Phong Lưu Thánh Vương

Chương 97: Tử Dương Kim Tâm Liên!



Ba ngày trôi qua, thương thế của Hàn Vũ Liên đã chuyển biến tốt, miễn cưỡng có thể đi đi lại lại đi ra phơi nắng mặt trời. Nàng có không gian pháp khí tự nhiên sẽ không lo không có quần áo đổi, sớm đã đổi lại một thân váy dài màu vàng nhạt, nhan sắc càng thêm quyến rũ và lãnh diễm xinh đẹp.

Ba ngày nữa trôi qua, thương thế của Hàn Vũ Liên lại tốt lên vài phần, thực lực cũng tùy theo tăng lên rất nhiều.

Lý Hàn đang nướng thịt thì thấy Hàn Vũ Liên đi ra, trên tay cầm thanh kiếm. Trên mặt của nàng âm tình bất định, tựa hồ là làm lấy đấu tranh tư tưởng cự đại, thật lâu mới quyết định nói:

- Ngân Huyết Địa Long Xà kia trông coi một cây Tử Dương Kim Tâm Liên, ta đem cây Thần này tặng cho ngươi đi!

Nàng là người ân oán phân minh, mặc dù Lý Hàn đã đụng chạm nàng nhưng so với ân cứu mạng thì nhiêu đó không thấm vào đâu cả. Nghe Hàn Vũ Liên nói vậy thì vẻ mặt của Lý Hàn không khỏi biến đổi, Tử Dương Kim Tâm Liên là linh thảo tam giai, Tử Dương Kim Tâm Liên là một cây linh thảo vạn năng, hoa của nó có thể giúp hồi phục linh lực, lá của nó thì có thể dùng để trị thương và đặc biệt là hạt của Tử Dương Kim Tâm Liên có thể giúp linh giả gia tăng ngộ tính, mặc dù mỗi người chỉ có thể dùng ba hạt. Vì những tác dụng này nên Tử Dương Kim Tâm Liên mặc dù là linh thảo tam giai nhưng giá trị của nó có thể so với linh thảo tứ ngũ giai.

Hai người lập tức xuất phát hướng chỗ Tử Dương Kim Tâm Liên đi tới. Nửa ngày sau, hai người đi tới một sơn cốc nhỏ.

- Đã trải qua nhiều ngày như vậy, cây Tử Dương Kim Tâm Liên kia sẽ không bị linh thú khác ăn đi chứ?

Lý Hàn có chút ít lo lắng nói ra.

- Sẽ không!

Hàn Vũ Liên cũng không quay đầu lại.

- Thứ nhất, Ngân Huyết Địa Long Xà ở sơn cốc này chờ đợi chí ít trăm năm thời gian, nơi này có lưu khí tức mãnh liệt của nó, chí ít trong một hai năm không có linh thú khác dám tới gần! Thứ hai, Tử Dương Kim Tâm Liên cách thành thục còn có ba ngày thời gian, hiện tại dùng cũng vô dụng!

Sơn cốc này dị thường u tĩnh, có Ngân Huyết Địa Long Xà chiếm đất làm Vương, ngoại trừ thực vật ra căn bản không có sinh vật khác còn sống! Hai người rất nhanh đi tới trên một bờ đàm, hai cây Thanh Liên Tử Kim sắc cao chừng nửa người mọc ở trong đó.

Cánh Thanh Liên chỉ lớn chừng ba chỉ, hiện lên vẻ vàng óng ánh, lá sen khoảng ba thước, đồng dạng là kim hoàng sắc, giống như là vàng lá. Nơi đỉnh giương một đài sen cực đại, đường kính chừng một thước, trên mặt kết từng khỏa liên tử, đài sen là màu đỏ sắc tía, mà liên tử lại là kim sắc. Lý Hàn đếm qua thì thấy đài sen có hơn ba mươi khỏa hạt sen.

Không cần phải nói, cái này tất nhiên chính là Tử Dương Kim Tâm Liên!

- Được rồi, địa phương ta đã mang đến, ta và ngươi trong lúc đó liền xem như thanh toán xong!

Hàn Vũ Liên lạnh lùng nói.

- Chờ một chút!

Lý Hàn thấy nàng muốn đi, vội vàng kêu một tiếng.

Hàn Vũ Liên lộ ra một vòng sát khí, tức giận nói:

- Ngươi còn không biết đủ sao?

Lý Hàn nghe vậy thì mỉm cười nói:

- Tử Dương Kim Tâm Liên là do ngươi tìm được, mặc dù ta là người giết Ngân Huyết Địa Long Xà nhưng cũng nhờ ngươi làm nó bị thương nặng trước nên ta mới có cơ hội ta tay. Cho nên Tử Dương Kim Tâm Liên này chúng ta chia đôi, mỗi người một cây.

Hắn không phải là người không biết nói lý lẽ, nàng đã khổ chiến Ngân Huyết Địa Long Xà rồi, giờ lại mất luôn Tử Dương Kim Tâm Liên này thì hắn tội cho nàng quá nên hắn sẽ chia một nửa với Hàn Vũ Liên. Thật ra là hắn chỉ nói lý lẽ với nữ nhân mà thôi còn nam nhân thì bỏ đi, nàng hừ một tiếng, dùng trường kiếm ở trên vách núi đá phụ cận mở ra một huyệt động, quay đầu nói:

- Đây là chỗ ở của ta, nếu ngươi dám bước vào, ta liền chặt hai cái đùi của ngươi!

Lý Hàn mặc kệ nàng, hắn cũng dùng kiếm mở ra một động khác rồi đi vào. Tuy nơi này đã từng là sào huyệt của đại xà, nhưng cũng không có tanh hôi chi vị gì, đại khái là bởi vì Ngân Huyết Địa Long Xà chính là có trong mình một tia Thần huyết, mới có thể như thế.

Lý Hàn vừa vặn lợi dùng ba ngày này là luyện tập Linh kỹ mà hắn học được ở Lý Thư Các, mặc dù là Hoàng Phẩm nhưng ít ra mạnh hơn Phàm Kỹ gấp mấy lần. Linh kỹ đầu tiên hắn chọn chính là Hỏa Sát Ấn, muốn luyện Linh kỹ này thì hắn phải sử dụng ấn pháp, dẫn động linh lực trong cơ thể, mà khi đem Linh Lực cùng với Ấn Pháp kết hợp với nhau, chính là có thể bộc phát ra lực lượng cực mạnh. Bây giờ hắn sẽ luyện tập tầng đầu tiên của Hỏa Sát Ấn - Khai Thiên Ấn Pháp!

Hai tay hắn thả lỏng rồi kép lại với nhau, kết xuất thành một thủ ấn phức tạp. Sau khi Lý Hàn thi triển ra thủ ấn thứ nhất thì hắn không dừng lại mà tiếp liên tiếp biến hóa năm lần, mỗi một lần ấn quyết cũng đều tương đối phức tạp. Cứ như vậy, tu luyện kéo dài được một hồi lâu, Lý Hàn mới buông hai tay ra, thở ra một hơi thật sâu, mặc dù hắn đã nhớ không sót một chi tiết nào nhưng lúc muốn thi triển nó ra, lại vô cùng khó khăn. Sau nửa ngày tập luyện thì hắn đã có thể thủ ấn một cách thuần thục nhưng nó chỉ là vẻ bề ngoài vì hắn vẫn chưa xuất linh lực vào ấn pháp được. Muốn đem Linh Lực cùng với Ấn Pháp đồng thời vận chuyển đến trình độ ăn ý, vẫn cần không ít thời gian luyện tập.

Hắn thở dài một hơi rồi tiếp tục luyện tập, những ngày này ngoài những lúc ăn ra thì hắn luôn chú tâm vào luyện tập tầng đầu tiên của Hỏa Sát Ấn. Đến ngày Tử Dương Kim Tâm Liên thành thục thì Hỏa Sát Ấn của hắn có chút thành tựu, dưới sự luyện tập không kể ngày đêm trong khoảng thời gian này thì hắn đã bước đầu nắm giữ được cách phối hợp giữa linh lực với ấn pháp. Lúc Lý Hàn đi ra thì hắn thấy Hàn Vũ Liên đã đứng trước Tử Dương Kim Tâm Liên. Hàn Vũ Liên nhìn thấy hắn thì hừ một tiếng, đem trường kiếm bày ở trên hai đầu gối, mắt xem mũi, mũi hướng tâm, hạ quyết tâm không để ý tới, không hỏi Lý Hàn.

Lý Hàn mặc kệ nàng mà chỉ cười tủm tỉm nhìn Thanh Liên trong đầm nước. Lúc Tử Dương Kim Tâm Liên thành thục tản ra một mùi thơm lạ lùng thấm phế phủ người vô cùng nồng đậm, dẫn đến những linh thú xung quanh đều rục rịch nhưng tất cả đều là linh thú nhị giai sơ kỳ cho nên chỉ Hàn Vũ Liên thả ra khí tức Tụ Linh ngũ trọng thiên thì tất cả các linh thú đều trốn mất dạng.

- Có thể lấy được rồi!

Lý Hàn nói.

Hàn Vũ Liên trảo một cái, nguyên một cây Tử Dương Kim Tâm Liên đã bị nàng lấy xuống. Sau đó nàng ngắt xuống một hạt sen rồi quăng vào dàm nước nói:

- Có thể nhiều năm về trước, một vị tiền bối nào đó tiện tay vứt xuống dưới một khỏa liên tử, mới có chúng ta thu hoạch hôm nay! Hôm nay ta cũng ném một hạt liên tử, hi vọng sau này may mắn giả khác cũng có thể như thế!

Lý Hàn nhìn nàng lộ ra một vẻ hân thưởng, Hàn Vũ Liên thấy Lý Hàn nhìn mình thì nàng cất Tử Dương Kim Tâm Liên vào rồi hừ lạnh một tiếng nói:

- Tử Dương Kim Tâm Liên ngươi đã lấy được, giữa chúng ta thanh toán xong, từ nay về sau, ngươi không nên hiện ra ở trước mặt của ta, nếu không, ta sẽ giết ngươi!

Lý Hàn không khỏi sắc mặt tối sầm nói:

- Nếu ta trong lúc vô tình cùng ngươi gặp được, ngươi cũng muốn giết ta?

- Nên ngươi phải cơ trí một chút!

Hàn Vũ Liên hừ một tiếng, thân hình bắn ra, ba cái lên xuống đã biến mất không thấy gì nữa. Lý Hàn đợi nàng đi mất rồi dùng thần thức bao lấy đầm nước có Tử Dương Kim Tâm Liên chỉ chừa lại một phần đầm nước có hạt sen của Hàn Vũ Liên rồi hắn thu vào Âm Dương tháp. Hắn làm vậy là muốn trồng Tử Dương Kim Tâm Liên để cho các nữ nhân của hắn dùng, sau đó hắn nhanh chóng rời đi, khi đi thì hắn cũng tiện tay búng vào trong đầm một hạt sen. Nửa ngày sau thì hắn về tới sơn động lúc trước, vào trong sơn động rồi hắn chui vào Âm Dương tháp. Vào trong tháp thì hắn thấy Ngọc Linh Nhi đang nhìn Tử Dương Kim Tâm Liên, thấy Lý Hàn vào thì nàng nói:

- Hàn ca ca, huynh tìm đâu được một cây sen đẹp thế.

- Muội thích không?

Lý Hàn hỏi. Ngọc Linh Nhi nghe vậy thì gật đầu lia lia. Thấy vậy hắn nói:

- Vậy sau này, muội giúp huynh chăm sóc cây sen này được không?

Ngọc Linh Nhi gật đầu lia lịa, vừa gật đầu nàng vừa nói:

- Được, được!!!

Lý Hàn mỉm cười ngắt xuống ba hạt sen rồi quăng vào đầm nước. Rồi hắn quay qua hỏi với tiểu tháp:

- Âm Dương tháp là do ta làm chủ vậy thì, ta muốn làm gì cũng được phải không?

- Đúng vậy!!!

Tiểu tháp nói.

- Vậy ta nếu ta muốn xây nhà thì phải lam sao?

Lý Hàn hỏi.

- Thiếu chủ chỉ cần tưởng tượng ra ngôi nhà mà thiếu chủ muốn xây, rồi Âm Dương tháp sẽ dựng nhà theo ý của thiếu chủ.

Tiểu tháp nói.

Lý Hàn nghe vậy liền tập trung tưởng tượng ra căn nhà mà hắn muốn xây. Hắn muốn biến nơi này thành nơi đàm đạo nhân sinh với các nữ nhân của hắn. Theo hắn tưởng tượnng thì mặt đất bắt đầu rung chuyển rồi một căn nhà bắt đầu trồi lên, căn nhà thì hắn dựa vào nhà ở kiếp trước mà dựng lên. Căn nhà này rộng khoảng năm trăm mét vuông cao mười mét, bên ngoài có màu trắng và có hai tầng. Tầng dưới chính là tầng mà hắn muốn đàm đạo với các nàng, còn tầng trên thì là sân thượng để hắn và các nàng thỉnh thoảng có thể ngồi đây thượng trà ngắm cảnh.

Hắn và Ngọc Linh Nhi vào nhìn thử, bên trong thì trống trơn không có gì cả rồi cả hai đi lên sân thượng xem thử, đứng từ đầy thì cả hai có thể phóng mắt ra xa nhưng ở đây ngoài trừ mảnh rừng mà hắn đem vô cho Ngọc Linh Nhi chơi, đầm nước Tử Dương Kim Tâm Liên thì tất cả đều là mảnh đất khô cằn. Xem ra hắn phải đem thêm vào mới được.

Thăm quan xong thì hắn thử kiểm tra bản thân mình, sau một hồi kiểm tra thì phân thân thuật thì hắn có thể phân ra bốn phân thân, còn Lưu Tinh Thiên Quang Bộ thì hắn có thể dùng được một phút thì sẽ cạn kiệt linh lực. Kiểm tra xong thì hắn chào Ngọc Linh Nhi rồi hắn quay về Thiên Long học viện để trả nhiệm vụ.

Sau khi về đến học viện thì hắn nhanh chóng đi trả nhiệm vụ, sau khi nhận thưởng xong thì hắn đi tìm giảng viên chiêu sinh để thông báo hắn đã tiến vào Tụ Linh Cảnh. Giảng viên kia sau khi kiểm tra thì đúng như lời Lý Hàn nói liền sai một người dẫn Lý Hàn đến chỗ khu Tụ Linh. Tên đệ tử đó dẫn Lý Hàn đến một viện, trong viện là một tòa nhà hai hai tầng, Lý Hàn hai lòng đẩy cửa đi vào.

Mặc dù trong sân không ai cư ngụ nhưng rất sạch sẽ, không có một cọng cỏ dại, xem ra thường hay có người tới dọn dẹp. Các đồ lặt vặt sinh hoạt đều có đủ trong lầu, tên đệ tử đó giải thích là tầng thứ nhất là để nghỉ ngơi còn tầng thứ hai là nơi tu luyện, hắn giúp Lý Hàn sửa sang lại một phòng rồi hắn dẫn Lý Hàn đến gian phòng để tu luyện.

Tên đó mở cửa rồi hắn và Lý Hàn cùng nhau đi vào. Khi vào thì Lý Hànm thấy gian phòng này khá lớn và được chia làm hai gian, gian bên ngoài giống như một thao trường nhỏ, gian bên trong thì có một vai giường gỗ, giống như là nơi nghỉ ngơi. Tên đó giải thích rằng gian bên ngoài là nơi để luyện tập Linh kỹ, còn gian bên trong là nơi tu luyện.

Tên đệ tử đó còn nói là khi đóng cửa phòng lại thì nồng độ linh khí trong này sẽ cao hơn bên ngoài nửa thành. Và khi đóng cửa phòng lại thì trừ khi người bên trong chủ động mở cửa nếu không thì người bên ngoài vô cách để mở cửa, cho dù là dùng lực để phá đi chăng nữa vì cửa phòng có thể chịu được một kích toàn lực của Linh Địa Cảnh. Sau khi giải thích toàn bộ cho Lý Hàn thì hắn chào tạm biệt, để lại một mình Lý Hàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện