Tả tam quyền, hữu tam quyền, cổ xoay xoay cái mông xoay xoay, ngủ sớm dậy sớm, chúng ta đến làm vận động, tay run lẩy bẩy chân cũng run lẩy bẩy bàn chân a nhẹ nhõm , học gia gia hoạt bát lanh lợi ta cũng sẽ không già a……” Tra Tiểu Tân bên ca hát bên mò cá chết , vẻ mặt sung sướng kia làm cho người ta giật mình nghĩ đến phút này nàng đang thưởng thức phong cảnh, mà không phải làm việc!
“Nhìn xem, có phải nàng ta điên rồi hay không ?! Mỗi lần làm việc đều hát một bài kỳ lạ !”
“Đúng thế, còn vui vẻ như vậy , xem ra nàng ta nhất định bị coi thường!” Vài nha hoàn đứng ở hành lang dài bàn luận không ngớt, chỉ nghe phía sau truyền đến âm thanh ho khan, quay đầu thấy Lâu Lan đang đứng ở phía sau bọn họ, mà quản gia Diêu Định chính trực nhìn chằm chằm các nàng .
Bình luận truyện