Producer Hàng Đầu Giới Điện Ảnh

Chương 31



Edit + Beta: Vịt

Kể từ sau ngày đó, ảnh của Từ Tư Miểu & Hàn Huấn cập nhật càng thêm chịu khó.

Vốn là fans CP trong hố Đỗ Hàn, đều bởi vì tấm ảnh cảnh đẹp ý vui còn có các loại tiếp xúc thân mật nhịp tim tăng nhanh, lập tức lọt hố, giơ cao lá cờ Tư Huấn.

Fans tiểu chúng chú ý đến《Trái tim mỹ vị》, vui vẻ hưởng thụ ảnh của cữu cữu đảng quăng cho, đối với xu hướng thu mua chuỗi rạp chiếu phim trong nước, hoàn toàn không có cảnh giác.

(Đảng cữu cữ: ý chỉ các CP chỉ do tưởng tượng qua ảnh, video, truyện các thứ để ghép. Giống như các fangirl hay ghép CP idol ý)

Đầu tư Roth mà tập đoàn tài chính Aylov nước Anh không chế cổ phần, sau khi trải qua đàm phán dài dòng, công ty chuỗi rạp chiếu phim trong nước nhập cổ phần 70%, chính thức tiến quân thị trường điện ảnh trong nước.

Đợt đầu tư mạnh tay này, hoàn mỹ chiếm giữ quyền chủ động chuỗi rạp chiếu phim trong nước, ngoại trừ chuỗi rạp chiếu phim trực thuộc tập đoàn Lục Chúng cự tuyệt đầu tư, cả thị trường đều nảy sinh quan hệ hợp tác bền vững với công ty đầu tư Roth.

Hình thức xáo trộn đầu tiên của giới showbiz, ngay cả bạn hợp tác mà Ảnh Nghiệp Áo Pháp vẫn luôn cho rằng kiêu ngạo cũng gia nhập vào cái ôm của đầu tư Roth.

Các giám đốc nhạy cảm nhận thấy được vấn đề, nhưng không nói ra được không đúng chỗ nào.

Tập đoàn tài chính Aylov vẫn luôn hứng thú với thị trường điện ảnh trong nước, dưới cờ đầu tư Roth khống chế cổ phần, ở bất động sản, chữa bệnh, tài chính mọc lên như nấm, cũng không lựa chọn đầu tư điện ảnh hoặc phim truyền hình.

Nhưng bây giờ, không động thì thôi, vừa động liền ăn 70% chuỗi rạp chiếu phim?!

Trực tiếp dẫn đến đề tài thảo luận trong giới, đều tập trung và xí nghiệp hùn vốn trong và ngoài nước đã thành lập gần 20 năm.

"Công ty Roth đầu tư phim gì sao?"

"Không có, ngay cả công ty chi nhánh dưới cờ Roth cũng không tham dự chế tác phim."

"Vậy nói thu chuỗi rạp chiếu phim làm gì? Ngồi chờ chia hoa hồng?"

"Ai biết, có lẽ là trước thu chuỗi rạp chiếu phim rồi chọn phim."

Trong giới đã bị hạng mục đình công gần đây khiến cho sợ bóng sợ gió, đầu tư Roth đã tỏ vẻ có hứng thú với phim ảnh, vậy thì người ôm hạng mục đình công, tự nhiên sẽ chủ động tiếp xúc công ty đầu tư này.

Song, vừa tiếp xúc mới phát hiện không đơn giản như vậy.

Chủ tịch đầu tư Roth một năm trước sau khi về hưu, liền do CEO Daniel Roth kiêm nhiệm chức chủ tịch.

Daniel là người Anh sinh ra ở địa phương, nghe nói ở Trung Quốc làm CEO mấy năm, nhưng ngay cả tiếng Trung cũng không biết.

Chủ tịch của đầu tư Roth rất khinh người, chuyện gì cũng sẽ không ra mặt, phái quản lý bàn nghiệp vụ đã coi như cho bên hợp tác đủ mặt mũi, cũng vì vậy dẫn tới không ít người trong nước ghét. Đáng tiếc đầu tư Roth dựa vào tập đoàn tài chính Aylov, bọn họ ghét thì ghét, ai cũng sẽ không gây sự với tiền, cùng lắm ở sau lưng khua môi múa mép, tán gẫu mấy tình yêu nhà giàu nước Anh.

Thậm chí có lời đồn, tập đoàn tài chính Aylov quyền thế nước Anh nâng đỡ công ty này không phải là vì gia nhập vào thị trường Trung Hoa, mà là mở cho tình nhân của người đứng đầu tập đoàn tài chính chơi.

Dù sao chủ tịch tiền nhiệm Emma Roth vừa về hưu, là mỹ nhân lai nổi tiếng của xã hội thượng lưu Anh, mặc dù Emma có cha là người Trung Quốc, nhưng mẹ lại là góa phụ của Tử tước nước Anh, cho dù không thể thừa kế tước vị, nhân mạch và tài phú mà góa phụ Tử tước có, mới khiến bà bước vào hào môn nước Anh, nảy sinh giao thiệp với người đứng đầu tập đoàn tài chính Aylov.

Bí mật hào môn phức tạp lại sâu xa, dẫn đến ý đồ thu mua chuỗi rạp chiếu phim của đầu tư Roth khó biết đầu đuôi.

Liên tiếp đến nhà thử người, đều bị đóng cửa từ chối tiếp.

Tin tức truyền đến biểu thị: "Đầu tư Roth đối với điện ảnh không có chút hứng thú nào, chỉ là nhận vài chuỗi rạp chiếu phim ăn chia hoa hồng thôi.

Hàn Bách Giang biết được tin kia thở phào nhẹ nhõm.

Trạng thái của tập đoàn Lục Chúng rất nát bét, hoàn toàn dồn của cải quý giá vào《Nhất cật định tình》, phải toàn lực ứng phó đảm bảo không gian chiếu phim, mới có thể ở trong hỗn chiến chiếu phim giành thắng lợi.

Nếu như đầu tư Roth có ý với điện ảnh, tuyệt đối sẽ để lực của chuỗi rạp chiếu phim thúc đẩy phim của mình, mà rạp chiếu phim Lục Chúng chiếm giữ lượng lớn ưu thế xem phim, có thể sẽ chịu ảnh hưởng khổng lồ.

Hắn không phải không hi vọng đầu tư Roth nhập cổ phần rạp chiếu phim Lục Chúng, mà trước khi chiếu phim quyết định mấu chốt thắng bại, hắn không muốn gây rối loạn gì cả.

Hơn nữa quan trọng hơn chính là cùng Ảnh Nghiệp Áo Pháp sớm đặt ra quan hệ, tránh cho vị CEO anh tuấn tiêu sái như lời đồn của đầu tư Roth, mượn cơ hội đầu tư chuỗi rạp chiếu phim, cướp đi sự chú ý của con gái bảo bối của hắn.

Hàn Minh Châu đã nghiêm túc qua lại lâu với Từ Thiên Nghiêu, nghe vấn đề này, chân mày cũng đau đớn cau lại.

"Cha, con nhất định phải kết hôn với Từ Thiên Nghiêu sao?" Cô ta là người được cưng lớn lên, từ nhỏ đã tiếp xúc giới giải trí, ít nhiều có chút nhan khống.

Từ Thiên Nghiêu cử chỉ lỗ mãng còn rất thô lỗ, đổi thành đại soái ca, cô có thể nhịn liền nhịn.

Nhưng mà Từ Thiên Nghiêu, lớn lên lùn, bộ dáng béo trắng quả thực khiến cô không muốn nhìn thêm một cái, đừng nói đến kết hôn gả đi!

Hàn Bách Giang giương mắt nhìn cô, nói: "Nếu như con có thể thuyết phục Từ Tư Miểu, thì không cần kết hôn với Từ Thiên Nghiêu."

Từ Tư Miểu...... Hàn Minh Châu căn bản không dám nghĩ nữa, ngay cả nghe thấy cái tên đáng sợ này cũng sẽ cảm thấy lưng rét run.

Uy hiếp trên máy bay, dọa cô ta khóc đến run lẩy bẩy, về nhà tố cáo, nhưng người cha luôn cưng chiều cô ta, lại trách cô không thu phục được Từ Tư Miểu! Căn bản mặc kệ cô sợ cỡ nào.

Hàn Minh Châu lần đầu tiên cảm giác được mình là công cụ của gia tộc, cô vừa nghĩ tới khuôn mặt của Từ Thiên Nghiêu, đã cảm thấy đáng ghét buồn nôn.

"Con không ăn nữa." Cô đầy tức giận rời khỏi bàn, "Cha, cha chưa từng suy nghĩ đến cảm thụ của con!"

Gả cho Từ Thiên Nghiêu?

Cô không bằng chết đi cho xong.

Hàn Minh Châu giận dữ bừng bừng, giam ở trong phòng, không ngừng refresh tin tức trên mạng về Từ Tư Miểu.

Chỉ cần nơi dính dáng đến Từ đại thiếu, nhất định sẽ xuất hiện chụp ảnh chung của Từ Tư Miểu và Hàn Huấn.

Hai người không để ý ánh mắt người ngoài ôm ôm ấp ấp, lại còn hôn nữa!

Tổ hợp tuấn nam mỹ nam, cho ra bức hình cũng cảm thấy vui tai vui mắt, nhưng Hàn Minh Châu nhìn tới sắc mặt âm trầm, suýt nữa cắn nát răng cửa.

Hàn Huấn, Hàn Huấn, Hàn Huấn.

Cô ta tức giận ném chuột phát tiết, sắc mặt nhăn nhó.

Đây rõ ràng là hôn phu của cô, dựa vào cái gì sẽ bị một người đàn ông cướp đi!

Hàn Huấn khiến người ta ghen ghét, cẩn trọng trông giữ ở phim trường, ở trên đường phố người đến người đi, cẩn thận quan sát biểu hiện cố gắng của các diễn viên.

Mà Từ Tư Miểu thu hoạch được ảnh CP vừa ý, biến mất mấy ngày, rốt cục trả lại cho tổ phim một mảnh yên tĩnh.

Văn Hàng cảm xúc nóng nảy, chỉ cần không có Từ Tư Miểu ở đây, liền sẽ dịu đi rất nhiều.

Nhưng hắn luôn không muốn từ bỏ khuyên nhủ Hàn Huấn.

Văn Hàng nói: "Hàn Huấn, cậu thật sự không cần miễn cưỡng bản thân hùa theo Từ Tư Miểu, thoát thân sớm mới là chính đạo."

Đạo diễn nhiệt tình với kịch bản, đối với biên kịch sáng tạo kịch bản vô cùng khoan dung, bất kể Hàn Huấn đối với Từ Tư Miểu có bao nịnh bợ, hắn đều cố định cho rằng là Từ Tư Miểu ép.

Hàn Huấn cảm thấy, Văn Hàng không khỏi quá giữ tài, không hổ là người từng nhiệt tình đối đãi với Tôn Hạo Nhiên, chỉ cần Tôn Hạo Nhiên có thể viết ra kịch bản ưu tú, đoán chừng Văn Hàng lại sẽ xoắn xuýt vạn phần, quyết định tha thứ tất cả sai lầm của Tôn Hạo Nhiên.

Hàn Huấn mặt không biểu tình nói: "Tôi chỉ thích tỉnh lại ở trên giường mềm giá 200 nghìn, bên cạnh còn nằm một phú hào trẻ tuổi sủng ái tôi. Văn đạo, tôi phải thế nào mới có thể để anh tin tôi: Tôi rất hài lòng với cuộc sống như vậy, bởi vì mỗi ngày không cần lo lắng vì tiền, ra cửa xe sang thay đi bộ, trên người toàn là quần áo nhãn hiệu nổi tiếng, muốn ăn món ngon nào cũng có thể dựa vào Từ Tư Miểu cọ mặt hẹn trước."

"Văn đạo." Hàn Huấn nghiêm túc đập nát ảo tưởng của đạo diễn đơn thuần đối với cậu, "Tôi chính là một người thích tiền, kịch bản là kịch bản, tôi là tôi."

"Nhưng Từ Tư Miểu sẽ không bao dưỡng cậu cả đời!" Văn Hàng thận sự hận thấu xương Từ Tư Miểu, "Dựa vào bản lĩnh của cậu, rất nhanh là có thể dựa vào bản thân sống cuộc sống mong muốn!"

Hàn Huấn nói: "Bình thường vợ chồng đều có thể ly hôn bởi vì chuyện nhỏ lông gà vỏ tỏi, tôi cho tới giờ không trông cậy vào Từ Tư Miểu nuôi tôi cả đời. Nhưng anh ấy chỉ cần nguyện ý muốn tôi, tôi sẽ không rời khỏi anh ấy."

Ý tứ Hàn Huấn biểu hiện rất rõ ràng, "Chỉ có Từ Tư Miểu không quan tâm tôi, tuyệt đối không có đạo lý tôi rời khỏi anh ấy."

Cậu nói xong lời này, phía sau liền truyền đến tiếng vỗ tay kích động.

Vẻ mặt Văn Hàng trong nháy mắt trở nên vô cùng cáu kỉnh, tùy thời cũng có thể hóa thân thành đấu sĩ, khởi xướng chiến đấu.

Từ Tư Miểu biến mất mấy ngày, mặc bộ quần áo thể thao đẹp trai xuất hiện ở phim trường, thuận tiện còn nghe thấy lời tỏ tình như đinh đóng cột của Hàn Huấn.

Trong ánh mắt anh tràn đầy ái ý, đi tới ôm lấy Hàn Huấn, cho tiểu tình nhân cảm kích thức thời một nụ hôn má ngọt ngào.

"Bảo bối, anh kiếp này cũng không thể không muốn em, anh vừa biết hóa ra em yêu anh như vậy."

Hàn Huấn không được tự nhiên cọ cọ má, cậu chỉ muốn mời Từ tổng hiện tại ngay lập tức ngồi lên chiếc xe đua chói mắt kia, đi chỗ khác hoang phí sinh mạng.

Văn Hàng giá trị nổi điên max, cầm lấy loa phóng thanh hô: "Toàn bộ chuẩn bị khai máy!"

Ra lệnh một tiếng toàn thể vào vị trí.

Đạo diễn nắm giữ quyền chỉ huy của tổ phim, nhìn về phía Từ Tư Miểu nói: "Từ thiếu mời ở bên ngoài chờ, cảnh này rất quan trọng, Hàn Huấn không thể phân tâm."

Nói giống như Hàn Huấn là diễn viên gì quan trọng, lập tức phải nhập cảnh.

"Được rồi, đã rất quan trọng, tôi chờ một lát cũng không sao." Tâm tình Từ Tư Miểu tốt, căn bản không thèm để ý mũi dùi của Văn Hàng.

Anh thân mật sờ sờ tóc ngắn của Hàn Huấn, nói: "Bảo bối cố lên, anh sẽ chờ em."

Có Từ Tư Miểu giám sát, thỉnh thoảng Văn Hàng ôn nhu trở nên vô cùng đáng sợ.

Âm lượng dạy dỗ diễn viên nâng cao gấp đôi, khiến tần số Hàn Huấn sửa lời tại hiện trường càng thêm dày đặc.

Một cảnh không quan trọng, bởi vì yêu cầu hoàn hảo của hắn, trực tiếp từ ban ngày quay đến màn đêm buông xuống.

Ngay cả Hàn Huấn cũng cảm thấy hơi đói bụng, diễn viên đều bị Văn Hàng hành hạ chả còn hình dạng, vậy mà vẫn có thể giữ vững mỉm cười tuân theo tinh thần chuyên nghiệp, tiếp tục chiến đấu quay lại.

Hàn Huấn phải nhắc nhở Văn Hàng đang đắm chìm trong tức giận, "Văn đạo, sắp tối rồi, giờ không phù hợp với cảnh ban ngày trong kịch bản, ngày mai tiếp tục đi."

Cho dù là cố ý kéo dài, cũng không thể ngăn cản Hàn Huấn đến bên Từ Tư Miểu.

Văn Hàng cảm giác vô lực sâu sắc, lại chỉ có thể phiền não quẳng loa phóng thanh xuống, nói: "Hôm nay trước hết kết thúc công việc, ngày mai tiếp tục!"

Game trong máy Từ Tư Miểu đã qua cửa rồi, mới đợi được Hàn Huấn thong dong tới chậm.

"Các cậu hôm nay kết thúc muộn thế, tôi đói rồi." Từ Tư Miểu ném máy cầm tay, ai oán nói.

Hàn Huấn nói: "Nếu như anh ít đến hiện trường quay phim, tôi có thể kết thúc công việc sớm chút."

Từ Tư Miểu đối với sự lạnh nhạt vô tình cảu Hàn Huấn tập mãi thành quen, vừa khởi động xe đua vừa nói: "Mấy hôm trước tôi bận quá không rảnh đến đây, không nghĩ tới cậu vậy mà không nhớ tôi, còn hi vọng tôi ít đến."

Đúng, ít đến, tốt nhất không đến, Hàn Huấn nghĩ thầm, nếu không Văn Hàng sớm muộn gì cũng muốn bộc phát xung đột kịch liệt với Từ Tư Miểu, ở trước mặt người ngoài, giúp Văn Hàng hay giúp Từ Tư Miểu, đáp án rõ ràng.

Nhưng mà, cậu cũng không muốn tổn thương trái tim Văn Hàng.

Văn Hàng chỉ là một đạo diễn đơn thuần, vì khán giả sáng tạo ra bộ phim vô số ưu tú, không nên vì cậu hãm sâu vào trong phiền não không có chút ý nghĩa nào.

"Từ tổng anh đã bận rộn, thì buông thả bản thân, thuận tiện buông thả Văn đạo đi." Hàn Huấn đưa tay chống trên cạnh cửa sổ xe, "Tôi muốn《Trái tim mỹ vị》sớm kết thúc chút, không muốn lãng phí thời gian."

Văn Hàng vốn chính là người cảm xúc soi mói đối với điện ảnh,《Trái tim mỹ vị》quay quá lâu, Hàn Huấn hơi nôn nóng.

Phim hay đều là mài ra, nhưng,《Nhất cật định tình》rõ ràng quay sau, vậy mà đuổi kịp tuyên bố kết thúc trước bọn họ.

Hàn Huấn có chút khó chịu.

Từ Tư Miểu luôn tinh chuẩn đoán được phiền não của Hàn Huấn, anh cười nói: "Bởi vì《Nhất cật định tình》hôm qua kết thúc, cho nên cậu cuống?"

"Không cuống, chỉ là không vui."

Đối thủ đã lựa chọn chạy đến trước mặt mình, Hàn Huấn sao có thể cười đối mặt nói không sao?

Từ Tư Miểu nói: "Kết thúc có ích gì, còn phải đưa đi thẩm định, ở giữa tùy tiện đốt phân đoạn xảy ra vấn đề, nó liền vĩnh viễn không cần chiếu phim."

Hàn Huấn nghe ra ám hiệu trong lời nói Từ Tư Miểu, cậu nhíu nhíu mày nói: "Phim nát không lên sân được, vĩnh viễn sẽ không có người biết trình độ thật sự của Tôn Hạo Nhiên, không có ích gì với tôi."

Quả nhiên ý chí chiến đấu của Hàn Huấn rất mạnh, Từ Tư Miểu thích dễ dàng hủy diệt thành quả cố gắng của người khác, đột nhiên cảm thấy tự chịu diệt vong cũng rất không tệ.

Anh khẽ cười một tiếng, trưng cầu ý kiến, "Vậy thì, cậu hi vọng phim chúng ta lịch chiếu trước hay là lịch chiếu sau?"

"Tôi muốn chiếu phim cùng thời gian." Hàn Huấn nói, "Đề tài mỹ thực của《Nhất cật định tình》, rất thích hợp phân cao thấp với phim mỹ thực của chúng ta."

Sáng ý bị Tôn Hạo Nhiên ăn trộm và kịch bản mình viết lại cùng lên sân đấu đá, mới có ý nghĩa hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện