Phúc Diễm Tiêu Dao
Chương 38: Nữ hiệu trưởng chủ động
Mưa đang không ngừng rơi xuống. Một bầu trời tối tăm mờ mịt làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác vô hình đang đè nén bản thân.
"Nhanh như vậy đã có tin tức?"
Hỏa Nhi đang cầm lấy điện thoại, cặp mắt của nàng tràn đầy lo lắng, còn pha chút ưu sầu. Đi tới thành phố Hoa Hải đã được một thời gian ngắn, đối với nhiệm vụ lần này của mình làm nàng thật sự có một loại cảm giác vô lực.
Ở trong quân ngũ, nàng là một nữ nhân lãnh khốc vô tình. Năng lực xuất sắc cơ hồ khiến tất cả nam nhân đều cảm thấy không đất dung thân. Chẳng qua nhiệm vụ lần này mình nhận được dĩ nhiên là ngăn cản mẹ của mình!
"Nói, người đàn bà kia hiện tại ở địa phương nào?" Hỏa Nhi hơi kích động! Nàng nhất định phải tìm được mẫu thân, ngăn cản hành động điên cuồng của nàng!
"Xin lỗi, chẳng qua vẫn không tìm được vị trí cụ thể. Bất quá chúng ta từng theo tung tích của nàng đến phụ cận trung học Hoa Long. Xem ra, những quỷ tử kia sắp tới đây rồi! Nếu như đến lúc đó chúng ta vẫn còn bị động thì rất phiền toái!"
"Ta biết!"
Hỏa Nhi bỗng nhiên cao giọng cả giận nói: "Ngươi lập tức truyền mệnh lệnh của ta xuống, bất kể sử dụng phương pháp gì cũng phải tìm ra nàng!"
Tắt điện thoại, Hỏa Nhi lại hết sức phiền não. Tại sao một gia đình êm ấm lại biến thành như vậy? Kể từ khi phụ thân bất hạnh qua đời, mẹ của mình đã thay đổi trở thành một người khác. Hơn nữa, nàng lại nói là quân đội hại chết ba của mình! Một nữ nhân điên cuồng là đáng sợ cỡ nào! Mẫu thân thậm chí còn cố gắng liên lạc với thế lực nước ngoài chuẩn bị phá hoại thành phố Hoa Hải!
Sau khi nhận được tin tức, Diệp Long liền lập tức phái nàng đến đây. Phải chăng, cũng chỉ có Hỏa Nhi nàng mới có thể ngăn cản nữ nhân đó sao?
"Trung học Hoa Long? Chẳng phải là trường học quý tộc nổi danh cả nước sao?"
Hỏa Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm tình càng thêm phiền não, da thịt trắng mịn giống như trứng gà mới bóc vỏ, bóng loáng nhẵn nhụi. Nàng vốn đang chỉ mặc áo ngực cùng quầng, nhanh chóng tìm tới một bộ quần áo thể thao màu đen, thân thể vốn là làm cho nam nhân điên cuồng từng điểm từng điểm mà biến mất bên trong lớp y phục.
Ầm, một tia lôi điện phá khổng lồ xé ngang bầu trời bao la mờ mịt.
"Lá gan của ngươi không nhỏ a!"
Lúc này, Diệp Hi đang xếp thành hình chữ đại mà nằm ngay ngắn trên mặt giường lớn, trước mặt là mỹ phụ nhân với vẻ mặt tức giận đang nhìn chằm chằm hắn!
"Ngài thật nặng tay!"
Diệp Hi có chút cười khổ, không ngờ chỉ trong tích tắc nàng đã ném mình qua vai mà ngã xuống mặt giường lớn.
"Thật không rõ Diệp Ngạo Dương cùng Hàn Tuyết tại sao lại sinh ra một nhi tử xấu xa như vậy!"
Lâm Vãn Tình một lần nữa khinh thường nhìn Diệp Hi, nhưng ánh mắt lại không tự chủ được mà rơi vào túp lều giữa hai chân của hắn.
"Lớn không?"
Diệp Hi bỗng nhiên cười tà, thị uy mà khoe khoang tiền vốn của mình, đối với một hài tử mười lăm mười sáu tuổi mà nói, cây gậy kinh người như vậy tuyệt đối là làm cho người ta kinh ngạc! Huống chi, Lâm Vãn Tình lại chưa từng thấy qua dương v*t của nam nhân khác ngoài trượng phu, nàng không khỏi len lén so sánh.
"Muốn ta bẻ gảy nó sao?"
"Ách... nếu ngài muốn thì xin mời!"
"Ngươi thử nói thêm một câu nữa xem?"
Lâm Vãn Tình đột nhiên mỉm cười quái dị, khẽ liếm liếm môi, bàn tay bỗng nhiên vuốt ve bắp đùi của Diệp Hi. Cái này gọi là áp lực càng lớn, lực bắn ngược lại càng lớn! Nữ nhân lẳng lơ nhất, cũng không phải là những nữ nhân bình thường luôn phóng đãng dâm loạn, ngược lại là những nữ nhân luôn đoan trang tao nhã! Bỏ đi cái mặt nạ lạnh như băng ấy, nữ nhân đó mới thật sự là điên cuồng nhất!
Nhìn Diệp Hi, Lâm Vãn Tình lại bỗng nhiên nhớ lại quá khứ, mối tình đầu của mình như nằm ở trước mắt. Gương mặt Diệp Ngạo Dương, vào giờ khắc này, thế nhưng từ từ cùng Diệp Hi dung hợp lại.
Lâm Vãn Tình đột nhiên cảm giác được hưng phấn!
Bởi vì, tiểu nam hài này là nhi tử của hắn. Hiện tại mình lại có thể tùy ý lăng nhục tiểu nam hài này! Nàng cảm thấy được trong lòng có sự khoái cảm của trả thù!
Đúng! Trả thù! Mặc dù trong lòng cũng chưa từng căm hận hắn, nhưng vào lúc này lại làm cho nàng trở nên điên cuồng! Một khi cởi ra lớp áo ngụy trang, nàng sẽ trở nên càng thêm điên cuồng!
"Này… ngài nghĩ muốn thế nào?"
Ánh mắt của Diệp Hi một khắc cũng không có rời khỏi thân thể mỹ phụ, hắn nuốt nuốt nước miếng, hắn đang định từ trên giường bò dậy.
"Ai bảo ngươi động?"
Lâm Vãn Tình đột nhiên làm một động tác lại để cho não của Diệp Hi lập tức trì trệ hoạt động! Bởi vì, hắn chỉ thấy được nàng nhẹ nhàng trèo lên giường, đùi đẹp mặc tất chân màu đen sải bước lên trên mặt giường lớn, đùi trắng như tuyết để cho hắn cảm thấy sâu trong đáy lòng có một loại dục hỏa đang kịch liệt thiêu đốt!
"Ngươi nhìn, có phải hay không đang có suy nghĩ ý niệm tà ác gì rồi?"
Ánh mắt Lâm Uyển Tình rơi vào giữa hai chân Diệp Hi. Thứ đồ dọa người của hắn làm cho nàng cảm nhận được một trận miệng đắng lưỡi khô. Trong thân thể có một sự trống rỗng không thể thỏa mãn làm cho suy nghĩ của nàng có chút tà ác. Nàng thậm chí cảm thấy được mình nên làm như vậy! Ở cùng Diệp Hi, nàng muốn nắm giữ quyền chủ động.
Nàng nghĩ muốn trả thù phụ thân hắn đã vứt bỏ mình. Ý niệm tà ác, sau khi tìm được một cái cớ liền trở thành mãnh thú, làm cho người ta mất đi lý trí!
"Này..!"
Diệp Hi xuất kỳ bất ý từ trên giường tung mình lên, thoáng cái đem mỹ phụ này đặt ở phía dưới! Một bắp đùi hắn dám xâm nhập giữa hai chân của nàng, đem bộ ngực sữa của nàng đè ép.
"A —— "
Khoái cảm tới càng lúc càng mạnh!
Nhưng là, còn không được hưởng thụ đầy đủ, Diệp Hi liền bỗng nhiên phát giác thân thể mất đi thăng bằng, tiếp theo, một thân thể thành thục phong vận liền đặt ở trên người của mình!
"Ngô —— "
Trên mặt Diệp Hi là hai bầu vú tràn đầy co dãn mềm mại, cảm giác thư thái khiến cho hắn cảm thấy hít thở không thông.
"Nhanh như vậy đã có tin tức?"
Hỏa Nhi đang cầm lấy điện thoại, cặp mắt của nàng tràn đầy lo lắng, còn pha chút ưu sầu. Đi tới thành phố Hoa Hải đã được một thời gian ngắn, đối với nhiệm vụ lần này của mình làm nàng thật sự có một loại cảm giác vô lực.
Ở trong quân ngũ, nàng là một nữ nhân lãnh khốc vô tình. Năng lực xuất sắc cơ hồ khiến tất cả nam nhân đều cảm thấy không đất dung thân. Chẳng qua nhiệm vụ lần này mình nhận được dĩ nhiên là ngăn cản mẹ của mình!
"Nói, người đàn bà kia hiện tại ở địa phương nào?" Hỏa Nhi hơi kích động! Nàng nhất định phải tìm được mẫu thân, ngăn cản hành động điên cuồng của nàng!
"Xin lỗi, chẳng qua vẫn không tìm được vị trí cụ thể. Bất quá chúng ta từng theo tung tích của nàng đến phụ cận trung học Hoa Long. Xem ra, những quỷ tử kia sắp tới đây rồi! Nếu như đến lúc đó chúng ta vẫn còn bị động thì rất phiền toái!"
"Ta biết!"
Hỏa Nhi bỗng nhiên cao giọng cả giận nói: "Ngươi lập tức truyền mệnh lệnh của ta xuống, bất kể sử dụng phương pháp gì cũng phải tìm ra nàng!"
Tắt điện thoại, Hỏa Nhi lại hết sức phiền não. Tại sao một gia đình êm ấm lại biến thành như vậy? Kể từ khi phụ thân bất hạnh qua đời, mẹ của mình đã thay đổi trở thành một người khác. Hơn nữa, nàng lại nói là quân đội hại chết ba của mình! Một nữ nhân điên cuồng là đáng sợ cỡ nào! Mẫu thân thậm chí còn cố gắng liên lạc với thế lực nước ngoài chuẩn bị phá hoại thành phố Hoa Hải!
Sau khi nhận được tin tức, Diệp Long liền lập tức phái nàng đến đây. Phải chăng, cũng chỉ có Hỏa Nhi nàng mới có thể ngăn cản nữ nhân đó sao?
"Trung học Hoa Long? Chẳng phải là trường học quý tộc nổi danh cả nước sao?"
Hỏa Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm tình càng thêm phiền não, da thịt trắng mịn giống như trứng gà mới bóc vỏ, bóng loáng nhẵn nhụi. Nàng vốn đang chỉ mặc áo ngực cùng quầng, nhanh chóng tìm tới một bộ quần áo thể thao màu đen, thân thể vốn là làm cho nam nhân điên cuồng từng điểm từng điểm mà biến mất bên trong lớp y phục.
Ầm, một tia lôi điện phá khổng lồ xé ngang bầu trời bao la mờ mịt.
"Lá gan của ngươi không nhỏ a!"
Lúc này, Diệp Hi đang xếp thành hình chữ đại mà nằm ngay ngắn trên mặt giường lớn, trước mặt là mỹ phụ nhân với vẻ mặt tức giận đang nhìn chằm chằm hắn!
"Ngài thật nặng tay!"
Diệp Hi có chút cười khổ, không ngờ chỉ trong tích tắc nàng đã ném mình qua vai mà ngã xuống mặt giường lớn.
"Thật không rõ Diệp Ngạo Dương cùng Hàn Tuyết tại sao lại sinh ra một nhi tử xấu xa như vậy!"
Lâm Vãn Tình một lần nữa khinh thường nhìn Diệp Hi, nhưng ánh mắt lại không tự chủ được mà rơi vào túp lều giữa hai chân của hắn.
"Lớn không?"
Diệp Hi bỗng nhiên cười tà, thị uy mà khoe khoang tiền vốn của mình, đối với một hài tử mười lăm mười sáu tuổi mà nói, cây gậy kinh người như vậy tuyệt đối là làm cho người ta kinh ngạc! Huống chi, Lâm Vãn Tình lại chưa từng thấy qua dương v*t của nam nhân khác ngoài trượng phu, nàng không khỏi len lén so sánh.
"Muốn ta bẻ gảy nó sao?"
"Ách... nếu ngài muốn thì xin mời!"
"Ngươi thử nói thêm một câu nữa xem?"
Lâm Vãn Tình đột nhiên mỉm cười quái dị, khẽ liếm liếm môi, bàn tay bỗng nhiên vuốt ve bắp đùi của Diệp Hi. Cái này gọi là áp lực càng lớn, lực bắn ngược lại càng lớn! Nữ nhân lẳng lơ nhất, cũng không phải là những nữ nhân bình thường luôn phóng đãng dâm loạn, ngược lại là những nữ nhân luôn đoan trang tao nhã! Bỏ đi cái mặt nạ lạnh như băng ấy, nữ nhân đó mới thật sự là điên cuồng nhất!
Nhìn Diệp Hi, Lâm Vãn Tình lại bỗng nhiên nhớ lại quá khứ, mối tình đầu của mình như nằm ở trước mắt. Gương mặt Diệp Ngạo Dương, vào giờ khắc này, thế nhưng từ từ cùng Diệp Hi dung hợp lại.
Lâm Vãn Tình đột nhiên cảm giác được hưng phấn!
Bởi vì, tiểu nam hài này là nhi tử của hắn. Hiện tại mình lại có thể tùy ý lăng nhục tiểu nam hài này! Nàng cảm thấy được trong lòng có sự khoái cảm của trả thù!
Đúng! Trả thù! Mặc dù trong lòng cũng chưa từng căm hận hắn, nhưng vào lúc này lại làm cho nàng trở nên điên cuồng! Một khi cởi ra lớp áo ngụy trang, nàng sẽ trở nên càng thêm điên cuồng!
"Này… ngài nghĩ muốn thế nào?"
Ánh mắt của Diệp Hi một khắc cũng không có rời khỏi thân thể mỹ phụ, hắn nuốt nuốt nước miếng, hắn đang định từ trên giường bò dậy.
"Ai bảo ngươi động?"
Lâm Vãn Tình đột nhiên làm một động tác lại để cho não của Diệp Hi lập tức trì trệ hoạt động! Bởi vì, hắn chỉ thấy được nàng nhẹ nhàng trèo lên giường, đùi đẹp mặc tất chân màu đen sải bước lên trên mặt giường lớn, đùi trắng như tuyết để cho hắn cảm thấy sâu trong đáy lòng có một loại dục hỏa đang kịch liệt thiêu đốt!
"Ngươi nhìn, có phải hay không đang có suy nghĩ ý niệm tà ác gì rồi?"
Ánh mắt Lâm Uyển Tình rơi vào giữa hai chân Diệp Hi. Thứ đồ dọa người của hắn làm cho nàng cảm nhận được một trận miệng đắng lưỡi khô. Trong thân thể có một sự trống rỗng không thể thỏa mãn làm cho suy nghĩ của nàng có chút tà ác. Nàng thậm chí cảm thấy được mình nên làm như vậy! Ở cùng Diệp Hi, nàng muốn nắm giữ quyền chủ động.
Nàng nghĩ muốn trả thù phụ thân hắn đã vứt bỏ mình. Ý niệm tà ác, sau khi tìm được một cái cớ liền trở thành mãnh thú, làm cho người ta mất đi lý trí!
"Này..!"
Diệp Hi xuất kỳ bất ý từ trên giường tung mình lên, thoáng cái đem mỹ phụ này đặt ở phía dưới! Một bắp đùi hắn dám xâm nhập giữa hai chân của nàng, đem bộ ngực sữa của nàng đè ép.
"A —— "
Khoái cảm tới càng lúc càng mạnh!
Nhưng là, còn không được hưởng thụ đầy đủ, Diệp Hi liền bỗng nhiên phát giác thân thể mất đi thăng bằng, tiếp theo, một thân thể thành thục phong vận liền đặt ở trên người của mình!
"Ngô —— "
Trên mặt Diệp Hi là hai bầu vú tràn đầy co dãn mềm mại, cảm giác thư thái khiến cho hắn cảm thấy hít thở không thông.
Bình luận truyện