Phong Cách Của Mọi Người Đều Không Đúng
Chương 11
11.1
Lâm Sở nằm trên ghế sofa viết xong nhật ký yêu đương hôm nay.
Thật ra gọi nhật ký yêu đương không bằng gọi là nhật ký biến thái thì hợp hơn, status toàn là mấy thứ không đứng đắn — Ví như “Dáng vẻ vợ ngủ siêu dễ thương! Áo ngủ hất lên để lộ bụng nhỏ, manh đến mức tui muốn vứt đồ ăn sáng lặn lộn! Quần muốn ‘dơ’ luôn! Giữa ngủ dậy hun một cái và hun bụng một cái tui thật khó lựa chọn! Bởi vì chỉ có thể hun một cái, hun xong vợ sẽ tỉnh, tỉnh sẽ không cho hun, còn sẽ thực thi bạo lực… (>﹏<.)”
Hài lòng đọc nhật ký vừa viết lần nữa, Lâm Sở đẹp trai nằm lên đệm mở nhạc trên điện thoại, bắt đầu tập thể dục.
Bởi vì phải bảo trì 8 múi cơ bụng!
Mộc Thần chân trần ngồi xếp bằng trên ghế sofa, vẽ ký hoạ bộ dạng Lâm Sở nằm trên đệm, vẽ vẽ, di chứng vẽ truyện H đột nhiên phát tác, cậu vừa vẽ vừa nghĩ bản thân cưỡi lên người Lâm Sở, còn cho thêm cái đuôi sói vừa dài vừa to. Mộc Thần cố gắng hất thế giới 2D ra khỏi đầu thật nhanh, cố vẽ nhanh để đổi sang vẽ màu che dấu hành động.
Lâm Sở nằm trên đệm nghỉ ngơi một lúc, thấy Mộc Thần hạ bút như bay, liền lau mồ hôi hứng thú đi tới nhìn.
“Khụ, tớ chỉ vẽ chơi thôi.” Mộc Thần xấu hổ.
“Vẽ đẹp!” Trong chớp mắt Lâm Sở từ bỏ thân phận sinh viên xuất sắc nhất khoa mỹ thuật, ca ngợi nói: “Cục cưng thật giỏi.”
Mặt Mộc Thần đỏ như trái cà chua, ném bản ký hoạ qua một bên, hối Lâm Sở vào tắm, nói: “Cậu nhanh đi tắm, cả người toàn mồ hôi.”
“Cùng nhau.” Lâm Sở bắt cổ tay Mộc Thần, nở một nụ cười mê người.
“Không muốn!” Mộc Thần lập tức từ chối, đẩy tay Lâm Sở ra, giống như ôm cún ôm Lâm Sở 1m85 lên bỏ vào trong bồn tắm, cướp lấy điện thoại trong tay Lâm Sở, sau đó lãnh khốc mở nước nóng.
Lâm Sở đã sớm quen sức mạnh kỳ lạ của vợ, mang theo cơ bụng 8 múi ngoại trừ đẹp không còn gì khác ưu thương đứng dưới vòi sen, cũng không nỗ lực phản kháng.
Bởi vì phản kháng cũng chẳng có ích lợi gì, sẽ nhanh chóng bị vợ trấn áp lại thôi.
Hết thảy tình tiết trong sách H đều không dễ xài trên người Mộc Thần.
Kabe-don căn bản không don được, một chưởng bắn ra hai dặm đó, cưỡng hôn càng không thể, thắt lưng và cái mông Lâm Sở hôm nay còn đau đây, cưỡng ép tắm uyên ương sẽ bị xách lên ném vào bồn tắm, ngay cả nỗ lực chui vào chăn thì cả chăn lẫn người cùng nhau bị đuổi ra phòng…
Còn có đường sống không hả!? Lâm Sở xối nước nóng, ngửa mặt lên trời thét dài!
Bảo bảo là công đó! Nam thần đế vương công đó có biết không! Vậy mà lại một chút đậu hủ cũng không chiếm được! ヽ(≧Д≦) ノ
Nếu như tui biến thái thì tuyệt đối là tại vợ tui làm cho tui nghẹn! (,,#°Д°)
Tui vốn không phải biến thái! (*·w·)
11.2
Sau khi ném Lâm Sở vào phòng tắm, Mộc Thần nhàm chán xem có quán ăn nào được đánh giá tốt ở gần đây trên điện thoại, để tránh khi Giang Hàn tới mọi người không biết ăn cái gì.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
Phản ứng đầu tiên của Mộc Thần là Giang Hàn tới sớm quá, bèn vội vã chạy đến trước gương kiểm tra hình tượng mình lại, sau đó áp lên cửa nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa.
Mộc Phong vẻ mặt âm trầm đứng ở ngoài cửa, một đôi mắt sói sắc bén nhìn chòng chọc lỗ nhỏ.
CMN sao ca ca lại đột nhiên tới! Mộc Thần sợ đến hôn mê 3 giây rồi tỉnh lại cực nhanh, sau đó nhẹ nhàng xoay người từng bước định giấu Lâm Sở đi.
“Anh biết em ở sau cửa.” Mộc Phong chợt đập cửa một.
“… ” Mộc Thần khóc không ra nước mắt, thị giác thính giác khứu giác của ca ca nghịch thiên tới mức không gạt được chuyện gì! Từ nhỏ Mộc Phong đã có thể đoán chính xác cách 100 mét trên đường Mộc Thần tan học về nhà có mua thịt dê xiên an toàn vệ sinh hay không, hoàn toàn là một cái máy kiểm tra đúng 100%.
“Ca, sao đột nhiên lại tới?” Mộc Thần ngay lập tức thể hiện giọng vui mừng khôn xiết.
“Em tự mở cửa hay là chờ anh tháo cửa?” Mộc Phong dùng móng tay khẽ vặn tay nắm cửa yếu ớt.
Mộc Thần sợ run cả người, hoảng hốt vội nói: “Em mở em mở! Anh nghìn lần đừng tháo nếu không sẽ phải bồi thường, anh chờ chút em mới vừa tắm xong mặc quần áo đã!”
Mộc Phong im lặng.
Lập tức Mộc Thần phóng như gió vào phòng tắm, mấy câu nói của Hà Hi hôm trước cứ quanh quẩn trong đầu không ngừng.
Ca ca sẽ đem Lâm Sở xát tương vừng ớt cay làm lẩu hải sản nhúng cái này chấm cái kia!
Hồn nhiên không biết tai vạ sắp đến nơi, nam thần còn ở trong nhà tắm vừa cọ vừa hát “Vợ của tui rất tốt, à á àh ~”, thấy Mộc Thần xông vào, nhất thời hận không thể quỳ xuống hô to trời xanh có mắt vợ tui rốt cục cũng thông suốt, hớn hở nói với Mộc Thần: “Đến, cùng tắm.”
Tắm em gái cậu! Cậu sắp biến thành nồi lẩu rồi! Mộc Thần ở trong lòng kêu thảm, lập tức tắt vòi sen lấy khăn tắm bao lấy nam thần kéo hắn tới phòng chứa đồ cố nhét hắn vào, vừa lo vừa nói: “Anh của tớ tới cậu tránh mặt một lúc đi.” Tuy biết không thể dấu nhưng phát hiện muộn được giây nào hay giây đấy!
“Không được! Để tớ gặp!” Lâm Sở giãy dụa, bởi vì còn sữa tắm trên người nên khăn tắm trơn trượt rơi xuống sàn.
“Suỵt — cậu đừng la…” Mộc Thần đột nhiên cảm thấy không ổn, vừa quay đầu lại, Mộc Phong đang đứng ở phía sau bình tĩnh nhìn hai người làm trò.
Mộc Thần lập tức lấy khăn tắm trùm lên người nam thần, cười đến ngây thơ thuần lương, ngọt ngào gọi một tiếng: “Ca ~~”
Mặt của Mộc Phong vẫn đen như đáy nồi, thế nhưng là một tên biến thái cuồng em trai đến chết, lực chiến đấu của hắn đã suy yếu 50%.
Mộc Thần lanh trí đổi chủ đề: “Anh vào bằng cách nào?”
Mộc Phong chỉ chỉ bốn cửa sổ mở ra, leo sáu lầu quá đơn giản.
Lúc này Lâm Sở đã bình tĩnh quấn khăn tắm vào, hắn đứng dậy gật đầu với Mộc Phong, bình tĩnh nói: “Chào anh.”
Ánh mắt sắc bén của Mộc Phong giống như hai tia laser, nghiêm khắc quét Lâm Sở từ trên xuống dưới một lần, biết mà còn hỏi: “Cậu là ai?”
Nhiều ngày qua, Lâm Sở một lần nữa tản ra khí lạnh, như muốn đóng băng tuyết, kiểu cao lãnh người lạ chớ chạm vào. Hắn một tay vịn khăn tắm, một tay ôm bả vai Mộc Thần, lạnh lùng nói: “Em là bạn trai tiểu Thần.”
Trong chớp mắt tranh H bắn nước khắp một lần nữa biến thành ‘Mona Lisa’!
Mộc Thần cảm động muốn khóc, cảm giác nam thần của mình trước kia có phải thuộc loài lập dị nào không?
Mộc Phong trầm mặc, đẩy tay Lâm Sở ra, mất hứng nói: “Ai cho phép cậu chạm vào vai em trai tôi?”
Lâm Sở không thể làm gì khác hơn là đổi sang nắm tay Mộc Thần.
Ca ca đại nhân lập tức hất tay Lâm Sở ra, đem cải trắng mà mình tân tân khổ khổ nuôi lớn ôm về, sau đó quay người lại đưa lưng về phía Lâm Sở, dùng thân thể cắt toàn bộ ánh nhìn của Lâm Sở với Mộc Thần, tức giận nói: “Vừa mới quen đã nắm tay? Không thể tưởng tượng nổi!”
“… ” Lâm Sở đứng sửng tại chỗ, cảm giác diễn không nổi nữa.
CMN ca ca đại nhân lại là tên cuồng em trai? Hơn nữa còn là level biến thái!? ━Σ(°Д°)━
Chuyện quan trọng như vậy sao đạo diễn không nói trước!!? ((((;°Д°))))
“Ca anh đừng như vậy.” Mộc Thần ngọ ngoạy nhón chân lộ ra nửa cái đầu trên vai ca ca, kháng nghị nói: “Lần trước không phải anh nói em trưởng thành anh sẽ không quản lý nữa sao? Em lớn như vậy rồi, cũng nên… Đúng hay không? “
Mộc Phong đau buồn mà nhìn cải trắng sói nhỏ nhà mình: “Anh không phản đối em yêu đương.”
Mộc Thần phồng má: “Như thế mà còn nói là không phản đối?”
Mộc Phong ẩn ý sâu xa: “Anh chỉ là sợ em bước lên con đường tà đạo.”
Lâm Sở nằm trên ghế sofa viết xong nhật ký yêu đương hôm nay.
Thật ra gọi nhật ký yêu đương không bằng gọi là nhật ký biến thái thì hợp hơn, status toàn là mấy thứ không đứng đắn — Ví như “Dáng vẻ vợ ngủ siêu dễ thương! Áo ngủ hất lên để lộ bụng nhỏ, manh đến mức tui muốn vứt đồ ăn sáng lặn lộn! Quần muốn ‘dơ’ luôn! Giữa ngủ dậy hun một cái và hun bụng một cái tui thật khó lựa chọn! Bởi vì chỉ có thể hun một cái, hun xong vợ sẽ tỉnh, tỉnh sẽ không cho hun, còn sẽ thực thi bạo lực… (>﹏<.)”
Hài lòng đọc nhật ký vừa viết lần nữa, Lâm Sở đẹp trai nằm lên đệm mở nhạc trên điện thoại, bắt đầu tập thể dục.
Bởi vì phải bảo trì 8 múi cơ bụng!
Mộc Thần chân trần ngồi xếp bằng trên ghế sofa, vẽ ký hoạ bộ dạng Lâm Sở nằm trên đệm, vẽ vẽ, di chứng vẽ truyện H đột nhiên phát tác, cậu vừa vẽ vừa nghĩ bản thân cưỡi lên người Lâm Sở, còn cho thêm cái đuôi sói vừa dài vừa to. Mộc Thần cố gắng hất thế giới 2D ra khỏi đầu thật nhanh, cố vẽ nhanh để đổi sang vẽ màu che dấu hành động.
Lâm Sở nằm trên đệm nghỉ ngơi một lúc, thấy Mộc Thần hạ bút như bay, liền lau mồ hôi hứng thú đi tới nhìn.
“Khụ, tớ chỉ vẽ chơi thôi.” Mộc Thần xấu hổ.
“Vẽ đẹp!” Trong chớp mắt Lâm Sở từ bỏ thân phận sinh viên xuất sắc nhất khoa mỹ thuật, ca ngợi nói: “Cục cưng thật giỏi.”
Mặt Mộc Thần đỏ như trái cà chua, ném bản ký hoạ qua một bên, hối Lâm Sở vào tắm, nói: “Cậu nhanh đi tắm, cả người toàn mồ hôi.”
“Cùng nhau.” Lâm Sở bắt cổ tay Mộc Thần, nở một nụ cười mê người.
“Không muốn!” Mộc Thần lập tức từ chối, đẩy tay Lâm Sở ra, giống như ôm cún ôm Lâm Sở 1m85 lên bỏ vào trong bồn tắm, cướp lấy điện thoại trong tay Lâm Sở, sau đó lãnh khốc mở nước nóng.
Lâm Sở đã sớm quen sức mạnh kỳ lạ của vợ, mang theo cơ bụng 8 múi ngoại trừ đẹp không còn gì khác ưu thương đứng dưới vòi sen, cũng không nỗ lực phản kháng.
Bởi vì phản kháng cũng chẳng có ích lợi gì, sẽ nhanh chóng bị vợ trấn áp lại thôi.
Hết thảy tình tiết trong sách H đều không dễ xài trên người Mộc Thần.
Kabe-don căn bản không don được, một chưởng bắn ra hai dặm đó, cưỡng hôn càng không thể, thắt lưng và cái mông Lâm Sở hôm nay còn đau đây, cưỡng ép tắm uyên ương sẽ bị xách lên ném vào bồn tắm, ngay cả nỗ lực chui vào chăn thì cả chăn lẫn người cùng nhau bị đuổi ra phòng…
Còn có đường sống không hả!? Lâm Sở xối nước nóng, ngửa mặt lên trời thét dài!
Bảo bảo là công đó! Nam thần đế vương công đó có biết không! Vậy mà lại một chút đậu hủ cũng không chiếm được! ヽ(≧Д≦) ノ
Nếu như tui biến thái thì tuyệt đối là tại vợ tui làm cho tui nghẹn! (,,#°Д°)
Tui vốn không phải biến thái! (*·w·)
11.2
Sau khi ném Lâm Sở vào phòng tắm, Mộc Thần nhàm chán xem có quán ăn nào được đánh giá tốt ở gần đây trên điện thoại, để tránh khi Giang Hàn tới mọi người không biết ăn cái gì.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
Phản ứng đầu tiên của Mộc Thần là Giang Hàn tới sớm quá, bèn vội vã chạy đến trước gương kiểm tra hình tượng mình lại, sau đó áp lên cửa nhìn qua lỗ nhỏ trên cửa.
Mộc Phong vẻ mặt âm trầm đứng ở ngoài cửa, một đôi mắt sói sắc bén nhìn chòng chọc lỗ nhỏ.
CMN sao ca ca lại đột nhiên tới! Mộc Thần sợ đến hôn mê 3 giây rồi tỉnh lại cực nhanh, sau đó nhẹ nhàng xoay người từng bước định giấu Lâm Sở đi.
“Anh biết em ở sau cửa.” Mộc Phong chợt đập cửa một.
“… ” Mộc Thần khóc không ra nước mắt, thị giác thính giác khứu giác của ca ca nghịch thiên tới mức không gạt được chuyện gì! Từ nhỏ Mộc Phong đã có thể đoán chính xác cách 100 mét trên đường Mộc Thần tan học về nhà có mua thịt dê xiên an toàn vệ sinh hay không, hoàn toàn là một cái máy kiểm tra đúng 100%.
“Ca, sao đột nhiên lại tới?” Mộc Thần ngay lập tức thể hiện giọng vui mừng khôn xiết.
“Em tự mở cửa hay là chờ anh tháo cửa?” Mộc Phong dùng móng tay khẽ vặn tay nắm cửa yếu ớt.
Mộc Thần sợ run cả người, hoảng hốt vội nói: “Em mở em mở! Anh nghìn lần đừng tháo nếu không sẽ phải bồi thường, anh chờ chút em mới vừa tắm xong mặc quần áo đã!”
Mộc Phong im lặng.
Lập tức Mộc Thần phóng như gió vào phòng tắm, mấy câu nói của Hà Hi hôm trước cứ quanh quẩn trong đầu không ngừng.
Ca ca sẽ đem Lâm Sở xát tương vừng ớt cay làm lẩu hải sản nhúng cái này chấm cái kia!
Hồn nhiên không biết tai vạ sắp đến nơi, nam thần còn ở trong nhà tắm vừa cọ vừa hát “Vợ của tui rất tốt, à á àh ~”, thấy Mộc Thần xông vào, nhất thời hận không thể quỳ xuống hô to trời xanh có mắt vợ tui rốt cục cũng thông suốt, hớn hở nói với Mộc Thần: “Đến, cùng tắm.”
Tắm em gái cậu! Cậu sắp biến thành nồi lẩu rồi! Mộc Thần ở trong lòng kêu thảm, lập tức tắt vòi sen lấy khăn tắm bao lấy nam thần kéo hắn tới phòng chứa đồ cố nhét hắn vào, vừa lo vừa nói: “Anh của tớ tới cậu tránh mặt một lúc đi.” Tuy biết không thể dấu nhưng phát hiện muộn được giây nào hay giây đấy!
“Không được! Để tớ gặp!” Lâm Sở giãy dụa, bởi vì còn sữa tắm trên người nên khăn tắm trơn trượt rơi xuống sàn.
“Suỵt — cậu đừng la…” Mộc Thần đột nhiên cảm thấy không ổn, vừa quay đầu lại, Mộc Phong đang đứng ở phía sau bình tĩnh nhìn hai người làm trò.
Mộc Thần lập tức lấy khăn tắm trùm lên người nam thần, cười đến ngây thơ thuần lương, ngọt ngào gọi một tiếng: “Ca ~~”
Mặt của Mộc Phong vẫn đen như đáy nồi, thế nhưng là một tên biến thái cuồng em trai đến chết, lực chiến đấu của hắn đã suy yếu 50%.
Mộc Thần lanh trí đổi chủ đề: “Anh vào bằng cách nào?”
Mộc Phong chỉ chỉ bốn cửa sổ mở ra, leo sáu lầu quá đơn giản.
Lúc này Lâm Sở đã bình tĩnh quấn khăn tắm vào, hắn đứng dậy gật đầu với Mộc Phong, bình tĩnh nói: “Chào anh.”
Ánh mắt sắc bén của Mộc Phong giống như hai tia laser, nghiêm khắc quét Lâm Sở từ trên xuống dưới một lần, biết mà còn hỏi: “Cậu là ai?”
Nhiều ngày qua, Lâm Sở một lần nữa tản ra khí lạnh, như muốn đóng băng tuyết, kiểu cao lãnh người lạ chớ chạm vào. Hắn một tay vịn khăn tắm, một tay ôm bả vai Mộc Thần, lạnh lùng nói: “Em là bạn trai tiểu Thần.”
Trong chớp mắt tranh H bắn nước khắp một lần nữa biến thành ‘Mona Lisa’!
Mộc Thần cảm động muốn khóc, cảm giác nam thần của mình trước kia có phải thuộc loài lập dị nào không?
Mộc Phong trầm mặc, đẩy tay Lâm Sở ra, mất hứng nói: “Ai cho phép cậu chạm vào vai em trai tôi?”
Lâm Sở không thể làm gì khác hơn là đổi sang nắm tay Mộc Thần.
Ca ca đại nhân lập tức hất tay Lâm Sở ra, đem cải trắng mà mình tân tân khổ khổ nuôi lớn ôm về, sau đó quay người lại đưa lưng về phía Lâm Sở, dùng thân thể cắt toàn bộ ánh nhìn của Lâm Sở với Mộc Thần, tức giận nói: “Vừa mới quen đã nắm tay? Không thể tưởng tượng nổi!”
“… ” Lâm Sở đứng sửng tại chỗ, cảm giác diễn không nổi nữa.
CMN ca ca đại nhân lại là tên cuồng em trai? Hơn nữa còn là level biến thái!? ━Σ(°Д°)━
Chuyện quan trọng như vậy sao đạo diễn không nói trước!!? ((((;°Д°))))
“Ca anh đừng như vậy.” Mộc Thần ngọ ngoạy nhón chân lộ ra nửa cái đầu trên vai ca ca, kháng nghị nói: “Lần trước không phải anh nói em trưởng thành anh sẽ không quản lý nữa sao? Em lớn như vậy rồi, cũng nên… Đúng hay không? “
Mộc Phong đau buồn mà nhìn cải trắng sói nhỏ nhà mình: “Anh không phản đối em yêu đương.”
Mộc Thần phồng má: “Như thế mà còn nói là không phản đối?”
Mộc Phong ẩn ý sâu xa: “Anh chỉ là sợ em bước lên con đường tà đạo.”
Bình luận truyện