Phong Lưu Chân Tiên

Chương 618: Yên Hà Tông- Dương Thiên Phẫn Nộ



Dương Thiên không mặn không nhạt:

- Chuyện gì đến cuối cùng cũng phải đến. Ngươi nên hiểu ta, chắc chắn sẽ không có chuyện ta bỏ qua cho bọn chúng. Dù biết rằng cho giết hết tất cả cũng không thể mang Tử Hà trở lại. Thế nhưng ta vẫn phải làm. Đây xem như lời xin lỗi của ta vì không thể bảo vệ được nàng. Cũng như buông bỏ chấp niệm tồn tại trong lòng ta hơn ngàn năm qua.

Vạn Sự Thông biết rõ, cho dù tính cách Dương Thiên đã khác xưa rất nhiều, thế nhưng những điểm mấu chốt vẫn như cũ. Chuyện hắn đã quyết, không ai có thể thay đổi được. Vạn Sự Thông lấy từ trong người ra một cái ngọc giản, thở ra một hơi:

- Bên trong có ghi lại tên và vị trí của từng người. Tất nhiên, có thể bọn hắn đã rời đi hoặc tập trung lại tại một nơi nào đó để cộng đồng chống địch. Bất quá, ngươi chỉ cần đến được địa điểm của từng người ghi trên ngọc giản sẽ ít nhiều có được tin tức về bọn hắn. Còn về phần sau đó…Ài, muốn làm như thế nào tự ngươi quyết định. Ta không muốn ngươi lưu lại tiếng xấu vạn năm.

Vạn Sự Thông nói xong liền tỏ vẻ chán nản đi vào trong nhà. Dương Thiên nhận lấy ngọc giản, đang định rời đi thì nghe trong nhà truyền ra âm thanh:

- Bằng hữu của ta gọi là Dương Thiên, không phải Sát Thần.

Câu nói của Vạn Sự Thông khiến Dương Thiên khựng lại. Hắn ngẩn ra một hồi lâu rồi lắc đầu. Dương Thiên không còn là Sát Thần của ngàn năm trước. Hắn chỉ muốn tìm những kẻ đã tham gia cuộc vây công kia, không cần đuổi tận giết tuyệt người thân và môn phái của bọn hắn như trước nữa.

Trong thời gian Vạn Sự Thông say rượu, Dương Thiên cũng đã tranh thủ hóa giải phong ấn bên trên bảo tháp, hoàn thành nhận chủ. Việc này đối với hắn mà nói không có gì khó khăn, chỉ cần thu thập đủ những thứ yêu cầu, tốn chút thời gian liền giải quyết được. Bảo tháp hiện chân thân, nhận chủ hoàn thành thông tin về nó cũng truyền vào trong ý thức của Dương Thiên.

Thứ này Vĩnh Hằng Long Mộ, nói cách khác, nó cũng giống như Long Mộ bên trong Tàn Long Sơn Mạch. Điểm khác biệt duy nhất là, Vĩnh Hằng Long Mộ là Long Mộ của Long Tộc trên Tiên Giới. Nó được vài vị đại năng cùng nhau hợp sức luyện chế thành một món vô thượng pháp bảo. Tháp phân tám tầng, mỗi tầng đại diện cho một cấp bậc Long Tộc được an tán. Long Tộc từ khi sinh ra, chỉ cần kích hoạt huyết mạch thành công, vượt qua đạo thiên kiếp đầu tiên liền đạt đến Nguyên Anh kỳ tứ cấp yêu thú. Cho nên, tầng đầu tiên của Vĩnh Hằng Long Mộ được dùng để an táng cho Nguyên Anh kỳ Long Tộc. Cứ như vậy tính lên, tám tầng đại diện tám cấp độ, từ Nguyên Anh cho đến Bán Tiên. Chân Tiên thì không cần, bản thân bọn hắn cũng không dám chắc Chân Tiên có tồn tại, nếu thực sự tồn tại thì ai có thể giết chết được bọn hắn?

Vĩnh Hằng Long Mộ được tạo nên từ vô số tài liệu trân quý bậc nhất Tiên Giới. Long Tộc được an táng trong đó sẽ được bảo tồn bất hủ, trăm vạn năm không tiêu tán, ngược lại có thể tiếp tục tu luyện để mạnh mẽ hơn. Đây mới là ý nghĩa chân chính của hai từ “Vĩnh Hằng”. Chỉ tiếc là, những linh hồn này bị ràng buộc với Vĩnh Hằng Long Mộ, không cách nào ly khai.

Vô số năm trôi qua, Long Tộc luôn xem Vĩnh Hằng Long Mộ là một nơi tôn nghiêm, chỗ của những người có công với tộc yên nghỉ. Thế nhưng vẫn có nhiều kẻ có ý đồ xấu với nó. Thử nghĩ một chút, chỉ cần có được Vĩnh Hằng Long Mộ, ngươi có thể điều động được sức mạnh của vô số linh hồn Long Tộc đang cư ngụ ở bên trong. Đây là sức mạnh lớn đến mức nào? Nguyên nhân mà vị Long Hoàng kia phải để phân thân mang theo Vĩnh Hằng Long Mộ chạy trốn cũng bắt nguồn từ đó. Tất nhiên, những chuyện này còn một thời gian dài nữa Dương Thiên mới được biết đến, khi hắn đem Vĩnh Hằng Long Mộ trả về cho Long Tộc tại Tiên Giới…

Rời khỏi chỗ của Vạn Sự Thông, Dương Thiên dựa theo thông tin khắc trên ngọc giản, bắt đầu tìm đến kẻ đầu tiên. Kẻ này gọi là Hà Chính Hùng, tông chủ Yên Hà Tông, tu vị Độ Kiếp Ngũ Chuyển. Dương Thiên chỉ biết tên, còn dung mạo của thể của hắn cũng không nhớ rõ. Dù sao năm đó vây công hắn có rất nhiều, ngoại trừ vài tên cầm đầu, những tên theo sau Dương Thiên cũng không quá để ý. Xem kỹ thông tin một chút, Dương Thiên rốt cuộc cũng hiểu vì sao Vạn Sự Thông lại để cái tên này lên đầu. Giới thiệu có ghi rất rõ ràng:

“Hà Chính Hùng, tông chủ Yên Hà Tông, tu vị Độ Kiếp Ngũ Chuyển, bước vào Độ Kiếp kỳ từ 3 vạn năm trước. Là một trong những vị Độ Kiếp kỳ nổi tiếng nhất Linh Giới.

Người này cùng hung cực ác, không việc ác nào không làm. Những tất cả những việc hắn làm đều mượn danh nghĩa chính phái, được sự bảo hộ của một vị đại năng Độ Kiếp Bát Chuyển khác nên không ai dám truy cứu.

Hà Chính Hùng tu luyện một môn song tu tà công, có thể hấp thu toàn bộ tinh hoa của đối tượng song tu, kể cả linh hồn, Sinh Mệnh Lực. Hơn nữa, tà pháp này có thể che dấu thiên khiển, trong quá trình độ kiếp có thể dùng để hạn chế sức mạnh của thiên kiếp, khiến hắn chỉ mất gần 3 vạn năm để từ Độ Kiếp Nhất Chuyển đạt đến Độ Kiếp Ngũ Chuyển.

Kẻ này, chắc chắn phải trừ.”

Câu cuối cùng, Vạn Sự Thông không quên nhấn mạnh. Tu sĩ Linh Giới không dám động đến Hà Chính Hùng vì lo sợ vị đại năng đứng sau lưng hắn. Kẻ có đám người Chấn Vũ Chân Nhân, Vạn Sự Thông cũng không dám có hành động gì, chứng tỏ tên kia rất đáng sợ. Độ Kiếp Bát Chuyển chính là đỉnh cao của Linh Giới, có thể không đáng sợ sao? Nhưng là trong mắt Vạn Sự Thông, cho dù tên kia lợi hại đến thế nào, có thể so sánh với Sát Thần sao?

3 vạn năm từ Độ Kiếp Nhất Chuyển đạt đến Độ Kiếp Ngũ Chuyển, tốc độ này quả thực rất nhanh, tất nhiên không tính đến những kẻ nằm ngoài pháp tắc như Dương Thiên hay biến thái như Nhạc Hiên. Công pháp song tu kia có thể xem là đỉnh cấp, có điều quá tàn độc. Hút hết tinh hoa, kể cả linh hồn, Sinh Mệnh Lực, vậy liền vô pháp tiến vào luân hồi.

Dương Thiên xem xong dòng cuối cùng liền lắc đầu. Hắn có chút hoài nghi, Vạn Sự Thông có phải đang mượn tay mình để diệt trừ những tên cặn bả thế này hay không? Bất quá, chuyện Hà Chính Hùng có tham gia vào sự kiện kia là hoàn toàn chính xác. Dương Thiên tuy không nhớ mặt nhưng vẫn nắm rõ tên của từng người, không sót một ai. Mặc kệ, đằng nào cũng là giết, loại người này giết sớm một chút, tránh để hắn tiếp tục gây hại cho những thiếu nữ lương thiện.

Đã xác nhận xong mục tiêu đầu tiên, Dương Thiên thu hồi ngọc giản, mở ra vết nứt không gian thẳng đến Yên Hà Tông. Trôi nổi trước một tòa thành rất lớn, vẻ mặt Dương Thiên có điểm khó coi. Tòa thành này rất đẹp, được làm từ một loại tinh thiết lấp lánh. Bên trên tường thành thậm chí còn điêu khắc nhiều bước họa khiến người nhìn cảm thấy vui mắt.

Những thứ mà Dương Thiên nhìn thấy là một luồng khí âm u tà ác đang bao vây tòa thành này. Có Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, Dương Thiên dễ dàng nhìn ra được, luồng khí này là do oán hận của vô số người tích tụ lại mà thành. Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn thẩm thấu vào sâu bên trong, Dương Thiên nhìn thấy một cảnh tượng lạnh người. Xương trắng, tất cả đều là xương trắng. Số lượng phải lên đến hàng trăm triệu. Trong đó, nữ nhân chiếm phần lớn, nam nhân chỉ có chưa đến vài triệu.

Đây là “thành quả” tích góp hàng chục vạn năm của Yên Hà Tông, kể từ khi Hà Chính Hùng lập ra nó, lúc hắn chỉ là một tên Phân Thần sơ kỳ tiểu tu sĩ. Trong một lần xâm nhập động phủ cổ tu sĩ, vô tình phát hiện môn song tu công pháp kia, Hà Chính Hùng mới lập nên Yên Hà Tông, mượn danh nghĩa chính phái thực hiện mưu đồ của mình. Tên này còn có một sở thích quái đản, đó là sau khi hút cạn tinh hoa của đối tượng liền đem xác của họ bỏ xuống hầm chứa, thỉnh thoảng hắn sẽ đến xem, gọi là chiêm ngưỡng thành quả. Tất cả đệ tử của Yên Hà Tông dù muốn dù không đều phải tuân theo sở thích biến thái của tên này. Trải qua vô số năm tháng, hầm chứa này đã nhiều lần được nới rộng. Khi Hà Chính Hùng đạt đến Độ Kiếp kỳ, hắn trực tiếp dùng Không Gian Lực nâng sức chứa của nó lên, đủ để chứa đựng hàng tỷ bộ hài cốt.

Tiếp tục nhìn vào trung tâm Yên Hà Tông, Dương Thiên nhìn thấy một nhà ngục khổng lồ, bên trong là vô số thiếu nữ trẻ tuổi đang bị nhốt. Tu vị của các nàng không cao, phần lớn đều là Luyện Khí hoặc Trúc Cơ, Kim Đan và Nguyên Anh khá ít. Về phần nam nhân chỉ có thưa thớt vài trăm người, đây là do Yên Hà Tông có rất ít nữ tu sĩ, cho nên nhu cầu không quá cao.

Vẻ mặt Dương Thiên đã trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết, sát khí khủng bố từ trong cơ thể hắn trào ra, hóa thành một màu đen kịt phủ xuống Yên Hà Tông:

- Sớm biết thế này, ngàn năm trước ta nên giết ngươi đầu tiên. Lại để thêm một ngàn năm, không biết đã có bao nhiều người bị các ngươi hại chết. Bất quá, hôm nay Dương Thiên ta đã đến, Yên Hà Tông hôm nay liền xóa tên khỏi Linh Giới đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện