Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 219-2: Đắc tội anh phải có điểm tự giác
Editor: Quỳnh Nguyễn
Mà Minh Ý mời ký giả hội dự họp, cổ giá Hoàn Vũ nhanh chóng tăng trở lại. Trước bán cổ quyền giờ muốn mua trở về, Minh Ý không lưu tình chút nào từ chối. Minh Ý anh không phải nhà từ thiện, có thể tùy tiện để cho cổ đông ngoạn chơi cổ quyền công ty.
Hinh Hinh cũng nhìn đến tin tức này, cô và Minh Ý thảo luận, hỏi anh như vậy thật sự lại có tác dụng sao?
"Kỳ thật hiện tại tìm không tìm Cổ Bá đã không quan trọng, nhưng mà ông đùa giỡn Minh Ý anh, anh phải chơi đùa ông ta." Minh Ý lạnh lùng nói. "Anh muốn ông ta không thể xuất ngoại, tại trong nước đó là chó nhà có tang, đi đến chỗ nào đều có người nhìn chằm chằm, thời thời khắc khắc có người báo ông ta. Rõ ràng hẳn là giáo sư bị người kính trọng, hiện tại lại trốn xung quanh, anh xem ông ta có thể chịu được bao lâu."
Hinh Hinh nhìn Minh Ý, nghĩ đến trước anh thẩm vấn Vạn Quốc Bằng, cô đột nhiên cảm thấy được mình khả năng không có hoàn toàn nhận thức người này. Thủ đoạn sắc bén của anh, tâm cơ phúc hắc của anh căn bản là mình xa xa làm không lại.
Mà anh như vậy, cùng Minh Ý trong trí nhớ là không hợp nhau như thế, lại ngoài ý muốn dung cùng một chỗ.
"Như thế nào, bị dọa đến." Minh Ý thấy sắc mặt cô khác thường, liền thấp giọng hỏi, "Đối phó những người này, nhất định phải thủ đoạn đặc biệt."
Hinh Hinh lắc đầu, tựa như anh nói, cái dạng người gì dùng thủ đoạn đó, mặc dù cô kinh ngạc nhưng cũng không ghét.
" Tìm được Cổ Bá, anh giao cho em trước, nếu em thẩm vấn cũng không được gì giao cho anh tới, em muốn cái tin tức gì đều có thể từ trong miệng ông ta phun ra. Chúng ta thẩm vấn xong, lại giao cho cảnh sát." Minh Ý nói.
Hinh Hinh im lặng, anh rốt cuộc có biết cô muốn hỏi Cổ Bá là cái nội dung gì hay không, anh cứ yên tâm để cho mình thẩm vấn như vậy.
Sinh nhật Mậu Hinh và Minh Nhất Hạ rất nhanh liền đến, ngày 27 là sinh nhật Minh Nhất Hạ, người một nhà bọn họ ở Thủy Đàn Cung của Minh gia. Tụ hội này là Tống Mạn Vân lo liệu.
Hinh Hinh, Minh Nhất và Tiểu Sâm đi tới, thân thích Minh gia bạn Minh Nhất Hạ đều đã đến chỗ. Minh gia bố trí xa hoa, hết sức xa hoa.
Bọn họ vừa xuất hiện tại cửa liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt, hiện tại Hoàn Vũ gặp cảnh ngộ người nào cũng biết, mà Minh Ý một động tác càng làm cho người nghẹn họng nhìn trân trối. Tin tức Mậu Hinh lại càng toàn thành đều biết, lại thêm nữa bọn họ mang theo một cái đứa nhỏ giống Minh Ý, làm sao có thể không làm người ta chú ý.
Minh Nhất Hạ mặc lễ phục màu vàng sáng, mang trên người là một bộ châu báu thiếu nữ, xinh đẹp đại lượng lại thanh thuần động lòng người.
"Tối hôm nay coi như là sinh nhật hai ta, cô có thể mặc quá tùy ý hay không." Hinh Hinh mặc áo sơmi màu trắng dài, phía dưới là quần nhỏ, tóc dài cũng không xử lý quá, thẳng tắp ở trên vai.
Hinh Hinh cười cười, cô chỉ cần thoải mái thì tốt rồi.
" Giới thiệu bạn trai tôi cho cô, Diêm Tĩnh." Minh Nhất Hạ kéo một người đàn ông tới giới thiệu.
"Xin chào." Minh Ý nhàn nhạt nói, vươn tay bắt tay cùng anh ta.
" Các cô cũng chưa nhận ra được anh là ai sao?" Minh Nhất Hạ cực kỳ chấn kinh nhìn phản ứng của anh cả.
"Anh nên là biết anh ta sao?" Minh Ý đánh giá Diêm Tĩnh, dáng người thẳng tắp, bộ dáng mi thanh mục tú, suất khí bức người. Ngoại hình là rất không sai, nhưng anh không nhớ rõ người này, nếu gặp qua anh nhất định sẽ nhớ rõ.
Minh Nhất Hạ hơi có chút tức giận, quay đầu nhìn Diêm Tĩnh, thấy anh thoải mái cười cười, một chút không cần.
Minh Nhất Kỳ chậm rãi đi tới: "Bình thường anh cả của tôi trừ bỏ công tác chính là công tác, Diêm ảnh đế, hiện tại là minh tinh trong nước, cũng cầm không ít giải thưởng lớn quốc tế. Nhưng mà anh tôi không biết anh cũng không lạ thường."
"Tôi đoán vậy, Minh tổng quý nhân vội vàng." Diêm Tĩnh nhìn về phía Mậu Hinh, "Tôi tại trên tin tức thấy Mậu kiểm, Mậu kiểm sát trưởng so với tin tức tốt hơn."
Mà Minh Ý mời ký giả hội dự họp, cổ giá Hoàn Vũ nhanh chóng tăng trở lại. Trước bán cổ quyền giờ muốn mua trở về, Minh Ý không lưu tình chút nào từ chối. Minh Ý anh không phải nhà từ thiện, có thể tùy tiện để cho cổ đông ngoạn chơi cổ quyền công ty.
Hinh Hinh cũng nhìn đến tin tức này, cô và Minh Ý thảo luận, hỏi anh như vậy thật sự lại có tác dụng sao?
"Kỳ thật hiện tại tìm không tìm Cổ Bá đã không quan trọng, nhưng mà ông đùa giỡn Minh Ý anh, anh phải chơi đùa ông ta." Minh Ý lạnh lùng nói. "Anh muốn ông ta không thể xuất ngoại, tại trong nước đó là chó nhà có tang, đi đến chỗ nào đều có người nhìn chằm chằm, thời thời khắc khắc có người báo ông ta. Rõ ràng hẳn là giáo sư bị người kính trọng, hiện tại lại trốn xung quanh, anh xem ông ta có thể chịu được bao lâu."
Hinh Hinh nhìn Minh Ý, nghĩ đến trước anh thẩm vấn Vạn Quốc Bằng, cô đột nhiên cảm thấy được mình khả năng không có hoàn toàn nhận thức người này. Thủ đoạn sắc bén của anh, tâm cơ phúc hắc của anh căn bản là mình xa xa làm không lại.
Mà anh như vậy, cùng Minh Ý trong trí nhớ là không hợp nhau như thế, lại ngoài ý muốn dung cùng một chỗ.
"Như thế nào, bị dọa đến." Minh Ý thấy sắc mặt cô khác thường, liền thấp giọng hỏi, "Đối phó những người này, nhất định phải thủ đoạn đặc biệt."
Hinh Hinh lắc đầu, tựa như anh nói, cái dạng người gì dùng thủ đoạn đó, mặc dù cô kinh ngạc nhưng cũng không ghét.
" Tìm được Cổ Bá, anh giao cho em trước, nếu em thẩm vấn cũng không được gì giao cho anh tới, em muốn cái tin tức gì đều có thể từ trong miệng ông ta phun ra. Chúng ta thẩm vấn xong, lại giao cho cảnh sát." Minh Ý nói.
Hinh Hinh im lặng, anh rốt cuộc có biết cô muốn hỏi Cổ Bá là cái nội dung gì hay không, anh cứ yên tâm để cho mình thẩm vấn như vậy.
Sinh nhật Mậu Hinh và Minh Nhất Hạ rất nhanh liền đến, ngày 27 là sinh nhật Minh Nhất Hạ, người một nhà bọn họ ở Thủy Đàn Cung của Minh gia. Tụ hội này là Tống Mạn Vân lo liệu.
Hinh Hinh, Minh Nhất và Tiểu Sâm đi tới, thân thích Minh gia bạn Minh Nhất Hạ đều đã đến chỗ. Minh gia bố trí xa hoa, hết sức xa hoa.
Bọn họ vừa xuất hiện tại cửa liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt, hiện tại Hoàn Vũ gặp cảnh ngộ người nào cũng biết, mà Minh Ý một động tác càng làm cho người nghẹn họng nhìn trân trối. Tin tức Mậu Hinh lại càng toàn thành đều biết, lại thêm nữa bọn họ mang theo một cái đứa nhỏ giống Minh Ý, làm sao có thể không làm người ta chú ý.
Minh Nhất Hạ mặc lễ phục màu vàng sáng, mang trên người là một bộ châu báu thiếu nữ, xinh đẹp đại lượng lại thanh thuần động lòng người.
"Tối hôm nay coi như là sinh nhật hai ta, cô có thể mặc quá tùy ý hay không." Hinh Hinh mặc áo sơmi màu trắng dài, phía dưới là quần nhỏ, tóc dài cũng không xử lý quá, thẳng tắp ở trên vai.
Hinh Hinh cười cười, cô chỉ cần thoải mái thì tốt rồi.
" Giới thiệu bạn trai tôi cho cô, Diêm Tĩnh." Minh Nhất Hạ kéo một người đàn ông tới giới thiệu.
"Xin chào." Minh Ý nhàn nhạt nói, vươn tay bắt tay cùng anh ta.
" Các cô cũng chưa nhận ra được anh là ai sao?" Minh Nhất Hạ cực kỳ chấn kinh nhìn phản ứng của anh cả.
"Anh nên là biết anh ta sao?" Minh Ý đánh giá Diêm Tĩnh, dáng người thẳng tắp, bộ dáng mi thanh mục tú, suất khí bức người. Ngoại hình là rất không sai, nhưng anh không nhớ rõ người này, nếu gặp qua anh nhất định sẽ nhớ rõ.
Minh Nhất Hạ hơi có chút tức giận, quay đầu nhìn Diêm Tĩnh, thấy anh thoải mái cười cười, một chút không cần.
Minh Nhất Kỳ chậm rãi đi tới: "Bình thường anh cả của tôi trừ bỏ công tác chính là công tác, Diêm ảnh đế, hiện tại là minh tinh trong nước, cũng cầm không ít giải thưởng lớn quốc tế. Nhưng mà anh tôi không biết anh cũng không lạ thường."
"Tôi đoán vậy, Minh tổng quý nhân vội vàng." Diêm Tĩnh nhìn về phía Mậu Hinh, "Tôi tại trên tin tức thấy Mậu kiểm, Mậu kiểm sát trưởng so với tin tức tốt hơn."
Bình luận truyện