Quan Khí​

Chương 51: Trên huyện hành động (2)



Nghe xong câu này, Trịnh Chí Minh thầm nghĩ nếu như do bên chính quyền huyện giữ chức tổ trưởng vậy Huyện ủy làm ăn gì nữa. Việc này dù như thế nào thì lãnh đạo huyện ủy cũng phải có vai trò chỉ đạo:

- Tôi thấy như thế này, xã Hoàn Thành phát hiện một hang động ngầm khổng lồ như vậy, đây là việc lớn liên quan đến sự phát triển của kinh tế, xã hội toàn huyện. Chính quyền huyện sẽ thực hiện việc này, về lựa chọn người làm lãnh đạo, tôi thấy bí thư Cố phải nắm giữ là toàn diện nhất, còn các chuyện thực hiện do chúng ta đi phụ trách.

Tả Chính nói tiếp:

- Lời phó bí thư Trịnh nói rất đúng. Khai thác du lịch không phải chuyện gì lớn, bí thư Cố rất nhiều công việc nên tôi đề nghị do phó bí thư Trịnh giữ chức tổ trưởng, chủ tịch huyện giữ chức phó tổ trưởng. Những người khác là thành viên để tiến hành khai triển công việc.

Lén nhìn vẻ mặt khó coi của Trương Thuận Tường, Trịnh Chí Minh cũng không muốn quá đáng với đồng minh của mình, vì thế hắn nhìn quanh mọi người rồi nói:

- Mặc dù thành lập tổ lãnh đạo nhưng công việc cụ thể phải do xã Hoàn Thành tiến hành. Tôi thấy lực lượng lãnh đạo của xã Hoàn Thành phải tăng cường. Chỉ có tăng cường lực lượng xã Hoàn Thành thì xã Hoàn Thành mới có thể khai triển tốt công tác. Tôi đề nghị tăng thêm hai thành viên Đảng ủy xã Hoàn Thành. Mọi người có ý kiến gì không?

Chánh văn phòng Huyện ủy Cổ Kiến Quân lập tức đồng ý mà nói:

- Phó bí thư Trịnh nói rất đúng. Công tác tiếp theo của xã Hoàn Thành rất nặng nề. Tôi thấy thêm hai thành viên Đảng ủy sẽ khiến công tác xã Hoàn Thành tốt hơn nữa.

Thấy đám người Trịnh Chí Minh nói đỡ lẫn nhau, Cố Hồng Quân đúng là muốn bóp chết người. Nhưng tình huống trong hội nghị Huyện ủy đã rõ ràng, lực lượng của mình yếu hơn một chút. 

Tình hình hội nghị Huyện ủy bây giờ thì phía Trịnh, Trương đang chiếm ưu thế.

Vẻ mặt của đám người Cố hệ đang khá khó coi.

Khói thuốc lá càng lúc càng tràn ngập phòng họp, tiếng uống nước ừng ực có thể nghe thấy rõ ràng.

Nhìn các thường vụ ngồi đây, Trương Thuận Tường cười nói:

- Trưởng phòng Tổ chức nhân sự xã Hoàn Thành – Ôn Tiến Tài là đồng chí giàu kinh nghiệm. Tôi cho rằng có thể vào Đảng ủy xã Hoàn Thành.

Ai chẳng biết gần đây Ôn Tiến Tài đang tạo quan hệ với Trương Thuận Tường. Trương Thuận Tường là muốn giúp người của mình một phen. Trương Thuận Tường cũng đang tức tối, lần trước điều chỉnh nhân sự xã Hoàn Thành, hắn không thể đưa một ai vào. Bây giờ dù như thế nào cũng phải đưa một người vào đó.

Trịnh Chí Minh cũng biết bây giờ trong tay Trương Thuận Tường không có ai. Hắn nghĩ một thành viên Đảng ủy xã cũng không có gì. Hơn nữa hai người đang là đồng minh nên dù như thế nào cũng phải ủng hộ Trương Thuận Tường. Trịnh Chí Minh liền gật đầu nói:

- Đề nghị của chủ tịch Trương không sai. Đáng lẽ thành viên Đảng ủy xã phải do bọn họ báo lên trên rồi thảo luận, nhưng tình hình xã Hoàn Thành bây giờ khá đặc biệt nên tôi thấy không thể làm gì khác hơn là để Huyện ủy lựa chọn giúp bọn họ. Ha ha, Ôn Tiến Tài cũng là nhân tài, tôi đồng ý với chủ tịch.

Thấy Trịnh Chí Minh đồng ý, mấy người Trịnh hệ đều phối hợp. Ôn Tiến Tài được thông qua và trở thành thành viên Đảng ủy xã Hoàn Thành.

Cố Hồng Quân đang vô cùng tức giận nhưng tình hình trong huyện là như vậy, hắn không thể khống chế được hội nghị Huyện ủy nữa. Cố Hồng Quân suy nghĩ một chút quyết không thể cứ để hội nghị tiếp tục như vậy. Mình phải đưa người của mình làm thành viên Đảng ủy xã Hoàn Thành mới được.

Đúng lúc này chính ủy Thiết Cương nói:

- Công việc của xã Hoàn Thành sau đây rất nặng nề. Tôi thấy Giang Anh Hà – chánh văn phòng xã Hoàn Thành rất được, có thể đưa đồng chí này vào Đảng ủy.

Thiết Cương bình thường không nói chuyện trong hội nghị bởi vì hắn không dựa vào bên nào. Vì thế hai bên đều kéo hắn khiến hắn có địa vị khác hẳn. Bây giờ hay rồi, hắn đưa ra sự lựa chọn, nếu mà từ chối thì chính là đẩy hắn sang phía đối diện rồi. Hội nghị Huyện ủy lập tức yên tĩnh.

Nghe xong Thiết Cương nói, rất nhiều người đang suy nghĩ người đẹp xã Hoàn Thành dính vào Thiết Cương từ bao giờ. Sao trước kia không nghe nói đến quan hệ của bọn họ chứ? Nhưng dù như thế nào cũng không nhận ra Thiết Cương có quan hệ nam nữ với Giang Anh Hà mà.

Cố Hồng Quân đang hao tâm tổn trí với việc Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường đang muốn khống chế xã Hoàn Thành, bây giờ nghe Thiết Cương nói liền suy nghĩ một chút. Theo lời Chu Hồng Thiên nói thì Tiểu Giang là người của Vương Trạch Vinh. Nếu Tiểu Giang vào Đảng ủy thì sẽ có lợi cho việc khống chế đám Trịnh hệ. Nghĩ đến đây Cố Hồng Quân cười nói:

- Đề nghị của lão Thiết rất chính xác. Tôi thấy để hai người này vào Đảng ủy đi.

Nói đến đây Cố Hồng Quân nói:

- Chúng ta biểu quyết một chút.

Trịnh Chí Minh cũng nói:

- Đề nghị của lão Thiết rất được. Tôi cũng đồng ý chánh văn phòng Giang Anh Hà.

Nói xong liền giơ tay lên. Hai đồng chí lãnh đạo hai phía giơ tay, các thường vụ khác cũng đưa tay lên.

Nhìn tình hình trong hội nghị Huyện ủy, Thiết Cương mỉm cười không nói gì thêm. Thực ra đây chỉ là ý tưởng đột nhiên của Thiết Cương mà thôi. Mấy hôm trước con trai lão nhắc đến bạn học nữ ở xã Hoàn Thành. Xem tình hình của con trai thì hình như hai người có điểm gì đó. Cô gái Giang Anh Hà này thì Thiết Cương đã được gặp, rất khôn khéo và có năng lực. Nếu như cô ta là đối tượng con mình thì việc này cũng rất tốt. Thiết Cương có thể giúp thì giúp. Mà hội nghị Huyện ủy càng lúc càng làm người ta khó chịu, mượn cơ hội này phát biểu cái nhìn của mình cũng để cho bọn họ biết sự tồn tại của mình.

Giang Anh Hà thành thành viên Đảng ủy xã Hoàn Thành khiến Cố Hồng Quân thầm cao hứng. Trịnh Chí Minh mày không phải muốn nắm xã Hoàn Thành sao? Có Giang Anh Hà là thành viên Đảng ủy, vậy thế lực phái Vương Trạch Vinh ở xã Hoàn Thành sẽ cao lên. Xã Hoàn Thành không đến lượt Trịnh Chí Minh chỉ đông chỉ tây rồi.

Trịnh Chí Minh cũng đang phân tích tình hình của mình. Thấy lực lượng bên phía Vương Trạch Vinh tăng lên, hắn trong lòng vừa động nếu đã như vậy thì phải làm lớn hơn nữa.

- Tôi có một suy nghĩ.

Trịnh Chí Minh gạt tàn thuốc lá rồi nói:

- Chủ tịch xã Lão Quân sắp rút về, tôi đề nghị phải mau chóng quyết định người giữ chức chủ tịch xã. Đồng chí Chu Hồng Thiên xã Hoàn Thành làm việc rất tốt, lại là đồng chí nhiều kinh nghiệm. Điều đồng chí Chu Hồng Thiên đến xã Lão Quân làm chủ tịch xã là rất tốt. Mọi người cứ nói suy nghĩ của mình.

Hội nghị Huyện ủy càng lúc càng hay rồi. Vốn đang nghiên cứu vấn đề phát triển du lịch huyện, bây giờ lại thành vấn đề bộ máy lãnh đạo xã Hoàn Thành. Có mấy thường vụ đang thầm than trong lòng, hội nghị Huyện ủy bây giờ càng lúc càng không nghiêm túc. Cố Hồng Quân xem ra không được rồi, ngay cả hội nghị Huyện ủy cũng không thể khống chế trong tay. Đáng thương. Xã Hoàn Thành năm nay không biết có bị động mồ động mả gì không mà bộ máy lãnh đạo không ngừng thay đổi.

Than thở là than thở nhưng phải đứng vững đội ngũ, càng là chuyện như vậy càng không thể coi nhẹ.

Nghe thấy Trịnh Chí Minh nói, Cố Hồng Quân vô cùng tức giận. Xã Lão Quân là xã lạc hậu nhất của huyện Khai Hà. Từ trước đến giờ đây vẫn là nơi xếp cuối cùng cả huyện. Đến đó là chủ tịch xã, Chu Hồng Thiên trên cơ bản như bị giáng chức.

Nhìn Trịnh Chí Minh một cái, lúc này Trịnh Chí Minh đang vùi đầu nhìn quyển sổ tay.

Trịnh Chí Minh làm như vậy chính là muốn làm mình mất mặt. Cố Hồng Quân sao không biết suy nghĩ của Trịnh Chí Minh. Việc này thoạt nhìn là thăng chức cho Chu Hồng Thiên, nhưng ý sau lưng cho mọi người biết hội nghị Huyện ủy là thiên hạ của Trịnh Chí Minh.

Cố nhịn cơn tức giận trong lòng, Cố Hồng Quân biết bây giờ mình nói gì cũng không có tác dụng, ngược lại còn làm cho Trịnh Chí Minh kiêu căng.

Lý Duy Hà nhìn hai người kia đang đấu, nghĩ đến Chu Hồng Thiên vừa đi thì xã Hoàn Thành trên cơ bản xã Hoàn Thành sẽ thành thiên hạ của Đinh Lỗi. Nghĩ đến Lưu Minh Xuân là người của mình, dù như thế nào thì Lý Duy Hà cũng phải giúp một chút. Lý Duy Hà suy nghĩ rồi nói:

- Phó chủ tịch xã A Hải Tôn Kế Mẫn đã làm mấy năm, lần này có thể điều ngang đồng chí đó đến xã Hoàn Thành không?

Đối với đề nghị của Lý Duy Hà, Cố Hồng Quân và Trịnh Chí Minh đều không có ý kiến. Tại sao, chủ yếu là vì Tôn Kế Mẫn làm người rất thẳng, căn bản không khom lưng. Hắn không theo bè kết phái gì cả. Dù là Cố Hồng Quân hay Trịnh Chí Minh đều không dựa vào. Tôn Kế Mẫn coi như là điểm khác lạ trong huyện Khai Hà. Nhiều lần có người muốn hạ Tôn Kế Mẫn nhưng người này có uy tín rất cao trong xã, quan mặc dù không lên nhưng không ai dám làm gì hắn.

Cố Hồng Quân thầm nghĩ đưa người này đặt ở xã Hoàn Thành dù sao cũng tốt hơn người của Trịnh Chí Minh, vội vàng nói:

- Đề nghị của lão Lý rất được. Đồng chí Tôn Kế Mẫn ở mặt nào cũng xuất sắc. Tôi thấy có thể đưa đồng chí đó lên vị trí quan trọng hơn.

Trịnh Chí Minh suy nghĩ một chút về tình hình xã Hoàn Thành. Đinh Lỗi có Trịnh Thu Lực, Ôn Tiến Tài vậy là ba người. Vương Trạch Vinh có Lưu Minh Xuân, Giang Anh Hà cũng là ba người. Vậy là hai bên ngang nhau. Bây giờ có Tôn Kế Mẫn ở giữa không nghiêng về ai, vậy là cân bằng.

Liếc nhìn Lý Duy Hà, trong lòng Trịnh Chí Minh có chút khó chịu. Nếu mình phản đối vậy Lý Duy Hà sẽ đứng sang phía Cố Hồng Quân. Như vậy hội nghị Huyện ủy sẽ có biến hoá. Trịnh Chí Minh chỉ có thể làm như thế này mà thôi.

- Tôi tán thành đề nghị của lão Lý. Đồng chí Tôn Kế Mẫn đúng là rất xuất sắc, đưa đồng chí đó đến xã Hoàn Thành giữ chức phó chủ tịch sẽ có lợi.

Nói đến đây Trịnh Chí Minh lại nói:

- Phó bí thư xã Hoàn Thành Chu Hồng Thiên được điều đi, chức phó bí thư còn lại tôi đề nghị do Trịnh Thu Lực tiếp nhận.

Rất nhanh mọi người đồng ý với việc Trịnh Thu Lực thành phó bí thư xã Hoàn Thành.

Ngay sau đó bọn họ mới nghiên cứu vấn đề tổ lãnh đạo phát triển du lịch.

Cố Hồng Quân mất thế nên chức tổ trưởng do Trịnh Chí Minh đảm nhiệm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện