Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 967: Phúc vũ phiên vân!




Sau khi Triều Thác bắt đầu thì từ bảy phương hướng gần như cùng lúc thôn hấp thủy vân của Thiên Thủy quốc.

Nhạc Vũ dùng phép hồn chiếu vạn dặm phản chiếu thế giới trong phạm vi 3000 vạn dặm vào trong đầu, thấy vân khí đang nhanh chóng bị rút lấy bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Hắn nhìn về nơi xa thì cách đó không xa Dương Nghệ đang lộ vẻ hưng phấn, trong mắt không có vẻ thương cảm, cũng không chê cười mà giống như đang đùa giỡn.

Nhạc Vũ cười nhạt, tay cầm Thủy Vân Kiếm bắt đầu múa lên như tằm xuân nhả tơ, kiếm quang chớp động liên tục, hoặc như mây ly hợp tụ tán triền miên vô định, hoặc như mưa dày đặc mau lẹ, vô cùng vô tận. Thời gian dần trôi qua, thủy linh thiên địa đều bị dẫn động.

Những huyền văn trong Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận đều bừng lên cường quang, bắt đầu vận chuyển dưới sự thôi động của kiếm quyết.

Sau một lát, giữa kiếm quang chớp động đã bắt đầu thao túng thủy vân trong ngàn vạn dặm.

Mỗi thức kiếm đánh ra đều khiến cho một chỗ đổ mưa lớn không ngớt, mỗi thức kiếm thu về đều khiến cho mưa tạnh mây tan, quấy động mây mưa tụ hợp trong ức vạn dặm, thiên tượng biến huyễn.

Sắc mặt Dương Nghệ bên kia dần biến hóa, ánh mắt như nhớ lại kinh lịch chật vật thối lui lần trước. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ

Cuối cùng thần sắc hắn lại khôi phục kiên định, tuy kiếm thức vị đạo nhân tuấn tú trước mặt huyền bí tinh diệu thế nào cũng khó động đến tâm thần.

-- Mặc kiếm thuật ngươi thông thần thế nào cũng không thể chống đỡ bảy vị Thái Ất Chân Tiên liên thủ

Nghĩ đến điểm này, trong mắt Dương Nghệ lại thêm vài phần lăng lệ ác liệt.

Đã thành tử địch, liền nên chém tuyệt hậu hoạn, nhân vật kinh tài tuyệt diễm như Uyên Minh càng không nên để sống trên đời.

Trên tầng mây ngoài trăm vạn dặm lúc này đồng dạng có hai người đang xem một màn đấu pháp, sắc mặt mang theo vài phần vẻ tiếc hận.

- Hay cho Thủy Vân tám thức, nhất mạch Hồng Vân đúng là vẫn còn có chút số mệnh chiếu cố. Sau Tử Vân lại còn có một vị tuyệt thế anh tài ngang trời xuất thế. Chỉ tiếc, Uyên Minh sinh quá muộn. Dù là chỉ tu đến Thái Ất Chân Tiên thì Thủy Vân tông lần này cũng có thể biến nguy thành an

Người lên tiếng là một vị hồng bào trung niên, mang theo ý tiếc nuối mãnh liệt, cuối cùng lại lắc đầu:

- Đáng tiếc đáng tiếc kẻ này thật là sinh không gặp thời.

Người bên cạnh hắn chính là Diễm Linh Chân Nhân nghe vậy hừ lạnh:

- Ta lại có chút xem thường Xiển Giáo, không muốn ngoài sáng ra tay liền âm thầm làm những thủ đoạn không giống đại trượng phu gây. Triều Thác đấu pháp với một vị ngọc tiên tu sĩ cũng muốn liên thủ với người, càng làm người vô sỉ là vương thất Thiên Thủy quốc. Thủy Vân tông bảo vệ Thiên Thủy quốc mấy vạn năm, mặc dù chọc phải Ngọc Hư Cung nhưng cũng không nên ra tay ám toán sau lưng. Ngày khách Hoa Diễm tông ta nếu có cái gì sai lầm thì người ngồi tại ngai vàng chẳng phải cũng sẽ với Hoa Diễm tông ta như vậy sao?

Hồng bào trung niên yên lặng không nói nhưng trong con ngươi lộ ra vài phần âm hàn lạnh lùng.

Ngữ khí Diễm Linh càng lúc càng cao, cuối cùng lắc đầu nói:

- Tông chủ, không biết chúng ta còn có biện pháp giúp đỡ?

- Sư đệ, nếu có khả năng, ta đương nhiên cũng muốn trợ giúp. Đồng khí liên chi nhiều năm như vậy, giúp bọn hắn cũng là giúp chính mình.

Hồng bào trung niên nói đến đây dừng lại cười khổ:

- Nhưng ngươi bảo ta nên giúp thế nào? Không nói Xiển Giáo thế lớn, chỉ riêng bảy vị Thái Ất Chân Tiên liên thủ thì ta và ngươi hợp lực cũng khó khăn phá giải. Đoán chừng cũng không cần vương thất làm chút thủ đoạn kia, chỉ cần bảy người này hợp lực đã đủ khiến Uyên Minh kháng cự không được.

Trên tế đàn Khống Vân Phong, kiếm quang sương thạch kiếm vẫn biến ảo ngàn vạn, chỉ là bị vài lực lượng bí ẩn áp vào trong tế điện.

Nhạc Vũ ẩn ước trên không trung đã có vài đạo hồn niệm dường như mất kiên nhẫn rút khỏi, giống như đã định hắn tất bại.

Chỉ là bản thân mình lúc này làm sao cần ngạnh kháng?

Mang theo mấy phần vui vẻ khó hiểu, kiếm thức Nhạc Vũ lại biến đổi. Vẫn là này tám thức Thủy Vân Kiếm nhưng đã không còn một tia lăng lệ mà chuyển thành chí nhu như nước. Kiếm khí như tơ, triền miên uyển chuyển xoay quanh chuyển hướng trong một tấc vuông. Thời gian dần trôi qua lại tản ra bên ngoài xâm nhập mọi chỗ, tận dụng mọi thứ, tìm kiếm từng khe hở xuyên thấu chân khí dung vũ hóa vân ra ngoài.

Vân khí trong Thiên Thủy quốc hiện giờ lại lần nữa biến đổi, sáu vị Thái Ất Chân Tiên phía tây bắc vẫn điên cuồng hấp thu thủy linh lực của Thiên Thủy quốc nhưng về phía

Kim Thành quốc đã đồng dạng mở ra một cái miệng lớn cưỡng ép rút ra vô số thủy vân tiến nhập vào Thiên Thủy quốc không những đủ bù vào những phần vừa mới rút đi mà còn đủ cung ứng những chỗ tiêu hao.

Sau một khắc, vài đạo hồn niệm vừa rời đi lại một lần nữa đánh xuống lộ vẻ kinh ý.

Lúc này vô luận là trên Tam Thập Tam Thiên hay trong sơn môn trọng địa của chư tông Tây Vực đều lặng ngắt.

Phàm là người dùng phép thiên lí chiếu ảnh quan chiến đều không ngoại lệ lộ vẻ kinh hãi.

- Là tá lực đả lực, không ngờ Thủy Vân tông Uyên Minh có thể làm được.

- Dùng siêu tuyệt kiếm thuật, đem lực sáu vị Chân Tiên hoán chuyển sang Kim Thành quốc, ngự kiếm thuật của kẻ này quả thật đại thành.

- Xem ra trận chiến này lại có biến số.

Giống như cũng biết tình hình không ổn, mấy phương đều đồng loạt tăng lực. Nhạc Vũ thần tình lạnh nhạt, chỉ tiếp tục thao túng thủy vân trên không trung, thời gian dần trôi hình thành nên hai vòng xoáy khổng lồ ở hai đầu Thiên Thủy quốc nhìn từ bên trên xuống giống như một đồ án Lưỡng Nghi âm dương, một nam một bắc bài xích lẫn nhau, cũng hấp dẫn lẫn nhau khiến cho vân khí xoáy quanh tạo thành một vòng tròn cực lớn đem toàn bộ hấp lực chuyển sang Kim Thành quốc.

Vô luận mấy vị Thái Ất Chân Tiên phát lực bao nhiêu đều có thể hóa giải chuyển di.

Toàn bộ thế giới thủy vân phạm vi 3000 vạn đều như món đồ chơi trong tay Nhạc Vũ, mặc hắn chơi đùa, sau một lát từ bảy phương hướng đầu không một tiếng động, ngay cả hấp lực cũng hoàn toàn biến mất.

Sau gần một canh giờ, toàn bộ cục diện lại nổi lên biến hóa.

Lần này là một số lượng lớn thủy khí cưỡng ép quán nhập rót vào Thiên Thủy quốc, chỉ trong nháy mắt đã khiến cho gần nửa Thiên Thủy quốc ngập trong mây mưa.

- Đại hạn không thành, liền muốn chuyển thành tai ương ngập lụt sao? Những người này thật đúng là có vài phần thông minh.

Nhạc Vũ cười lên ha hả, kiếm thế lại biến, vân quang kiếm ảnh nhìn không hề góc cạnh nhưng lại lộ ra sát ý thấu xương.

Hai vòng xoáy trên không trung lại chuyển động càng nhanh đem linh lực thủy khí cưỡng ép đổ vào bên trong Linh Vũ quốc phía tây.

Hai tông môn của nước này mỗi nơi đều có một vị Thái Ất Chân Tiên thăng đàn thi pháp, xuất thủ vừa rồi vô cùng tàn nhẫn không để lại dư địa nên khiến Nhạc Vũ căm tức nhất.

- Thủy Vân tông ta xưa nay thu liễm, không muốn kết thù kết oán cùng người, không hề có nhân quả với chư tông các ngươi. Nếu mấy vị đã muốn là địch vậy thì chớ trách tông ta vô tình. Uyên Minh bất tài, hôm nay muốn gậy ông đập lưng ông.

Hắn vừa dứt lời thì khí mang kiếm hoa thủy lam trên tế đàn càng thịnh, kiếm khí dung vũ hóa vân kiếm khí xông tràn đến vạn dặm .

Hai vòng xoáy cũng đột nhiên khuếch đại lên gấp đôi, những thủy khí vừa rồi bị cường hành hấp thu đều đổ cả vào Linh Vũ quốc.

Toàn bộ thiên địa kêu lên thất thanh, chỉ có trên Khống Vân Phong có một phiến kiếm hoa lam sắc lấp lánh xông lên tận trời.

Trên sơn môn của La Linh tông, sắc mặt Triều Thác trắng bệch, không còn huyết sắc, không cần dùng thần niệm cũng có thể biết trữ lượng vân khí của Kim Thành quốc chỉ còn chưa đến một nửa so với trước, phần còn lại cũng bị vòng xoáy khổng lồ phía bắc cường lực rút ra.

Rõ ràng biết được lực lượng phát ra nơi vòng xoáy này chính là từ bản thân hắn và sáu vị Thái Ất Chân Tiên nhưng lại không thể làm sao, cho dù là hắn sử dụng hợp pháp thế nào đều không thể khiến cho dừng lại.

Thuật tá lực đả lực này của đối phương đã đến mức xuất thần nhập hóa, thần hồ kỳ kỹ.

Nguyên Vấn đứng một bên xem đã sớm không cách nào duy trì trấn tĩnh. Tình hình này chỉ cần duy trì hai mươi mấy ngày thì sẽ dẫn tới đại hạn, khi đó dù có thể dẫn mưa lớn tới thì cũng không cách nào đền bù tổn thất.

Khách quan mà nói, phía Tây Linh Vũ quốc sợ là còn thảm hại hơn, tai ương úng lụt gần như không có khả năng vãn hồi.

Thấy Triều Thác dứt khoát dừng lại động tác, im im lặng lặng nhìn về Thiên Thủy quốc, Nguyên Vấn trực tiếp bay lên tế đàn, nhíu mày hỏi:

- Triều đạo hữu sở trường về hai hệ đại thần thông phong thuỷ, thủy pháp bất thành sao không dùng phong pháp thử xem?

- Lưỡng nghi vân khí đồ đại thế đã thành, thần thông phong pháp của ta cũng khó khiến cho dao động

Triều Thác hít sâu một hơi, quay đầu nhìn sang Nguyên Vấn, trong mắt lóe lên duệ mang:

- Như hiện giờ thì ta và ngươi chỉ còn cách dốc sức liều mạng

Nguyên Vấn khẽ giật mình, thấy Triều Thác dùng kiếm trích vào uyển mạch nhỏ máu vào đại trận.

Cùng một thời gian, tại điện Kim Loan nằm phía bắc kinh thành của Thiên Thủy, một vị lão nhân mặc hoàng phục đang ngồi phê tấu chương chậm rãi ngẩng đầu.

Kim bút trong tay đột nhiên bị một cự lực bóp nát.

Toàn bộ cung nga thái giám trong điện đều là câm như hến, không dám động đậy.

Hoàng bào lão giả cũng không để ý đi thẳng ra bên ngoài, ánh mắt nhìn lên mây đen ngập trời lóe lên sát cơ.

- Thằng nhãi này thực là nên giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện