Phụ Thân Đích Đại Thụ
Chương 51: Ân ái
Lê Trường Ân phát hiện nước trong bồn tắm đã muốn nguội lạnh, đành phải nhanh chóng đứng lên, sau khi ra khỏi bồn cũng bế Lê Tố đi ra. Trên người Lê Tố có không ít dấu vết, mà chính cậu lại dường như không nhớ gì về cảnh tượng này, rất kinh ngạc ngắm nghía một hồi, lại nhìn về phía Lê Trường Ân.
Lê Trường Ân nhớ Lê Tố đã từng đánh nhau với bạn bè lúc sơ trung, về sau lại hoàn toàn quên đi sự việc ngày hôm đó, y trong nháy mắt phản ứng lại, có lẽ Lê Tố cũng đồng thời quên mất chuyện vừa rồi.
Như vậy, không phải là càng tốt sao?
Trong lòng Lê Tố sẽ không khó chịu nữa.
Lê Trường Ân nói, “Bảo bối, chờ một chút, cha đi tìm áo choàng tắm đến.”
Lê Tố hơi hơi gật đầu một cái, Lê Trường Ân đi ra ngoài, một lát sau mới lại tiến vào.
Y thu dọn các thứ trong phòng ngủ một lần, từ tủ quần áo của Lê Tố tìm một kiện quần áo ngủ, vào phòng tắm, Lê Tố đã dùng khăn mặt lau khô thân thể của chính mình, chỉ là bộ dáng cậu có hơi lung lay sắp đổ, sắc mặt ửng hồng, ánh mắt cũng ngần ngật nước, trông thấy Lê Trường Ân tiến vào, liền nghiêng người sang một bên.
Lê Trường Ân sợ cậu lạnh, vội vàng đi qua giúp cậu mặc áo ngủ, nhưng ngay sau đó Lê Tố vẫn ho khan một trận tê tâm liệt phế.
Lê Trường Ân vỗ về lưng cậu, dìu cậu đi ra ngoài, để cậu ngồi trên giường.
Lê Tố chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, đầu óc choáng vựng hồ đồ, trong đầu là rất muốn làm tình với Lê Trường Ân, cho nên liền cảm giác thực xấu hổ, nhìn toàn thân Lê Trường Ân ướt đẫm, cổ họng khàn khàn nói, “Ba ba, cha sang phòng An Duy tìm quần áo của hắn mặc vào đi, để lạnh như vậy, sẽ cảm mạo.”
Lê Trường Ân hôn hôn lên trán cậu, mới nói, “Cha đây đi thay quần áo, con lau tóc đi.”
Lê Trường Ân sang gian phòng cách vách, Lê Tố dùng khăn mặt lau tóc, an vị ở nơi đó ngẩn người, cậu cố gắng hồi tưởng những gì đã xảy ra vừa rồi, dường như là cậu đến trường dự thi, dự thi xong rồi về nhà, liền tắm rửa, sưởi ấm chân, rồi mới đi ngủ.
Cậu nhìn băng gạc chống nước trên hai tay cổ tay của chính mình, lại vén áo ngủ trên người lên, trông thấy dấu vết hồng hồng và xanh tím trên da thịt, rất muốn nhớ ra chuyện gì đó, nhưng vô luận dùng sức thế nào, đều không có biện pháp.
Thậm chí ký ức vừa rồi cũng rất mơ hồ, muốn nhớ lại, nhưng đầu óc liền bắt đầu phát đau.
Lê Tố nhíu mày ngồi đó, lại bởi vì có chút lạnh mà bò lên giường, kéo chăn đắp lên người, sau khi che lên mới phát hiện, chăn giường này không phải là cái ngày hôm qua mình dùng, đây là cái mới, mấy ngày hôm trước chuyển phát nhanh đưa đến, cậu ký nhận, cậu ôm vào phòng mở bao bì ra thì phát hiện đó là một tấm chăn, liền biết là do Lê Trường Ân an bài đưa tới.
Trên thế giới này, ngoại trừ Lê Trường Ân, không có ai đối với cậu cẩn thận và chu đáo từng li từng tí như thế.
Trong chăn mềm mại ấm áp, ngược lại không cảm giác lạnh, chỉ là thân thể khô nóng càng sâu.
Lê Trường Ân tìm quần áo của An Duy mặc vào, đi tới nhìn Lê Tố, thấy Lê Tố đã chui vào ổ chăn, trong lòng y mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngồi bên mép giường, cúi xuống vuốt ve tóc Lê Tố, lại hôn hai gò má cậu, thấy trên mặt Lê Tố phiếm ửng hồng, liền lo lắng hỏi, “Bảo bối, thân thể rất khó chịu sao? Có phải là bị lạnh nên có chút phát sốt hay không?”
Lê Tố lắc đầu, cổ họng hoàn toàn khàn khàn, “Không có.”
Cậu biết thân thể của cậu khát vọng Lê Trường Ân, nhưng cậu không muốn để phụ thân biết mình là một người dâm đãng như vậy.
Cậu vùi mặt vào chiếc gối đầu mềm mại, giọng nói có chút thống khổ.
Lê Trường Ân vuốt ve lỗ tai cậu, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lê Tố biết thân thể mình đang thay đổi, lắc đầu nói, “Ba ba, cha đi ra ngoài đi.”
Lê Trường Ân nói, “Cha sao có thể đi ra ngoài, bảo bối, để cha xem xem, thân thể con có vấn đề gì hay không, không thì, đoạn đường bên này đã được xúc tuyết xong, cha lái xe mang con đi bệnh viện kiểm tra có được không?”
Lê Tố lắc đầu, “Không đi.”
Lúc này trong thanh âm đã mang theo sắc thái tình dục, vừa rồi do còn lạnh mà chưa phát tác quá nhanh, bây giờ nóng lên, Lê Tố cảm giác trên người mình có trăm ngàn con sâu nhỏ bò qua bò lại, khiến cậu vừa ngứa vừa tê dại, khát vọng được người khác ôm, vuốt ve.
Lê Tố trầm thấp rên rỉ một tiếng, Lê Trường Ân cúi người hôn hôn lên gương mặt cậu, “Xảy ra chuyện gì?”
“Đừng…… Ba ba……” Lê Tố nghiêng mặt đi, trong ánh mắt mang theo khát vọng, ướt sũng nhìn Lê Trường Ân.
Lê Trường Ân qua hai giây mới phản ứng, rồi mới hiểu ra, khẳng định là Gerrard đã cho Lê Tố uống thuốc.
Tay y vói vào trong chăn, đụng đến giữa hai chân Lê Tố, trong tích tắc liền hiểu được, quả thật là như vậy.
Lê Tố bị y chạm vào, liền đạp chân một cái, miệng phát ra thanh âm khó nhịn, “Đừng, ba ba……”
Lê Trường Ân chần chờ hai giây, lúc này mới đi ra khóa trái cửa phòng, bản thân cũng leo lên giường, đem Lê Tố và chính mình khóa lại cùng nhau, hôn lên môi Lê Tố, tay cởi bỏ dây lưng áo ngủ trên người Lê Tố, áo ngủ tản ra, y liền vươn tay cầm khí quan có chút trướng đau thậm chí là đang đứng thẳng lên của Lê Tố, đầu óc Lê Tố mơ hồ, hai gò má phi hồng, ánh mắt mị hoặc, câu dẫn mỗi một dây thần kinh của Lê Trường Ân.
Lê Trường Ân đắp chăn cho Lê Tố, lại tiến vào trong chăn, vuốt ve đùi Lê Tố, đỡ lấy vật cứng nhiệt năng của cậu, ngậm vào miệng.
“A a…… Không…… Đừng…… Ba ba……” Lê Tố rên rỉ, tinh thần mê loạn, khoái cảm mạnh mẽ khiến cậu không ngừng động đậy nửa người trên, duỗi tay sờ tóc Lê Trường Ân.
Lần đầu tiên Lê Tố trải qua loại chuyện này, lại là Lê Trường Ân vì cậu mà làm, nên Lê Tố rất nhanh liền tiết ra.
Lê Trường Ân đứng dậy lấy khăn tay phun này nọ ra, sau đó xoa xoa miệng, vào phòng tắm súc miệng, rồi tiến đến hôn môi Lê Tố, Lê Tố nghiêm mặt đỏ bừng, vùi nửa bên gương mặt vào gối đầu, Lê Trường Ân ôm lấy gương mặt cậu khiến cậu đối mặt với mình, lại hôn lên môi cậu, thấp giọng hỏi cậu, “Thế này có tốt hơn chút nào không?”
Ánh mắt Lê Tố sâu kín nhìn y, bên trong còn mang theo khát vọng.
Lê Trường Ân cởi quần áo trên người, lên giường cùng Lê Tố ôm nhau.
Lê Tố ôm lại y, kéo áo choàng trên người mình ra, khiến da thịt của mình dán vào da thịt của Lê Trường Ân.
Hai người trên giường hôn môi, vuốt ve, sau khi Lê Tố đã tiết ra một lần, bởi vì thân thể quá kém, nên không ngừng ho khan, Lê Trường Ân không dám làm cái gì với cậu, ôm cậu, vỗ về lưng cậu, lại hôn lỗ tai cậu, nói, “Bảo bối, ngủ một giấc đi. Bên ngoài tuyết lại rơi, ngủ một giấc……”
Lê Tố ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại nhìn bức màn được vén lên một nửa, nhìn hơi nước đọng trên mặt kính thủy tinh, cậu biết bên ngoài đang rất lạnh, nhưng trong phòng lại vô cùng ấm áp.
Cậu bỗng chốc sửng sốt, từ trên giường ngồi dậy thật nhanh, không thấy Lê Trường Ân.
Trên người cậu trần trụi, khẩn trương lấy áo ngủ mặc vào, thậm chí không kịp mang giầy, liền tiến lên mở cửa phòng, chạy xuống lầu.
Lê Trường Ân đang từ phòng bếp đi ra, trông thấy Lê Tố lao tới, thì cũng chạy đến đón được cậu ôm vào trong lòng, nói, “Bảo bối, xảy ra chuyện gì?”
Lê Tố nhìn y, thiếu chút nữa khóc lên, “Con nghĩ cha không còn ở đây nữa, vừa rồi chỉ là do con nằm mơ.”
Lê Trường Ân hôn hôn trán cậu, nói, “Là thật, cha yêu con, kia không phải là mơ. Cha ở đây cùng con.”
Lê Tố nhẹ nhàng thở ra, lại ôm lấy gương mặt Lê Trường Ân hôn y, hai người quên mình hôn sâu hảo một trận, Lê Trường Ân mới đột nhiên nghĩ đến, “Thức ăn đang nấu trong nồi.”
Lê Tố đành phải buông y ra, Lê Trường Ân thấy Lê Tố đi chân trần, may mắn trong phòng có thảm, liền nói, “Mau mang dép vào.”
Lê Tố mang dép lê, đi tới phòng bếp nhìn Lê Trường Ân, Lê Trường Ân đang làm cà ri thịt bò, hương vị tràn ngập cả phòng bếp và nhà ăn.
Lê Tố đi qua, từ phía sau Lê Trường Ân ôm lấy y, Lê Trường Ân quay đầu nhìn cậu, cậu lại liền hôn y.
Lê Trường Ân khuấy nồi, nói, “Tố Tố, hiện tại nơi này lạnh như vậy, cùng cha đến phía nam nghỉ phép, có được không?”
Lê Tố không chút suy nghĩ nói, “Vâng, được ạ.”
Kỳ thật còn có hai môn chưa khảo, bất quá, này, cậu đều không để ý.
Ăn cơm cà ri thịt bò, trù nghệ của Lê Trường Ân so với Lê Tố cũng như nhau, bất quá làm được cà ri thịt bò thì tính ra cũng không tồi.
Ngồi xuống bên bàn ăn, Lê Tố kề chặt bên Lê Trường Ân, ăn một ngụm cơm cũng không ngừng nhìn Lê Trường Ân, Lê Trường Ân vô cùng thương tiếc cậu, yêu cậu hơn cả mạng sống của mình, lấy thịt bò uy Lê Tố, nói, “Hảo hảo ăn cơm, cha không đi đâu cả, cũng không để con rời khỏi cha, đừng lo lắng, bảo bối.”
Lê Tố đem thịt bò ăn vào miệng, lại nhìn Lê Trường Ân, đột nhiên chồm tới hôn môi y, Lê Trường Ân buông thìa, đành phải ôm lấy cậu, cùng cậu hôn sâu một trận, Lê Tố trầm thấp nói, “Đều là vị cà ri.”
Lê Trường Ân hôn khóe môi dính chút nước của cậu, nói, “Buổi tối cha đi mua gà làm canh gà con ăn.”
Ánh mắt Lê Tố thật sâu, lại mang một chút ngượng ngùng, nhiều hơn cả là mị hoặc câu dẫn, lại vươn đầu lưỡi ôm lấy đầu lưỡi y……
Hai người hôn môi hảo một trận, Lê Tố chỉ có thể thở dốc, được Lê Trường Ân ôm, liền vùi mặt vào cổ y, vừa thở hổn hển, liếm cổ Lê Trường Ân, lòng Lê Trường Ân cũng tràn đầy tình yêu dai dẳng, dục hỏa hoàn toàn bị Lê Tố gợi lên, y di chuyển ghế dựa, ôm Lê Tố đặt trên đùi mình, ôm cậu, hai người ở trên ghế lại hôn môi, Lê Trường Ân vuốt ve đùi Lê Tố, đụng đến khí quan đang đứng lên của cậu, Lê Tố trầm thấp nói, “Ba ba, con muốn cha…… Muốn……”
Lê Trường Ân lại hôn lên môi cậu, tuy rằng y yêu Lê Tố yêu tận xương tuỷ, nhưng mà, cùng cậu phát sinh quan hệ, y chung quy vẫn cảm giác không tốt, y đành phải ôm lấy Lê Tố dán chặt vào chính mình……
Lê Tố tiết trong tay y, sau đó toàn thân đều mềm nhũn.
Bữa cơm trưa đành phải trì hoãn, hai người lên lầu, thân thể Lê Tố không tốt, tình sự như vậy khiến cả người cậu đều hư nhuyễn, sắc mặt ửng hồng, sau đó lại không ngừng ho khan, cả người suy yếu đến muốn ngất xỉu.
Lê Trường Ân đành phải đi hâm lại cơm và cà ri, bưng lên lầu, giúp Lê Tố ngồi trên giường, một muỗng một muỗng uy cậu ăn cơm.
Lê Trường Ân nhớ Lê Tố đã từng đánh nhau với bạn bè lúc sơ trung, về sau lại hoàn toàn quên đi sự việc ngày hôm đó, y trong nháy mắt phản ứng lại, có lẽ Lê Tố cũng đồng thời quên mất chuyện vừa rồi.
Như vậy, không phải là càng tốt sao?
Trong lòng Lê Tố sẽ không khó chịu nữa.
Lê Trường Ân nói, “Bảo bối, chờ một chút, cha đi tìm áo choàng tắm đến.”
Lê Tố hơi hơi gật đầu một cái, Lê Trường Ân đi ra ngoài, một lát sau mới lại tiến vào.
Y thu dọn các thứ trong phòng ngủ một lần, từ tủ quần áo của Lê Tố tìm một kiện quần áo ngủ, vào phòng tắm, Lê Tố đã dùng khăn mặt lau khô thân thể của chính mình, chỉ là bộ dáng cậu có hơi lung lay sắp đổ, sắc mặt ửng hồng, ánh mắt cũng ngần ngật nước, trông thấy Lê Trường Ân tiến vào, liền nghiêng người sang một bên.
Lê Trường Ân sợ cậu lạnh, vội vàng đi qua giúp cậu mặc áo ngủ, nhưng ngay sau đó Lê Tố vẫn ho khan một trận tê tâm liệt phế.
Lê Trường Ân vỗ về lưng cậu, dìu cậu đi ra ngoài, để cậu ngồi trên giường.
Lê Tố chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, đầu óc choáng vựng hồ đồ, trong đầu là rất muốn làm tình với Lê Trường Ân, cho nên liền cảm giác thực xấu hổ, nhìn toàn thân Lê Trường Ân ướt đẫm, cổ họng khàn khàn nói, “Ba ba, cha sang phòng An Duy tìm quần áo của hắn mặc vào đi, để lạnh như vậy, sẽ cảm mạo.”
Lê Trường Ân hôn hôn lên trán cậu, mới nói, “Cha đây đi thay quần áo, con lau tóc đi.”
Lê Trường Ân sang gian phòng cách vách, Lê Tố dùng khăn mặt lau tóc, an vị ở nơi đó ngẩn người, cậu cố gắng hồi tưởng những gì đã xảy ra vừa rồi, dường như là cậu đến trường dự thi, dự thi xong rồi về nhà, liền tắm rửa, sưởi ấm chân, rồi mới đi ngủ.
Cậu nhìn băng gạc chống nước trên hai tay cổ tay của chính mình, lại vén áo ngủ trên người lên, trông thấy dấu vết hồng hồng và xanh tím trên da thịt, rất muốn nhớ ra chuyện gì đó, nhưng vô luận dùng sức thế nào, đều không có biện pháp.
Thậm chí ký ức vừa rồi cũng rất mơ hồ, muốn nhớ lại, nhưng đầu óc liền bắt đầu phát đau.
Lê Tố nhíu mày ngồi đó, lại bởi vì có chút lạnh mà bò lên giường, kéo chăn đắp lên người, sau khi che lên mới phát hiện, chăn giường này không phải là cái ngày hôm qua mình dùng, đây là cái mới, mấy ngày hôm trước chuyển phát nhanh đưa đến, cậu ký nhận, cậu ôm vào phòng mở bao bì ra thì phát hiện đó là một tấm chăn, liền biết là do Lê Trường Ân an bài đưa tới.
Trên thế giới này, ngoại trừ Lê Trường Ân, không có ai đối với cậu cẩn thận và chu đáo từng li từng tí như thế.
Trong chăn mềm mại ấm áp, ngược lại không cảm giác lạnh, chỉ là thân thể khô nóng càng sâu.
Lê Trường Ân tìm quần áo của An Duy mặc vào, đi tới nhìn Lê Tố, thấy Lê Tố đã chui vào ổ chăn, trong lòng y mới nhẹ nhàng thở ra.
Ngồi bên mép giường, cúi xuống vuốt ve tóc Lê Tố, lại hôn hai gò má cậu, thấy trên mặt Lê Tố phiếm ửng hồng, liền lo lắng hỏi, “Bảo bối, thân thể rất khó chịu sao? Có phải là bị lạnh nên có chút phát sốt hay không?”
Lê Tố lắc đầu, cổ họng hoàn toàn khàn khàn, “Không có.”
Cậu biết thân thể của cậu khát vọng Lê Trường Ân, nhưng cậu không muốn để phụ thân biết mình là một người dâm đãng như vậy.
Cậu vùi mặt vào chiếc gối đầu mềm mại, giọng nói có chút thống khổ.
Lê Trường Ân vuốt ve lỗ tai cậu, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lê Tố biết thân thể mình đang thay đổi, lắc đầu nói, “Ba ba, cha đi ra ngoài đi.”
Lê Trường Ân nói, “Cha sao có thể đi ra ngoài, bảo bối, để cha xem xem, thân thể con có vấn đề gì hay không, không thì, đoạn đường bên này đã được xúc tuyết xong, cha lái xe mang con đi bệnh viện kiểm tra có được không?”
Lê Tố lắc đầu, “Không đi.”
Lúc này trong thanh âm đã mang theo sắc thái tình dục, vừa rồi do còn lạnh mà chưa phát tác quá nhanh, bây giờ nóng lên, Lê Tố cảm giác trên người mình có trăm ngàn con sâu nhỏ bò qua bò lại, khiến cậu vừa ngứa vừa tê dại, khát vọng được người khác ôm, vuốt ve.
Lê Tố trầm thấp rên rỉ một tiếng, Lê Trường Ân cúi người hôn hôn lên gương mặt cậu, “Xảy ra chuyện gì?”
“Đừng…… Ba ba……” Lê Tố nghiêng mặt đi, trong ánh mắt mang theo khát vọng, ướt sũng nhìn Lê Trường Ân.
Lê Trường Ân qua hai giây mới phản ứng, rồi mới hiểu ra, khẳng định là Gerrard đã cho Lê Tố uống thuốc.
Tay y vói vào trong chăn, đụng đến giữa hai chân Lê Tố, trong tích tắc liền hiểu được, quả thật là như vậy.
Lê Tố bị y chạm vào, liền đạp chân một cái, miệng phát ra thanh âm khó nhịn, “Đừng, ba ba……”
Lê Trường Ân chần chờ hai giây, lúc này mới đi ra khóa trái cửa phòng, bản thân cũng leo lên giường, đem Lê Tố và chính mình khóa lại cùng nhau, hôn lên môi Lê Tố, tay cởi bỏ dây lưng áo ngủ trên người Lê Tố, áo ngủ tản ra, y liền vươn tay cầm khí quan có chút trướng đau thậm chí là đang đứng thẳng lên của Lê Tố, đầu óc Lê Tố mơ hồ, hai gò má phi hồng, ánh mắt mị hoặc, câu dẫn mỗi một dây thần kinh của Lê Trường Ân.
Lê Trường Ân đắp chăn cho Lê Tố, lại tiến vào trong chăn, vuốt ve đùi Lê Tố, đỡ lấy vật cứng nhiệt năng của cậu, ngậm vào miệng.
“A a…… Không…… Đừng…… Ba ba……” Lê Tố rên rỉ, tinh thần mê loạn, khoái cảm mạnh mẽ khiến cậu không ngừng động đậy nửa người trên, duỗi tay sờ tóc Lê Trường Ân.
Lần đầu tiên Lê Tố trải qua loại chuyện này, lại là Lê Trường Ân vì cậu mà làm, nên Lê Tố rất nhanh liền tiết ra.
Lê Trường Ân đứng dậy lấy khăn tay phun này nọ ra, sau đó xoa xoa miệng, vào phòng tắm súc miệng, rồi tiến đến hôn môi Lê Tố, Lê Tố nghiêm mặt đỏ bừng, vùi nửa bên gương mặt vào gối đầu, Lê Trường Ân ôm lấy gương mặt cậu khiến cậu đối mặt với mình, lại hôn lên môi cậu, thấp giọng hỏi cậu, “Thế này có tốt hơn chút nào không?”
Ánh mắt Lê Tố sâu kín nhìn y, bên trong còn mang theo khát vọng.
Lê Trường Ân cởi quần áo trên người, lên giường cùng Lê Tố ôm nhau.
Lê Tố ôm lại y, kéo áo choàng trên người mình ra, khiến da thịt của mình dán vào da thịt của Lê Trường Ân.
Hai người trên giường hôn môi, vuốt ve, sau khi Lê Tố đã tiết ra một lần, bởi vì thân thể quá kém, nên không ngừng ho khan, Lê Trường Ân không dám làm cái gì với cậu, ôm cậu, vỗ về lưng cậu, lại hôn lỗ tai cậu, nói, “Bảo bối, ngủ một giấc đi. Bên ngoài tuyết lại rơi, ngủ một giấc……”
Lê Tố ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại nhìn bức màn được vén lên một nửa, nhìn hơi nước đọng trên mặt kính thủy tinh, cậu biết bên ngoài đang rất lạnh, nhưng trong phòng lại vô cùng ấm áp.
Cậu bỗng chốc sửng sốt, từ trên giường ngồi dậy thật nhanh, không thấy Lê Trường Ân.
Trên người cậu trần trụi, khẩn trương lấy áo ngủ mặc vào, thậm chí không kịp mang giầy, liền tiến lên mở cửa phòng, chạy xuống lầu.
Lê Trường Ân đang từ phòng bếp đi ra, trông thấy Lê Tố lao tới, thì cũng chạy đến đón được cậu ôm vào trong lòng, nói, “Bảo bối, xảy ra chuyện gì?”
Lê Tố nhìn y, thiếu chút nữa khóc lên, “Con nghĩ cha không còn ở đây nữa, vừa rồi chỉ là do con nằm mơ.”
Lê Trường Ân hôn hôn trán cậu, nói, “Là thật, cha yêu con, kia không phải là mơ. Cha ở đây cùng con.”
Lê Tố nhẹ nhàng thở ra, lại ôm lấy gương mặt Lê Trường Ân hôn y, hai người quên mình hôn sâu hảo một trận, Lê Trường Ân mới đột nhiên nghĩ đến, “Thức ăn đang nấu trong nồi.”
Lê Tố đành phải buông y ra, Lê Trường Ân thấy Lê Tố đi chân trần, may mắn trong phòng có thảm, liền nói, “Mau mang dép vào.”
Lê Tố mang dép lê, đi tới phòng bếp nhìn Lê Trường Ân, Lê Trường Ân đang làm cà ri thịt bò, hương vị tràn ngập cả phòng bếp và nhà ăn.
Lê Tố đi qua, từ phía sau Lê Trường Ân ôm lấy y, Lê Trường Ân quay đầu nhìn cậu, cậu lại liền hôn y.
Lê Trường Ân khuấy nồi, nói, “Tố Tố, hiện tại nơi này lạnh như vậy, cùng cha đến phía nam nghỉ phép, có được không?”
Lê Tố không chút suy nghĩ nói, “Vâng, được ạ.”
Kỳ thật còn có hai môn chưa khảo, bất quá, này, cậu đều không để ý.
Ăn cơm cà ri thịt bò, trù nghệ của Lê Trường Ân so với Lê Tố cũng như nhau, bất quá làm được cà ri thịt bò thì tính ra cũng không tồi.
Ngồi xuống bên bàn ăn, Lê Tố kề chặt bên Lê Trường Ân, ăn một ngụm cơm cũng không ngừng nhìn Lê Trường Ân, Lê Trường Ân vô cùng thương tiếc cậu, yêu cậu hơn cả mạng sống của mình, lấy thịt bò uy Lê Tố, nói, “Hảo hảo ăn cơm, cha không đi đâu cả, cũng không để con rời khỏi cha, đừng lo lắng, bảo bối.”
Lê Tố đem thịt bò ăn vào miệng, lại nhìn Lê Trường Ân, đột nhiên chồm tới hôn môi y, Lê Trường Ân buông thìa, đành phải ôm lấy cậu, cùng cậu hôn sâu một trận, Lê Tố trầm thấp nói, “Đều là vị cà ri.”
Lê Trường Ân hôn khóe môi dính chút nước của cậu, nói, “Buổi tối cha đi mua gà làm canh gà con ăn.”
Ánh mắt Lê Tố thật sâu, lại mang một chút ngượng ngùng, nhiều hơn cả là mị hoặc câu dẫn, lại vươn đầu lưỡi ôm lấy đầu lưỡi y……
Hai người hôn môi hảo một trận, Lê Tố chỉ có thể thở dốc, được Lê Trường Ân ôm, liền vùi mặt vào cổ y, vừa thở hổn hển, liếm cổ Lê Trường Ân, lòng Lê Trường Ân cũng tràn đầy tình yêu dai dẳng, dục hỏa hoàn toàn bị Lê Tố gợi lên, y di chuyển ghế dựa, ôm Lê Tố đặt trên đùi mình, ôm cậu, hai người ở trên ghế lại hôn môi, Lê Trường Ân vuốt ve đùi Lê Tố, đụng đến khí quan đang đứng lên của cậu, Lê Tố trầm thấp nói, “Ba ba, con muốn cha…… Muốn……”
Lê Trường Ân lại hôn lên môi cậu, tuy rằng y yêu Lê Tố yêu tận xương tuỷ, nhưng mà, cùng cậu phát sinh quan hệ, y chung quy vẫn cảm giác không tốt, y đành phải ôm lấy Lê Tố dán chặt vào chính mình……
Lê Tố tiết trong tay y, sau đó toàn thân đều mềm nhũn.
Bữa cơm trưa đành phải trì hoãn, hai người lên lầu, thân thể Lê Tố không tốt, tình sự như vậy khiến cả người cậu đều hư nhuyễn, sắc mặt ửng hồng, sau đó lại không ngừng ho khan, cả người suy yếu đến muốn ngất xỉu.
Lê Trường Ân đành phải đi hâm lại cơm và cà ri, bưng lên lầu, giúp Lê Tố ngồi trên giường, một muỗng một muỗng uy cậu ăn cơm.
Bình luận truyện