Chương 93
Rạng sáng!
Tuyết trắng tung bay. . . . . .
Trên sân thượng quảng trường Trung Hoa, vài chiếc phi cơ trực thăng lượn vòng !
Đoàn quay bộ phim “Thời gian yêu” chia thành 3 nhóm, trên sân thượng, trên không trung và bố trí dưới mặt đất, đm nay quan trọng chính l Hn Văn Vũ khng cần ngời đng thế thn, tự mnh nhảy xung từ sn thợng của 60 tầng lầu cao, tt cả đon phim đang khẩn trơng thử lại dy thép an ton khng di mời lần, vẫn đ cho ngời thế thn biễu diễn trc, xc định an ton, mi đ cho Hn Văn Vũ ci dy cp vo bn hng, thợ trang đim thừa dịp kỹ thuật vin đang buộc dy cp bn hng cho Văn Vũ, vội vng đứng ln trong tuyết trang đim lại cho hn.
Đạo diễn ở đầu sn thợng bn kia, cầm bộ đm, chỉ huy chuyn gia nh sng, mở my tính ra, cho thm 300 bản trng, điu chỉnh nh sng, lại bảo điu chỉnh vị trí 3 my quay cho tt, mi cầm loa hng ti mọi ngời cao giọng ni: Ni cho mọi ngời hay, lần ny Văn Vũ khng dùng thế thn, tự mnh biu diễn, lm một lần phải thnh cng!
Đợc. . . . . . Tt cả mọi ngời tại trờng quay đu ln tiếng!
Ok! Bn di chuẩn bị tt cha? Đạo diễn cầm bộ đm, cao giọng hỏi!
Trợ lý đạo diễn cũng cầm my quay ảnh trả lời: Chuẩn bị tt rồi. . . . Văn Vũ chỉ cần nhảy xung, nhảy đến lầu 58 khi đ, chúng ta lập tức ct!
Hạ Tuyết khẩn trương bưng trà xanh, đưa tới trước mặt Hàn Văn Vũ, mặt trắng bệch, hơi thở gấp gáp, vừa thở ra, cố nén rùng mình, có chút run rẩy nói: Anh thả lỏng, không có việc gì, anh thả lỏng. . . . . .
Hàn Văn Vũ cười nhạo nhìn Hạ Tuyết nói: Tôi xem cô còn khẩn trương hơn tôi a!
Hạ Tuyết nghe xong, bất đắc dĩ cười nói: Tôi thật khẩn trương a, ngộ nhỡ gặp chuyện không may làm sao bây giờ?
Phi! Tiểu Thanh cười mắng Hạ Tuyết nói: Cô đừng nói nhăn nói cuội những lời này a…! Việc này, không thể tùy tiện nói ngộ nhỡ mà nói không có việc gì !
Đúng, đúng, đúng, đúng, đúng! Không có việc gì ! Hạ Tuyết vừa nói hết lời, bỗng nhiên cảm giác buồn bực trong lòng, ánh mắt của nàng mâu hơi rối loạn, mới ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Văn Vũ đã đứng ở bên cạnh chuẩn bị ổn thỏa, trong tuyết bay, vẻ mặt hắn kiên định và chuyên nghiệp thở ra một hơi khí trắng, ánh mắt kia trong vắt! Nàng có phần sợ hãi đi đến trước mặt Hàn Văn Vũ, nói với hắn: Anh phải bảo vệ bản thân thật tốt a…!
Hàn Văn Vũ bất đắc dĩ nhìn tuyết đang bay, nhìn Hạ Tuyết nói: Tránh xa một chút! Tôi không sao!
Hạ Tuyết cảm thấy trong lòng buồn bực mà không dám nói, đành phải nhìn hắn đi tới bên cạnh sân thượng, sau lưng hắn dây cáp quấn chặt, kỹ thuật và vài nhân viên nghiệp vụ, kiểm tra dây cáp thêm lần nữa, khẳng định, lại nhìn đạo diễn gật đầu, đạo diễn cao giọng nói: Tất cả mọi người chuẩn bị!
Tất cả mọi người chuẩn bị! ! ! ! Trợ lý đạo diễn cao giọng nói tiếp, chuyên gia ánh sáng, nhiếp ảnh gia, các nhân viên nghiệp vụ lập tức mỗi người vào vị trí của mình. . . . . .
Nhiếp ảnh gia số 2 lập tức đẩy máy quay đi tới yêu cầu Hàn Văn Vũ quay mặt lại đúng góc độ, nhấn một cái live. . . . . .
Chuyên viên đánh bản cầm bảng đi tới trước mặt Hàn Văn Vũ, cao giọng nói: “Thời gian yêu, tập thứ 17, Thiên Thượng Nhân Gian. Ba …hai … một.
Action! Đạo diễn lập tức cao giọng hô!
Tất cả mọi người nín thở chờ đợi . . . . . .
Hàn Văn Vũ thở hổn hển đứng tại lan can sân thượng, âm thanh tức giận trong tuyết bay kêu to: . . . . .Tại sao? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? ? ? ? Tại sao ………..”.
Hạ Tuyết khẩn trương siết chặt kịch bản nhìn. . . . . .
Hàn Văn Vũ ngửa cao đầu, nước mắt tuôn rơi kêu to: Tô Tô, tại sao muốn dùng phương thức này cáo biệt với anh ……nếu ông trời thật sự muốn mang em đi …….. em chờ anh, anh đến đây…em chờ anh …. Tô Tô! ! ! Hắn vừa nói xong, đầu hơi ngưỡng, sắc mặt bi phẫn vươn người nhảy xuống …….
Hạ Tuyết đột nhiên trừng mắt, nhìn thân thể Hàn Văn Vũ như ánh sao cấp tốc rơi xuống …. trái tim nàng như bị đánh thật mạnh, liền hôn mê bất tỉnh. . . . . .
Bình luận truyện