Quân Lâm Thiên Hạ
Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao vừa thoáng tiếp xúc với kiếm ảnh đã nát bấy thành vô số mảnh vỡ! Kiếm quang vô tình chém xuống, trong mắt Dương Hạo hiện ra sắc tuyệt vọng.
Chỉ là sau một khắc, cự thú quy hình ẩn sau tầng mây đột nhiên truyền ra tiếng than nhẹ, một cự trảo phủ đầy chiến giáp đột nhiên thò ra chụp lấy kiếm quang.
Nhạc Vũ bất giác nhắm mắt tăng lực, năm đầu Tử Kim Cự Long lập tức quay quanh thân kiếm gào thét. Kiếm quang quét ngang, liền chỉ thấy huyết nhục tứ tung, toàn bộ quy trảo đều bị ngũ sắc cự kiếm chém rụng!
Nhạc Vũ lạnh lẽo nhìn về Phách Hạ ẩn trong mây mù!
Ngọc Đỉnh chân nhân đã nhịn không được xuất thủ cứu giúp!
Đáng tiếc Dương Hạo tuy đã được cứu nhưng vẫn bị pháp lực cưỡng ép đánh bay ra ngoài ngàn vạn dặm.
Ngọc Đỉnh chân nhân vẫn thần tình lạnh nhạt, mặc dù toàn bộ hữu trảo đã bị chém đứt nhưng cũng không có bao nhiêu đau đớn, dường như cảm thấy thương thế này thật sự không có ý nghĩa, chỉ là trong mắt như đã dự cảm được vận mệnh của mình, hiện ra vài phần thương cảm vô lực.
Sát cơ trong mắt Nhạc Vũ hơi hiện, pháp lực mênh mông dùng Đại Phách nguyên Long diệt thế pháp thôi động điên cuồng rót vào ngũ sắc kiếm khiến cho Tử Kim Cự Long thập bát trảo bỗng nhiên tăng đến chín đầu, triền nhiễu chung quanh khiến tử ý trên Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm càng thêm dày đặc!
- Trẫm là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, đại chưởng thiên ý, một lời có thể là phép tắc thiên địa! Ngươi bất quá một kẻ Hỗn Độn Kim Tiên, Xiển Giáo đệ tử cũng dám đại nghịch bất đạo, ngăn trẫm hành hình?
Kiếm quang ngũ sắc phát ra quang ảnh liên tiếp, sau đó một kiếm trảm xuống như rơi từ cửu tiêu khiến cự quy rơi thẳng xuống, khí cơ trong vòng một tỷ dặm đều bị khóa chết, ngay cả mấy người Hạo Thiên Lý Trường Canh cũng cảm giác tâm thần có chút run rẩy!
Phách Hạ thở dài, giải khai thiên địa pháp tướng, hiện ra tượng mạo Ngọc Đỉnh, tay trái không hề báo hiệu, xuất hiện một bạch đỉnh nâng lên ngăn cản kiếm quang ngũ sắc.
- Khanh!
Một tiếng giao kích vang nhẹ khắp thế giới khiến nó vỡ thành từng mảnh rồi khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt phạm vi ba ngàn vạn dặm đều nát bấy, cương phong càn quét đến mấy tỉ dặm.
Nhân Sơn Đào Sơn bị một trận quét ngang, tất cả sinh linh trong vòng ba trăm triệu dặm, kể cả này ngàn vạn yêu tu, mấy trăm vạn binh tướng thiên đình toàn bộ nát bấy!
Chỉ còn lại một ít tu giả trên Thái Ất Chân Tiên còn sót lại, nhưng đều là trọng thương, từng người hoảng sợ kinh tuyệt nhìn về phía này chỗ trung ương tâm chấn, thấy thiếu niên kia trào máu bên khóe miệng, rồi lại bùng lên một quầng sáng.
Thân hình Ngọc Đỉnh bỗng dưng tràn ra vô số linh quang, từng chút lan tràn trong thiên địa, dần hóa thành cát bụi tứ tán.
Tiểu đỉnh kia cũng ẩn hiện vết rạn, gào thét hóa quang rơi vào ngực Dương Hạo đem hắn bắn ra mấy tỉ dặm rồi không còn tung tích.
Trên tầng mây, Từ Hàng đạo nhân sắc mặt suy bại, trong miệng bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi:
- Đó là bản tôn sư huynh! Ngọc Đỉnh sư huynh thay hai người chúng ta thừa nhận tai kiếp!
Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn cũng tròn mắt muốn nứt, vừa định phi độn tới Đào sơn , lại bị Từ Hàng kéo lại, quay lại thấy người kai khẽ lắc đầu nói:
- Vừa rồi Nhạc Vũ mượn Dương Hạo bức Ngọc Đỉnh sư huynh ra tay! Hắn có mệnh cách Thiên Đế, số mệnh công đức gia thân, cho dù sư tôn lúc này cũng không cách nào tùy ý động thủ diệt sát. Chớ để cho hắn danh chính ngôn thuận có cơ hội chém giết ta và ngươi! Yên tâm, Dương Hạo lần này nhất định không việc gì. Sư huynh có sư tôn tương trợ, nhất định phục hồi như cũ.
Văn Thù chân nhân giật mình, hình ảnh Nhạc Vũ trong thiên kính phảng phất như hưởng ứng lời của Từ Hàng, ngẩng đầu nhìn lên lạnh lẽo, xuyên qua một tỷ dặm thấu đến hai người.
Long uy mênh mông, hồng mông kiếm ý cũng đồng dạng quán không bay tới trùng kích khiến Từ Hàng Văn Thù đều ngã ngửa ra sau, miệng mũi tràn máu, thân thể không khống chế được rơi tuột giữa không trung!
Trong phạm vi một tỷ dặm quanh Đào sơn, tu sĩ còn sót lại đã chưa đủ ngàn vạn, đều nín thở nhìn về chỗ đỉnh núi!
Đáng tiếc vừa rồi dưới kiếm Nhạc Vũ, hết thảy sinh linh đều thành tro bụi, nếu không như thế máu tươi tràn ra thật sự có thể như lời hắn nói là giết cho máu chảy thành sông!
- Uyên Minh cùng Nhạc Vũ lại là cùng một người!
- Đây cũng là Huyết Lục Thiên quân? Hay cho thủ đoạn hung lệ! Vẻn vẹn một kiếm liền vẫn lạc thiên vạn đạo hữu!
- Ngọc Đỉnh chân nhân! Đây rõ ràng là bản tôn Xiển Giáo Ngọc Đỉnh bản tôn, cũng không hề lưu tình, một kiếm trảm sát!
- Thì tính sao? Không nghe Huyền Thánh Đại Đế mới nói, hắn chính là Thiên Đế hậu bổ, một lời có thể là phép tắc thiên địa! Người này có Kim Long thập bát trảo bên thân, đế khí trùng tiêu, rõ ràng còn vượt qua mệnh cách thiên đế Hạo Thiên, đại thiên hành đạo! Chỉ cần danh chính ngôn thuận, dù chém Ngọc Đỉnh thì sợ là đạo tổ cũng không thể làm gì!Chuyện Vân Hoa công chúa và thiên điều vốn đã không phải.
Tiếng nghị luận không ngừng, một ít tu sĩ đã liều lĩnh đào thoát ra ngoài phạm vi vạn cổ trường thành bao phủ, duy chỉ có hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên trên tầng mây đều thở phào nhẹ nhõm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenbathu.net
Ngọc Đỉnh chân nhân là nhân vật đắc đạo từ thời thượng cổ, một trong mấy người mạnh nhất của Xiển Giáo, cơ hồ vấn đỉnh Thái Thượng, nhục thân cường hoành, cái áp vũ nội, ngọc đỉnh trong tay càng là Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo!
Nhân bảo nhất thể, dù là nhân vật giống như Trấn Nguyên Tử cùng Hạo Thiên cũng tuyệt khống dám dễ dàng nói lời trảm sát, Nhạc Vũ dù là chuẩn thánh, cầm trong tay kiếm khí Hồng Mông thì muốn đánh nát bản tôn Ngọc Đỉnh cũng phải trả cái giá không hề nhẹ.
Trước lúc xuất kiếm, Nhạc Vũ tựa như sát khí tuyệt thế không thể chống cự, sau khi xuất kiếm triển hết hung uy ngược lại khiến người không còn kiêng kị.
Hạo Thiên hít sâu một hơi, áp chế xao động rồi nhìn về hướng Đế Thích Thiên:
- Không biết Đế Thích Thiên đạo hữu định như thế nào!
Đế Thích Thiên thần sắc tham lam nhìn kiếm quang ngũ sắc trong tay Nhạc Vũ, sau đó mỉm cười:
- Kẻ này cũng không quan hệ tới Tây Phương giáo ta, cơ hội này thực là khó được!
Trong tầng mây, hơn mười cặp mắt đều nhìn chằm chằm vào Nhạc Vũ đang lơ lửng trong không trung.
Thần sắc Hạo Thiên khẽ buông lỏng, nhìn sang Lý Trường Canh thấy hắn đã khôi phục lại bình tĩnh, kiếm thế càng phát lạnh thấu xương!
Nhạc Vũ vẫn bình tĩnh tự nhiên, phảng phất chưa từng phát giác sát cơ của đám Hỗn Độn Kim Tiên, cười nhạt.
- Ngu xuẩn!
Chế giễu một tiếng, Nhạc Vũ bỗng dưng thét dài, thập bát luân quang quyển sau lưng lại lần nữa khuếch trương.
-- Mười chín tầng, hai mươi tầng!
Sau khi tầng phù văn cuối cùng hiện ra, một lam quang nồng đậm tràn ngập thiên không, thủy vụ càng dày đặc thêm mấy phần khiến cho vô số tu sĩ phía xa càng thêm kinh hô liên tiếp!
- Đã ngưng tụ thần cách cấp mười chín!
- Không chỉ như vậy, nhìn quang luân rõ ràng là trọn vẹn tám đạo vĩnh hằng pháp tắc! Tầng hư nghĩ pháp tắc thứ hai cũng gần hoàn thành.
- Không trách Uyên Minh có thể có vị cách Thiên Đế, thần lực kẻ này sợ là đã có thể so với Xi Vưu cùng Hình Thiên năm đó!
Hạo Thiên Lý Trường Canh lại khẽ giật mình, thần cách cấp mười chín cố nhiên là làm lòng người kinh hãi nhưng vô luận thần lực cường hoành thế nào cũng không thể đủ cho Nhạc Vũ có năng lực áp chế hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên liên thủ.
Còn đang nghi hoặc khó hiểu thì từ ngoài tầng mây trăm vạn dặm đã nghe tiếng rống hân hoan, trong lòng mọi người kinh hãi, chuyển mắt nhìn lại thì thấy Tương Liễu đang kịch chiến với Nhai Tí đã bỏ qua hóa thành một đạo thủy lưu nhảy vào một vị Hỗn Độn Kim Tiên khác đang dốc sức ứng phó Nhai Tí.
Thủy quang sau khi xâm nhập cơ thể lập tức cưỡng ép bạo trương thân hình vị kia!
- Tương Liễu! Huyền Âm tán nhân!
Khí tức Hạo Thiên lập tức đông cứng, mắt thấy Huyền Âm tán nhân hóa thành ngàn vạn huyết tán, bị Tương Liễu từng chút thôn phệ, trong đầu nhất thời trống rỗng không nghĩ ra Tương Liễu sao lại quay giáo vào lúc này.
Đồng tử Cửu Thiên Huyền nữ gần đó bỗng nhiên co rút:
- Là Cộng Công!
Rất nhiều Hỗn Độn Kim Tiên, kể cả Đế Thích Thiên đều giật mình, hung thú Tương Liễu đúng là di thần của Cộng Công lúc trước!
Hạo Thiên cũng chẳng còn tâm ý quản tới, kinh ngạc quay sang chỗ Nhạc Vũ đang đứng.
Cũng chẳng biết lúc nào, Thái Hoàng Đương Đồ đã tới bên cạnh Nhạc Vũ. Nhai Tí Huyền Vũ cũng từng người đem đối thủ bỏ qua, hóa quang quay về.
Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm trong tay Nhạc Vũ đột nhiên phân hóa thành một trận đồ, bên trong là năm thanh Tiên Thiên hồng mông kiếm khí.
Bốn vị chuẩn thánh Kim Tiên đúng vào tứ vị thổ mộc kim thủy, Nhạc Vũ chủ vị hỏa kiếm, đứng ngạo nghễ hư không.
Năm người năm kiếm, phân bố ngũ phương bay trên trận đồ!
- Trẫm vốn không muốn tạo nhiều tạo sát nghiệt, chỉ là tình hình hôm nay đã chú định, Nhạc Vũ ta phải làm vạn tiên than khóc, huyết tẩy thiên hạ!
Chương 1247: Kiếm đỉnh giao kích!
Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao vừa thoáng tiếp xúc với kiếm ảnh đã nát bấy thành vô số mảnh vỡ! Kiếm quang vô tình chém xuống, trong mắt Dương Hạo hiện ra sắc tuyệt vọng.
Chỉ là sau một khắc, cự thú quy hình ẩn sau tầng mây đột nhiên truyền ra tiếng than nhẹ, một cự trảo phủ đầy chiến giáp đột nhiên thò ra chụp lấy kiếm quang.
Nhạc Vũ bất giác nhắm mắt tăng lực, năm đầu Tử Kim Cự Long lập tức quay quanh thân kiếm gào thét. Kiếm quang quét ngang, liền chỉ thấy huyết nhục tứ tung, toàn bộ quy trảo đều bị ngũ sắc cự kiếm chém rụng!
Nhạc Vũ lạnh lẽo nhìn về Phách Hạ ẩn trong mây mù!
Ngọc Đỉnh chân nhân đã nhịn không được xuất thủ cứu giúp!
Đáng tiếc Dương Hạo tuy đã được cứu nhưng vẫn bị pháp lực cưỡng ép đánh bay ra ngoài ngàn vạn dặm.
Ngọc Đỉnh chân nhân vẫn thần tình lạnh nhạt, mặc dù toàn bộ hữu trảo đã bị chém đứt nhưng cũng không có bao nhiêu đau đớn, dường như cảm thấy thương thế này thật sự không có ý nghĩa, chỉ là trong mắt như đã dự cảm được vận mệnh của mình, hiện ra vài phần thương cảm vô lực.
Sát cơ trong mắt Nhạc Vũ hơi hiện, pháp lực mênh mông dùng Đại Phách nguyên Long diệt thế pháp thôi động điên cuồng rót vào ngũ sắc kiếm khiến cho Tử Kim Cự Long thập bát trảo bỗng nhiên tăng đến chín đầu, triền nhiễu chung quanh khiến tử ý trên Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm càng thêm dày đặc!
- Trẫm là An Thiên Huyền Thánh Đại Đế, đại chưởng thiên ý, một lời có thể là phép tắc thiên địa! Ngươi bất quá một kẻ Hỗn Độn Kim Tiên, Xiển Giáo đệ tử cũng dám đại nghịch bất đạo, ngăn trẫm hành hình?
Kiếm quang ngũ sắc phát ra quang ảnh liên tiếp, sau đó một kiếm trảm xuống như rơi từ cửu tiêu khiến cự quy rơi thẳng xuống, khí cơ trong vòng một tỷ dặm đều bị khóa chết, ngay cả mấy người Hạo Thiên Lý Trường Canh cũng cảm giác tâm thần có chút run rẩy!
Phách Hạ thở dài, giải khai thiên địa pháp tướng, hiện ra tượng mạo Ngọc Đỉnh, tay trái không hề báo hiệu, xuất hiện một bạch đỉnh nâng lên ngăn cản kiếm quang ngũ sắc.
- Khanh!
Một tiếng giao kích vang nhẹ khắp thế giới khiến nó vỡ thành từng mảnh rồi khuếch tán ra ngoài, trong nháy mắt phạm vi ba ngàn vạn dặm đều nát bấy, cương phong càn quét đến mấy tỉ dặm.
Nhân Sơn Đào Sơn bị một trận quét ngang, tất cả sinh linh trong vòng ba trăm triệu dặm, kể cả này ngàn vạn yêu tu, mấy trăm vạn binh tướng thiên đình toàn bộ nát bấy!
Chỉ còn lại một ít tu giả trên Thái Ất Chân Tiên còn sót lại, nhưng đều là trọng thương, từng người hoảng sợ kinh tuyệt nhìn về phía này chỗ trung ương tâm chấn, thấy thiếu niên kia trào máu bên khóe miệng, rồi lại bùng lên một quầng sáng.
Thân hình Ngọc Đỉnh bỗng dưng tràn ra vô số linh quang, từng chút lan tràn trong thiên địa, dần hóa thành cát bụi tứ tán.
Tiểu đỉnh kia cũng ẩn hiện vết rạn, gào thét hóa quang rơi vào ngực Dương Hạo đem hắn bắn ra mấy tỉ dặm rồi không còn tung tích.
Trên tầng mây, Từ Hàng đạo nhân sắc mặt suy bại, trong miệng bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi:
- Đó là bản tôn sư huynh! Ngọc Đỉnh sư huynh thay hai người chúng ta thừa nhận tai kiếp!
Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn cũng tròn mắt muốn nứt, vừa định phi độn tới Đào sơn , lại bị Từ Hàng kéo lại, quay lại thấy người kai khẽ lắc đầu nói:
- Vừa rồi Nhạc Vũ mượn Dương Hạo bức Ngọc Đỉnh sư huynh ra tay! Hắn có mệnh cách Thiên Đế, số mệnh công đức gia thân, cho dù sư tôn lúc này cũng không cách nào tùy ý động thủ diệt sát. Chớ để cho hắn danh chính ngôn thuận có cơ hội chém giết ta và ngươi! Yên tâm, Dương Hạo lần này nhất định không việc gì. Sư huynh có sư tôn tương trợ, nhất định phục hồi như cũ.
Văn Thù chân nhân giật mình, hình ảnh Nhạc Vũ trong thiên kính phảng phất như hưởng ứng lời của Từ Hàng, ngẩng đầu nhìn lên lạnh lẽo, xuyên qua một tỷ dặm thấu đến hai người.
Long uy mênh mông, hồng mông kiếm ý cũng đồng dạng quán không bay tới trùng kích khiến Từ Hàng Văn Thù đều ngã ngửa ra sau, miệng mũi tràn máu, thân thể không khống chế được rơi tuột giữa không trung!
Trong phạm vi một tỷ dặm quanh Đào sơn, tu sĩ còn sót lại đã chưa đủ ngàn vạn, đều nín thở nhìn về chỗ đỉnh núi!
Đáng tiếc vừa rồi dưới kiếm Nhạc Vũ, hết thảy sinh linh đều thành tro bụi, nếu không như thế máu tươi tràn ra thật sự có thể như lời hắn nói là giết cho máu chảy thành sông!
- Uyên Minh cùng Nhạc Vũ lại là cùng một người!
- Đây cũng là Huyết Lục Thiên quân? Hay cho thủ đoạn hung lệ! Vẻn vẹn một kiếm liền vẫn lạc thiên vạn đạo hữu!
- Ngọc Đỉnh chân nhân! Đây rõ ràng là bản tôn Xiển Giáo Ngọc Đỉnh bản tôn, cũng không hề lưu tình, một kiếm trảm sát!
- Thì tính sao? Không nghe Huyền Thánh Đại Đế mới nói, hắn chính là Thiên Đế hậu bổ, một lời có thể là phép tắc thiên địa! Người này có Kim Long thập bát trảo bên thân, đế khí trùng tiêu, rõ ràng còn vượt qua mệnh cách thiên đế Hạo Thiên, đại thiên hành đạo! Chỉ cần danh chính ngôn thuận, dù chém Ngọc Đỉnh thì sợ là đạo tổ cũng không thể làm gì!Chuyện Vân Hoa công chúa và thiên điều vốn đã không phải.
Tiếng nghị luận không ngừng, một ít tu sĩ đã liều lĩnh đào thoát ra ngoài phạm vi vạn cổ trường thành bao phủ, duy chỉ có hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên trên tầng mây đều thở phào nhẹ nhõm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenbathu.net
Ngọc Đỉnh chân nhân là nhân vật đắc đạo từ thời thượng cổ, một trong mấy người mạnh nhất của Xiển Giáo, cơ hồ vấn đỉnh Thái Thượng, nhục thân cường hoành, cái áp vũ nội, ngọc đỉnh trong tay càng là Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo!
Nhân bảo nhất thể, dù là nhân vật giống như Trấn Nguyên Tử cùng Hạo Thiên cũng tuyệt khống dám dễ dàng nói lời trảm sát, Nhạc Vũ dù là chuẩn thánh, cầm trong tay kiếm khí Hồng Mông thì muốn đánh nát bản tôn Ngọc Đỉnh cũng phải trả cái giá không hề nhẹ.
Trước lúc xuất kiếm, Nhạc Vũ tựa như sát khí tuyệt thế không thể chống cự, sau khi xuất kiếm triển hết hung uy ngược lại khiến người không còn kiêng kị.
Hạo Thiên hít sâu một hơi, áp chế xao động rồi nhìn về hướng Đế Thích Thiên:
- Không biết Đế Thích Thiên đạo hữu định như thế nào!
Đế Thích Thiên thần sắc tham lam nhìn kiếm quang ngũ sắc trong tay Nhạc Vũ, sau đó mỉm cười:
- Kẻ này cũng không quan hệ tới Tây Phương giáo ta, cơ hội này thực là khó được!
Trong tầng mây, hơn mười cặp mắt đều nhìn chằm chằm vào Nhạc Vũ đang lơ lửng trong không trung.
Thần sắc Hạo Thiên khẽ buông lỏng, nhìn sang Lý Trường Canh thấy hắn đã khôi phục lại bình tĩnh, kiếm thế càng phát lạnh thấu xương!
Nhạc Vũ vẫn bình tĩnh tự nhiên, phảng phất chưa từng phát giác sát cơ của đám Hỗn Độn Kim Tiên, cười nhạt.
- Ngu xuẩn!
Chế giễu một tiếng, Nhạc Vũ bỗng dưng thét dài, thập bát luân quang quyển sau lưng lại lần nữa khuếch trương.
-- Mười chín tầng, hai mươi tầng!
Sau khi tầng phù văn cuối cùng hiện ra, một lam quang nồng đậm tràn ngập thiên không, thủy vụ càng dày đặc thêm mấy phần khiến cho vô số tu sĩ phía xa càng thêm kinh hô liên tiếp!
- Đã ngưng tụ thần cách cấp mười chín!
- Không chỉ như vậy, nhìn quang luân rõ ràng là trọn vẹn tám đạo vĩnh hằng pháp tắc! Tầng hư nghĩ pháp tắc thứ hai cũng gần hoàn thành.
- Không trách Uyên Minh có thể có vị cách Thiên Đế, thần lực kẻ này sợ là đã có thể so với Xi Vưu cùng Hình Thiên năm đó!
Hạo Thiên Lý Trường Canh lại khẽ giật mình, thần cách cấp mười chín cố nhiên là làm lòng người kinh hãi nhưng vô luận thần lực cường hoành thế nào cũng không thể đủ cho Nhạc Vũ có năng lực áp chế hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên liên thủ.
Còn đang nghi hoặc khó hiểu thì từ ngoài tầng mây trăm vạn dặm đã nghe tiếng rống hân hoan, trong lòng mọi người kinh hãi, chuyển mắt nhìn lại thì thấy Tương Liễu đang kịch chiến với Nhai Tí đã bỏ qua hóa thành một đạo thủy lưu nhảy vào một vị Hỗn Độn Kim Tiên khác đang dốc sức ứng phó Nhai Tí.
Thủy quang sau khi xâm nhập cơ thể lập tức cưỡng ép bạo trương thân hình vị kia!
- Tương Liễu! Huyền Âm tán nhân!
Khí tức Hạo Thiên lập tức đông cứng, mắt thấy Huyền Âm tán nhân hóa thành ngàn vạn huyết tán, bị Tương Liễu từng chút thôn phệ, trong đầu nhất thời trống rỗng không nghĩ ra Tương Liễu sao lại quay giáo vào lúc này.
Đồng tử Cửu Thiên Huyền nữ gần đó bỗng nhiên co rút:
- Là Cộng Công!
Rất nhiều Hỗn Độn Kim Tiên, kể cả Đế Thích Thiên đều giật mình, hung thú Tương Liễu đúng là di thần của Cộng Công lúc trước!
Hạo Thiên cũng chẳng còn tâm ý quản tới, kinh ngạc quay sang chỗ Nhạc Vũ đang đứng.
Cũng chẳng biết lúc nào, Thái Hoàng Đương Đồ đã tới bên cạnh Nhạc Vũ. Nhai Tí Huyền Vũ cũng từng người đem đối thủ bỏ qua, hóa quang quay về.
Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm trong tay Nhạc Vũ đột nhiên phân hóa thành một trận đồ, bên trong là năm thanh Tiên Thiên hồng mông kiếm khí.
Bốn vị chuẩn thánh Kim Tiên đúng vào tứ vị thổ mộc kim thủy, Nhạc Vũ chủ vị hỏa kiếm, đứng ngạo nghễ hư không.
Năm người năm kiếm, phân bố ngũ phương bay trên trận đồ!
- Trẫm vốn không muốn tạo nhiều tạo sát nghiệt, chỉ là tình hình hôm nay đã chú định, Nhạc Vũ ta phải làm vạn tiên than khóc, huyết tẩy thiên hạ!
Bình luận truyện