Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng
Chương 36: Thích nhà chú Nhất
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Thanh tra câu lạc bộ Hoàng Đình, khiến Minh Ý triệt để tước đi thực quyền của Minh Nhất Kỳ ở Hoàn Vũ.". Hôm nay Ninh Vĩ Trạch gặp Mậu Hinh tán gẫu.
Mậu Hinh nghe trầm mặc mất một lúc, cô mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp lắm.
Vụ án này cô toàn thắng, Minh Văn Thức phải chịu trừng phạt thích đáng, vì sao cô có cảm giác mình bị lợi dụng?
Hơn nữa gần đây Mậu Hinh cũng nghĩ mãi một chuyện, như lời Minh Ý nói, nếu Minh gia biết Tiểu Sâm tồn tại thì làm sao bây giờ? Đương nhiên cô cũng không có nghĩ tới thực sự giấu diếm sự tồn tại của Tiểu Sâm. Nhưng mà một khi bị Minh gia phát hiện, cô nhất định phải nghĩ cách ứng phó cho tốt.
Hôm nay tan làm, Mậu Hinh đến đón Tiểu Sâm, Minh Ý đã đến rồi, hơn nữa còn ôm Tiểu Sâm chuẩn bị lên xe.
Minh Ý thật sự cực kỳ quan tâm Tiểu Sâm, người không biết còn cho rằng Tiểu Sâm là con anh. Giống như bây giờ, cô đứng xa xa nhìn, hai khuôn mặt lớn nhỏ, ngũ quan tương tự kinh người, làm cho người ta có ảo giác như vậy cũng bình thường.
"Hinh Hinh.". Tiểu Sâm phát hiện ra cô, kinh hỉ gọi cô.
Mậu Hinh đến, thấy Minh Ý đón con trai, liếc anh một cái nói: "Cảm ơn.".
"Không có gì." Minh Ý cố ý chuẩn bị một cái ghế dựa an toàn cho trẻ em, đặt Tiểu Sâm ngồi xong sau đó mở cửa xe cho cô, "Anh đưa em về nhà.".
"Được.". Mậu Hinh lên xe.
Sau khi lên xe, Mậu Hinh nghĩ ngợi rồi nói: "Buổi tối có việc gì không?".
"Không có..." Minh Ý hơi bất ngờ, Mậu Hinh vậy mà lại quan tâm anh.
"Buổi tối đến nhà tôi ăn cơm đi, tôi còn chưa cám ơn anh.". Mậu Hinh nói.
Minh Ý cảm thấy lời nói của cô đầy hàm ý, nhưng vẫn vui vẻ nhận lời.
Buổi tối Mậu Hinh làm một bàn đồ ăn, Minh Ý lại dẫn Tiểu Sâm đi tắm rửa. Tiểu tử này bây giờ cực kỳ thích chú Nhất, vừa về đến nhà liền lôi kéo Minh Ý nói muốn tắm cùng chú.
"Tiểu Sâm, trong nhà có phòng tắm, lát nữa mẹ tắm cho con.". Mậu Hinh nói với con trai.
"Mẹ là phụ nữ, con là con trai, sau này mẹ không được tắm cho con nữa. Hơn nữa con muốn đến nhà chú Nhất tắm.". Tiểu Sâm nói.
Phòng tắm nhà Minh Ý đặc biệt lớn, bồn tắm lớn thiết kế tỉ mỉ, là hình tròn còn có chức năng mát xa, Tiểu Sâm có thể bơi lội bên trong, cực kỳ thích.
"Anh dẫn bé đi tắm trước,, tắm xong sẽ ôm bé xuống.". Minh Ý không thể cự tuyệt Tiểu Sâm liền nói.
Mậu Hinh rất muốn ngăn cản con trai, bởi vì người là động vật theo thói quen, Minh Ý chỉ là khách qua đường trong đời Tiểu Sâm, cô không hy vọng Minh Ý lưu lại quá nhiều dấu vết, sau này muốn tách ra sẽ rất khó, ngược lại biến thành một loại thương tổn.
Cô còn chưa nói lời từ chối ra khỏi miệng, Tiểu Sâm đã cầm quần áo từ phòng mình ra, một lớn một nhỏ đi lên tầng tắm rửa.
Mậu Hinh làm xong bữa tối, Minh Ý ôm Tiểu Sâm xuống, Tiểu Sâm mặc áo ngủ tơ tằm hình hồ ly màu lam, khuôn mặt nhỏ nhắn trong mũ hồ ly, đáng yêu như một con hồ ly nhỏ.
"Áo ngủ này ở đâu ra?". Mậu Hinh nhíu mày.
"Anh mua cho Tiểu Sâm, ngày hôm qua đi qua cửa hàng thấy áo ngủ trẻ em này thật đáng yêu cho nên liền mua.". Minh Ý nói.
Trong lòng Mậu Hinh có chút buồn phiền, cô vừa định từ chối lòng tốt của anh, Tiểu Sâm liền cười nói: "Hinh Hinh, thật đáng yêu đúng không? Con rất thích a...!".
"Mặc áo ngủ không tiện đi toilet, không hợp với trẻ em.". Mậu Hinh nói.
"Không đâu, anh xem qua rồi, áo ngủ này có một cái khóa kéo ẩn ở thắt lưng, Tiểu Sâm chỉ cần kéo khóa kéo ra là có thể cởi quần. Nếu đi tiểu, chỗ giữa đùi có một cái khóa kéo ẩn, chỉ cần kéo ra là có thể giải quyết rồi.". Minh Ý cực kỳ nghiêm túc giải thích với cô.
Mậu Hinh nhìn Minh Ý, thấy con trai mặc áo ngủ chạy tới chạy lui, rất đáng yêu, cũng không biết phải từ chối như thế nào.
"Chỉ là hai cái áo ngủ mà thôi, áo ngủ này là chất cotton, trẻ em mặc đi ngủ cũng thoải mái.". Minh Ý nói.
"Thanh tra câu lạc bộ Hoàng Đình, khiến Minh Ý triệt để tước đi thực quyền của Minh Nhất Kỳ ở Hoàn Vũ.". Hôm nay Ninh Vĩ Trạch gặp Mậu Hinh tán gẫu.
Mậu Hinh nghe trầm mặc mất một lúc, cô mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp lắm.
Vụ án này cô toàn thắng, Minh Văn Thức phải chịu trừng phạt thích đáng, vì sao cô có cảm giác mình bị lợi dụng?
Hơn nữa gần đây Mậu Hinh cũng nghĩ mãi một chuyện, như lời Minh Ý nói, nếu Minh gia biết Tiểu Sâm tồn tại thì làm sao bây giờ? Đương nhiên cô cũng không có nghĩ tới thực sự giấu diếm sự tồn tại của Tiểu Sâm. Nhưng mà một khi bị Minh gia phát hiện, cô nhất định phải nghĩ cách ứng phó cho tốt.
Hôm nay tan làm, Mậu Hinh đến đón Tiểu Sâm, Minh Ý đã đến rồi, hơn nữa còn ôm Tiểu Sâm chuẩn bị lên xe.
Minh Ý thật sự cực kỳ quan tâm Tiểu Sâm, người không biết còn cho rằng Tiểu Sâm là con anh. Giống như bây giờ, cô đứng xa xa nhìn, hai khuôn mặt lớn nhỏ, ngũ quan tương tự kinh người, làm cho người ta có ảo giác như vậy cũng bình thường.
"Hinh Hinh.". Tiểu Sâm phát hiện ra cô, kinh hỉ gọi cô.
Mậu Hinh đến, thấy Minh Ý đón con trai, liếc anh một cái nói: "Cảm ơn.".
"Không có gì." Minh Ý cố ý chuẩn bị một cái ghế dựa an toàn cho trẻ em, đặt Tiểu Sâm ngồi xong sau đó mở cửa xe cho cô, "Anh đưa em về nhà.".
"Được.". Mậu Hinh lên xe.
Sau khi lên xe, Mậu Hinh nghĩ ngợi rồi nói: "Buổi tối có việc gì không?".
"Không có..." Minh Ý hơi bất ngờ, Mậu Hinh vậy mà lại quan tâm anh.
"Buổi tối đến nhà tôi ăn cơm đi, tôi còn chưa cám ơn anh.". Mậu Hinh nói.
Minh Ý cảm thấy lời nói của cô đầy hàm ý, nhưng vẫn vui vẻ nhận lời.
Buổi tối Mậu Hinh làm một bàn đồ ăn, Minh Ý lại dẫn Tiểu Sâm đi tắm rửa. Tiểu tử này bây giờ cực kỳ thích chú Nhất, vừa về đến nhà liền lôi kéo Minh Ý nói muốn tắm cùng chú.
"Tiểu Sâm, trong nhà có phòng tắm, lát nữa mẹ tắm cho con.". Mậu Hinh nói với con trai.
"Mẹ là phụ nữ, con là con trai, sau này mẹ không được tắm cho con nữa. Hơn nữa con muốn đến nhà chú Nhất tắm.". Tiểu Sâm nói.
Phòng tắm nhà Minh Ý đặc biệt lớn, bồn tắm lớn thiết kế tỉ mỉ, là hình tròn còn có chức năng mát xa, Tiểu Sâm có thể bơi lội bên trong, cực kỳ thích.
"Anh dẫn bé đi tắm trước,, tắm xong sẽ ôm bé xuống.". Minh Ý không thể cự tuyệt Tiểu Sâm liền nói.
Mậu Hinh rất muốn ngăn cản con trai, bởi vì người là động vật theo thói quen, Minh Ý chỉ là khách qua đường trong đời Tiểu Sâm, cô không hy vọng Minh Ý lưu lại quá nhiều dấu vết, sau này muốn tách ra sẽ rất khó, ngược lại biến thành một loại thương tổn.
Cô còn chưa nói lời từ chối ra khỏi miệng, Tiểu Sâm đã cầm quần áo từ phòng mình ra, một lớn một nhỏ đi lên tầng tắm rửa.
Mậu Hinh làm xong bữa tối, Minh Ý ôm Tiểu Sâm xuống, Tiểu Sâm mặc áo ngủ tơ tằm hình hồ ly màu lam, khuôn mặt nhỏ nhắn trong mũ hồ ly, đáng yêu như một con hồ ly nhỏ.
"Áo ngủ này ở đâu ra?". Mậu Hinh nhíu mày.
"Anh mua cho Tiểu Sâm, ngày hôm qua đi qua cửa hàng thấy áo ngủ trẻ em này thật đáng yêu cho nên liền mua.". Minh Ý nói.
Trong lòng Mậu Hinh có chút buồn phiền, cô vừa định từ chối lòng tốt của anh, Tiểu Sâm liền cười nói: "Hinh Hinh, thật đáng yêu đúng không? Con rất thích a...!".
"Mặc áo ngủ không tiện đi toilet, không hợp với trẻ em.". Mậu Hinh nói.
"Không đâu, anh xem qua rồi, áo ngủ này có một cái khóa kéo ẩn ở thắt lưng, Tiểu Sâm chỉ cần kéo khóa kéo ra là có thể cởi quần. Nếu đi tiểu, chỗ giữa đùi có một cái khóa kéo ẩn, chỉ cần kéo ra là có thể giải quyết rồi.". Minh Ý cực kỳ nghiêm túc giải thích với cô.
Mậu Hinh nhìn Minh Ý, thấy con trai mặc áo ngủ chạy tới chạy lui, rất đáng yêu, cũng không biết phải từ chối như thế nào.
"Chỉ là hai cái áo ngủ mà thôi, áo ngủ này là chất cotton, trẻ em mặc đi ngủ cũng thoải mái.". Minh Ý nói.
Bình luận truyện