Phong Ngự

Quyển 2 - Chương 38: Lịch lãm rèn luyện (Thượng)



"Lịch lãm rèn luyện? Báo danh?"

Phong Nhược không khỏi ngạc nhiên, hắn không ngờ vị ái đồ của viện trưởng Kiếm Tâm Viện, đệ nhất cao thủ trong cảnh giới Trúc Cơ kỳ của Thượng Tam Viện, đệ tử thiên tài có khả năng kết Kim Đan nhất trong vòng trăm năm trở lại đây, người khiến vô số tiểu sư muội tiểu sư tỷ xinh đẹp thuần khiết trong lòng thầm ngưỡng mộ Chu Vũ lại đang vội vội vàng vàng như lâm đại địch mà đến hỏi hắn một chuyện nhỏ như thế!

Đúng vậy! Đó là một việc nhỏ không thể nhỏ hơn được nữa, việc lịch lãm rèn luyện này đối với đệ tử của Trấn Thiên Tông quá đỗi quen thuộc, bởi vì Trấn Thiên Tông muốn tăng khả năng thực chiến của đệ tử lên hàng năm đều tổ chức vài chục lần thậm chí vài trăm lần ra ngoài lịch lãm rèn luyện, tất nhiên loại lịch lãm rèn luyện này cũng có đủ các thể loại!

Ví dụ như lịch lãm rèn luyện mục đích là ra ngoài tìm kiếm các loại linh dược hoặc đi tìm các loại tài liệu luyện khí, còn có loại lịch lãm rèn luyện chủ yếu cho môn hạ đệ tử đi tìm hiểu mở rộng tầm mắt, thậm chí có cả loại lịch lãm rèn luyện rất là khoa trương, đó là chạy thẳng đến vùng đất của thi quỷ, thi yêu ở Ngũ Hành Giới chơi bời một phen, tóm lại lịch lãm rèn luyện có rất nhiều thể loại phong phú đảm bảo sẽ làm những đệ tử tham gia phải kinh hồn động phách, khắc cốt ghi tâm, mở rộng tầm mắt!

Tất nhiên những lần lịch lãm rèn luyện đều có cao thủ Kim Đan kỳ dẫn đoàn cho nên rất ít khi xuất hiện tình huống có người chết, trừ khi đệ tử tham gia số quá đen thì cũng đành chịu!

Chính vì vậy sau khi những lần lịch lãm rèn luyện này kết thúc những đệ tử của môn phái mà tham gia đều có thu hoạch rất lớn, thậm chí có người còn nhận được một viên Ngũ hành thạch trung phẩm cho nên mỗi lần Trấn Thiên Tông tổ chức ra ngoài lịch lãm rèn luyện những người báo danh đều nhiều như suối đổ sông liên miên mãi không dứt!

Đương nhiên Phong Nhược cũng không phải ngoại lệ bởi vì kiếm Mị Ảnh của hắn còn thiếu một viên Ngũ hành thạch trung phẩm để cường hóa! Cũng không nhất thiết phải cần đến loại khan hiếm như thuộc tính kim mà các thuộc tính khác cũng được rồi! Nhưng Ngũ hành thạch trung phẩm quả thật rất hiếm thấy, không thể tìm mua trên thị trường được, nghe nói ở những khu chợ bí mật cũng có bán nhưng giá một viên Ngũ hành thạch trung phẩm lên đến hai nghìn viên Ngũ hành thạch hạ phẩm, một cái giá trên trời!

Hai nghìn viên Ngũ hành thạch hạ phẩm! Cho dù đem cái thân Phong Nhược ra xẻ làm tám khối rồi mang bán cũng không đến được từng đó a!

Trong khoảng thời gian gần đây có thể nói Phong Nhược đã xem hết tất cả những nhiệm vụ có thể tiếp nhận trong ngọc giản màu đỏ ở Chấp Sự Điện phía bên trái nhưng cũng không tìm thấy nhiệm vụ nào có phần thưởng là Ngũ hành thạch trung phẩm, về sau hắn mới biết được ở Thương Ngô Giới trừ khi là những người có chỗ dựa sau lưng vững chắc, hoặc là được sư phụ mình cấp cho, hoặc là người thân của đại gia tộc nếu không rất khó mà mua được Ngũ hành thạch trung phẩm !

Nếu muốn thì có thể đi đến Ngũ Hành Giới đánh nhau với yêu ma cũng kiếm được! Chỉ cần có thể sống ở đó một năm sẽ được phát cho một viên Ngũ Hành thạch trung phẩm với bất kỳ thuộc tính nào trừ thuộc tính kim ra!

Nghe nói đây là quy định do năm Đại tông môn của Thương Ngô Giới bàn bạc với tất cả các môn phái nhỏ rồi đề ra, dù sao muốn chống cự với Yêu Ma Giới thì phải cần đến sức của cả Tu Tiên giới mới có thể ứng phó được, đã là tu sỹ thì phải có trách nhiệm thôi!

Nếu không muốn đi thì cũng không miễn cưỡng nhưng cũng nên biết rằng Ngũ hành thạch hay Linh thạch từ trung phẩm trở lên vô cùng hiếm có, ngay cả những tu sỹ đẳng cấp cao hay giàu có cũng không dễ dàng có được!

Nói về vấn đề trách nhiệm của tu sỹ cho tới bây giờ Phong Nhược cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm biện pháp để trốn tránh, nhưng vấn đề là hắn không thể đi để chịu chết được! Ít nhất hắn cũng phải cố gắng tăng thực lực lên chút ít nữa rồi mới làm gì thì làm, ví như ít nhất cũng phải kiếm được Ngũ hành thạch trung phẩm để cường hóa Mị Ảnh sau đó lại phải đi Kiếm Lư để luyện kiếm một thời gian nếu không thì hắn ngự kiếm phi hành vĩnh viễn không khá lên nổi. Mà ai cũng biết ở Ngũ Hành Giới quỷ quái kia trừ khi có tọa kỵ phi hành cấp cao nếu không thì căn bản không thể sống sót, chẳng lẽ trong thời điểm bỏ trốn giữ mạng hắn lại chạy bằng hai chân sao?

Cho nên ở chỗ này ngự kiếm phi hành vô cùng quan trọng, mà nói một câu cho nhanh thì đại khái là: khi chạy trốn không nhất định phải chạy nhanh hơn yêu ma nhưng nhất định phải chạy nhanh hơn người bên cạnh!

Chính vì vậy Phong Nhược không thể chờ đợi thêm được nữa, trông mòn con mắt mà ghi danh lần này, đương nhiên đối thủ cạnh tranh với hắn có tới mấy ngàn người! Liệu được chọn hay không thì chỉ có trời mới biết!

"Ai! Hồi bẩm Chu sư huynh đệ cũng đã ghi danh rồi nhưng cũng không biết có được chọn không nữa, hay huynh giúp đệ dàn xếp một chút?"

Phong Nhược làm ra vẻ tươi cười lễ phép, cũng chẳng có biện pháp nào khác, dù sao Chu Vũ cũng là thiên tài đỉnh cao của cả một thế hệ Trấn Thiên Tông! Không cần nói đến thực lực mà chỉ dựa vào danh tiếng và khí thế của hắn bây giờ cũng đã khiến vạn người ngưỡng mộ rồi.

"Dàn xếp?" Chu Vũ nhíu mày, trên mặt cũng hiện ra vẻ ngưng trọng làm cho người ta có cảm giác như điềm báo một cơn bão sắp tràn tới, nhưng may mắn nơi đại điện u ám này không có vị tiểu sư muội hay tiểu sư tỷ nào nếu không chắc chắn các nàng sẽ hưng phấn mà hét tung cả nóc điện lên cũng không chừng!

"Ngươi đã được chọn rồi, nhưng lần này ta tới tìm ngươi là muốn ngươi đừng đi nữa!"

Giọng của Chu Vũ vang vọng cả tòa điện, nhưng thực sự Phong Nhược không hiểu hết những gì hắn nói!

“Nghĩa là như thế nào? Chu sư huynh có thể nói rõ ra một chút được không, dạo này đầu óc đệ hơi chậm hiểu…!”

"Thế còn chưa đủ rõ sao? Lúc ngươi ghi danh có nhìn qua nội dung của lần lịch lãm này không? Nói thẳng ra lần lịch lãm này ngươi chưa đủ tư cách, bây giờ rút lui vẫn còn kịp!" Khuôn mặt Chu Vũ khôi phục lại thần sắc ban đầu khiến người ta không thể biết được hắn đang suy nghĩ gì trong lòng!

"Không đủ tư cách? Chu sư huynh đang đùa phải không? Nội dung lịch lãm lần này đệ cũng xem qua rồi! Trước tiên là đi tới U Minh Lâm ở khu vực Tần Tây, sau đó đi tới Cửu Thần Cung ở Côn Ngô Hải, cuối cùng còn phải luận bàn với đệ tử môn phái Cửu Thần Cung, mà lần lịch lãm rèn luyện này yêu cầu có tu vì từ Trúc Cơ sơ kỳ đến Trúc Cơ hậu kỳ! Đệ rất phù hợp với yêu cầu mà!"

Phong Nhược tìm mọi lý lẽ để giải thích, thật ra hắn nhìn trúng lần lịch lãm rèn luyện này là vì trên đường có đi qua U Minh Lâm, chỗ đó có tồn tại rất nhiều thi quỷ, đó là nơi năm Đại tông môn của Thương Ngô Giới cố ý để lại để cho những tu sỹ chưa đi Ngũ Hành Giới thích ứng với hoàn cảnh một chút, và đây cũng là nơi duy nhất trong Thương Ngô Giới có thể kiếm được Ngũ hành thạch trung phẩm!

Nghe xong mấy lời ba hoa của Phong Nhược, Chu Vũ lại lần nữa nhíu mày, dường như hắn đang đè nén lửa giận trong lòng:"Ta nói lại một lần nữa, ngươi chưa đủ tư cách, Cửu Thần Cung là môn phái có thực lực xếp thứ nhất trong năm Đại tông môn của Tu Tiên giới, thật ra lần lịch lãm rèn luyện này chủ yếu là đi thăm dò Cửu Thần Cung, tất cả những người tham gia lịch lãm đều là những người được Thượng Tam Viện lựa chọn từ những đệ tử chính thức, tùy tiện lấy ra một người bất kỳ cũng có thực lực mạnh hơn ngươi rồi, ta không quan tâm ngươi dùng thủ đoạn gì để được chọn nhưng ngươi được làm tông môn mất hết mặt mũi! Chẳng lẽ ngươi muốn người của Cửu Thần Cung chê cười bổn tông sao?"

"Hả!" Phong Nhược há to miệng, hắn không ngờ chỉ một lần lịch lãm rèn luyện bình thường lại trở nên nghiêm trọng như vậy, nhưng hắn cũng biết tất cả là vì danh dự của môn phái!

"Được rồi! Đệ không đi Cửu Thần Cung là được chứ gì, đệ chỉ đi U Minh Lâm thôi, được không?" Phong Nhược thử thương lượng, Cửu Thần Cung chính là môn phái xếp thứ nhất trong năm Đại tông môn cho nên đệ tử chắc toàn la người tinh nhuệ, nếu không vậy thì sao có thể làm cho cao thủ như Chu Vũ vội vàng như thế được chứ, còn về phần hắn đương nhiên không muốn bị người ta đánh bại như chém dưa thái rau rồi, cho nên tốt nhất là không nên đi!

"Không được! Lần lịch lãm rèn luyện này chỉ có năm mươi người được phép đi! Ngươi phải rút lui!" Chu Vu vẫn lạnh giọng nói.

Phong Nhược trầm tư suy nghĩ một lát rồi bỗng nhiên cười nói:"Nếu Chu sư huynh đã cho rằng như thế thì trực tiếp hủy bỏ tư cách lịch lãm rèn luyện của đệ là xong! Việc gì huynh phải lãng phí thời gian tự mình đến đây nói với đệ làm gì cho mệt!"

Nghe thấy mấy lời này của Phong Nhược, Chu Vũ nheo mắt nhưng không nói gì nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi phất tay áo bỏ đi!

Khi nhìn thấy bóng Chu Vũ đã đi khuất , Phong Nhược cũng cảm thấy hơi khó hiểu, hắn gõ gõ đầu lẩm bẩm:"Ai! Rốt cuộc việc này là sao đây! Bản thân ta đã không đủ tư cách thì tại sao mấy vị chưởng quản lại lựa chọn ta chứ? Bây giờ mà đắc tội với người này thì chẳng phải quãng thời gian ở Kiếm Tâm Viện sẽ rất khó khăn sao!"

Phong Nhược đang cảm thán cho thân phận mình thì bỗng nhiên một có một luồng ánh sáng màu hồng từ bên ngoài lao tới nhanh như điện, sau đó bay đến trước mặt hắn rồi lượn một vòng mới dứng lại, đây là một con Phong Hành Chỉ Hạc cao cấp dùng để đưa tin!

Phong Nhược vuơn tay cầm lấy Phong Hành Chỉ Hạc, lập tức có một âm giọng nói êm ái vang lên trong đầu hắn, đến kia giọng nói kia tắt đi thì cũng Phong Hành Chỉ Hạc cũng biến thành một luồng khói xanh biến mất.

"Chà, không ngờ mình được chọn đi lần lịch lãm rèn luyện này thật!"

Phong Nhược vẫn cảm thấy khó tin vào chuyện này nhưng rất nhanh hắn bắt đầu cảm thấy do dự, có nên nghe theo lời của Chu Vũ bỏ lần lịch làm rèn luyện này không nhỉ!

"Mặc kệ nó! Không phải chỉ là luận bàn cùng với đệ tử của Cửu Thần Cung thôi sao! Chắc gì mình đã là người thua? Không thử thì làm sao biết được! Còn về phần Chu Vũ thì cứ mặc kệ hắn thôi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện