Phòng Khám Tâm Lý 419
Quyển 2 - Chương 8
Cả phòng im ắng đến độ chỉ nghe thấy tiếng hô hấp.
Lam Bạch dùng chỉ khâu lại miệng vết thương từ vai phải đến thắt lưng trái của mình.
“Có khó coi như vậy sao… Ngươi nhìn cũng mềm cả người.” Dùng dao phẫu thuật cắt chỉ bạc, Lam Bạch lại gợi lên khóe môi, tầm mắt đảo qua hạ thân nam nhân, dưới ánh nến lập lòe, mặt mày hớn hở đề nghị với nam nhân, “Chúng ta dùng sáp nến đi.”
Nam nhân cả người đầy vết máu run rẩy, nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt dần ửng hồng, ánh mắt lại bình tĩnh.
“Cuối cùng cũng có phản ứng rồi…” Lam Bạch nhìn côn thịt lại cương lên lần nữa của nam nhân, không nhịn được vặn vẹo eo, tươi cười thỏa mãn dưới một hồi chuông cầm lên một ngọn nến trắng thô to, hơi nghiêng người, sáp nóng chảy liền rơi xuống, từ ngực tới bụng, thậm chí vài giọt còn rơi ở gốc đùi.
Khi giọt sáp đầu tiên rơi xuống nam nhân không chỉ cả người run rẩy, còn mơ hồ rên rỉ nức nở không rõ, không thể biết được là thống khổ hay là vui thích, chẳng qua hiệu quả của 30 viên dược thúc tình liếc mắt một cái liền rõ, trên côn thịt đứng thẳng đầy máu tươi kia một lần nữa hiện ra vô số ánh bạc quả thực khiến Lam Bạch lại muốn cương.(Vanthulau.wordpress.com)
Sáp nến để trên quy đầu đỏ hồng của nam nhân, Lam Bạch cười quyến rũ nhìn vào mắt nam nhân, lại phát hiện cặp mắt thâm thúy kia tuy rằng một mảnh đỏ bừng, thậm chí còn mang hơi nước, nhưng lại bình tĩnh khác thường.
“Xảy ra chuyện gì?” Lam Bạch chậm rãi cúi người xuống, thật chăm chú nhìn sâu vào mắt nam nhân, khuôn mặt thanh tú có thể thấy rõ sự khó hiểu, Lam Bạch mềm nhẹ vuốt ve vết máu cùng nước thuốc màu nâu bên miệng nam nhân, ngữ khí lại mang theo khẩn cầu, “Đừng làm cho ta mất hứng a… Hạ tiên sinh.”
Đem sáp nến để trên quy đầu nam nhân mà nhỏ xuống từng chút một…
“Ngô a──!!!” Đau đớn khiến nam nhân không khống chế được mà toàn thân co rút, vô lực ngửa đầu thét chói tai đến tê tâm liệt phế, khóe miệng mỉm cười vui thích như ác ma, ngữ khí lại mềm nhẹ mị hoặc, “Thế này mới ngoan…”(Vanthulau.wordpress.com)
“Nhớ kỹ điểm thứ hai, ở 419, vĩnh viễn đừng làm cho Lam Bạch đối với ngươi mất đi tính thú…” Lam Bạch nâng một chân nam nhân lên, nhìn hậu huyệt bị mình thao một mảnh sưng đỏ, tay phải đâm vào, ngọn nến nóng cháy thô to không chút lưu tình đâm vào thịt động nam nhân, tràng bích yếu ớt không chịu nổi tổn thương, nam nhân rốt cục không chịu nổi, rống lớnmột tiếng ngất đi.
“Chậc chậc, không được đâu…” Lam Bạch nhìn nam nhân vẫn không ngừng run rẩy bất đắc dĩ lắc đầu, tầm mắt nhìn đến một đạo ngân quang, nhãn tình sáng lên, định đem ngân tiên gần đó thao nam nhân đến tỉnh, rồi lại đổi biện pháp tiếp tục chơi đùa, vừa đứng lên, bỗng trời đất như chao đảo, đầu đau như muốn vỡ ra, Lam Bạch thậm chí còn không kịp kêu lên tiếng, liền thẳng tắp ngã xuống.
“Lúc này đây, có thể trực tiếp chết đi hay không…” Lam Bạch cong lên một nụ cười, trong bóng tối tựa hồ cảm nhận được một cái ôm lạnh lẽo mà mạnh mẽ, thở dài phát ra tiếng rên rỉ.
“Chủ nhân… A…”
Lam Bạch dùng chỉ khâu lại miệng vết thương từ vai phải đến thắt lưng trái của mình.
“Có khó coi như vậy sao… Ngươi nhìn cũng mềm cả người.” Dùng dao phẫu thuật cắt chỉ bạc, Lam Bạch lại gợi lên khóe môi, tầm mắt đảo qua hạ thân nam nhân, dưới ánh nến lập lòe, mặt mày hớn hở đề nghị với nam nhân, “Chúng ta dùng sáp nến đi.”
Nam nhân cả người đầy vết máu run rẩy, nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt dần ửng hồng, ánh mắt lại bình tĩnh.
“Cuối cùng cũng có phản ứng rồi…” Lam Bạch nhìn côn thịt lại cương lên lần nữa của nam nhân, không nhịn được vặn vẹo eo, tươi cười thỏa mãn dưới một hồi chuông cầm lên một ngọn nến trắng thô to, hơi nghiêng người, sáp nóng chảy liền rơi xuống, từ ngực tới bụng, thậm chí vài giọt còn rơi ở gốc đùi.
Khi giọt sáp đầu tiên rơi xuống nam nhân không chỉ cả người run rẩy, còn mơ hồ rên rỉ nức nở không rõ, không thể biết được là thống khổ hay là vui thích, chẳng qua hiệu quả của 30 viên dược thúc tình liếc mắt một cái liền rõ, trên côn thịt đứng thẳng đầy máu tươi kia một lần nữa hiện ra vô số ánh bạc quả thực khiến Lam Bạch lại muốn cương.(Vanthulau.wordpress.com)
Sáp nến để trên quy đầu đỏ hồng của nam nhân, Lam Bạch cười quyến rũ nhìn vào mắt nam nhân, lại phát hiện cặp mắt thâm thúy kia tuy rằng một mảnh đỏ bừng, thậm chí còn mang hơi nước, nhưng lại bình tĩnh khác thường.
“Xảy ra chuyện gì?” Lam Bạch chậm rãi cúi người xuống, thật chăm chú nhìn sâu vào mắt nam nhân, khuôn mặt thanh tú có thể thấy rõ sự khó hiểu, Lam Bạch mềm nhẹ vuốt ve vết máu cùng nước thuốc màu nâu bên miệng nam nhân, ngữ khí lại mang theo khẩn cầu, “Đừng làm cho ta mất hứng a… Hạ tiên sinh.”
Đem sáp nến để trên quy đầu nam nhân mà nhỏ xuống từng chút một…
“Ngô a──!!!” Đau đớn khiến nam nhân không khống chế được mà toàn thân co rút, vô lực ngửa đầu thét chói tai đến tê tâm liệt phế, khóe miệng mỉm cười vui thích như ác ma, ngữ khí lại mềm nhẹ mị hoặc, “Thế này mới ngoan…”(Vanthulau.wordpress.com)
“Nhớ kỹ điểm thứ hai, ở 419, vĩnh viễn đừng làm cho Lam Bạch đối với ngươi mất đi tính thú…” Lam Bạch nâng một chân nam nhân lên, nhìn hậu huyệt bị mình thao một mảnh sưng đỏ, tay phải đâm vào, ngọn nến nóng cháy thô to không chút lưu tình đâm vào thịt động nam nhân, tràng bích yếu ớt không chịu nổi tổn thương, nam nhân rốt cục không chịu nổi, rống lớnmột tiếng ngất đi.
“Chậc chậc, không được đâu…” Lam Bạch nhìn nam nhân vẫn không ngừng run rẩy bất đắc dĩ lắc đầu, tầm mắt nhìn đến một đạo ngân quang, nhãn tình sáng lên, định đem ngân tiên gần đó thao nam nhân đến tỉnh, rồi lại đổi biện pháp tiếp tục chơi đùa, vừa đứng lên, bỗng trời đất như chao đảo, đầu đau như muốn vỡ ra, Lam Bạch thậm chí còn không kịp kêu lên tiếng, liền thẳng tắp ngã xuống.
“Lúc này đây, có thể trực tiếp chết đi hay không…” Lam Bạch cong lên một nụ cười, trong bóng tối tựa hồ cảm nhận được một cái ôm lạnh lẽo mà mạnh mẽ, thở dài phát ra tiếng rên rỉ.
“Chủ nhân… A…”
Bình luận truyện