Phiền Não Của Nữ Thần

Chương 19



Kỷ Thừa Hoài kinh ngạc, không nghĩ tới Lộ Mạn Hề cư nhiên đoán trước được chuẩn như vậy, ba mẹ Chu Chỉ thật sự đã tìm tới cửa.

Tuy rằng anh không muốn nhìn thấy bọn họ, nhưng vẫn là đến suy xét đến cha mẹ, bất quá cũng chỉ có thể làm đến đây mà thôi.

Kỳ thật anh đối một nhà ba người Chu gia cũng chưa có ấn tượng gì mà chỉ biết vợ chồng Chu gia cùng ba mẹ quan hệ không tồi, trước kia lui tới cũng rất nhiều. Bất quá khi còn nhỏ ông bà khoẻ mạnh, đối với anh rất nghiêm khắc, mỗi lần ba mẹ cùng ba người Chu đi ra ngoài chơi, anh đều phải học tập. Cho nên nghiêm chỉnh mà nói, anh cùng Chu gia ở chung cũng không nhiều.

Nguyên nhân chính là như vậy, vì thế mà anh không cần suy xét cái gọi là tình nghĩa trong quá khứ, căn bản là bởi vì không có.

Kỷ Thừa Hoài trầm tư trong chốc lát, gật gật đầu, "Kêu bọn họ vào phòng họp chờ."

Bí thư tuân lệnh vội vàng đi ra ngoài.

Kỷ Thừa Hoài mở ra máy tính, xử lý mấy email khẩn cấp. Một lúc sau mới đứng dậy đi về phòng họp.

Cùng lúc đó, vợ chồng Chu gia đang lo sợ bất an, không rõ vì sao Kỷ Thừa Hoài bằng lòng gặp bọn họ, lại để bọn họ ở trong phòng hội nghị.

Ba Chu là học giả, ông có lòng tự trọng cực lớn, lúc này đều là vì con gái mới căng da đầu tìm một tiểu bối hỗ trợ, giờ phút này đã như là đứng trên đống lửa, như ngồi đống than, không khỏi oán giận vợ, "Tôi đã nói không nên tới, bà xem, bây giờ giống cái gì!"

Mẹ Chu từ lúc bắt đầu đã thấp thỏm, trải qua gần nửa giờ chờ đợi cũng biến thành bất mãn, "Đứa nhỏ Thừa Hoài này...... Ai, nếu là ba mẹ nó còn trên đời thì tốt rồi, có khi nào chúng ta sẽ như vậy."

Dù sao cũng là con của bạn cũ, bà không lập trường cũng không cần thiết đi đánh giá tốt xấu.

"Tiểu Chỉ quá không hiểu chuyện, lần này qua đi, đừng cho nó vào giới giải trí nữa, yên phận đi đọc sách so với cái gì đều lớn hơn, đó không phải là nơi nó nên ở lại." Ba Chu nghĩ nghĩ tức giận nói, "Lúc ấy nếu nghe tôi, không cho nó đi diễn thì bây giờ có phải cái gì cũng không có đúng chưa? Hiện tại thì tốt rồi, tôi bằng bất cứ giá nào cũng phải không thèm đếm xỉa tới gương mặt già này."

"Ông đừng mã hậu pháo, tôi bảo Tiểu Chỉ đi nhà hàng, chờ vừa lúc mời Thừa Hoài ăn bữa cơm, cho nó nói lời xin lỗi thật tốt. Việc về sau về sau lại nói." Mẹ Chu trừng mắt nhìn ông một cái, hiện tại còn nói này đó là có ý tứ gì, việc cấp bách nên xử lý tốt là việc trước mắt mới đúng.

Kỷ Thừa Hoài đứng ở cửa phòng họp, không quên gõ cửa.

Nghe được tiếng gõ cửa, vợ chồng Chu gia ngồi nghiêm chỉnh, không hề nói chuyện phiếm.

Lúc Kỷ Thừa Hoài tiến vào, vợ chồng Chu gia nhìn anh đến sửng sốt một chút. Không nghĩ tới đứa nhỏ năm xưa hiện tại cũng đã lớn thành nam nhân thành thục ổn trọng như thế.

Không nghĩ tới thời gian trôi qua nhanh như vậy.

Ba Chu dẫn đầu đứng dậy, khó nén kích động, "Thừa Hoài, cháu đã lớn như vậy rồi, nhiều năm không gặp như vậy, cháu còn nhớ rõ chú không?"

Ở trong ấn tượng của Kỷ Thừa Hoài, vợ chồng Chu gia kỳ thật cũng không tồi, bằng không cha mẹ cũng sẽ không có quan hệ tốt với họ.

Chỉ là đáng tiếc, không giáo dục con gái cho tốt.

Kỷ Thừa Hoài bắt tay với ba Chu, lễ phép mà cười cười, "Chú Chu đã lâu không gặp."

Anh lại nhìn về phía mẹ Chu, chào hỏi, "Dì Chu, đã lâu không gặp."

"Thừa Hoài, mấy năm nay cháu có khỏe không?" Mẹ Chu hỏi.

Dù sao cũng là con của bạn cũ, mẹ Chu có tư tâm nhưng khi nhìn thấy Kỷ Thừa Hoài, vẫn cứ có một tia quan tâm.

Kỷ Thừa Hoài tiếp đón bọn họ ngồi xuống, sau đó lại ngồi ở đối diện bọn họ, cười nói: "Không tệ lắm, học được rất nhiều thứ."

Những năm gần đây vợ chồng Chu gia cũng không có cố tình chú ý đến Kỷ thị. Ngày hôm qua hỏi thăm một phen mới biết được vợ chồng Kỷ gia trước sau qua đời, Kỷ Thừa Hoài lấy thiết huyết thủ đoạn thu thập những lão bụng dạ khó lường, nhóm thân thích càng không dám nhúc nhích. Nói ngắn lại, đứa nhỏ này trong thời gian ngắn nhất hoàn toàn cầm quyền Kỷ thị.

Bọn họ lúc này nhìn thấy Kỷ Thừa Hoài mới ý thức được, khả năng sự việc sẽ không thuận lợi như vậy.

Trong miệng Chu Chỉ Kỷ Thừa Hoài bị phụ nữ có dụng tâm kín đáo lợi dụng càng không có khả năng.

Bất quá tới thì đã tới, vì con gái duy nhất, thế nào cũng phải thử một lần. Đơn giản hàn huyên một lúc, vẫn là Kỷ Thừa Hoài chủ động mở miệng hỏi: "Chú dì lần này lại đây là có chuyện gì sao? Hai người cứ nói đi, có thể làm được cháu khẳng định sẽ đi làm."

Nghe được anh nói như vậy, lại nghĩ đến con gái không hiểu chuyện, ba mẹ Chu liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được khó xử.

Kêu bọn họ cúi đầu đi cầu một tiểu bối, không thể nghi ngờ chính là vứt bỏ mặt mũi. Việc này đối với bọn họ mà nói thì thật sự vô cùng khó chịu.

"Thừa Hoài, ngày hôm qua chúng ta cũng là nghe Tiểu Chỉ nói mới biết được cháu về nước. Cháu cũng thật là, trở về lại không nói với chúng ta một tiếng." Mẹ Chu dù sao cũng là phụ nữ nên sẽ đối phó dễ hơn ba Chu. "Sắp đến Tết âm lịch rồi, cháu dứt khoát đến nhà của chúng ta ăn tết đi? Ở một mình cũng quá cô đơn rồi."

Cách Tết âm lịch không còn mấy ngày, cho nên việc công ty đặc biệt nhiều.

Kỷ Thừa Hoài lắc lắc đầu, "Cháu không phải ăn tết một mình cho nên sẽ không đi quấy rầy."

Mẹ Chu vừa nghe liền hỏi: "Là có bạn gái sao?"

"Vâng." Kỷ Thừa Hoài gật đầu.

Mẹ Chu biết con gái ôm tâm tư gì, bà không tán đồng, cũng sẽ không cho phép con gái đi làm việc không đạo đức ấy, "Bên cạnh cháu hiện tại có người chiếu cố, tin tưởng ba mẹ cháu cũng có thể yên tâm."

Kỷ Thừa Hoài cong cong môi, không nói gì.

Trải qua lâu như vậy rốt cuộc khi nào mới tiến vào vấn đề chính đây. Anh nhìn thoáng qua đồng hồ, làm ra động tác như vậy, kỳ thật là nhắc nhở vợ chồng Chu gia rằng anh rất bận, thời gian nói chuyện phiếm ôn chuyện cũng không nhiều.

"Thừa Hoài, giữa trưa cháu có rảnh không? Chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi?"

Mẹ Chu vội vàng nói.

Lúc này không phải thời cơ nói chuyện chính, lúc ăn cơm tương đối nhẹ nhàng, kêu con gái nói lời xin lỗi, sự việc liền dễ nói chuyện.

Kỷ Thừa Hoài lại xin lỗi nói: "Thật xin lỗi chù dì, cuối năm việc nhiều, giữa trưa cháu còn có mấy cái video hội nghị, không có thời gian cùng nhau ăn cơm. Nếu không lần khác đi, lần tới có thời gian cháu mời mọi người ăn cơm."

Lần tới, ai biết lần tới là khi nào.

Có khả năng một tháng sau, cũng có khả năng là một năm sau.

Ba Chu nghe xong lời này mới chậm rãi mở miệng, "Thừa Hoài, chúng ta ở đây lại chậm trễ của cháu vài phút nữa. Ngày hôm qua Tiểu Chỉ đã cùng chúng ta nói chuyện, nó đã làm sai chuyện, chú trở về khẳng định sẽ phải giáo huấn lại nó cho tốt. Đứa nhỏ này quá mức tùy hứng, ở bên ngoài cũng không biết thu liễm, có cái gì nói cái đó. Nói dễ nghe đi chính là tính tình ngay thẳng, nói khó nghe chính là không có đầu óc. Chỉ là chúng ta làm cha mẹ, chung quy vẫn là đến giúp con cái một phen, chung quy là không thể nhìn nó có hại."

Kỷ Thừa Hoài không lên tiếng, chờ đợi bên dưới.

"Nó là người không có gì loanh quanh lòng vòng, nhận ra cháu liền kích động đến hỏng rồi. Thừa Hoài cháu cũng biết, nhà của chúng ta chỉ có một đứa con gái là nó, từ nhỏ đã coi cháu như anh trai mà đối đãi, Tiểu Chỉ chính là đặc biệt bênh vực người của mình, không thể để bên cạnh người của mình có hại. Nó cho rằng cháu bị người lừa, trong lòng liền sốt ruột, trong khoảng thời gian ngắn cũng không suy xét nhiều như vậy. Bất quá chúng ta cũng không phải vì nó giải vây, làm sai chính là làm sai, mặc kệ điểm xuất phát là cái gì, đều không phải lý do."

Mẹ Chu nói xong một lúc lâu, lúc này mới thật cẩn thận nhìn Kỷ Thừa Hoài, "Thừa Hoài, nó đắc tội cháu còn có bạn gái của cháu, chú dì xin lỗi."

Nói tới đây, hai vợ chồng đều đứng lên, phải đối với Kỷ Thừa Hoài khom lưng xin lỗi.

Kỷ Thừa Hoài không nhanh không chậm đứng lên, làm bộ làm tịch ngăn bọn họ lại, "Này mà nói có cái gì đâu, bạn gái cháu tương đối thiện lương rộng lượng, việc này chúng cháu cũng không để trong lòng, chú dì thật sự không cần phải như vậy."

Ba Chu mặt đỏ bừng, hoàn toàn là xấu hổ.

Ý tứ phía dưới ông cũng ngại ngùng nói ra.

Chỉ có thể để mẹ Chu mặt dày thêm một chút làm thay. Mẹ Chu khẽ cắn môi, dứt khoát bất cứ giá nào, dù sao mặt mũi đã sớm đã không có, "Thừa Hoài, các cháu rộng lượng không cùng đứa nhỏ này so đo, nhưng người khác có thế đâu? Dì nghe nói Tiểu Chỉ còn đắc tội với một người là Lôi tiên sinh, người nọ có thể sẽ tìm Tiểu Chỉ gây phiền toái hay không? Chúng ta cũng không nói được, chỉ là Thừa Hoài, Tiểu Chỉ nó không có ý xấu, chúng ta về sau cũng sẽ không cho nó lại đi vào giới giải trí nhiều thị phi, qua một thời gian sẽ đưa nó xuất ngoại, chỉ là......"

Lời nói đã nói đến đây, tuy rằng chưa nói đến quá minh bạch, nhưng ý tứ đã biểu đạt rõ ràng. Chính là hy vọng Kỷ Thừa Hoài có thể hỗ trợ, ít nhất muốn làm cho Lôi Tranh kiêng kị, làm cho hắn ta không dám tìm tới Chu Chỉ gây phiền toái.

Nhà bọn họ là dòng dõi thư hương, không có nhân mạch cứng, chỉ có thể trông cậy vào Kỷ Thừa Hoài.

Việc này mà nói đối với Kỷ Thừa Hoài bất quá chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, ba mẹ Chu đều tin tưởng Kỷ Thừa Hoài sẽ nể mặt ba mẹ mình sẽ giúp việc này.

Trầm mặc ngắn ngủi, Kỷ Thừa Hoài trầm giọng nói: "Chú dì, không phải cháu không muốn hỗ trợ, chỉ là bạn gái cháu cùng Lôi Tranh cũng coi như là bằng hữu, Chu Chỉ làm loạn như vậy, đã làm hai người thật xấu hổ, người trong đoàn phim còn không biết sẽ truyền ra cái gì. Thật không dám dấu diếm chú dì, có khả năng Chu Chỉ cùng hai người nói tương đối uyển chuyển, lúc ấy có rất nhiều người đoàn phim, cô ấy làm cháu cùng bạn gái của cháu đều thật mất mặt, chúng cháu không so đo, là bởi vì cô ấy là con gái chú dì, nhưng chúng cháu không thể đi cảnh cáo Lôi Tranh, hắn rốt cuộc cũng coi như được coi là bằng hữu của chúng cháu."

Lời này vừa ra, trong lòng ba mẹ Chu liền trầm xuống.

"Chú dì, thứ cho cháu nói thẳng, Chu Chỉ đã thành niên, bạn gái cháu cùng cô ấy cũng lớn như nhau, cô ấy hẳn là nên phụ trách với mỗi tiếng nói cử động của mình. Bất quá hai người yên tâm, Lôi Tranh bên kia cháu sẽ để ý, hắn sẽ không dám làm đến quá phận."

Ba Chu mặt mũi trắng bệch, lại muốn nói gì, "Thừa Hoài......"

"Dì, lần này bạn gái cháu bị ủy khuất, cháu thực tức giận, bởi vì Chu Chỉ là con gái hai người cháu mới không đi so đo."

Anh đương nhiên có thể ngăn cản Lôi Tranh, nhưng anh không làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện