Phòng Sách Lúc Nửa Đêm
Chương 246: Thế giới buồn!
Editor: Waveliterature Vietnam
Vùng nông thôn ở Giang Triết có không ít nhà được xây theo kiểu một bên là nhà đất cũ, một bên là nhà hai tầng trở lên, thế hệ trước đa số đều ở trong nhà đất đã cũ, người đời sau và trẻ tuổi hơn thì ở trong nhà lầu.
Đợi sau khi những người già qua đời, nhà đất cũ này sẽ được coi như nhà kho để chứa đồ, hay có thể sửa sang lại một chút để làm nhà bếp.
Sau khi Chu Trạch đi ra khỏi nhà đất cũ, anh nhìn thấy một căn nhà ba tầng. Trước nhà có một sân phơi rất lớn, bên ngoài còn có thêm một cái ao cá do gia đình tự đào.
Bốn phía là đồng ruộng mênh mông, tuy nói rằng đây là hình thức phổ biến ở nông thôn nhưng nếu nói dưới một góc độ khác, có thể nói đây là một căn biệt thự nhỏ thứ thiệt.
Sau khi lão Thôi đi qua con đường ngầm từ nhà ông, hẳn là lão Thôi đã đến nơi này, nhưng vấn đề là, sau khi ra khỏi đường ngầm, ông ta đã đi đâu?
Buổi tối, dưới màn đêm, nếu như lão Thôi dẫn cháu trốn vào một bụi cây gần đồng ruộng nào đó, Chu Trạch sẽ khó có thể tìm ra ông ta.
Người trong căn nhà lầu này còn chưa ngủ, đêm đã khuya nhưng bên trong còn vọng ra tiếng uống rượu và vui cười.
Chu Trạch đi tới trước nhà lầu, châm một điếu thuốc. Chuyện buổi tối hôm nay làm anh cảm thấy hơi phiền lòng, có thể, với ông chủ Chu hiện tại, việc ngồi trong phòng sách chờ cá mắc câu chính là chuyện vui thích nhất.
Việc này cũng giống như việc nhét tấm thiệp nhỏ qua cánh của khách sạn. Chắc người người mà mình gọi điện tới sẽ không xinh đẹp như trên tấm thiệp, nhưng ít ra có thể đảm bảo chuyện "cắm vô là xài".
Nếu tự mình ra bên ngoài tìm kiếm khắp nơi, không có thẻ hội viên lại không phải khách quen, sợ rằng người ta sẽ lười quan tâm tới mình, còn nói gì mà nơi này chúng tôi chỉ chuyên phục vụ các dịch vụ chính quy, thuần khiết như một đóa hoa trắng.
Nhưng ngay lúc này, khi Chu Trạch đang hút thuốc lá,
Mũi anh bỗng nhiên giật giật lên,
Không phải mũi ông chủ Chu đã biến thành mũi chó, mà bởi vì kiếp trước anh cực kỳ mẫn cảm với một mùi,
Đó chính là mùi thuốc sát trùng!
Giờ khắc này, ngay trong nhà ba tầng lại truyền đến một mùi thuốc sát trùng. Điều này khiến Chu Trạch không khỏi xoay người đi về phía nhà lầu kia. Bỏ điếu thuốc lá trong tay xuống, Chu Trạch dùng đế giày dẫm lên, sau đó đi tới vị trí cửa phòng rồi dùng móng tay để mở cửa ra, đi vào.
Trong tầng một hẳn là có phòng bếp và phòng khách, ở chỗ Chu Trạch đang đứng có thể thấy một chỗ chứa ngô rất lớn.
Chỉ có ở nông thôn mới có thể sử dụng diện tích nhà đất một cách xa xỉ như vậy.
Đi rẽ tới phòng khách, có cầu thang dẫn lên tầng hai.
Tiếng cười nói vui vẻ từ trên tầng hai lại truyền đến, Chu Trạch chậm rãi đi tới, mùi thuốc sát trùng càng lúc càng nồng hơi.
"Vì sao lão tam còn chưa tới? Không phải tối nay nói đến uống rượu và xem đá bóng với nhau rồi sao?"
"Ai biết anh ta đi đâu chứ, nói không chừng quả phụ nào đó lại bắt anh ta sửa nhà vệ sinh cũng nên, hahaha"
"Tên lão tam này đúng là thật quá nhiệt tình, nói anh ta làm gì, anh ta liền làm cái đó, thật là khờ."
"Hiếm thấy vô cùng, tôi nói cho anh biết, lão tam thực ra là rất thông minh, không biết anh ta đã sờ soạng được bao nhiêu người vợ nhỏ ở trong thôn này nữa."
Trong phòng khách có ba người đàn ông đang ngồi, vừa uống rượu vừa xem TV, trên bàn có vài món nhậu như thịt lợn, lạc… Bầu không khí trông rất vui vẻ.
"A, vào rồi!!! Vào rồi này!"
"Mẹ nó!"
"Tôi đã nói anh đừng đặt cược cho đội Ả Rập Saudi mà anh vẫn cứ đặt. Đội Ả Rập là đội có thành tích kém nhất châu Á, Nga là đôi có thành tích kém nhất châu Âu. Tuy rằng cả hai đội đều có thành tích kém nhưng chênh lệch vẫn rất lớn. Nếu để đội tuyển quốc gia Trung Quốc đá với Ả Rập, rất có khả năng Ả Rập sẽ thua."
"Lần cuối cùng ở Asian Cup, bóng đá quốc gia vẫn thắng Ả Rập Saudi."
"Lần trước trong trận cúp châu Á, đầu tiên là Vương Đại Lôi tạo ra penalty, sau đó Vu Hải đá phạt thành công, hình như tỷ số cuối cùng là 1-0 đấy."
"Tôi vì thấy tỷ lệ cược cao nên muốn liều thử một lần xem sao."
"Anh, Thuận Tử, hai người nhỏ tiếng một chút, chị dâu và bọn nhóc đang còn ngủ đó."
"Không sao đâu, đàn ông xem bóng đá và nói chuyện với nhau, cô ấy dám nói cái gì chứ? Không quan trọng, không quan trọng."
Ba người đàn ông cởi trần nửa trên, vừa xem bóng đá vừa khoác lác. Chu Trạch từ cầu thang đi tới, không đi đến phòng khách mà xoay người về phía gian phòng bên kia.
Bởi vì Chu Trạch ngửi thấy một mùi kỳ quái hơn,
Cũng giống như lúc trước, kiếp trước của Chu Trạch cũng rất mẫn cảm với mùi này,
Mùi máu tươi.
Chu Trạch đẩy cửa ra, haha, nói thật cảnh tượng này giống như loại người nửa đêm chạy tới nhà hàng xóm thâu hương trộm ngọc, vẫn thường được miêu tả trong những cuốn truyện khiêu dâm.
Chỉ có điều, lúc này ông chủ Chu không hề nghĩ đến chuyện này, bởi vì mùi máu tươi càng lúc càng nồng nặc.
Trong phòng đã tắt đèn, bên trong bày biện rất đơn giản, chỉ có một chiếc tủ lớn, một chiếc tủ như chiếc tủ bát và một số đồ vật khác, diện tích của căn phòng rất rộng.
Chu Trạch vừa bước chân vào đã liền dừng lại,
Hình như anh đã giẫm phải thứ gì đó hơi dính dính,
Đưa tay lục lọi trên vách tường chốc lát, Chu Trạch đã tìm thấy công tắc mở đèn điện.
"Tách!"
Một âm thanh vang giòn vang lên,
Chu Trạch bật đèn,
Một vũng máu đọng từ chỗ máu từ trên giường chảy xuống, mà đế giày của Chu Trạch đã giẫm lên số máu đó.
Trên giường hẳn là hai mẹ con. Khi hai người đó chết, cơ thể vặn vẹo, có thể thấy trước khi chết hai người này đã chịu đau đớn rất lớn, y như bị thú dữ dùng làm thức ăn, mang nồng mùi trả thù mãnh liệt.
Chu Trạch đi tới kiểm tra một chút, anh không phải là cảnh sát, cũng chưa từng học qua các khóa trinh thám, anh chỉ muốn xác nhận một chút, rốt cuộc thứ gì đã hạ thủ.
Là người,
Hay vẫn là…?
Quan sát vết thương xong, Chu Trạch phát hiện hai mẹ con đang nằm trên giường bị cắn chết, hơn nữa còn bị cắn theo một cách mạnh mẽ và cực kỳ nhanh chóng.
Buồn cười nhất chính là,
Chồng của người phụ nữ này, cha của đưa trẻ này,
Hiện tại còn đang ngồi trong phòng khách, uống rượu và xem bóng đá vui vẻ với bạn của mình, hoàn toàn không hề hay biết chuyện đã xảy ra trong phòng ngủ.
"Tôi đi vệ sinh một lát. Mẹ nó, Ả Rập hại tôi thua rồi."
Một người đàn ông trực tiếp đi vào nhà vệ sinh ở tầng hai.
"Anh, anh mua 4-0 đúng không?"
"Đúng rồi, 4-0."
"Còn kém một quả nữa."
"Yên tâm đi, Ả Rập đã bị thua tan tác, không còn hy vọng gì nữa đâu."
Trận đấu rất nhanh đã đến hồi kết, Nga lại vao thêm một quả với tỷ số là 4-0.
"Nga! Nga!"
Người đàn ông trong phòng khách giơ hai tay lên trời rồi hét lớn.
Thế nhưng người bạn bên cạnh thấy mình bị thua nên cảm thấy hơi khó chịu trong lòng, anh ta mua độ nhưng số đen, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
"Thuận Tử không hiểu sao đi vệ sinh lâu như vậy, để tôi đi xem sao, sợ anh ta nghĩ quẩn rồi tự sát trong nhà vệ sinh quá."
Trong phòng khách, chỉ còn lại một người đàn ông ngồi uống rượu và ăn lạc, vui đến mức không thể nào vui hơn.
Trận đấu đến giai đoạn đá bù giờ, cục diện cơ bản đã được định chắc, anh ta chỉ ngồi đây để thu gạo về thôi.
Ngay trận mở màn của World Cup anh ta đã thắng tiền, điều này đủ để chứng minh anh ta rất may mắn.
Mà bên này, Chu Trạch vẫn đang tiếp tục xem xét tình hình ở trong phòng ngủ. Hiện tại có thể xác định một chuyện, việc này là do cương thi gây nên, nhưng tập tính của cương thi này làm anh cảm thấy hơi lạ.
Nó hoàn toàn khác với anh và Bạch Oanh Oanh, cương thi này có một loại tính chủ quan cực mạnh, ngay cả khi nó dụ anh và Hứa Thanh Lãng, từ một góc độ khác mà nói, nó đã giúp lão Thôi "lừa dối" anh.
Sau đó, nữ chủ nhân và đứa bé trong căn nhà này đã chết thảm dưới móng vuốt của cương thi, dường như nó đang biểu thị cho điều gì đó.
Vì sao quê nhà của Hứa Thanh Lãng lại có nhiều chuyện như vậy?
Chu Trạch sốt ruột lắc đầu.
Đắp chăn cho hai người trên giường, tắt đèn, Chu Trạch núp mình trong bóng tối. Anh có thể cảm giác được, vật kia cũng giống anh, đang giấu mình trong một góc của căn nhà.
Chỉ giết hai người chưa hẳn đã thỏa mãn, nhỉ?
Trong nhà này còn có ba người đàn ông, khí huyết mạnh nhất, lên đi, tôi đang chờ.
Chuyện bắt người để làm mồi dẫn như thế này chưa phải là lần đầu tiên, trước đó Chu Trạch đã lôi bé gái ra làm mồi nhử, kết quả lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng chuyện này không làm ảnh hưởng đến việc Chu Trạch lựa chọn kế này một lần nữa.
Nếu lần này mạo muội ra tay và nhắc nhở nơi này chỉ càng thêm đánh rắn động rừng, làm thứ ẩn giấu trong bóng tối kia chạy trốn. Có trời mới biết nó sẽ chạy đi đâu, bản thân Chu Trạch cũng không rảnh tới mức đi chơi ú òa với nó.
Thời gian,
Chậm rãi trôi qua.
Đột nhiên, Chu Trạch nghe được âm thanh truyền đến từ nhà vệ sinh phía xa. Tất cả chỉ diễn ra trong phút chốc, nhưng Chu Trạch có thể cảm nhận được nên anh lập tức vòng qua phòng khách để đi về phía nhà vệ sinh.
Cửa phòng vệ sinh đang mở, bên trong không có bệ xí mà phải ngồi xổm.
Khi Chu Trạch đi tới, trùng hợp nhìn thấy một bóng đen vụt qua. Lúc Chu Trạch đi qua khỏi cửa phòng vệ sinh, lại thấy thi thể hai người đàn ông nằm giao nhau tại vị trí bồn cầu, phần bụng bị khoét và tất cả phần ruột bị lôi ra ngoài.
Tốc độ rất nhanh,
Thực sự rất nhanh,
Loại tốc độ này,
Khiến Chu Trạch cảm thấy có chút khó tin, so với những cương thi trước kia, cương thi này đúng là ở một cấp bậc khác.
Chu Trạch là người câu cá, nhưng con cá này có tốc độ cực nhanh, nó đã nuốt luôn hai con mồi, còn không đợi mình thu cán đã bỏ chạy.
....
Chủ nhân ngôi nhà này cũng không biết có người lạ vào nhà mình,
Hơn nữa, hai người đi vào nhà,
Lại còn là hai cương thi.
Anh ta còn đang uống rượu và xem đến phút cuối cùng của trận đấu. Trận đấu chỉ còn một phút nữa thôi là kết thúc, tươi đẹp, thực sự rất tươi đẹp.
Nhưng cũng ngay vào lúc này,
Một cầu thủ của đội bóng Nga lướt nhanh qua đám người, vượt qua góc chết và đá bay quả bóng vượt qua tầm tay của thủ môn Ả Rập Saudi, tỷ số trận đấu trở thành 5-0!
"Ahhhhhhh!!!"
Nam chủ nhà tức giận, trực tiếp quét tay là rơi mâm đồ nhậu xuống sàn,
Tiền thưởng tới đến tay rồi còn mất,
Hơn nữa lại còn vào khoảnh khắc trước khi còi kết thúc trận đấu vang lên,
Trong lòng anh ta bây giờ vô cùng buồn bực.
"Mẹ nó! Hai người chết trong nhà vệ sinh rồi à!"
Người đàn ông thấy hai người bạn của mình mãi chưa quay lại nên bực bội mắng.
Hai chân anh ta gác lên bàn trà, châm một điếu thuốc, cảm giác vô cùng khó chịu.
Điếu thuốc còn chưa bén lửa,
Đột nhiên,
Nam chủ nhà nghe được, hình như dưới bàn trà có âm thanh gì đó,
Giống như tiếng của con chuột đang nhai nuốt.
"Chuyện quái gì thế không biết!"
Nam chủ nhà giậm chân,
Cúi đầu xuống phía dưới nhìn lại,
Xem có cái gì đang ở phía dưới,
Khi người đàn ông cúi đầu xuống,
Anh ta trong thấy một người phụ nữa mặc áo liệm, lưng hơi còng đang vùi đầu xuống ăn lạc và thịt lợn anh mới đẩy từ trên mâm nhậu xuống.
Người phụ nữ có chút sửng sốt,
Nghiêng đầu sang chỗ khác,
Nhìn lại,
Đây là một gương mặt rất khủng khiếp,
Tóc hoa râm,
Môi trên môi dưới đều là máu tươi, mà trong tròng mắt kia lại hiện ra hào quang âm trầm màu đỏ.
Thế nhưng khóe miệng bà ta lại cong lên, giống hệt hình ảnh của bà cụ trong tấm ảnh trắng đen ở trên bàn thờ.
Bà ta đang cười,
Bà ta rất thích cười,
Trong tấm hình nào chụp lại cảnh bà ta đang cười,
Vì thế, sau khi bà ta chết, khi con trai tìm ảnh để làm di ảnh cho bà, chỉ thấy toàn ảnh bà đang cười nên bất đắc dĩ chọn một tấm hình.
Nam chủ nhà thấy cảnh này,
Bị dọa đến mức sợ run người,
Miệng há ra,
Nửa ngày sau mới phun ra được một chữ:
"Mẹ…"
Vùng nông thôn ở Giang Triết có không ít nhà được xây theo kiểu một bên là nhà đất cũ, một bên là nhà hai tầng trở lên, thế hệ trước đa số đều ở trong nhà đất đã cũ, người đời sau và trẻ tuổi hơn thì ở trong nhà lầu.
Đợi sau khi những người già qua đời, nhà đất cũ này sẽ được coi như nhà kho để chứa đồ, hay có thể sửa sang lại một chút để làm nhà bếp.
Sau khi Chu Trạch đi ra khỏi nhà đất cũ, anh nhìn thấy một căn nhà ba tầng. Trước nhà có một sân phơi rất lớn, bên ngoài còn có thêm một cái ao cá do gia đình tự đào.
Bốn phía là đồng ruộng mênh mông, tuy nói rằng đây là hình thức phổ biến ở nông thôn nhưng nếu nói dưới một góc độ khác, có thể nói đây là một căn biệt thự nhỏ thứ thiệt.
Sau khi lão Thôi đi qua con đường ngầm từ nhà ông, hẳn là lão Thôi đã đến nơi này, nhưng vấn đề là, sau khi ra khỏi đường ngầm, ông ta đã đi đâu?
Buổi tối, dưới màn đêm, nếu như lão Thôi dẫn cháu trốn vào một bụi cây gần đồng ruộng nào đó, Chu Trạch sẽ khó có thể tìm ra ông ta.
Người trong căn nhà lầu này còn chưa ngủ, đêm đã khuya nhưng bên trong còn vọng ra tiếng uống rượu và vui cười.
Chu Trạch đi tới trước nhà lầu, châm một điếu thuốc. Chuyện buổi tối hôm nay làm anh cảm thấy hơi phiền lòng, có thể, với ông chủ Chu hiện tại, việc ngồi trong phòng sách chờ cá mắc câu chính là chuyện vui thích nhất.
Việc này cũng giống như việc nhét tấm thiệp nhỏ qua cánh của khách sạn. Chắc người người mà mình gọi điện tới sẽ không xinh đẹp như trên tấm thiệp, nhưng ít ra có thể đảm bảo chuyện "cắm vô là xài".
Nếu tự mình ra bên ngoài tìm kiếm khắp nơi, không có thẻ hội viên lại không phải khách quen, sợ rằng người ta sẽ lười quan tâm tới mình, còn nói gì mà nơi này chúng tôi chỉ chuyên phục vụ các dịch vụ chính quy, thuần khiết như một đóa hoa trắng.
Nhưng ngay lúc này, khi Chu Trạch đang hút thuốc lá,
Mũi anh bỗng nhiên giật giật lên,
Không phải mũi ông chủ Chu đã biến thành mũi chó, mà bởi vì kiếp trước anh cực kỳ mẫn cảm với một mùi,
Đó chính là mùi thuốc sát trùng!
Giờ khắc này, ngay trong nhà ba tầng lại truyền đến một mùi thuốc sát trùng. Điều này khiến Chu Trạch không khỏi xoay người đi về phía nhà lầu kia. Bỏ điếu thuốc lá trong tay xuống, Chu Trạch dùng đế giày dẫm lên, sau đó đi tới vị trí cửa phòng rồi dùng móng tay để mở cửa ra, đi vào.
Trong tầng một hẳn là có phòng bếp và phòng khách, ở chỗ Chu Trạch đang đứng có thể thấy một chỗ chứa ngô rất lớn.
Chỉ có ở nông thôn mới có thể sử dụng diện tích nhà đất một cách xa xỉ như vậy.
Đi rẽ tới phòng khách, có cầu thang dẫn lên tầng hai.
Tiếng cười nói vui vẻ từ trên tầng hai lại truyền đến, Chu Trạch chậm rãi đi tới, mùi thuốc sát trùng càng lúc càng nồng hơi.
"Vì sao lão tam còn chưa tới? Không phải tối nay nói đến uống rượu và xem đá bóng với nhau rồi sao?"
"Ai biết anh ta đi đâu chứ, nói không chừng quả phụ nào đó lại bắt anh ta sửa nhà vệ sinh cũng nên, hahaha"
"Tên lão tam này đúng là thật quá nhiệt tình, nói anh ta làm gì, anh ta liền làm cái đó, thật là khờ."
"Hiếm thấy vô cùng, tôi nói cho anh biết, lão tam thực ra là rất thông minh, không biết anh ta đã sờ soạng được bao nhiêu người vợ nhỏ ở trong thôn này nữa."
Trong phòng khách có ba người đàn ông đang ngồi, vừa uống rượu vừa xem TV, trên bàn có vài món nhậu như thịt lợn, lạc… Bầu không khí trông rất vui vẻ.
"A, vào rồi!!! Vào rồi này!"
"Mẹ nó!"
"Tôi đã nói anh đừng đặt cược cho đội Ả Rập Saudi mà anh vẫn cứ đặt. Đội Ả Rập là đội có thành tích kém nhất châu Á, Nga là đôi có thành tích kém nhất châu Âu. Tuy rằng cả hai đội đều có thành tích kém nhưng chênh lệch vẫn rất lớn. Nếu để đội tuyển quốc gia Trung Quốc đá với Ả Rập, rất có khả năng Ả Rập sẽ thua."
"Lần cuối cùng ở Asian Cup, bóng đá quốc gia vẫn thắng Ả Rập Saudi."
"Lần trước trong trận cúp châu Á, đầu tiên là Vương Đại Lôi tạo ra penalty, sau đó Vu Hải đá phạt thành công, hình như tỷ số cuối cùng là 1-0 đấy."
"Tôi vì thấy tỷ lệ cược cao nên muốn liều thử một lần xem sao."
"Anh, Thuận Tử, hai người nhỏ tiếng một chút, chị dâu và bọn nhóc đang còn ngủ đó."
"Không sao đâu, đàn ông xem bóng đá và nói chuyện với nhau, cô ấy dám nói cái gì chứ? Không quan trọng, không quan trọng."
Ba người đàn ông cởi trần nửa trên, vừa xem bóng đá vừa khoác lác. Chu Trạch từ cầu thang đi tới, không đi đến phòng khách mà xoay người về phía gian phòng bên kia.
Bởi vì Chu Trạch ngửi thấy một mùi kỳ quái hơn,
Cũng giống như lúc trước, kiếp trước của Chu Trạch cũng rất mẫn cảm với mùi này,
Mùi máu tươi.
Chu Trạch đẩy cửa ra, haha, nói thật cảnh tượng này giống như loại người nửa đêm chạy tới nhà hàng xóm thâu hương trộm ngọc, vẫn thường được miêu tả trong những cuốn truyện khiêu dâm.
Chỉ có điều, lúc này ông chủ Chu không hề nghĩ đến chuyện này, bởi vì mùi máu tươi càng lúc càng nồng nặc.
Trong phòng đã tắt đèn, bên trong bày biện rất đơn giản, chỉ có một chiếc tủ lớn, một chiếc tủ như chiếc tủ bát và một số đồ vật khác, diện tích của căn phòng rất rộng.
Chu Trạch vừa bước chân vào đã liền dừng lại,
Hình như anh đã giẫm phải thứ gì đó hơi dính dính,
Đưa tay lục lọi trên vách tường chốc lát, Chu Trạch đã tìm thấy công tắc mở đèn điện.
"Tách!"
Một âm thanh vang giòn vang lên,
Chu Trạch bật đèn,
Một vũng máu đọng từ chỗ máu từ trên giường chảy xuống, mà đế giày của Chu Trạch đã giẫm lên số máu đó.
Trên giường hẳn là hai mẹ con. Khi hai người đó chết, cơ thể vặn vẹo, có thể thấy trước khi chết hai người này đã chịu đau đớn rất lớn, y như bị thú dữ dùng làm thức ăn, mang nồng mùi trả thù mãnh liệt.
Chu Trạch đi tới kiểm tra một chút, anh không phải là cảnh sát, cũng chưa từng học qua các khóa trinh thám, anh chỉ muốn xác nhận một chút, rốt cuộc thứ gì đã hạ thủ.
Là người,
Hay vẫn là…?
Quan sát vết thương xong, Chu Trạch phát hiện hai mẹ con đang nằm trên giường bị cắn chết, hơn nữa còn bị cắn theo một cách mạnh mẽ và cực kỳ nhanh chóng.
Buồn cười nhất chính là,
Chồng của người phụ nữ này, cha của đưa trẻ này,
Hiện tại còn đang ngồi trong phòng khách, uống rượu và xem bóng đá vui vẻ với bạn của mình, hoàn toàn không hề hay biết chuyện đã xảy ra trong phòng ngủ.
"Tôi đi vệ sinh một lát. Mẹ nó, Ả Rập hại tôi thua rồi."
Một người đàn ông trực tiếp đi vào nhà vệ sinh ở tầng hai.
"Anh, anh mua 4-0 đúng không?"
"Đúng rồi, 4-0."
"Còn kém một quả nữa."
"Yên tâm đi, Ả Rập đã bị thua tan tác, không còn hy vọng gì nữa đâu."
Trận đấu rất nhanh đã đến hồi kết, Nga lại vao thêm một quả với tỷ số là 4-0.
"Nga! Nga!"
Người đàn ông trong phòng khách giơ hai tay lên trời rồi hét lớn.
Thế nhưng người bạn bên cạnh thấy mình bị thua nên cảm thấy hơi khó chịu trong lòng, anh ta mua độ nhưng số đen, chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
"Thuận Tử không hiểu sao đi vệ sinh lâu như vậy, để tôi đi xem sao, sợ anh ta nghĩ quẩn rồi tự sát trong nhà vệ sinh quá."
Trong phòng khách, chỉ còn lại một người đàn ông ngồi uống rượu và ăn lạc, vui đến mức không thể nào vui hơn.
Trận đấu đến giai đoạn đá bù giờ, cục diện cơ bản đã được định chắc, anh ta chỉ ngồi đây để thu gạo về thôi.
Ngay trận mở màn của World Cup anh ta đã thắng tiền, điều này đủ để chứng minh anh ta rất may mắn.
Mà bên này, Chu Trạch vẫn đang tiếp tục xem xét tình hình ở trong phòng ngủ. Hiện tại có thể xác định một chuyện, việc này là do cương thi gây nên, nhưng tập tính của cương thi này làm anh cảm thấy hơi lạ.
Nó hoàn toàn khác với anh và Bạch Oanh Oanh, cương thi này có một loại tính chủ quan cực mạnh, ngay cả khi nó dụ anh và Hứa Thanh Lãng, từ một góc độ khác mà nói, nó đã giúp lão Thôi "lừa dối" anh.
Sau đó, nữ chủ nhân và đứa bé trong căn nhà này đã chết thảm dưới móng vuốt của cương thi, dường như nó đang biểu thị cho điều gì đó.
Vì sao quê nhà của Hứa Thanh Lãng lại có nhiều chuyện như vậy?
Chu Trạch sốt ruột lắc đầu.
Đắp chăn cho hai người trên giường, tắt đèn, Chu Trạch núp mình trong bóng tối. Anh có thể cảm giác được, vật kia cũng giống anh, đang giấu mình trong một góc của căn nhà.
Chỉ giết hai người chưa hẳn đã thỏa mãn, nhỉ?
Trong nhà này còn có ba người đàn ông, khí huyết mạnh nhất, lên đi, tôi đang chờ.
Chuyện bắt người để làm mồi dẫn như thế này chưa phải là lần đầu tiên, trước đó Chu Trạch đã lôi bé gái ra làm mồi nhử, kết quả lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng chuyện này không làm ảnh hưởng đến việc Chu Trạch lựa chọn kế này một lần nữa.
Nếu lần này mạo muội ra tay và nhắc nhở nơi này chỉ càng thêm đánh rắn động rừng, làm thứ ẩn giấu trong bóng tối kia chạy trốn. Có trời mới biết nó sẽ chạy đi đâu, bản thân Chu Trạch cũng không rảnh tới mức đi chơi ú òa với nó.
Thời gian,
Chậm rãi trôi qua.
Đột nhiên, Chu Trạch nghe được âm thanh truyền đến từ nhà vệ sinh phía xa. Tất cả chỉ diễn ra trong phút chốc, nhưng Chu Trạch có thể cảm nhận được nên anh lập tức vòng qua phòng khách để đi về phía nhà vệ sinh.
Cửa phòng vệ sinh đang mở, bên trong không có bệ xí mà phải ngồi xổm.
Khi Chu Trạch đi tới, trùng hợp nhìn thấy một bóng đen vụt qua. Lúc Chu Trạch đi qua khỏi cửa phòng vệ sinh, lại thấy thi thể hai người đàn ông nằm giao nhau tại vị trí bồn cầu, phần bụng bị khoét và tất cả phần ruột bị lôi ra ngoài.
Tốc độ rất nhanh,
Thực sự rất nhanh,
Loại tốc độ này,
Khiến Chu Trạch cảm thấy có chút khó tin, so với những cương thi trước kia, cương thi này đúng là ở một cấp bậc khác.
Chu Trạch là người câu cá, nhưng con cá này có tốc độ cực nhanh, nó đã nuốt luôn hai con mồi, còn không đợi mình thu cán đã bỏ chạy.
....
Chủ nhân ngôi nhà này cũng không biết có người lạ vào nhà mình,
Hơn nữa, hai người đi vào nhà,
Lại còn là hai cương thi.
Anh ta còn đang uống rượu và xem đến phút cuối cùng của trận đấu. Trận đấu chỉ còn một phút nữa thôi là kết thúc, tươi đẹp, thực sự rất tươi đẹp.
Nhưng cũng ngay vào lúc này,
Một cầu thủ của đội bóng Nga lướt nhanh qua đám người, vượt qua góc chết và đá bay quả bóng vượt qua tầm tay của thủ môn Ả Rập Saudi, tỷ số trận đấu trở thành 5-0!
"Ahhhhhhh!!!"
Nam chủ nhà tức giận, trực tiếp quét tay là rơi mâm đồ nhậu xuống sàn,
Tiền thưởng tới đến tay rồi còn mất,
Hơn nữa lại còn vào khoảnh khắc trước khi còi kết thúc trận đấu vang lên,
Trong lòng anh ta bây giờ vô cùng buồn bực.
"Mẹ nó! Hai người chết trong nhà vệ sinh rồi à!"
Người đàn ông thấy hai người bạn của mình mãi chưa quay lại nên bực bội mắng.
Hai chân anh ta gác lên bàn trà, châm một điếu thuốc, cảm giác vô cùng khó chịu.
Điếu thuốc còn chưa bén lửa,
Đột nhiên,
Nam chủ nhà nghe được, hình như dưới bàn trà có âm thanh gì đó,
Giống như tiếng của con chuột đang nhai nuốt.
"Chuyện quái gì thế không biết!"
Nam chủ nhà giậm chân,
Cúi đầu xuống phía dưới nhìn lại,
Xem có cái gì đang ở phía dưới,
Khi người đàn ông cúi đầu xuống,
Anh ta trong thấy một người phụ nữa mặc áo liệm, lưng hơi còng đang vùi đầu xuống ăn lạc và thịt lợn anh mới đẩy từ trên mâm nhậu xuống.
Người phụ nữ có chút sửng sốt,
Nghiêng đầu sang chỗ khác,
Nhìn lại,
Đây là một gương mặt rất khủng khiếp,
Tóc hoa râm,
Môi trên môi dưới đều là máu tươi, mà trong tròng mắt kia lại hiện ra hào quang âm trầm màu đỏ.
Thế nhưng khóe miệng bà ta lại cong lên, giống hệt hình ảnh của bà cụ trong tấm ảnh trắng đen ở trên bàn thờ.
Bà ta đang cười,
Bà ta rất thích cười,
Trong tấm hình nào chụp lại cảnh bà ta đang cười,
Vì thế, sau khi bà ta chết, khi con trai tìm ảnh để làm di ảnh cho bà, chỉ thấy toàn ảnh bà đang cười nên bất đắc dĩ chọn một tấm hình.
Nam chủ nhà thấy cảnh này,
Bị dọa đến mức sợ run người,
Miệng há ra,
Nửa ngày sau mới phun ra được một chữ:
"Mẹ…"
Bình luận truyện