Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 183-3: Nhìn trúng em làm sao bây giờ



Editor: Quỳnh Nguyễn

Trở lại khách sạn, Tô Nhân ở một gian khác, nói tạm biệt với Tô Nhân, bọn họ trở lại phòng, Minh Ý mới nói: "Nhiều năm trước, chúng ta đã có một lần nhiệm vụ là Nam Mĩ, khi đó tập kích một cái cứ điểm, Hồng Khẩu và mẹ cô vừa lúc cũng tại Nam Mĩ, các cô là một trong con tin. Chúng ta liên hợp bộ đội cùng nhau cứu ra con tin, trong đó liền có Hồng Khẩu và mẹ cô."

Anh nói khá đơn giản, bởi vì đề cập hành động quân sự là muốn giữ bí mật.

"Cô biết anh là ai?" Hinh Hinh hỏi lại.

" Lúc ấy cô cũng không biết, chẳng qua về sau anh từng đi qua Nhật Bản, cô nhận ra anh." Minh Ý trả lời.

"Xem ra là mỹ nhân yêu anh hùng, người ta yêu anh, nhớ mãi không quên đi!" Giọng nói Mậu Hinh chua xót.

"..." Minh Ý thở dài, kéo cô ngồi xuống đến trên ghế sofa, "Sau khi em nhìn thấy cô liền biết hoàn toàn không phải có chuyện như vậy."

" Thực ra anh không nhất định thật sự phải đáp ứng Chiến Dã Ưng, điều này hiển nhiên là cái chuyện phiền toái. Còn có, anh có nắm chắc hoà giải quan hệ bọn họ sao? Nếu là Hồng Khẩu Hương Tử thật sự nhìn trúng anh, cho anh bồi cô một đêm mới bằng lòng mà nói, anh làm sao bây giờ?" Không phải Hinh Hinh nghĩ nhiều, Minh Ý là tốt cô lại rõ ràng, người đàn ông tốt người nào đều muốn. Rất nhiều người phụ nữ đều có tâm chiếm hữu, không loại bỏ sẽ không từ thủ đoạn.

"..." Minh Ý nhất thời không biết trả lời như thế nào, anh đều đã không rõ Hinh Hinh làm sao có thể có ý nghĩ như vậy.

"Anh đừng không đồng ý, tâm chiếm hữu không chỉ đàn ông có, người phụ nữ cũng có." Hinh Hinh nói, "Có chút người phụ nữ vì đạt được người đàn ông, cái gì đều đã làm ra được."

"Cũng bao gồm em sao?" Minh Ý hỏi.

"..." Hinh Hinh mới không trả lời, trả lời không phải như ý của anh sao?

Minh Ý vỗ về gương mặt cô, bị cô ghen rõ ràng như thế sung sướng đến, sẽ ghen nói rõ trong lòng cô có anh, này với anh mà nói cũng đã đủ.

Anh đi tới gần hôn cô, cô che cái miệng của anh: "Anh còn chưa nói rõ ràng a?"

"Em còn muốn anh nói cái gì?" Tay Minh Ý rất dài, vòng tay sau thắt lưng cô ôm cô tới đây, cho dù không thể hôn, ôm cũng là không tệ.

"Anh tính toán nói cùng Hồng Khẩu Hương Tử như thế nào?" Đây mới là cô quan tâm nhất.

"Em muốn đi cùng anh sao?" Nếu cô lo lắng như vậy, mang theo cô lại ngại gì.

"Anh dẫn em theo?" Hinh Hinh cực kỳ ngoài ý muốn, nếu Hồng Khẩu thật sự có ý với Minh Ý, anh mang theo mình không phải làm cho người ta ngột ngạt sao?

"Uh`m" Thực ra chuyện hôm nay, Hồng Khẩu Hương Tử khẳng định biết rõ Hinh Hinh tồn tại, thay vì Hồng Khẩu lén gặp Hinh Hinh, còn không bằng công khai đi gặp..

" Khả năng em sẽ phá hư chuyện của anh." Hinh Hinh nói.

"Không quan hệ, anh cố gắng thì tốt rồi, về phần kết quả sau cùng như thế nào, cũng không do anh khống chế." Minh Ý nói.

Hai người đang nói chuyện, điện thoại lại vang rồi.

Hinh Hinh đi nghe điện thoại: "Xin chào."

"Xin chào." Một giọng nữ cực kỳ đẹp ngọt ngào, dùng Trung văn, cực kỳ non nớt cực kỳ êm tai, ngược lại như là giọng của cô bé.

"Xin hỏi cô tìm ai?" Hinh Hinh có dự cảm không tốt, cầm điện thoại nhìn Minh Ý.

"Tôi tìm Minh Ý, xin hỏi anh có ở đây không? " Giọng cô gái vẫn mang theo vài phần thẹn thùng ngây ngô.

"Anh ở, xin hỏi cô là ai?" Trong lòng Mậu Hinh đã có đáp án, chỉ là không nghĩ Hồng Khẩu Hương Tử trong truyền thuyết lại có tiếng nói ngọt như vậy, còn có thể nói Trung văn tiêu chuẩn như vậy.

"Tôi gọi là Hồng Khẩu Hương Tử, xin hỏi cô là ai?" Cô gái hỏi lại.

"Tôi gọi là Mậu Hinh, là vợ Minh Ý." Hinh Hinh trả lời.

"Minh phu nhân, người khỏe, xin hỏi Minh Ý có ở đây không? "Hồng Khẩu Hương Tử vội hỏi.

Hinh Hinh cảm thấy được đến nơi đây, lại không đưa điện thoại cho anh liền quá phận, liền đưa điện thoại cho Minh Ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện