Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 290-1: Có bao nhiêu thích anh



Editor: Quỳnh Nguyễn

" Tôi không phải quan tâm cậu sao? Cậu một cái Ngốc Đại Tỷ, tôi sợ cậu bị người đàn ông lừa gạt." A Đào nói như vậy.

" Đào Quang, cậu vẫn lại là quan tâm chính cậu tốt sao? Tôi tốt! Cần cậu để ý." Nhất Hạ ngồi xếp bằng.

"Tối ngày mai công ty ba tôi có một cái tiệc rượu rất lớn, cậu muốn tới hay không?" Đào Quang hỏi.

"Không cần, không rảnh." Nhất Hạ không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

"Uy, không nể mặt tôi như vậy!" Đào Quang nghe cô cự tuyệt nhíu mày, "Cái tiệc rượu này có rất nhiều ông chủ cũng tới, còn có rất nhiều truyền thông, nghe nói Nhà Sản Xuất quay phim cho cậu cũng sẽ đi, hợp hợp náo nhiệt thôi!"

"Không cần!" Có thời gian mà nói, cô còn muốn cùng anh Miêu hẹn hò!

Đào Quang hẹn không được, cực kì mất mác.

Nhất Hạ kết thúc điện thoại, xác định A Đào không có việc gì, cả người cũng buông lỏng một hơi, sau đó Miêu Từ Hành tới đây rồi.

Phía sau Miêu Từ Hành là trợ lý Tiểu Anh, Tiểu Anh cầm bữa sáng tiến vào.

Nhất Hạ nhìn đến Miêu Từ Hành thiếu chút nữa bổ nhào tới, nhìn đến Tiểu Anh vẫn lại là dừng, chậm đi qua.

"Nhất Hạ, buổi chiều chúng ta muốn đi tổ kịch a...!" Tiểu Anh rất cẩn thận nhìn Nhất Hạ, chỉ sợ cô sẽ bão nổi.

"Biết a, cô đặt đồ đi nghỉ ngơi đi, nơi này không cần cô rồi." Cô chỉ muốn cùng anh Miêu cùng một chỗ.

Tiểu Anh không dám trêu chọc Nhất Hạ, vừa nghe cô nói như vậy, liền lập tức nói: "Tôi đây đi ra ngoài, cô có việc gọi điện thoại cho tôi, tôi ở phòng phía đối diện."

"Đi thôi." Nhất Hạ khốc khốc đáp lại.

Tiểu Anh lập tức đi ra ngoài, không một chút dám nhiều lưu lại.

Chờ Tiểu Anh đi tới, Nhất Hạ đi đến bên cạnh anh, một đôi đôi mắt đẹp nháy nháy nhìn anh.

Miêu Từ Hành bị bộ dáng cô bán manh làm nũng đùa nở nụ cười, anh ôm eo của cô, cúi đầu hôn lên. Hôn một hồi lâu: "Ăn bữa sáng đi!"

Nhất Hạ giống ăn mật ngọt, ngồi xuống ăn bữa sáng.

Miêu Từ Hành nhìn Nhất Hạ, người khác đều nói cô mãnh liệt, nói cô yếu ớt, kỳ thật cô là một cái nữ hài đơn giản lại đơn giản, cho cô một viên kẹo cô có thể cho ngươi một thế giới.

Cô gái như vậy người nào đều muốn đi yêu thương cô. Nếu như là trước đây không ai thật sự đau cô, từ nay về sau liền do anh tới yêu thương.

"Anh Miêu, sao anh không ăn?" Nhất Hạ thấy anh nhìn mình ngẩn người, liền hỏi.

"Uh`m." Anh ngồi trên tới.

Tiểu Anh mua bữa sáng không có kỹ thuật hàm lượng gì, bánh bao, bánh quẩy, cháo hoa. Nhất Hạ ngồi xuống ăn cháo, cảm thấy được đây là một lần bữa sáng tốt nhất cô nếm qua.

Cô ăn cháo một chút một chút, thỉnh thoảng quay đầu nhìn anh, thấananh cũng tại ăn.

"Làm sao vậy? Không thể ăn sao?" Miêu Từ Hành chú ý tới ánh mắt cô liền hỏi nói.

"Không có là tốt bằng anh làm." Nhất Hạ nói.

Miêu Từ Hành nghe nở nụ cười: "Chờ sau khi trở về, anh làm cho em ăn."

"Uh`m." Nhất Hạ tiếp tục từng ngụm từng ngụm ăn, nhưng vẫn là nhịn không được nhìn xem người đàn ông bên người. Chỉ cảm thấy bộ dáng anh ăn cháo đều đã đẹp, trong lòng toát ra rất nhiều phấn hồng, cảm thấy được anh đúng là người đàn ông của chính mình, quả thực ngọt ngào.

Đột nhiên cô đang ăn, Miêu Từ Hành tới đây hôn cô, cháo hoa còn đang tại môi cô, đầu lưỡi của anh nhanh chóng chen vào tới, cùng cháo nước cùng đầu lưỡi của cô đảo quanh. Kỹ thuật hôn cao siêu, cực có tính khiêu khích, trực tiếp hôn Nhất Hạ lờ mờ rồi.

Chờ hôn xong, môi cô đã không cháo, trợn mắt há hốc mồm anh, cánh môi hồng hồng, khóe môi lại vẫn có một chút cháo nước. Miêu Từ Hành thấy được, lại vẫn đi tới gần liếm một phen.

A a a a! Nhất Hạ đột nhiên cảm thấy được Miêu Từ Hành là một cái người đàn ông mị hoặc, một cái hôn liền hôn cô u mê, hồi lâu cô tìm không thấy thanh âm mình.

"Anh..."

"Làm sao vậy." Miêu Từ Hành mỉm cười hỏi cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện