Quân Hôn: Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Chương 209: Nơi tình thâm (9)



"Nếu như tâm hồn cô không có ở đây, cũng không cần miễn cưỡng nữa."

Tân Hoành gật đầu một cái, rồi hướng lão Tôn nói: "Thật xin lỗi."

Lão Tôn thở dài nói, "Về nhà nghỉ ngơi một chút đi, đem chính mình suy nghĩ rõ ràng, muốn dựa vào công việc dời đi cái gì, cuối cùng chỉ biết sai lầm."

Tân Hoành nhỏ giọng trả lời một câu, "Ừ." *

Đi tới trên đường cái, bây giờ còn sớm, cách giờ ăn cơm trưa quá sớm. Cô đang định ở trên đường hoảng đãng.

Đã từng nghĩ rời đi anh, cơn ác mộng của cô sẽ tản đi, chỉ là, kể từ khi rời đi anh, cô trở lại phòng bà ngoại để lại, lại càng suy nghĩ nhiều, nghĩ đến so với ở bên người anh còn nhiều hơn. Cơ hồ không có cách nào sống được, cô đúng là muốn dựa vào công việc dời đi, giúp cô thích ứng đoạn ngày này. Cô nghĩ, qua một đoạn thời gian này, tất cả đều sẽ tốt.

Cho nên gọi điện thoại cho lão Tôn, để cho hắn mau chóng giúp cô an bài công việc. Đây là công việc đầu tiên của cô sau khi rời khỏi anh.

Ha ha, phiên dịch? Kết quả lại thành thuật lại.

Lúc này cô mới nghĩ đến, lúc ấy người nên ở chỗ này. . .

A, thật là mất hết cả mặt mũi rồi. Không trách được mặt lão Tôn đen như vậy.

Nhưng là, không làm việc, có thể làm cái gì?

Lúc này cô mới phát hiện, ngay cả bạn để có thể gọi ra cùng nhau đi dạo phố lêu lổng cũng không có. Cùng với anh, ở Tân gia là Âm Ảnh, trừ Trầm Ngôn, cô không có bằng hữu.

Sau khi ở cùng anh, cuộc sống của cô đều là chuyển quanh anh, bằng hữu chỉ có Điền Tĩnh, Tang Nhuế.

Lúc này, không thể tìm Tang Nhuế rồi.

Điền Tĩnh? Cũng không muốn.

Cô đi tới một tiệm bán báo, ánh mắt ở trên tờ báo chằng chịt cùng tạp chí lướt một vòng, không biết nên mua cái gì. Có chút mờ mịt, mấy ngày này, cả người cô vẫn luôn là loại trạng thái này.

"Cô gái, muốn tìm công việc?"

Tìm việc làm? Tân Hoành suy nghĩ một chút, có lẽ hiện tại trong lòng cô đang không yên lòng đúng là không thích hợp làm phiên dịch rồi.

Cô gật đầu.

"A, nhìn cái này thôi."

Bà chủ tiệm bán báo đưa cho Tân Hoành một tờ báo.

****

Biệt thự Dịch gia

Phong Dương từ phòng ngủ chính ra ngoài, Nguyên Thâm lập tức tiến lên nhỏ giọng nói, "Tân thiếu ra sao?"

Phong Dương đang muốn nói chuyện, bên trong cửa lại đột nhiên truyền đến một tiếng trầm thấp, "Nguyên Thâm, đi vào."

Nguyên Thâm nhìn Phong Dương một cái, Phong Dương gật đầu.

Nguyên Thâm lúc này mới đẩy cửa đi vào, trên giường, vốn là người đàn ông tuấn mỹ bởi vì say rượu, trên mặt lộ vẻ trắng bệch. Trên tay đang cắm kim tiêm, nhìn thấy Nguyên Thâm, miễn cưỡng hỏi, "Cậu tìm tôi có chuyện gì?"

Dịch Tân đem người giúp việc đuổi đi, đem quản gia đưa về H thị, Dịch gia ăn năn hối lỗi sau khi Tân Hoành đi, thật cũng chỉ còn lại có Dịch Tân. Là nguyên Thâm tìm đến Dịch Tân, mới phát hiện cả phòng đầy vỏ chai rượu cùng Dịch Tân đã bất tỉnh nhân sự. Nguyên Thâm lập tức đem Phong Dương kêu đến, may là Phong Dương kiến thức rộng rãi, thấy Dịch Tân khi đó cũng lộ kinh hoảng.

Lúc này mới vừa tỉnh lại, lại nghĩ tới muốn chỉ trích Nguyên Thâm.

Lời kia ý là, tôi không cho phép cậu xuất hiện tại trước mặt của tôi, cậu lại xuất hiện, cậu tốt nhất đưa cho tôi một cái lý do tha cho cậu!

Nguyên Thâm nói: "Mạc Tương Đằng về nước."

Dịch Tân liếc hắn một cái.

Nguyên Thâm theo kinh nghiệm, quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được cặp mắt kia, Nguyên Thâm cúi đầu.

Tin tức này, cũng không tính là lớn, hắn đúng là cố ý sang đây xem Dịch Tân, cũng thật may là hắn tới kịp thời. Tân thiếu Dịch gia, ở trong lòng hắn giống như thần vậy, nếu quả như thật vì phụ nữ chán chường đến mạng cũng bị mất, đúng là Nguyên Thâm đều vì anh không đáng giá.

Lại nghe được Dịch Tân cười lạnh, "Cái tay tàn phế kia, chữa khỏi?"

"Đã không thể nào khỏi hẳn." Nguyên Thâm cung kính nói, "Tân thiếu ra tay, trừ phi là ngài có lòng bỏ qua cho hắn, nếu không hắn trốn không thoát."

Nguyên Thâm vừa trầm ngâm, "Chỉ là, tin tức nói, hắn sẽ tới B thị."

"Cậu là sợ hắn tìm Tân Hoành trả thù?" Dịch Tân yêu mỵ con ngươi liếc qua Nguyên Thâm, lại cười, "Vậy thì cậu muốn mượn cơ hội này để cho tôi đem Tân Hoành tìm trở về?"

Nguyên Thâm run sợ, nhìn về phía Dịch Tân, rồi lại dời mở ánh mắt xuống.

Cặp mắt kia, thật sự là cái gì cũng không thể gạt được.

Dịch Tân nói: "Nguyên Thâm, chỉ lần này là lần thứ nhất, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Không cần ở trước mặt của tôi nói việc của cô ấy, cũng không cho đi tìm cô ấy. Tôi nói để cho cô ấy rời đi, cũng sẽ không để cho cô ấy bị khốn nhiễu."

"Cậu đi ra ngoài đi."

Dịch Tân ra lệnh không khác nào thánh chỉ, Nguyên Thâm không còn lời nào để nói, chỉ có thể rời đi.

Trước khi đi thì đột nhiên nghĩ cái gì, lại quay đầu lại nói, "Tân thiếu, sáng sớm ngày mai có ngài và xa Thịnh tổng giám đốc dự ước."

Dịch Tân khẽ nhíu mày, liền nói, "Gọi điện thoại cho hắn, hẹn hắn hiện tại gặp mặt."

"Chuyện này. . ."

Dịch Tân đã không nhịn được, "Cậu nói cho hắn biết, hôm nay gặp, hoặc là vĩnh viễn không cần hẹn gặp lại."

=== ====== ====== =========

Nửa đêm, Venus quầy rượu.

Tiếng huyên náo, ánh đèn, ly rượu, liệt vũ, lóe lên đan vào thành làm cho người ta không kịp, trong sàn nhảy, điên cuồng xao động. Áo sơ mi, mở ba nút cài ra vóc người hoàn mỹ cùng mặt theo tiết tấu vũ động, trong nháy mắt liền hấp dẫn những phụ nữ xung quanh, một đám đi theo hưởng ứng.

Tận tình nhảy nhót, tứ chi không hề cấm kỵ đụng vào, dây dưa, ánh đèn cấp tốc lóe lên kỹ thuật nhảy điêu luyện. Trong mắt, liền chỉ còn lại những hình ảnh hoàn mỹ, mặt anh tuấn, vóc người rắn chắc, xung quanh, mỹ nữ trang điểm đậm, vũ động mập mờ.

Người đàn ông khẽ híp mắt, nhếch môi, hưởng thụ cũng không trầm mê, nhưng cho dù là như vậy, cũng đã đủ khiến người xung quanh điên cuồng mê luyến.

Cửa quán rượu lần nữa mở ra, người đàn ông xinh đẹp vào cửa, chỉ nhìn một cái, đã chính xác xác định người đàn ông trong sàn nhảy. Bên môi, thoáng chốc cười khẽ.

Trong sàn nhảy người đàn ông cũng nhìn thấy hắn, cười một tiếng, điệu vũ liền dừng. Chính anh không sao cả, chỉ là những người hưởng ứng xung quanh trên mặt hiện vẻ thất vọng.

Xuống sàn nhảy, hướng đối phương đi tới, mị hoặc cười một tiếng, "Tân thiếu có người nói cho cậu biết hay không, gần đây cậu quá nóng tính rồi?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện