Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 236-1: Từ từ bồi em ngoạn chơi
Editor: Quỳnh Nguyễn
Tán gẫu xong, cùng Ninh Vĩ Trạch, Hinh Hinh có chút sa sút, cô thậm chí có chút nhớ nhung Minh Ý rồi. Không khỏi cầm ra điện thoại gởi tin nhắn cho anh, nhưng sau cùng vẫn lại là không gửi.
Buổi chiều anh em Diệp Tư Cần và Diệp Diệu Tư đến đây, mục đích chủ yếu bọn họ tới là xin làm bảo lãnh là cho Nhạc Vi và Hướng Nam, đặc biệt là Nhạc Vi, hiện tại cô là phụ nữ có thai, trước khi phán xét cô hoàn toàn phù hợp điều kiện bảo lãnh.
Hinh Hinh nhìn bọn họ trình tư liệu, đã nói: "Sẽ lại nghiên cứu một phen, có kết quả thông báo các anh."
"OK." Anh em Diệp gia cùng Mậu Hinh cũng là lão đối thủ, biết phong cách làm việc của cô, cũng không nghĩ hôm nay cô liền liền đồng ý.
Nói công sự xong, Diệp Diệu Tư lưu lại muốn trò chuyện cùng Mậu Hinh một chút.
Hinh Hinh đã biết sơ lược đối với Diệp Diệu Tư, người này mặc dù là công tác ở Minh gia, nhưng kỳ thật có nguyên tắc của mình, có thể làm bạn. Càng đừng nói anh còn giúp mình, Hinh Hinh cực kì cảm kích anh.
"Tôi ở lại vì công cũng vì tư." Diệp Diệu Tư nói, "Mậu kiểm, vụ án này tới nói, tôi không đồng ý liệt Nhạc Vi vào bị cáo thẩm vấn ở tại vụ án này sẽ có lợi."
"Anh nói xem?" Hinh Hinh một bộ chăm chú lắng nghe.
"Trong vụ án này tất cả hợp đồng và văn kiện trả tiền đều là Hướng Nam kí tên, đương sự tôi khả năng chỉ là tham dự đẩy mạnh hạng mục, cũng không biết tất cả hợp đồng đều là hợp đồng giả dối, càng không biết từ đầu đến cuối giao dịch này." Diệp Diệu Tư nói.
"Vậy giải thích khoản tiền 6 triệu không biết nơi phát ra trong tài khoản Nhạc Vi giải thích như thế nào?" Hinh Hinh lập tức hỏi lại.
"Cũng có khả năng là bị cáo thứ nhất vì dời đi tài sản lén chuyển tới tài khoản Nhạc Vi, Nhạc Vi cũng không biết chuyện. Cho dù biết, cũng không biết cụ thể nơi phát ra khoản tiền."
"..." Hinh Hinh cũng suy xét điểm này, bên biện hoàn toàn có thể cắn chặt điểm này tới đánh, này kỳ thật cũng là chỗ nút thắt của cô.
" Hơn nữa buông tha khởi tố Nhạc Vi, có thể càng tiết kiệm phí tổn hay không?" Diệp Diệu Tư nói.
Hinh Hinh tại suy xét vấn đề này, cũng không có lập tức đáp lại anh.
"Tôi đã nói xong lời tôi muốn nói, cô suy xét một phen đề nghị của tôi tốt sao?" Diệp Diệu Tư nói.
"Tôi sẽ suy xét." Hinh Hinh làm làm việc chung, Diệp Diệu Tư nói cũng không phải hoàn toàn không đạo lý.
"Tôi nghe nói tối hôm sinh nhật cô xảy ra chút việc, cô không sao chứ?" Diệp Diệu Tư chuyển đổi đề tài.
Hinh Hinh vừa nghe anh nhắc tới buổi tối ấy, lập tức cảnh giác: "Anh nghe ai nói?"
"Không cần khẩn trương như vậy, chuyện này không ít người đều biết một chút, cô đã quên người trên thuyền liền không ít." Diệp Diệu Tư nói, "Tôi là quan tâm cô mà thôi, làm bạn."
"Cảm ơn quan tâm, sự tình đã qua rồi." Hinh Hinh nói.
Diệp Diệu Tư xem cô không muốn nói chuyện nhiều, đã nói: "Tôi đây đi trước, có tin tức tùy thời cho ta biết."
Hinh Hinh gật gật đầu, để cho Tiểu Nam đưa Diệp Diệu Tư đi.
Trở lại văn phòng, chính cô cũng lại nghiên cứu vụ án một phen, sau đó gõ văn phòng Dương Tại Xuân, nói Diệp Diệu Tư đề nghị với Dương Tại Xuân.
Dương Tại Xuân đã nói: "Từ trên thực tế, một món tiền nhiều như vậy chuyển tới trong tài khoản Nhạc Vi, khả năng Nhạc Vi không biết chuyện thậm chí không tham dự khá nhỏ. Khi tố tụng tôi không suy xét không chỉ là tiết kiệm phí tổn tư pháp, mà là nhằm vào bên biện đánh trả như thế nào."
Hinh Hinh đương nhiên biết Dương Tại Xuân nói lời có đạo lý, cô đột nhiên có chút tim đập mạnh và loạn nhịp, cô là một người rất có nguyên tắc, trước kia Diệp Diệu Tư đề nghị cô căn bản sẽ không cân nhắc, hiện tại cô mà lại thật sự có suy xét muốn tham khảo đề nghị của anh hay không, may mà Dương kiểm đánh thức cô rồi.
Tán gẫu xong, cùng Ninh Vĩ Trạch, Hinh Hinh có chút sa sút, cô thậm chí có chút nhớ nhung Minh Ý rồi. Không khỏi cầm ra điện thoại gởi tin nhắn cho anh, nhưng sau cùng vẫn lại là không gửi.
Buổi chiều anh em Diệp Tư Cần và Diệp Diệu Tư đến đây, mục đích chủ yếu bọn họ tới là xin làm bảo lãnh là cho Nhạc Vi và Hướng Nam, đặc biệt là Nhạc Vi, hiện tại cô là phụ nữ có thai, trước khi phán xét cô hoàn toàn phù hợp điều kiện bảo lãnh.
Hinh Hinh nhìn bọn họ trình tư liệu, đã nói: "Sẽ lại nghiên cứu một phen, có kết quả thông báo các anh."
"OK." Anh em Diệp gia cùng Mậu Hinh cũng là lão đối thủ, biết phong cách làm việc của cô, cũng không nghĩ hôm nay cô liền liền đồng ý.
Nói công sự xong, Diệp Diệu Tư lưu lại muốn trò chuyện cùng Mậu Hinh một chút.
Hinh Hinh đã biết sơ lược đối với Diệp Diệu Tư, người này mặc dù là công tác ở Minh gia, nhưng kỳ thật có nguyên tắc của mình, có thể làm bạn. Càng đừng nói anh còn giúp mình, Hinh Hinh cực kì cảm kích anh.
"Tôi ở lại vì công cũng vì tư." Diệp Diệu Tư nói, "Mậu kiểm, vụ án này tới nói, tôi không đồng ý liệt Nhạc Vi vào bị cáo thẩm vấn ở tại vụ án này sẽ có lợi."
"Anh nói xem?" Hinh Hinh một bộ chăm chú lắng nghe.
"Trong vụ án này tất cả hợp đồng và văn kiện trả tiền đều là Hướng Nam kí tên, đương sự tôi khả năng chỉ là tham dự đẩy mạnh hạng mục, cũng không biết tất cả hợp đồng đều là hợp đồng giả dối, càng không biết từ đầu đến cuối giao dịch này." Diệp Diệu Tư nói.
"Vậy giải thích khoản tiền 6 triệu không biết nơi phát ra trong tài khoản Nhạc Vi giải thích như thế nào?" Hinh Hinh lập tức hỏi lại.
"Cũng có khả năng là bị cáo thứ nhất vì dời đi tài sản lén chuyển tới tài khoản Nhạc Vi, Nhạc Vi cũng không biết chuyện. Cho dù biết, cũng không biết cụ thể nơi phát ra khoản tiền."
"..." Hinh Hinh cũng suy xét điểm này, bên biện hoàn toàn có thể cắn chặt điểm này tới đánh, này kỳ thật cũng là chỗ nút thắt của cô.
" Hơn nữa buông tha khởi tố Nhạc Vi, có thể càng tiết kiệm phí tổn hay không?" Diệp Diệu Tư nói.
Hinh Hinh tại suy xét vấn đề này, cũng không có lập tức đáp lại anh.
"Tôi đã nói xong lời tôi muốn nói, cô suy xét một phen đề nghị của tôi tốt sao?" Diệp Diệu Tư nói.
"Tôi sẽ suy xét." Hinh Hinh làm làm việc chung, Diệp Diệu Tư nói cũng không phải hoàn toàn không đạo lý.
"Tôi nghe nói tối hôm sinh nhật cô xảy ra chút việc, cô không sao chứ?" Diệp Diệu Tư chuyển đổi đề tài.
Hinh Hinh vừa nghe anh nhắc tới buổi tối ấy, lập tức cảnh giác: "Anh nghe ai nói?"
"Không cần khẩn trương như vậy, chuyện này không ít người đều biết một chút, cô đã quên người trên thuyền liền không ít." Diệp Diệu Tư nói, "Tôi là quan tâm cô mà thôi, làm bạn."
"Cảm ơn quan tâm, sự tình đã qua rồi." Hinh Hinh nói.
Diệp Diệu Tư xem cô không muốn nói chuyện nhiều, đã nói: "Tôi đây đi trước, có tin tức tùy thời cho ta biết."
Hinh Hinh gật gật đầu, để cho Tiểu Nam đưa Diệp Diệu Tư đi.
Trở lại văn phòng, chính cô cũng lại nghiên cứu vụ án một phen, sau đó gõ văn phòng Dương Tại Xuân, nói Diệp Diệu Tư đề nghị với Dương Tại Xuân.
Dương Tại Xuân đã nói: "Từ trên thực tế, một món tiền nhiều như vậy chuyển tới trong tài khoản Nhạc Vi, khả năng Nhạc Vi không biết chuyện thậm chí không tham dự khá nhỏ. Khi tố tụng tôi không suy xét không chỉ là tiết kiệm phí tổn tư pháp, mà là nhằm vào bên biện đánh trả như thế nào."
Hinh Hinh đương nhiên biết Dương Tại Xuân nói lời có đạo lý, cô đột nhiên có chút tim đập mạnh và loạn nhịp, cô là một người rất có nguyên tắc, trước kia Diệp Diệu Tư đề nghị cô căn bản sẽ không cân nhắc, hiện tại cô mà lại thật sự có suy xét muốn tham khảo đề nghị của anh hay không, may mà Dương kiểm đánh thức cô rồi.
Bình luận truyện