Phu Nhân Tại Thượng

Chương 2



Nói đến thân phận của Đồ Cửu Mị, vậy quả thực cũng chỉ tốt hơn nữ tử nông hộ một chút. Nhà Đồ Cửu Mị là một phú hộ, cho nên Đồ Cửu Mị chưa bao giờ vì ăn thịt mà lo nghĩ, bởi vì nhà nàng mổ lợn, trong thời đại có thịt sẽ cảm thấy hạnh phúc này, Đồ Cửu Mị ngày qua ngày rất dễ chịu, so với người bình thường tốt hơn rất nhiều. Nếu như thật muốn vì nhà nàng định một danh hào, đó chính là đồ tể thế gia. Phụ thân của nàng lớn lên cường tráng cao to, cơ thịt trên người và sự dữ tợn trên mặt đều có thể hù dọa hài tử bên cạnh phát khóc, đặc biệt là lúc tay cầm dao mổ lợn, mười người thấy phụ thân nàng sẽ có chín cảm thấy phụ thân nàng là ác nhân. Mẫu thân của nàng tương đối xinh đẹp, nếu không sẽ không sinh nàng cùng muội muội xinh đẹp như vậy, mẫu thân nàng tính tình nóng nảy, giọng cũng lớn, bị người khác gọi là sư tử Hà Đông. Cảnh tượng Đồ Cửu Mị thấy khi còn bé đó là mẫu thân nàng thường cầm thái đao, truy đánh nàng huynh trưởng, quả thật là một đại hãn phụ.

Đồ Cửu Mị có tám ca ca, niên kỷ lớn, phần lớn đã thành thân ra ở riêng, hiện tại ở lại trong nhà chỉ có lục ca, thất ca còn có bát ca. Quan hệ tốt nhất với Đồ Cửu Mị chính là muội muội song sinh Đồ Thập Mị, Đồ Cửu Mị cảm thấy muội muội nàng cũng không giống những nữ tử khác, muội muội từ nhỏ đã có chủ kiến, thích theo lục ca đọc sách viết chữ, thích đọc sách, chữ viết đẹp hơn lục ca rất nhiều, đầu óc lại cực kỳ thông minh, cái gì đều không làm khó được nàng. Dù sao thì Đồ Cửu Mị cảm thấy muội muội nàng không phải người bình thường, là người nàng rất sùng bái. Khi còn bé có một lão đạo đi ngang qua nhà nàng, đoán mệnh cho nàng cùng muội muội, nói nàng cùng muội muội đều là phú quý không cần nói, muội muội nàng lại càng không cần nói, ngày sau tất nhiều phúc hậu. Đồ gia cho là lời cát lợi thông thường nên cũng không để ở trong lòng, dù sao thì nơi thôn dã làm sao bay ra Phượng Hoàng đây? Nhưng Đồ Thập Mị vốn rất thân cận Đồ Thập Mị cảm thấy đây cũng không phải là không có khả năng.

Năm nay, Đồ Cửu Mị mười tám tuổi, từ sau khi nàng cùng muội muội được mười ba tuổi, cánh cửa nhà nàng đều nhanh bị bà mối tới cửa cầu thân giẫm nát, nhưng mẫu thân nàng đã lên tiếng, nữ nhi phải giữ lại đến mười tám tuổi mới lập gia đình. Nhi tử có nhiều cũng không đáng giá như vậy, cho nên Đồ đại nương đối với nữ nhi thương yêu vài phần, không muốn nữ nhi quá sớm gả ra ngoài vì nhà người khác lo liệu gia vụ, muốn giữ ở bên người nuôi thêm vài năm. Dù sao thì cũng không sợ niên kỷ lớn, gả không ra. Phương viên mấy trăm dặm, Đồ đại nương dám cam đoan, khuê nữ nhà nàng lớn lên xinh đẹp nhất.

Tỷ muội Đồ gia lớn lên mỹ mạo, còn có thể nói là thập toàn thập mỹ, phương viên trăm dặm mọi người đều biết, nhưng bưu hãn Đồ đại nương đã nói nha đầu nhà nàng không thể làm thiếp cho người khác, thà làm đầu gà, không làm đuối phượng.

Lý Trì Nguyệt ngẫu nhiên nghe nói đến thập toàn thập mỹ, lại nghe nói nhà nàng có thể sinh đẻ rất tốt, liền khiển bà mối đi làm mai, dĩ nhiên bị cự tuyệt. Theo bà mối nói, còn là nữ nhi Đồ gia tự mình cự tuyệt, cuối cùng câu nói kia truyền đến tai Lý Trì Nguyệt.

Câu nói kia cũng không phải là Đồ Cửu Mị nói, mà là lão yêu Đồ gia Đồ Thập Mị nói, chỉ là hai người lớn lên cực kỳ tương tự, ngoại nhân phân biệt không rõ.

Đồ gia cự tuyệt hì cự tuyệt đi, Lý Trì Nguyệt cũng không muốn ỷ thế hiếp người, dùng quyền thế ép Đồ gia đem người đưa tới, cứ thôi đi.

Chỉ là không nghĩ tới trong lúc mấu chốt này, tam lang Đồ gia lại gây sự, sẽ bị kiện, đối phương lại là đại tộc, Đồ gia tam lang sợ là dữ nhiều lành ít, ngay lúc toàn gia mặt ủ mày chau, Đồ Thập Mị liền đề nghị đáp ứng hôn sự với Bình Âm Hầu, dù sao thì Bình Âm Hầu địa vị rất hiển hách ở Bình Âm Huyện.

Đồ Thập Mị vốn đề nghị để bản thân gả đi, nhưng Đồ Cửu Mị làm sao có thể để muội muội bản thân rất sùng bái, rất thương yêu chịu ủy khuất, liền nhận lấy trách nhiệm của tỷ tỷ, trong lòng nàng, muội muội là một nữ nhân có thể biến thành Hoàng Hậu, cho dù không được cũng nhất định tốt hơn so với lam cửu thiếp trong phủ Bình Âm Hầu, chỉ là nếu muội muội đi tuyển tú nữ, mẫu thân sợ là tức giận đến hỏng mất, nghĩ đến người trong nhà, trong lòng Đồ Cửu Mị liền càng thêm mất mát.

Đồ Cửu Mị nhớ đến lời muội muội căn dặn lúc nàng sắp xuất môn, muội muội bảo nàng lấy lòng phu nhân nhà này, muội muội nói nhà này cùng nhà khác bất đồng, phu quân sủng hạnh hay không cũng không trọng yếu, quan trong nhất là có thể cùng phu nhân giao hảo. Bởi vì phu nhân nhà này là quận chúa, chính tông hoàng thân quốc thích, phụ vương nàng là hoàng thúc túc thân vương quyền khuynh triều dã, nàng là quận chúa được sủng ái, địa vị so với Công Chúa không được sủng ái còn muốn tôn quý hơn, lúc nhỏ xuất nhập cung đình nhiều lần, cùng đương kim Hoàng Thượng và Vĩnh Lạc trưởng Công Chúa giao tình đều là vô cùng tốt, gả cho Bình Âm Hầu Hạng Huy xem như là hạ thấp thân phận rồi. Cao môn hạ giá cũng là vì Túc Thân Vương thương yêu nữ nhi, nữ nhi lại là hoàng thân, không người dám khi dễ, nếu là để nữ nhi ủy khuất, Túc Thân Vương một đầu ngón tay thuận tiện có thể bóp chết Bình Âm Hầu. Đồ Cửu Mị nhớ đến phu nhân cao cao tại thượng, liền biết người đó không dễ lấy lòng, nếu là muội muội ở đây, nhất định sẽ biết phải làm sao lấy lòng, nàng cảm thấy thế gian sẽ không có chuyện gì làm khó được muội muội. Đồ Cửu Mị đã từng nói với muội muội, nếu nàng cùng muội muội có thể cùng gả cho một phu quân thì tốt rồi, ngày sau nhất định không cần vì mọi chuyện ưu sầu. Khi đó muội muội còn cười nói, cũng không xem thiên hạ này có ai có thể nhận nổi diễm phúc này, cũng không sợ giảm thọ sao.

Ba ngày này, phu quân của nàng vẫn ở lại trong viện, Đồ Cửu Mị không thể không chỉ không cảm thấy vui vẻ, ngược lại chỉ cảm thấy chán ghét. Cũng may ba ngày sau, phu quân nàng liền không ở trong viện của nàng nữa. Mẫu thân nàng trước đó vẫn lo lắng hầu phủ này thê thiếp đông đảo, còn sợ nàng tiến đến chịu cuộc sống cô quả, nhưng Đồ Cửu Mị hiện tại ước gì liền thủ tiết, nàng biết bản thân sinh tâm tư như vậy có chút ác độc, nhưng nàng xác thực không thích bị Hầu gia chạm vào. Cũng may, trong phủ này mỹ thiếp đông đảo, trong lòng Đồ Cửu Mị cảm thấy may mắn.

Ngày thứ tư, phu nhân liền phái ma ma đến dạy quy củ cho Đồ Cửu Mị, ma ma này họ Trương, là ma ma bồi giá của phu nhân, vốn là giáo đạo ma ma trong cung đình, thực sự là một lão thái cực kỳ nghiêm lệ, nhìn khuôn mặt đó, Đồ Cửu Mị liền biết nàng hẳn là nhiều năm chưa từng cười qua, da mặt kéo căng quá chặt chẽ, cho dù người khác làm gì nàng cũng không vui.

Ăn phải có tướng ăn, ngồi phải có tướng ngồi, đứng phải có tướng đứng, ngồi phải đoan trang, phải có thứ tự, đứng phải thẳng cũng phải có tôn ti, chính là xem thường người mà, nàng cảm thấy bản thân thiếu đoan trang, Đồ Cửu Mị nhìn lòng bàn tay bản thân đã trúng vài thước, bàn tay mềm mại đỏ bừng, trong lòng liền ủy khuất vô cùng. Nàng cũng chỉ là làm thiếp cho người mà thôi, cũng không phải làm Hoàng Hậu, không cần đoan trang, không phải là nàng còn muốn đem nàng dạy đến giống như phu nhân đó chứ. Tuy nói, Đồ gia chỉ là đồ tể, nhưng Đồ Cửu Mị ở nhà cũng không nếm qua khổ cực gì. Nhưng ma ma này thực sự đáng trách, chính là nàng ăn cái gì cũng muốn quản. Nhà nàng giết lợn, bữa cơm không rời thịt heo, Đồ Cửu Mị đương nhiên là rất thích ăn thịt, nhưng ma ma kia ngay cả chuyện này cũng quản, nói nữ tử ẩm thực phải thanh đạm, thứ đầy mỡ, ngay cả thịt cũng không cho nàng ăn nhiều, nghĩ đến đó trong lòng Đồ Cửu Mị càng thêm ủy khuất. Nói như thế nào, Hầu gia phủ cũng không giống như ăn không nổi thịt, sao lại soi mói như vậy đây!ư

Trương má má nhìn Đồ Cửu Mị hơi cắn môi, vẻ mặt ủy khuất khóe mắt ươn ướt, tựa hồ đang câu người, dung mạo quá câu người, mị thái thiên thành, Trương má má chính là trong cung đã nhìn quen đủ loại màu sắc hình dạng mỹ nhân, đều cảm thấy loại dung mạo câu người như vậy, trong cung cũng không nhìn thấy nhiều, nếu như đặt ở trước mặt phu nhân cùng Hầu gia, thực sự là chọc người, vì vậy Trương má má đối với Đồ Cửu Mị liền nghiêm khắc hơn vài phần.

Vì vậy trong lúc được Trương má má giáo dục, Đồ Cửu Mị ngày càng phát ra chán nản, một tháng ngắn ngủi dĩ nhiên gầy đi không ít, Trương má má kiên quyết đem hoa mẫu đơn tươi đẹp lăn qua lăn lại đến độ sắp tàn héo rồi. Cũng may cũng chỉ có một tháng, một tháng sau, Đồ Cửu Mị dưới sự giáo dục nghiêm khắc, dĩ nhiên có sự biến hóa, hành vi cử chỉ rất có tư thái nhà giàu, chí ít có thể hù dọa người ngoài, cũng không thể không nói Đồ Cửu Mị rất uyển chuyển.

Thấy Trương má má có một chút hối hận rồi, không phải là dạy đến quá tốt rồi, mà là nhìn thế nào cũng cảm thấy nàng càng chọc người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện