Chương 70
Chương 70
– Từ giờ trở đi, cho đến khi huấn luyện chấm dứt, ta chính là chỉ huy tối cao của các ngươi. Trong lúc này, chỉ cho phép nghe theo mệnh lệnh của ta, ngoài ta ra không nghe lệnh của bất cứ ai. Nhớ kĩ, là bất cứ ai. Cho dù là tam thúc, thậm chí là ông nội của ta cũng không ngoại lệ. Trái lệnh, Chém!
-Theo thời gian huấn luyện đặt ra, người nào đến muộn, Chém!
– Lòng có bất mãn dám không tuân theo mệnh lệnh, Chém!
– Cãi lời người ra lệnh, Chém!
– …. Chém!
– Chém!
….
Liên tiếp từng chữ “chém” nói ra, sát khí dâng lên tận trời. Hai mắt Quân Lâm theo lời nói của mình, trở nên nghiêm nghị. Ba trăm đại hán mỗi người đều đứng thẳng, mắt nhìn thẳng, cả người nghiêm nghị, chỉ sợ lại vi phạm một điều.
Quân Vô Ý đang ngồi trên xe lăn, bất tri bất giác bị những từ “Chém” liên tiếp này làm cho nhiệt huyết sôi trào, tự giác đem nửa thân trên trở nên thẳng tắp, tựa hồ như nhớ lại lần xuất chinh mấy năm trước, nghe được lời phát biểu của phụ thân. Ánh mắt nhìn về phía Quân Lâm mang theo một sắc thái cuồng nhiệt, khí độ quân nhân thiết huyết mất đi đã lâu lại một lần nữa trở lại trên người. Những lời cổ động của Quân Lâm làm cho những thị vệ, những thiết huyết nam nhi lại hóa thân thành quân sĩ, khí thế dâng lên thấu trời xanh. Quân Vô Ý có thể tưởng tượng ra, nếu là ở trên chiến trường, những lời của Quân Lâm không biết sẽ có hiệu quả như thế nào. Chắc chắn có thể làm cho tất cả những binh sĩ nghe được hùng tráng xông lên, mỉm cười mà đi vào cõi chết. Sống chết mặc kệ, không oán thán không hối hận.
Quân đội như vậy, ai có thể chiến thắng?
Bên kia sân, trong bóng tối, Quân lão gia tử thần tình đỏ lên, với tính tình trầm ổn của lão mà cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Đôi mắt mở thật to nhìn Quân Lâm đang trong sân, chòm râu run run, ngón tay hơi run nhè nhẹ, có thể thấy tâm tình ông kích động đến mức nào. Đấy chính là tên hoàn khố tôn tử của ta sao? Những lời này là từ miệng hắn nói ra sao? Tráng chí như thế, khí phách lăng tiêu như thế… Quân lão gia tử chớp mắt, rơi ra hai hàng lệ.
Nỗ lực bình ổn tâm tình đang kích động, Quân Chiến Thiên dứt khoát xoay người, thân hình có một chút còng xuống đột nhiên thẳng tắp lên, ánh mắt như lôi điện, trên người hiện ra một vẻ kiêu ngạo tự tin. Vào giờ khắc này, lão Bàng quản gia đột nhiên cảm giác được, vị đại tướng quân năm đó thống lĩnh trăm vạn hùng binh tung hoành thiên hạ vô địch đã trở lại. Phong thái như thế, lão Bàng không còn chứng kiến qua từ sau khi mấy thế hệ Quân gia lần lượt bỏ mình trên sa trường. Vậy mà hiện tại, lại tái hiện!
Đúng vậy, biểu hiện hiện tại của Quân Lâm gây cho vị lão nhân này nỗi vui mừng thật lớn cùng với hi vọng. Làm cho Quân Chiến Thiên thấy được, Quân gia ta, có hi vọng rồi. Chẳng những có hi vọng, mà còn hi vọng rất lớn lao. Đứa cháu này, có lẽ sẽ khiến cho Quân gia một lần nữa trở nên huy hoàng, không, không phải có lẽ, mà là nhất định!
Trời phù hộ Quân gia rồi!
– Truyền mệnh lệnh của ta, từ giờ trở đi, phàm là chuyện tình liên quan đến thiếu gia, cho dù là lời hắn nói hay chuyện hắn làm, từ nay về sau chính là chuyện cơ mật cấp cao nhất của Quân gia! Không được tiết lộ ra ngoài, trái lệnh, giết không tha! Tru di cửu tộc!
– Tìm cách thanh lý một số ám gian chúng ta đang nắm giữ đi. Đối với những người lệ thuộc hoàng thất, nghĩ biện pháp sai đi ra ngoài. Ngoài ra: đem toàn bộ u ảnh xuất động, khống chế chặt chẽ trong ngoài Quân phủ, nếu phát hiện được có người truyền tin tức ra ngoài, giết không tha! Mượn cơ hội này thanh lí một chút, cố gắng không được để cho bất cứ con cá nào lọt lưới!
Khẩu khí Quân Chiến Thiên có một cỗ khí phách thực thụ cùng một vẻ kiên quyết chém đinh chặt sắt. Giờ phút này, lão Bàng cảm nhận được sát khí dày đặc, lão có thể cảm giác được Quân Chiến Thiên đối với chuyện này coi trọng đến mức nào, nếu có người dám tiết lộ ra ngoài, Quân Chiến Thiên thật sự có thể không cố kị gì mà đại khai sát giới. Quân Chiến Thiên nghĩ không ra tôn tử của mình từ trước đến giờ ẩn nhẫn vì cái gì, nhưng lão biết rằng một khi tôn nhi đã làm như vậy tất nhiên là có nguyên nhân, có tính toán. Bất quá, tuy biểu hiện của Quân Lâm hôm nay làm cho lão thực sự kinh hỉ nhưng lão vẫn cảm thấy được tôn nhi có chút liều lĩnh. Nếu như tin tức này lan truyền ra ngoài, một khi bị người hữu tâm biết được, tất nhiên sẽ nảy sinh hứng thú đặc biệt với Quân Lâm. Phần hứng thú này, cho dù là tốt hay xấu thì Quân lão gia tử cũng không muốn để ý tới.
Bình luận truyện