Quảng Cáo Tìm Vợ Yêu
Chương 37
Hàn Văn Hạo mặc bộ tây phục màu trắng, bên trong là chiếc áo sơ mi màu lam đậm, cổ áo mở thoáng ra, bên ngoài còn khoát chiếc áo khoát dài màu đen, trắng đen đủ bộ, cùng các hộ vệ bước vào, xanh vàng rực rỡ cả đại sảnh của khách sạn, giám đốc và quản lý lập tức nghênh đón …
“Tổng giám đốc … tiểu thư Dạ Thiên Thiên đang đợi ngài ở sảnh thức ăn Tây … “Giám đốc khách sạn khom người nói…
“Ừ…”, Hàn Văn Hạo lạnh lùng đáp lại, đi thẳng qua đại sảnh bước vào thang máy … Tả An Na dẫn mọi người cùng nhau đứng ở thang máy, khẽ gật đầu chào.
Cửa thang máy chậm rãi đóng …
***
Cả đại sảnh thức ăn Tây vắng lặng, chỉ có bếp trưởng và nhân viên phục vụ ưu tú nhất đang chuẩn bị nướng thịt bò bít tết ở ngoài trời …
Hai nhân viên phục vụ khác thì đang làm món nước uống Tuyết Liên cho Dạ Thiên Thiên, Tuyết Liên được cát thành từng mảnh từng mảnh vào chén thủy tinh, sau đó rót nước suối vào, chén nước được đặt trên chiếc khay màu vàng kim rồi được đưa vào trong một phòng khách vô cùng trang nhã ở trung tâm …
Dạ Thiên Thiên im lặng nhìn cách bày biện trên bàn, trên bàn còn có một chiếc máy vi tính nhỏ màu hồng … Dạ Thiên Thiên đang xem cảnh Hàn Văn Hạo ôm hôn một cô gái đắm đuối trước cổng khách sạn Tam Á, vừa xem vừa hớp vài ngụm nước Tuyết Liên …
Tiếng bước chân mạnh mẽ vọng đến …
Da Thiên Thiên chớp đôi mắt nâu xinh đẹp của mình, tiếp tục xem video clip vừa rồi … đến cảnh Hàn Văn Hạo đi vào hội sở … nói câu “Cô ấy là người phụ nữ của tôi”, cô cười lạnh lẽo, nhẹ nhàng đậy nắp máy tính lại …
Khuôn mặt lạnh lùng của Hàn Văn Hạo đã xuất hiện ở sảnh thức ăn Tây này, quản lý phòng ăn và hai nhân viên phục vụ lập tức tiến lên, khom người cung kính gọi “Tổng giám đốc”
Hàn Văn Hạo im lặng, cởi chiếc áo khoát đen dài của mình ra, nhân viên phục vụ lập tức nhận lấy … Hàn Văn Hạo mặc bộ tây phục màu trắng, thong thả đi tới trước mặt Dạ Thiên Thiên, quản lý phòng ăn vội vàng tới kéo ghế mời hắn ngồi …
“Đến đây lúc nào?”, Hàn Văn Hạo ngồi kế bên cạnh, nhàn nhạt hỏi.
“Mới vừa rồi…”, Dạ Thiên Thiên cũng nhàn nhạt trả lời … “Bởi vì sự kiên sáng nay mà ký giả trong thành phố có mặt khắp nơi, giao thông tắc nghẽn, em muốn tới sớm một chút cũng không được”.
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, nhân viên phục vụ dâng ly rượu đỏ sản xuất từ năm 82 đưa cho hắn, sau khi nếm thử một ngụm, mới nói “Không phải em không thích uống rượu đỏ sản xuất năm 82 sao, tại sao hôm nay lại uống loại rượu đỏ này?”
Khóe miệng Dạ Thiên Thiên cong lên, nở một nụ cười “Không phải anh thích sao?”
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, lại khẽ nhấp thêm một miếng rượu đỏ,quay đầu nhìn đầu bếp đang nướng món bò bít tết cách đó không xa, mùi thịt nướng thơm phức lan tỏa xung quanh …
“Từ khi nào thì em thay đổi trở nên hòa hợp như thế này?”, Hàn Văn Hạo nhìn nhân viên phục vụ đang cầm hai miếng thịt bò bít tết, vừa mới được đầu bếp nướng xong đưa tới …
Dạ Thiên Thiên lạnh lùng, cầm dao nĩa lên nói “Khi nào thì em có thể không bị anh đá ra khỏi phòng? Không phải đêm qua em không có tới sao?”
Hàn Văn Hạo cầm dao nĩa lên, vừa cắt thịt bò vừa nói “Đêm qua không tới, vậy sau này cũng không được tới nữa …”
Dạ Thiên Thiên đang cắn miếng thịt bò bít tết, ngẩng đầu lên, gương mặt căng thẳng nhìn Hàn Văn Hạo nói “Xem ra … em rất nhanh đã trở thành người cũ”
“Em cũ rồi”, Hàn Văn Hạo dửng dưng nói.
Dạ Thiên Thiên bắt đầu thở dốc, cười gượng gạo hỏi “Cô đó là ai?”
“Em chưa cần thiết phải biết”, Hàn Văn Hạo vừa cắt miếng thịt bò, vừa lạnh lùng nói.
“Tổng giám đốc … tiểu thư Dạ Thiên Thiên đang đợi ngài ở sảnh thức ăn Tây … “Giám đốc khách sạn khom người nói…
“Ừ…”, Hàn Văn Hạo lạnh lùng đáp lại, đi thẳng qua đại sảnh bước vào thang máy … Tả An Na dẫn mọi người cùng nhau đứng ở thang máy, khẽ gật đầu chào.
Cửa thang máy chậm rãi đóng …
***
Cả đại sảnh thức ăn Tây vắng lặng, chỉ có bếp trưởng và nhân viên phục vụ ưu tú nhất đang chuẩn bị nướng thịt bò bít tết ở ngoài trời …
Hai nhân viên phục vụ khác thì đang làm món nước uống Tuyết Liên cho Dạ Thiên Thiên, Tuyết Liên được cát thành từng mảnh từng mảnh vào chén thủy tinh, sau đó rót nước suối vào, chén nước được đặt trên chiếc khay màu vàng kim rồi được đưa vào trong một phòng khách vô cùng trang nhã ở trung tâm …
Dạ Thiên Thiên im lặng nhìn cách bày biện trên bàn, trên bàn còn có một chiếc máy vi tính nhỏ màu hồng … Dạ Thiên Thiên đang xem cảnh Hàn Văn Hạo ôm hôn một cô gái đắm đuối trước cổng khách sạn Tam Á, vừa xem vừa hớp vài ngụm nước Tuyết Liên …
Tiếng bước chân mạnh mẽ vọng đến …
Da Thiên Thiên chớp đôi mắt nâu xinh đẹp của mình, tiếp tục xem video clip vừa rồi … đến cảnh Hàn Văn Hạo đi vào hội sở … nói câu “Cô ấy là người phụ nữ của tôi”, cô cười lạnh lẽo, nhẹ nhàng đậy nắp máy tính lại …
Khuôn mặt lạnh lùng của Hàn Văn Hạo đã xuất hiện ở sảnh thức ăn Tây này, quản lý phòng ăn và hai nhân viên phục vụ lập tức tiến lên, khom người cung kính gọi “Tổng giám đốc”
Hàn Văn Hạo im lặng, cởi chiếc áo khoát đen dài của mình ra, nhân viên phục vụ lập tức nhận lấy … Hàn Văn Hạo mặc bộ tây phục màu trắng, thong thả đi tới trước mặt Dạ Thiên Thiên, quản lý phòng ăn vội vàng tới kéo ghế mời hắn ngồi …
“Đến đây lúc nào?”, Hàn Văn Hạo ngồi kế bên cạnh, nhàn nhạt hỏi.
“Mới vừa rồi…”, Dạ Thiên Thiên cũng nhàn nhạt trả lời … “Bởi vì sự kiên sáng nay mà ký giả trong thành phố có mặt khắp nơi, giao thông tắc nghẽn, em muốn tới sớm một chút cũng không được”.
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, nhân viên phục vụ dâng ly rượu đỏ sản xuất từ năm 82 đưa cho hắn, sau khi nếm thử một ngụm, mới nói “Không phải em không thích uống rượu đỏ sản xuất năm 82 sao, tại sao hôm nay lại uống loại rượu đỏ này?”
Khóe miệng Dạ Thiên Thiên cong lên, nở một nụ cười “Không phải anh thích sao?”
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, lại khẽ nhấp thêm một miếng rượu đỏ,quay đầu nhìn đầu bếp đang nướng món bò bít tết cách đó không xa, mùi thịt nướng thơm phức lan tỏa xung quanh …
“Từ khi nào thì em thay đổi trở nên hòa hợp như thế này?”, Hàn Văn Hạo nhìn nhân viên phục vụ đang cầm hai miếng thịt bò bít tết, vừa mới được đầu bếp nướng xong đưa tới …
Dạ Thiên Thiên lạnh lùng, cầm dao nĩa lên nói “Khi nào thì em có thể không bị anh đá ra khỏi phòng? Không phải đêm qua em không có tới sao?”
Hàn Văn Hạo cầm dao nĩa lên, vừa cắt thịt bò vừa nói “Đêm qua không tới, vậy sau này cũng không được tới nữa …”
Dạ Thiên Thiên đang cắn miếng thịt bò bít tết, ngẩng đầu lên, gương mặt căng thẳng nhìn Hàn Văn Hạo nói “Xem ra … em rất nhanh đã trở thành người cũ”
“Em cũ rồi”, Hàn Văn Hạo dửng dưng nói.
Dạ Thiên Thiên bắt đầu thở dốc, cười gượng gạo hỏi “Cô đó là ai?”
“Em chưa cần thiết phải biết”, Hàn Văn Hạo vừa cắt miếng thịt bò, vừa lạnh lùng nói.
Bình luận truyện