Phi Thăng Chi Hậu

Chương 129: Phá Vọng Ngân Mâu



Hoàng Kim Giáp Sĩ của Kiếm Vực cơ hồ ngay lúc tiếp xúc với đệ tử của Đao Vực liền thuấn gian bạo phát trùng đột kịch liệt, từ trong đao trận của Đao Vực đệ tử phát xuất máy trăm đạo đao quang rực rỡ xông thẳng lên trên trời, sau đó là chém về phía Hoang Kim Giáp Sĩ của Kiếm Vực.

Oanh! Oanh! Oanh!

Mấy trăm Hoàng Kim Giáp Sĩ bị đao khí chém trúng, những vết xước xuất hiện ở ngay trên thân thể, nhưng tịnh không có máu chảy ra, vết đao cắt cạn phi thường, khi những đạo đao khí kia chạm vào trên thân thể của chúng Hoàng Kim Giáp Sĩ thì ẩn ẩn có tiếng kim thiết va chạm vang lên.

Đá bụi tung bay mù mịt, khí lãng dương dật tứ phía, những Hoàng Kim Giáp Sĩ bị đạo khí cuồng mãnh kia kích trúng liền bị chấn bay lên cao về phía sau rồi hạ xuống đất, những Hoàng Kim Giáp Sĩ còn lại liền giơ tay ra tiếp lấy bọn họ, ròi thạ xuống đất.

Ở đội phía trước, ngay tại dãi địa đái giao tiếp với Đao Vực đệ tử, năm nhóm Hoàng Kim Giáp Sĩ bài liệt đội hình cuồng bạo quát lên một tiếng, dưới sự chỉ huy của một gã Hoàng Kim Giáp Sĩ liền đồng thời nâng chiếc trường kích rỉ sét nhưng được quán chú chân khí của Hoàng Kim Chiến Quyết, cơ hồ như đồng thời rút về phía sau rồi tiếp đó là phóng về phía trước.

Xuy Xuy Xuy!!!

Vô số thanh âm phá không vun vút vang lên, hàng loạt thanh hoàng kim trường kích dài cả trượng hóa thành đạo đạo lưu quang, một thanh rồi lại một thanh lao đi, xạ về hướng những đệ tử của Đao Vực.

Bùng! Bùng! Bùng!

Vô số nhân ảnh bị trường kích chấn bay, trực tiếp lao vút qua đỉnh núi rồi rớt xuống chân núi, sau đó thì loáng một cái đã bị vô cùng vô tận Hoàng Kim Giáp Sĩ của Kiếm Vực nuốt chửng.

Tù trong thủy triều kim sắc và bạch sắc, không ngừng có kim sắc trường kích lao vút ra, còn Đao Vực nội vi đệ tử thì không ngừng chém ra những đạo đao khí bá đạo nhưng sắc bén. Trong chuyến đi lần này, Đao Vực toàn dãn theo những đệ tử nội vi, công lực so với những Hoàng Kim Giáp Sĩ nhiều hơn cả trăm vạn năm, nên khi bị trườn kích xạ trúng thân thể thì cũng đi vào không sâu, nhưng đao khí khí chém trúng thân thể của Hoàng Kim Giáp Sĩ thì chỉ nghe những tiếng keng keng mà thôi, tử thương không nhiều. Lênh đênh cả vạn năm, chư nhân đều đã tu luyện Hoàng Kim Chiến Quyết đến tầng thứ tư, cũng tương đương với kim cương bất hoại chi thể rồi, đao khí tuy cương mãnh nhưng cũng khó mà đả thương cho được.

Mắt thấy cục diện muốn hinhgf thanhg dạng giằng co, một nam tử có độ tuổi chưa quá ba mươi với sắc mặt lạnh lùng mang trên mình bộ giáp tướng quân từ dưới chân núi đi lên, Hoàng Kim Giáp Sĩ ở tứ phía liền né ra hai bên một cách chỉnh tề.

Trong mắt của gã nam tử này lãnh băng băng, nhìn xuống những đạo thân ảnh không ngừng bị chấn bay, không nhanh không chậm lấy ra một tahnh trường cung do hoàng kim cấu thành, tay phải đưa ra sau vai rút ra một mũi tên bằng huyền thiết, dặt nó lên dây cung và kéo ….

Sưu!

Một đạo kim quang quán xuyên hư không, xạ xẹt như sao băng từ trên đỉnh núi xạ xuất, xuyên qua khe hở của đám người phía dưới rồi xuyên qua yết hầu của một đệ tử Đao Vực đang giơ trường đao trong tay lên. Điểm điểm huyết hồng rỉ ra trên yết hầu, sau đó là trên yết hầu vang lên những tiếng rồ rồ, một dòng máu dọc theo mũi tên mà chảy xuống, thân hình hắn ta lắc lư rồi ngã nghiêng xuống, ở phần sau của cổ lòi ra đầu mũi tên dài hơn cả xích, đầu mũi tên lấp lánh hàn quang, từng giọt từng giọt huyết dịch theo đó mà nhỏ xuống đất.

Huyết thủy từ trên thân thể của gã Đao Vực đệ tử chảy ra, làm nhiễm hồng cả chu thân, tất cả mọi đẹ tử Đao Vực từa hồ như trong sát na này đều trở nên sững sờ, bao lâu rồi, có lẽ là mấy ngàn năm, có lẽ là mấy vạn năm, từ trước giờ chưa ai chết đi, nhưng tại thời khắc này, mọi chuyện đều cải biến rồi ….

Gã tướng quân đó chầm chậm thu lại chiếc trường cung để lại trên lưng, lạnh lùng mở miệng: "Lên, mấy người chọi một người, giết sạch!" Ở sau lưng, kim sắc nhân ảnh như thủy triều cuốn tới.

Sát lục -- từ thời khắc này bắt đầu ….

Cơ hồ như cùng lúc với một tiễn đó xạ ra, Phong Vân Vô Kị có hơi ngạc nhiên, thân pháp phiêu dật đốn thời xuất hiện sơ hở. Dị biến đột nhiên sản sinh, những đao ảnh ở khắp chu thân đột nhiên biến mất toàn bộ, chỉ còn dư lại mấy chục đạo kinh thiên cự đao mấy trăm trượng hướng về Phong Vân Vô Kị mà chém xuống.

Oanh long! ….

Một tiếng kinh lôi từ trên không trung vang lên, lôi thanh hướng sang khắp tứ phía mà truyền đi, ở dưới tầng mây đen, Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu nhìn lênt rên thiên không, từng phiến từng phiến cự đại đao hình nửa hư nửa thật ánh lên trong con ngươi đen như màn đêm chết của Phong Vân Vô Kị, mắt thấy đao ảnh đầy trời đủ để hủy thiên diệt địa sắp chém xuống, bộ tóc dài ở sau lưng của y đột nhiên tung bay, cùng phát sinh với dị biến này là con ngươi đen tuyền bên mắt trái xuất hiện điểm điểm ngân vựng và khoách triển như trạng thái tản ra, rồi hình thành dạng chuyển động xoáy chiếm đầy con ngươi.

Ánh ngân quang nhàn nhạt như có như không từ trong mắt trái của Phong Vân Vô Kị xạ xuất, trong nội thể -- chân nguyên của Ý Niệm Kiếm Thể Đại pháp mau chóng thông qua một đoạn kinh mạch xa xôi, càng chuyển càng nhanh.

"Phá Vọng Chi Nhãn" – Đó là danh tự của một năng lực mà Phong Vân Vô Kị vô ý phát hiện ra, dĩ vãng đã xuất hiện qua hai lần, Phong Vân Vô Kị nhờ cái năng lực đột nhiên xuất hiện này mà vượt qua khỏi khó khăn, nhưng loại kỹ năng này tựa hồ như không thể tự mình khống chế, hơn nữa lại cực kì tiêu hao tinh thần lực lượng. Dưới đáy của đông hải, lênh đênh cả vạn năm, cuối cùng thì Phong Vân Vô Kị cũng nắm được một chút yếu quyết của năng lực này, tuy nhiên tịnh không thẻ hoàn toàn tự hành khống chế nó.

Thông qua mắt trái, cả thế giời trong sát na liền bị phân hóa thành hai loại nhan sắc đen và trắng. Mây đen đầy trời biến mất hình tích, hóa thành một đám sương mờ, đao ảnh đầy trời cũng biến mất trong sát na, tốc độ như kinh lôi ở trong mắt trở nên rõ ràng, bên trong một thanh đao lớn, một nam tử sắc mặt lãnh mạc, tay trái chắp sau lưng, hai ngón tay trên tay phải xòe ra, nhất thân y bào kêu lên phành phạch trong gió, không phải Đao Hoàng thì còn là ai nữa?!

Đao phong tiếp cận, đao khí bàng bạc cắt phá da thịt, nhưng Phong Vân Vô Kị lại chẳng htèm động đậy, chỉ là tĩnh lặng lơ lững trong không trung, bình tĩnh nhìn hướng lên không trung, tại ngay khi cách Phong Vân Vô Kị mấy trượng thì mấy chục thanh đao hình cả trăm trượng liêng tấn tốc hợp lại vào ở giữa như chớp giật, mãng liệt chém xuống.

Cơ hồ như ngay trong lúc đó, Phong Vân Vô Kị dùng mũi chân điểm nhẹ một cáim thân thể uốn khúc một cách quỷ dị, rồi đột nhiên biến mất dưới màn đao phong một cách li kì, một đạo thân ảnh với tốc độ siêu việt cực hạn của con người lao thẳng vào thân đao trăm trượng.

Phốc!

Ở trung tâm của thanh cự nhận trăm trượng phun ra một điểm đỏ hồng, những huyết tia bố đầy cả mặt đao, tiếp đó là một tiếng nổ vang lên, cả một thanh cự nhận do đao khí hóa thành oanh nhiên vỡ tung ra, đạo đạo toái phiến săc bén bắn tung tóe ra kháp tứ phía.

Bên trong màn toái phiến đầy trời, Phong Vân Vô Kị nang một tay lên làm kiếm, chém xuống ngực của Đao Hoàng trong đao hình đã hiện ra, từ trong màn toái phiến mù trời đó lao ra, ngực của Đao Hoàng trở thành một phiến huyết hồng, ở sau lưng bùng phát đạo đạo kiếm khí chẳng khác gì như hoa sen khoe sắc.

Phong Vân Vô Kị lợi dụng "Phá Vọng Ngân Mâu" đã phá được chân thân của Đao Hoàng, xuất kì bất ý đánh ra một chưởng khiến cho Đao Hoàng trọng thương, thuận thế quát lên một tiếng, huých cùi chỏ vào ngực của Đao Hoàng.

Oanh!

Đao Hoàng liền chẳng khác lao đi chẳng khác gì pháo đạn nặng nề xuyên nhập mặt đất, khiến cho cát bụi tung bay lên cao cả trăm trượng, cát bụi lắng xuống, lộ ra một cái động to lớn, bên trong động toàn thân y bào của Đao Hoàng rách te tua, trên thân thể phân bố đầy vết kiếm ngân, hàng loạt vết máu thấm đầy thân, huyết dịch trong máu phun ra như suối.

Quân Lâm Thiên Hạ Quyết một khi thi triển, lực thương hại gia tăng không chỉ không chỉ cả trăm lần, một khi kích trúng thì không chết cũng trọng thương, dù cho kim cương bất hoại thân cũng bị phá hủy, nhưng loại lực thương hại cường đại này lại lấy tự thân phòng hộ làm cái giá, Phong Vân Vô Kị vừa nhìn thấy chân thân của Đao Hoàng và đánh trúng bổn thể, khiến cho Đao Hoàng thụ thương nghiêm trọng, thân thể nằm lết dưới hố, bản thân đã không còn sức tái chiến nữa, mấy gã Đao Vực đệ tử trung tâm liền nhảy vào trong hố để bảo hộ Đao Hoàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Dị biến diễn ra nhanh như thế, khiến cho chúng nhân có cảm giác theo không kịp, nhất thời còn chưa phản ứng lại, thì kết cục đã định rồi.

Ở phía dưới, từng thanh từng thanh kim sắc trường kích tập trung xạ thẳng về phía những Đao Vực đệ tử, huyết dịch tuôn ra như suối, từ trên đỉnh của Nam Thăng Bắc Đẩu sơn cho xuống dưới chân núi, hàng loạt thi thể nằm nghiêng ngã trên mặt đất, tiếng giết chóc vang lên không ngừng, thi thể càng lúc càng nhiều ….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện