Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 218-2: Không muốn khả năng như vậy
Editor: Quỳnh Nguyễn
Minh Ý không nói lời nào, Tạ Tam lập tức làm cho người ta kéo Vạn Quốc Bằng ra, anh nắm tay Hinh Hinh: "Chúng ta đi thôi!"
Tim Hinh Hinh đập như sấm, cô nhìn Minh Ý chỉ cảm thấy anh có chút xa lạ, cô chưa bao giờ biết Minh Ý còn sẽ có một mặt này.
Ra ngoài lên xe, Minh Ý nói: "Anh không biết vì sao em muốn tìm Cổ Bá? Nhưng là anh có thể khẳng định kế tiếp Cổ Bá sẽ không quá dễ chịu, chỉ cần tìm đến ông ta, anh đưa cho em trước."
Hinh Hinh nhìn anh, cô chấn kinh nói không ra lời, chăm chú nhìn anh thật lâu, cô cúi đầu.
Trở về trong nhà, Mậu Hinh nhận được Minh Nhất Hạ điện thoại, cô đưa điện thoại di động cho Minh Ý.
Minh Ý kết thúc điện thoại, đã nói: "Nhất Hạ nói muốn sinh nhật cùng với em."
Ngày 28 cuối tháng này là sinh nhật Hinh Hinh, Minh Nhất Hạ sớm so với cô một ngày. Hinh Hinh không nghĩ tới, Minh Nhất Hạ sẽ đề nghị sinh nhật cùng cô.
" Không tất yếu." Cô viết xuống ba chữ kia, sau đó tiếp tục viết, "Em không hề muốn sinh nhật."
" Đây là cái sinh nhật thứ nhất sau khi chúng ta kết hôn, nhất định phải qua." Minh Ý nói.
Mậu Hinh vẻ mặt không quá tự nhiên, tiếp tục viết: "Như vậy đi!"
"Anh đáp ứng Nhất Hạ, cô nói cô không ngại ngày 28 cùng em." Minh Ý nói.
Lực chấp hành của Minh Nhất Hạ rất mạnh, vào lúc ban đêm cư nhiên lặng lẽ chạy đến nhà cô thương lượng chuyện sinh nhật.
" Tôi nghe anh nói, cổ họng cô ra vấn đề, không thể nói chuyện." Minh Nhất Hạ đánh giá cô, "Cô sẽ không thật sự thành câm điếc chứ?"
"Hinh Hinh mới không có khả năng biến thành câm điếc." Tiểu Sâm ở bên cạnh nói.
"Mậu Tiểu Sâm, cháu đừng ngắt lời." Minh Nhất Hạ có chút lo lắng xem cô, "Nhìn dáng vẻ của cô không giống như là không thể nói chuyện a, Mậu Hinh cô sẽ không là hù tôi đi?"
"Hinh Hinh cũng không có khả năng hù cô."Tiểu Sâm lập tức còn nói.
" Hiện tại tôi nói không ra lời, tôi cũng không biết vì sao?" Mậu Hinh viết ở trên vở.
"Được rồi!" Minh Nhất Hạ đành phải nhận mệnh, "Bạn trai tôi sẽ sắp xếp sinh nhật chúng ta, năm nay năm tuổi là của chúng ta, cái này đưa cô."
Minh Nhất Hạ cầm lễ vật cho cô, cô phát hiện là nội y và lễ phục màu đỏ.
"Này là của tôi." Minh Nhất Hạ lấy váy ra bản thân, cô cũng là một kiện, chẳng qua là áo cúp ngực, Hinh Hinh trễ vai, cùng nhà thiết kế, cùng kiểu dáng." Lúc sinh nhật mặc, như thế nào?"
Trên mặt Hinh Hinh hơi lộ ra sắc màu ấm, gật gật đầu.
"Cô không nên có chỗ bày tỏ sao?" Minh Nhất Hạ ôm tay hỏi cô.
"Thực xin lỗi, tôi không chuẩn bị." Hinh Hinh cực kỳ hổ thẹn, cô từ đầu không nghĩ tới này.
"Cái này đưa các em." Minh Ý cầm hai cái vòng đeo tay, "Cũng coi như Hinh Hinh tặng cho em."
Minh Nhất Hạ xem hộp vòng đeo tay kia liền mắt choáng váng, đây là hộp trang sức Hải Thụy - Winston, vừa mở ra là một bộ trang sức tên là Red Diamond bí ẩn cùng tôn quý. Cô biết trang sức này, chỉ có vòng cổ liền có 568 khỏa kim cương và ngọc lục bảo, chính giữa khảm 28 khỏa Hồng Bảo Thạch. Khiêm tốn cùng xa hoa, tôn quý cũng bí ẩn, bộ trang sức này thuyết minh đặc biệt tốt.
" Anh, anh muốn đưa em!" Anh đưa cho Mậu Hinh cô không kỳ quái, Mậu Hinh là bà xã anh. Mặc dù cô là em gái anh, đưa em gái trang sức tôn quý như vậy, anh cả cũng quá đại lượng đối với cô rồi.
" Không phải nói năm nay là năm tuổi em sao? Cho nên đưa em." Minh Ý nhàn nhạt nói.
Minh Nhất Hạ kích động phá hủy, hận không thể qua ôm ấp Minh Ý hôn anh một phen. Nhưng Minh Ý lạnh lùng cự tuyệt cô ngoài ngàn dặm, cô lập tức đánh mất ý niệm này.
Hinh Hinh chỉ cảm thấy anh đưa quá quý báu, nhưng Minh Ý bỏ được tiêu tiền trên người cô, cô không kháng cự cũng tiếp thụ.
" Chừng nào thì cô có bạn trai rồi hả? "Mậu Hinh viết ở trên quyển vở.
Minh Ý không nói lời nào, Tạ Tam lập tức làm cho người ta kéo Vạn Quốc Bằng ra, anh nắm tay Hinh Hinh: "Chúng ta đi thôi!"
Tim Hinh Hinh đập như sấm, cô nhìn Minh Ý chỉ cảm thấy anh có chút xa lạ, cô chưa bao giờ biết Minh Ý còn sẽ có một mặt này.
Ra ngoài lên xe, Minh Ý nói: "Anh không biết vì sao em muốn tìm Cổ Bá? Nhưng là anh có thể khẳng định kế tiếp Cổ Bá sẽ không quá dễ chịu, chỉ cần tìm đến ông ta, anh đưa cho em trước."
Hinh Hinh nhìn anh, cô chấn kinh nói không ra lời, chăm chú nhìn anh thật lâu, cô cúi đầu.
Trở về trong nhà, Mậu Hinh nhận được Minh Nhất Hạ điện thoại, cô đưa điện thoại di động cho Minh Ý.
Minh Ý kết thúc điện thoại, đã nói: "Nhất Hạ nói muốn sinh nhật cùng với em."
Ngày 28 cuối tháng này là sinh nhật Hinh Hinh, Minh Nhất Hạ sớm so với cô một ngày. Hinh Hinh không nghĩ tới, Minh Nhất Hạ sẽ đề nghị sinh nhật cùng cô.
" Không tất yếu." Cô viết xuống ba chữ kia, sau đó tiếp tục viết, "Em không hề muốn sinh nhật."
" Đây là cái sinh nhật thứ nhất sau khi chúng ta kết hôn, nhất định phải qua." Minh Ý nói.
Mậu Hinh vẻ mặt không quá tự nhiên, tiếp tục viết: "Như vậy đi!"
"Anh đáp ứng Nhất Hạ, cô nói cô không ngại ngày 28 cùng em." Minh Ý nói.
Lực chấp hành của Minh Nhất Hạ rất mạnh, vào lúc ban đêm cư nhiên lặng lẽ chạy đến nhà cô thương lượng chuyện sinh nhật.
" Tôi nghe anh nói, cổ họng cô ra vấn đề, không thể nói chuyện." Minh Nhất Hạ đánh giá cô, "Cô sẽ không thật sự thành câm điếc chứ?"
"Hinh Hinh mới không có khả năng biến thành câm điếc." Tiểu Sâm ở bên cạnh nói.
"Mậu Tiểu Sâm, cháu đừng ngắt lời." Minh Nhất Hạ có chút lo lắng xem cô, "Nhìn dáng vẻ của cô không giống như là không thể nói chuyện a, Mậu Hinh cô sẽ không là hù tôi đi?"
"Hinh Hinh cũng không có khả năng hù cô."Tiểu Sâm lập tức còn nói.
" Hiện tại tôi nói không ra lời, tôi cũng không biết vì sao?" Mậu Hinh viết ở trên vở.
"Được rồi!" Minh Nhất Hạ đành phải nhận mệnh, "Bạn trai tôi sẽ sắp xếp sinh nhật chúng ta, năm nay năm tuổi là của chúng ta, cái này đưa cô."
Minh Nhất Hạ cầm lễ vật cho cô, cô phát hiện là nội y và lễ phục màu đỏ.
"Này là của tôi." Minh Nhất Hạ lấy váy ra bản thân, cô cũng là một kiện, chẳng qua là áo cúp ngực, Hinh Hinh trễ vai, cùng nhà thiết kế, cùng kiểu dáng." Lúc sinh nhật mặc, như thế nào?"
Trên mặt Hinh Hinh hơi lộ ra sắc màu ấm, gật gật đầu.
"Cô không nên có chỗ bày tỏ sao?" Minh Nhất Hạ ôm tay hỏi cô.
"Thực xin lỗi, tôi không chuẩn bị." Hinh Hinh cực kỳ hổ thẹn, cô từ đầu không nghĩ tới này.
"Cái này đưa các em." Minh Ý cầm hai cái vòng đeo tay, "Cũng coi như Hinh Hinh tặng cho em."
Minh Nhất Hạ xem hộp vòng đeo tay kia liền mắt choáng váng, đây là hộp trang sức Hải Thụy - Winston, vừa mở ra là một bộ trang sức tên là Red Diamond bí ẩn cùng tôn quý. Cô biết trang sức này, chỉ có vòng cổ liền có 568 khỏa kim cương và ngọc lục bảo, chính giữa khảm 28 khỏa Hồng Bảo Thạch. Khiêm tốn cùng xa hoa, tôn quý cũng bí ẩn, bộ trang sức này thuyết minh đặc biệt tốt.
" Anh, anh muốn đưa em!" Anh đưa cho Mậu Hinh cô không kỳ quái, Mậu Hinh là bà xã anh. Mặc dù cô là em gái anh, đưa em gái trang sức tôn quý như vậy, anh cả cũng quá đại lượng đối với cô rồi.
" Không phải nói năm nay là năm tuổi em sao? Cho nên đưa em." Minh Ý nhàn nhạt nói.
Minh Nhất Hạ kích động phá hủy, hận không thể qua ôm ấp Minh Ý hôn anh một phen. Nhưng Minh Ý lạnh lùng cự tuyệt cô ngoài ngàn dặm, cô lập tức đánh mất ý niệm này.
Hinh Hinh chỉ cảm thấy anh đưa quá quý báu, nhưng Minh Ý bỏ được tiêu tiền trên người cô, cô không kháng cự cũng tiếp thụ.
" Chừng nào thì cô có bạn trai rồi hả? "Mậu Hinh viết ở trên quyển vở.
Bình luận truyện