Quậy Tung Hogwarts

Chương 173: Trẻ con bây giờ thật thực dụng



Translator: Nguyetmai

"Tiếng Futhark cổ (The Elder Fuþark), một loại ngôn ngữ nổi tiếng nhất trong văn tự Runes. Văn tự Runes cổ còn được xưng ma văn, là cơ sở của hầu hết những thần chú cơ bản hiện này. Cách phát âm của Futhark (Fuþark) cũng bắt nguồn từ sáu chữ Futhark là feoh, ur, thorn, ansur, rad và ken."

Grindelwald phất tay, những kí tự pháp thuật trên không trung biến mất gần hết, chỉ còn lại sáu chữ rõ ràng nhất.

Căn cứ theo những ghi chép của tài liệu lịch sử của thế giới pháp thuật cổ, văn tự Runes không phải là chữ trong truyền thuyết và thần thoại Bắc Âu mà các Muggle biết, mà là sự huyền bí khi vua Odin của các vị thần đã treo ngược mình trên Cây Thế Giới chín ngày chín đêm, cuối cùng tập hợp được.

"Trên thực tế, hàm nghĩa lúc đầu của Runes là 'thì thầm bí mật', đại biểu cho sức mạnh thần bí mà các phù thủy thời viễn cổ đã cụ thể hóa ra sau khi cảm nhận và lắng nghe những âm thanh tự nhiên."

Trong cái thời kì nguyên thủy tối tăm ăn lông ở lỗ, từ thần chú đến kỹ thuật làm đũa phép đều không phát triển như bây giờ, sự xuất hiện của văn tự Runes giúp các phù thủy tăng mạnh cách vận dụng sức mạnh tinh thần - sức mạnh giúp con người có thể đối kháng trực diện với những giống loài pháp thuật có trí tuệ khác.

Nhưng đến ngày nay, trải qua mấy lần biến động xã hội, hầu hết những văn tự Runes cổ đều đã gần biến mất, phù thủy thời nay chỉ có thể cố gắng tìm lại những cách phát âm và ý nghĩa ban đầu không còn nguyên vẹn đó thông qua sách cổ và một số đồ vật pháp thuật còn sót lại, cho dù là thi triển pháp thuật trực tiếp cũng khó mà làm được.

"Chữ Runes cổ đại? Đây chẳng phải là văn tự đã biến mất rồi sao, cho dù nó có từng huy hoàng thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là chuyện của quá khứ, nếu lợi hại như những gì ông nói thật thì vì sao cháu chưa từng nghe nói có phù thủy nào thời nay am hiểu thi triển thần chú bằng chữ Runes chứ?"

Alina nhíu mày lại, dáng vẻ không mấy hứng thú.

Bởi vì nếu cô không nhớ lầm thì đến năm thứ ba, hẳn là trường học pháp thuật Hogwarts sẽ có khóa học chữ Runes cổ đại. Nhưng nếu xét theo nguyên tác thì hình như nó tương tự với ngành khảo cổ học phát thuật, không có bất cứ một điểm đặc biệt nào cả.

Dù có giống như những gì Grindelwald nói, học tiếng Futhark cổ sẽ giúp ích cho việc học tập pháp thuật sau này thì có lẽ cũng sẽ có hạn, nhiều nhất chỉ để khoe khoang trước mặt người khác mà thôi, giống những người dùng chữ Giáp Cốt để viết luận văn tốt nghiệp trong kiếp trước vậy.

"Không, mặc dù hầu hết hệ thống của tiếng Futhark cổ đã biến mất, nhưng vẫn còn một số âm đọc và ý nghĩa lẻ tẻ được ghi chép và truyền tới đời sau, mà ta thì trùng hợp được truyền lại mấy chữ Futhark cổ hoàn chỉnh."

Nhìn cô phù thủy nhỏ tóc bạch kim tỏ vẻ không đồng ý ấy, Grindelwald mỉm cười đắc ý.

Là Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất suýt chút nữa thì thống trị cả thế giới pháp thuật, việc nghiên cứu pháp thuật và mục tiêu của Grindelwald toàn diện hơn nhiều so với hệ thống Voldemort. Lúc mà tiền tài, tiếng tăm và quyền lợi đều chỉ là chuyện nhỏ, tri thức và lý tưởng trở thành thứ mà lão yêu thích nhất năm đó.

Thậm chí, vào thời kì đỉnh cao, Grindelwald không cần phải đi tìm ma văn thất lạc, chỉ cần tỏ ý muốn là sẽ có vô số "Thánh đồ" (những người tôn sùng Grindelwald) cuồng nhiệt chủ động mang những tri thức ma văn thất lạc ở khắp nơi trên thế giới tới lâu đài Nurmengard, cung kính dâng lên trước mặt lão.

"Cháu thử nghĩ xem, cháu có thể học thần chú trong sách bất cứ lúc nào, nhưng sau khi rời khỏi tòa lâu đài này, không có người thứ hai có thể dạy những nội dung mà ta có thể dạy một cách hoàn chỉnh – bởi vì trong thế giới pháp thuật hiện tại, có thể sẽ không tìm ra được phù thùy thứ hai am hiểu tiếng Futhark cổ như ta, cho dù là Nicolas Flamel và Albus Dumbledore cũng không thể."

Grindelwald giơ ngón trỏ lên và lắc lư trước mặt Alina, giọng nói mang theo mùi dụ dỗ mãnh liệt.

"Nghe có vẻ không tệ, nhưng ông chưa trả lời câu hỏi trước đó của cháu."

Alina nhún vai, dứt khoát vào thẳng trọng điểm:

"Sau khi học tiếng Futhark cổ, ngoại trừ có thêm kiến thức, cháu còn tăng lên về những phương diện nào nữa? Ví dụ như có thể học được mấy thần chú mới, hoặc là uy lực của thần chú có thể tăng lên mấy phần, hay là thứ gì khác?"

Nói thật ra, đối với cái lịch sử trỗi dậy xa xôi mà Grindelwald nhắc đến, Alina không quá hứng thú. Là một người theo chủ nghĩa thực dụng, nếu lý luận sức mạnh không thể chuyển hóa thành kết quả thực tế thì dù nó có quý giá và đặc biệt đến đâu thì cũng chỉ như hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi.

"Học được mấy thần chú mới?"

Nghe thấy câu hỏi của Alina, Grindelwald không nhịn được nhếch môi lên, như thể nghe thấy chuyện gì đó rất buồn cười:

"Cháu vẫn chưa hiểu sao? Chữ Runes cổ là nền tảng của hầu hết nhưng thần chú hiện đại, học được nó, tương đương với việc cháu có tư cách để sáng tạo ra thần chú."

"Cháu không muốn sáng tạo ra thần chú mới, cháu chỉ muốn làm một con sâu mọt nằm trên những thành tích vĩ đại của cha ông ta thôi."

Alina bĩu môi, nếu nằm mà cũng thắng thì việc gì phải cầm vũ khí lên?

"Được rồi, cháu cảm nhận trực tiếp đi, ví dụ như thế này…"

Nhìn cô bé khó chơi trước mặt, Grindelwald bất đắc dĩ thở dài, lão ngẫm nghĩ rồi vươn tay phủ lên bàn tay hơi sưng đỏ của Alina, khẽ đọc: "Ur〈wyrd〉".

Vừa dứt lời, một ánh sáng nhạt màu trắng mịt mờ như hơi nước lặng lẽ xuất hiện, phủ lên hai tay của cô bé một cách êm dịu. Alina cảm thấy hai tay mình như đang ngâm trong nước ấm, sự nhức mỏi, ê ẩm do vận chuyển cánh cửa nhanh chóng biến mất.

Không chỉ như thế, trong lúc loại bỏ sự nhức mỏi, Alina có thể cảm nhận được rằng một số vết xước và vết chai trên ngón tay cũng nhanh chóng biến mất trong ánh sáng trắng ấy. Thậm chí cảm giác ngưa ngứa như được lột xác ở phạm vi nhỏ này suýt thì khiến cô không nhịn được mà kêu lên vì thoải mái.

Một lát sau, vầng sáng màu trắng dần tán đi.

"Đây là ur, kí tự thứ hai trong tiếng Futhark cổ, nghĩa đen là trâu rừng, một loài dã thú có sức mạnh và sự dũng cảm, mang ý nghĩa không thể thuần phục và khó khống chế được sức mạnh của sự tự do. Về mặt nghĩa bóng, nó đại diện cho sức mạnh tinh thần trong lòng, tăng cường sức khỏe và… Ừm, dù sao cháu chỉ cần biết rằng gần như nó sinh ra hơn một nửa thần chú chữa trị là được."

Khuôn mặt già cả của Grindelwald hiện lên nét mệt mỏi nhè nhẹ. Vận dụng sức mạnh tinh thần để thi triển ma văn còn mệt hơn nhiều so với thi triển pháp thuật không đũa phép, cho dù là thi triển pháp thuật ma văn cổ đại cấp thấp nhất thì ít nhất cũng tương đương với mấy thần chú hiện đại cộng lại.

Tiếc là toàn diện và phức tạp hơn không có nghĩa là mạnh hơn, nếu nói theo bình thường, nó sẽ chỉ đồng nghĩ với việc lãng phí và phức tạp hơn, đây cũng là một trong những nguyên nhân văn tự Runes cổ đại dần bị thay thế bởi thần chú hiện đại.

Dù sao khi mọi người bất ngờ bị thương, làm vết thương lành lại nhanh chóng đã là đủ rồi, không cần đến hiệu quả chăm sóc da và khôi phục sức lực.

"Woa! Lợi hại quá!"

Nhìn làn da trắng nõn như trẻ con, đôi mắt Alina bất giác lóe ra những ánh sao hạnh phúc, làm đẹp là một sự hấp dẫn trí mạng mà không một cô gái trẻ nào có thể cưỡng lại được.

Mặc dù cô đã quên gần hết những gì mà Grindelwald vừa nói trước đó rồi, nhưng chỉ với việc "chăm sóc da tay" toàn diện này cũng đủ để cô không thể từ chối được – không ngờ ông cụ Grindelwald này biết khá nhiều thứ đấy nhỉ, rửa bát đĩa, chăm sóc day ta, nướng khoai tây… Quả thực là nhà có người già sẽ có bao nhiêu cái lợi.

"Ông nói rất có lý, thực ra cháu vẫn luôn rất hứng thú với pháp thuật cổ xưa."

Không đợi Grindelwald tiếp tục sắp xếp câu từ, ánh mắt vốn rất uể oải của Alina đột nhiên trở nên nghiêm túc, cô ngồi xuống một cách ngoan ngoãn, nghiêm trang ngẩng đầu nhìn Grindelwald, nói:

"Bao giờ chúng ta bắt đầu học, cháu đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta sẽ là người kế thừa ý chí hiền triết của cổ đại!"

Nhìn cô nhóc tóc bạch kim khác hẳn với vừa rồi, khóe miệng Grindelwald hơi giật giật, trẻ con bây giờ thực dụng thật đấy… Ừm, da mặt cũng rất dày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện