Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1257: Tiếp tục phó Ly sơn!




Bên trong Long Vương Điện toàn bộ Long tộc đều đã ồ lên, mọi người đưa mắt nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi!

Hoàng Long! Lại là Lan giáo Hoàng Long chân nhân!

Người này xuất hiện làm trong lòng mọi người cảm thấy kinh dị còn vượt xa mấy vị đệ tử của vài vị đại năng như Trấn Nguyên Tử tiến đến mừng thọ.

Thân phận đệ tử Thánh Nhân, tu vi tiếp cận Chuẩn Thánh. Địa vị của người này trong Long tộc không thua gì Mạnh Chương thần quân!

Thế nhưng hiện tại hắn lại giá lâm nơi đây, không biết là đến hưng sư vấn tội hay còn có ý khác?

Còn đang trong do dự, liền thấy thất thải quang hoa hạ xuống trước, người bên trong cười khẽ một tiếng:

- Tiếp Dẫn tọa hạ đệ tử Đại Thế Chí đến cung chúc điện hạ thiên thu vui mừng!

Người trong điện lập tức cả kinh.

Thật không ngờ vị này cũng là đệ tử của một vị Thánh Nhân, là nhân vật có hi vọng bước lên Chuẩn Thánh! Nghe ngữ khí kia giống như cũng là vì phụng sư mệnh mà đến.

Tây Hải Long Vương Ngao Khuê chỉ là vì có được một vị Chân Hoa công chúa trở thành song tu đạo lữ của Huyết Lục thiên quân Nhạc Vũ mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net

Nhưng lại có thể làm các vị Thánh Nhân tôn sư xem trọng như vậy?

Lời của Đại Thế Chí Bồ Tát vừa dứt, liền nghe thanh âm hùng hồn của Hoàng Long vang lên:

- Lan giáo Hoàng Long Ngao Trùng tiến đến chúc thọ huynh trưởng Ngao Khuê!

Mọi người đang ngồi trong đã cũng đã hoàn toàn chết lặng, giờ phút này vẫn không nhịn được chấn động.

Từ khi Hoàng Long bái nhập vào trong Xiển giáo, đã tự xưng là Hoàng Long chân nhân, không còn dùng tên trong Long tộc.

Nhưng giờ này khắc này chẳng những hắn tự xưng là Ngao Trùng, còn tôn Ngao Khuê là huynh trưởng, nếu không phải trước đó xuất hiện vài vị có thân phận tôn quý, mọi người trong điện cơ hồ không thể tin được chính lỗ tai của mình.

Vị Hoàng Long chân nhân kia trong suốt mấy vạn năm nay chưa bao giờ có lúc ăn nói khép nép như vậy đi?

Ngao Khuê không khỏi thở mạnh một hơi, cho dù tính tình hắn trầm ổn nhưng giờ phút này không khỏi sinh ra vài phần cảm giác khoan khoái.

Sau đó ánh mắt hắn lại nhìn ra ngoài mặt biển xa xa.

Chỉ trong chốc lát thời gian, đã thêm trăm ngàn đạo quang hoa sôi nổi phi độn bay tới.

Hôm nay trên Tây Hải Long thành là ngày quần tiên hội tụ, chư thánh tập hợp!



Lúc này Nhạc Vũ đang lăng không đứng thẳng trên bầu trời Triều Ca.

Lần thứ hai đi tới đô thành vương triều Trung Nguyên, tâm tình Nhạc Vũ đã hoàn toàn khác hẳn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy tám đầu tử kim cự long trên bầu trời Triều Ca, trong lòng lại cảm thấy có chút kinh ngạc.

Lần trước khi hắn đến, chỉ mới khoảng một tháng trước đây. Chỉ qua một đoạn thời gian ngắn ngủi, khí vận hoàng triều trung ương đã có biến hóa.

Đế khí lay chuyển, vô số tử kim khí tản mạn khắp nơi.

Tám đầu kim long mười tám trảo rõ ràng đã rút lui, chỉ còn bảy đôi là thật, hai đôi hư ảo.

Cũng không còn dám giương nanh múa vuốt ở trước mặt hắn!

- Sao lại như thế?

Nhạc Vũ nhíu mày, tiếp theo sau bỗng nhiên tỉnh ngộ. Hắn không khỏi bật cười, nếu như hắn suy đoán không lầm, nhất định là do hắn ở phương bắc thành tựu Thiên Đế mệnh cách mà ra!

Nếu như hắn không mưu đồ vị trí Thiên Đế thì cũng thôi, hiện giờ hắn đã sinh ra dã tâm đối với đế vị trong Trung Cung Thiên Đình, tự nhiên cũng sẽ không chấp nhận được nhân gian đế vương tiếp tục giữ lại bát cửu mệnh cách!

Cho dù là chân chính Tam Hoàng Ngũ Đế Nhân hoàng xuất thế, nhưng trước mặt hắn cũng phải ngoan ngoãn nằm yên!

Nhưng hiện tại Trung Nguyên Thương triều thời gian ổn định càng lâu, càng kéo dài thời kỳ sụp đổ đối với Nhạc Vũ mà nói mới càng thêm có lợi.

Phong Thần kiếp số tốt nhất sau một trăm năm mươi năm nữa hãy diễn ra!

Nói đến cũng thật sự kỳ quái, ngay khi hắn buông tha ý niệm này trong đầu, tử kim khí trụ trên bầu trời Triều Ca liền chợt ổn định.

Thân hình tám đầu kim long cũng hồi phục được một ít, nhưng vẫn vô cùng kiêng kỵ hắn, không dám có nửa phần ý tứ muốn tranh phong.

Biến hóa lần này tựa hồ cũng đem một số người kinh động, mười mấy đạo hồn niệm tràn đến, trong đó cũng có vài người quen thuộc đến từ trên chín tầng mây.

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dùng pháp lực đuổi đi những hồn niệm kia, sau đó xoay người đi về phía tây, khi đi tới dưới chân núi chỉ cảm thấy không gian bên cạnh mình bỗng nhiên vặn vẹo kịch liệt.

Ngay sau đó chỉ thấy Hậu Thổ bước ra từ trong hư không, gương mặt tràn đầy vui vẻ, trong mắt sáng ngời nhìn thẳng Nhạc Vũ.

- Lúc trước khi đệ đệ đi Đào sơn, tỷ tỷ cũng chưa từng dự đoán được ngươi có thể làm được tới bực này! Gần như đã quét ngang hồng hoang, đem phương bắc Yêu tộc một lưới bắt hết!

Mang theo vẻ tán thán, lại phảng phất như muốn nhìn thấu Nhạc Vũ, Hậu Thổ cẩn thận quan sát hắn từ trên xuống dưới, sau một lúc lâu mới thổn thức thở dài.

- Côn Bằng thân vẫn, một trong những người từng nghe giảng đạo tại đỉnh Bất Chu sơn hiện giờ đã mất đi một vị! Kiếm quyết Thiên Mệnh kiếm của ngươi ta cũng nhìn thấy, quả nhiên chấn kinh chư thánh, ngay cả ta cũng cảm thấy thật kinh hãi…

Nhạc Vũ lại không cho là đúng, lắc đầu:

- Tỷ tỷ đừng quá thổi phồng ta! Thiên Mệnh kiếm kỳ thật chính là mưu lợi mà thôi, trên Đại La thật không thể dễ dàng sử dụng. Hơn nữa lần này đạt được thành quả như vậy, dù chính mình cũng xa xa không dự đoán tới!

Hậu Thổ không khỏi cười khúc khích:

- Dưới Chuẩn Thánh Kim Tiên có thể tàn sát như sô cẩu. Dù là nhân vật Chuẩn Thánh, xem đúng thời cơ cũng có thể tru diệt! Đệ đệ ngươi còn muốn sao nữa? Lại nói bố cục lần này của ngươi, trừ phi là trước tiên đã biết được trong tay ngươi có Hồng Mông Khí, nếu không bất kể như thế nào đều nhất định phải rơi vào trong mưu tính của ngươi, đó là kết cục đương nhiên. Ở trước mặt tỷ tỷ ngươi còn cần khiêm tốn để làm gì?

Nhạc Vũ nghe vậy chỉ cười cười không nói, sau đó giọng nói Hậu Thổ chợt thay đổi:

- Đệ đệ bố trí như thế, chắc là muốn đi theo con đường của Đế Tuấn, nhất định phải đi lên vị trí Thiên Đế sao?

Việc này cũng không có gì e ngại, Nhạc Vũ trực tiếp gật đầu.

Dùng lực chứng đạo, thời gian nguy hiểm nhất chính là sau hồn ấn tầng thứ tám, trước khi chứng đạo.

Nếu có vị trí Thiên Đế làm bàn đạp, mượn dùng lực lượng khí vận lấy được lực lượng chống đỡ cùng Thánh Nhân.

Như vậy hắn có thể chứng Thánh Đạo, có thể tăng thêm ba thành khả năng chân chính nhảy ra bên ngoài sự chưởng khống của thiên địa!

Lúc hắn mới đi tới hồng hoang, hắn vốn không hề nghĩ tới vấn đề này, nhưng thật sự do nhân duyên trùng hợp nên mới thành tựu được Thiên Đế mệnh cách.

Nếu đã có trợ lực, thật sự không có lý do buông tha cơ hội như thế.

- Đã biết sẽ là như thế!

Hậu Thổ chậm rãi thở dài, trên mặt nhất thời tràn đầy vẻ sầu não:

- Kỳ thật lúc trước Đế Tuấn mệnh cách cũng giống như ngươi, cường thịnh nhất thời. Mở Thiên Đình, điều dưỡng mọi việc âm dương trên thế gian, bản thân cũng có công đức vô cùng tận. Nhưng sau đó thảo phạt thiên hạ, thống nhất Yêu tộc, lại cùng Vu Thần đại chiến, đem công đức khí vận tiêu hao hầu như không còn, vì vậy bản thân mới gặp vẫn lạc tai ương. Đệ đệ ngươi muốn đăng ngôi Thiên Đế, lấy lực chứng đạo, chẳng khác gì muốn cùng thiên hạ là địch. Thật sự có chút đi theo vết xe đổ…

Khuôn mặt Nhạc Vũ không khỏi có chút dao động, kỳ thật lời nói của Hậu Thổ trong lòng hắn cũng hiểu được rõ ràng.

Vu Yêu đại chiến nếu kéo dài chậm hơn vạn năm thời gian, chỉ sợ hết thảy về sau đều đã hoàn toàn khác hẳn.

Yêu tộc suy bại, Đế Tuấn Thái Nhất thân vẫn, bên trong có vô số âm mưu, vô số tính kế. Cũng có bàn tay đen vô hình ở sau lưng thúc đẩy, khiến kẻ khác không rét mà run.

Đạo tâm của hắn kiên cố như kiếm, mạnh mẽ không gì phá vỡ nổi, trong lòng không hề có nửa phần sợ hãi. Vô luận là dạng âm mưu nào, đều có thể tuệ kiếm trảm phá, làm hắn cảm động chính là vẻ lo âu thân thiết trong lời nói của Hậu Thổ đối với hắn.

Khẽ bật cười, Nhạc Vũ đưa tay về phía trước, trong tay cầm một tử sắc ấn tỳ, bên trong có chín đầu tử kim cự long đang xoay động không ngớt.

- Bản thân ta đã quên ngươi còn có vật này! Có được ngọc tỳ này, đủ áp đảo thiên hạ chư yêu. Hao tổn khi sát phạt có thể miễn đi được ba thành.

Ánh mắt Hậu Thổ sáng lên, tiếp theo trong đôi mắt hiện lên vô số phù văn, cuối cùng nàng vẫn lắc đầu:

- Tuy khí vận của Hạo Thiên hao tổn, nhưng chỉ cần còn có Hồng Quân đạo tổ làm lá chắn, Xiển Tiệt nhị giáo cùng Tây Phương giáo lập thành thế chân vạc tương trợ, đế vị vẫn vững như Thái Sơn!

- Việc này không cần lo lắng, tiểu đệ tự có biện pháp!

Trong miệng nói như vậy nhưng Nhạc Vũ cũng không giải thích. Hắn chỉ đưa mắt nhìn về ngọn núi phía trước, ánh mắt sáng tỏ như đao.

Hậu Thổ thấy thế không khỏi khẽ lắc đầu, mang theo chút hờn giận:

- Lần này lại vì việc của Đoan Mộc Hàn mà đến?

Cũng không đợi Nhạc Vũ trả lời, nàng hừ lạnh một tiếng:

- Nữ Oa đã sớm oán hận ngươi cùng cực, cơ hồ đã thành liều lĩnh. Phía trước ta đến Ly sơn bái phỏng, cũng không thể ngăn trở được nàng lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ nhúng tay vào việc tại phương bắc. Hiện giờ Côn Bằng thân vẫn, Bắc Câu Lô Châu cũng không còn là nơi an thân của Yêu tộc, thật không biết nàng còn tức giận đến thế nào. Tóm lại lần này chính ngươi nên cẩn thận!

Nói đến đây nàng lại trực tiếp xoay người bỏ đi, sau một thoáng khi Nhạc Vũ còn đang kinh ngạc, lại vang lên thanh âm của Hậu Thổ từ xa xa:

- Việc của Cửu Lê bộ tộc ở phía nam, đã làm thỏa đáng. Nhưng nên cẩn thận Hình Thiên, người này mới chân chính là người đứng đầu Cửu Lê chư thần!

- Hình Thiên?

Hai mắt Nhạc Vũ thoáng nheo lại, việc của Cửu Lê chư thần, từ lúc hắn biết Thiên Đình không có người nào bắc phạm thì hắn đã biết Hậu Thổ đã hoàn thành xong việc hắn nhờ vả.

Nhưng Hình Thiên kia quả thật có chút khó giải quyết. Lúc trước trận chiến Trục Lộc Nguyên tuy hắn đại bại cho Viêm Đế, không thể không trốn vào trong hư không vô tận ẩn núp, nhưng mấy năm nay hắn mượn dùng lực lượng của tín đồ Cửu Lê bộ tộc cùng tín đồ từ nhiều tiểu thiên thế giới nên đang khôi phục lại.

Bài vị của người này cũng đã thẳng truy mười hai Vu Thần năm xưa, thậm chí còn muốn thắng hơn một ít!

Theo bản năng, hắn lại nghĩ tới năm đó xảy ra trận chiến trong ý thức hải của Chiến Tuyết.

Cho dù chỉ là một hồn niệm phân thân cũng phải làm cho hắn phí hết tâm cơ, cơ hồ đem hết toàn lực mới có thể diệt sát.

Nếu người kia muốn thành kẻ địch của hắn, thật sự đủ tư cách làm cho hắn đau đầu.

Lại thêm vị trí Chiến Thần, cũng là mục tiêu cho Chiến Tuyết đạt tới.

Ngay sau đó Nhạc Vũ đành đem việc này tạm thời bỏ xuống, bỗng dưng bước thẳng lên trên đỉnh Ly sơn.

Mới vừa đi tới trước Oa Hoàng Cung, liền nghe mười hai tiếng chuông vang vọng phía chân trời.

Tiên âm lượn lờ, vô số vân mờ tụ tập đến.

Cửa cung chợt mở rộng ra, chỉ thấy bên trong có vô số tiên tu đang xếp hàng hai bên, có Nhân tộc tu sĩ, cũng có cả Yêu tu.

Toàn bộ đều là dưới Thái Thanh Huyền Tiên, đồng loạt cúi đầu nói:

- Cung nghênh An Thiên Huyền Thánh đại đế giá lâm Ly sơn!

Thậm chí những Đại La Kim Tiên phía trong bộ dạng cũng sụp mắt phục tùng, thoáng cúi người, vẻ mặt kính cẩn.

Nhạc Vũ quét mắt nhìn bọn họ, tiếp theo chợt cười lạnh, không chút nào để ý đi thẳng vào bên trong cung điện.

Đi qua chín cung điện mới đến chủ điện Oa Hoàng Cung hiện ra trước mắt.

Nhạc Vũ trực tiếp đi thẳng vào, chỉ thấy Nữ Oa sắc mặt lạnh lẽo ngồi trên chủ vị, ánh mắt vô cùng lạnh giá nhìn thẳng về phía hắn.

Ánh mắt sắc bén, ẩn đầy tức giận, phảng phất như muốn xé thân hình hắn thành mảnh nhỏ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện