Quốc Sắc Thiên Hương
Chương 124: Nếu lại xảy ra một lần nữa thì sao?
Edited by Cigar.
“Tiểu góa phụ?!” Đạo diễn Phương gõ gõ tẩu thuốc của ông, vuốt mái tóc bạc nửa đầu, như cười như không nhìn Mặc Lý đang ngồi trên cái ghế gấp nhỏ đối diện.
Mặc Lý quay phóng viên mòng mòng như dế lúc này lại lúng túng, dù sao cậu không chỉ dùng chuyện của bản thân để gạt phóng viên, mà còn lôi cả đạo diễn Phương vào.
“Ầy, đạo diễn Phương, người bình thường nghe là biết tôi đang nói giỡn, không có ai tin là thật đâu.”
“Phải không?” Đạo diễn Phương híp mắt nhìn cậu, cũng không biết có phải đang tức giận không.
“Cậu đã nghĩ tốt bộ phim tiếp theo thay tôi luôn rồi, sao có thể không là thật được. Thật, còn thật hơn cả hiện kim nữa. Đề tài tiểu góa phụ này hay, rất hay.”
Mặc Lý ngồi quy củ trên ghế gấp, vẻ mặt rối rắm.
“Ha ha, đạo diễn Phương, ngài thật hài hước.”
“Ai đùa với cậu?” Đạo diễn Phương trừng mắt. “Cậu cứ chờ đi, bộ phim tiếp theo tôi cho cậu đóng vai chính.”
“Diễn vai chồng của tiểu góa phụ thật à?” Đôi mày xinh đẹp của Mặc Lý nhíu lại thành một nhúm.
“Diễn chồng của tiểu góa phụ gì, trực tiếp cho cậu diễn vai tiểu góa phụ. Được rồi, đi ra đi!”
Mặc Lý khóc không ra nước mắt mang theo ghế gấp rời khỏi phòng nghỉ tạm thời của đạo diễn.
Phó đạo diễn đi vào, đạo diễn Phương tiếp tục rít tẩu thuốc phun mây nhả khói.
“Đạo diễn Phương, ngài thật là, bắt nạt tiểu diễn viên người ta làm gì, ngài xem ngài làm đứa nhỏ ấy sợ rồi kìa.”
Đạo diễn Phương híp mắt hừ một tiếng: “Ai kêu cậu ta nói lung tung, ngay cả tôi cũng lôi vào, thật sự là to gan lớn mật. Chưa từng thấy người mới nào dám mở miệng trêu chọc tôi, rất không biết trời cao đất rộng.”
“Phải không, sao tôi cảm thấy ngài khá là thích thú đó chứ.”
Đạo diễn Phương mà thật sự tức giận là sẽ trực tiếp kêu người ta cút đi, nào có tâm tư gọi người đến trước mặt đe dọa một phen.
Lại nói tiếp, hai người thủ vai nam chính và nam phụ lần này phối hợp diễn rất tốt, giá trị nhan sắc cao còn có năng lực, có thể chịu khổ, kỹ năng diễn xuất cũng không sai, đạo diễn Phương rất thích những người mới như vậy.
Dù sao phim đang quay chính là một tác phẩm võ hiệp tiên khí phiêu dật, chỉ cần có thể lựa chọn, so với phái thực lực nhưng dung mạo thua kém một bậc, đạo diễn Phương đương nhiên thích tiểu thịt tươi thiên sinh lệ chất đồng thời chịu được khổ, sở hữu thực lực không tầm thường hơn.
So với Lý Thiếu Thiên đóng nam chính hành xử khéo léo, loại tính cách tùy hứng như Mặc Lý ngược lại hợp với tính tình của đạo diễn Phương hơn.
Người này chính là quái đản như vậy, người đối với ông tất cung tất kính ông nhìn quen rồi, còn tính tình tùy hứng dám trêu chọc đến ông lại thành công lọt vào mắt ông. Đương nhiên, cũng không phải ai cũng có thể lấy ông già này ra để đùa giỡn, bằng không có chết cũng không biết chết như thế nào.
Mặc Lý cố tình lại làm gì cũng đều vừa đúng, thật sự là một tâm cơ boy am hiểu tính kế.
Phó đạo diễn cảm khái, không ngoài dự đoán, đạo diễn Phương là chuẩn bị nâng đỡ Mặc Lý.
“Cút cho tôi.” Đạo diễn Phương trừng mắt liếc hắn một cái.
“Rồi rồi, tôi cút đây. Bố cảnh và đạo cụ của cảnh tiếp theo đã chuẩn bị tốt, chờ mỗi ngài thôi.”
Cảnh này là cảnh hai người sư huynh đệ chào từ biệt sư phụ.
Mặc Lý vừa rồi còn thành thành thật thật lắng nghe dạy bảo trước mặt ông nay đã khoác lên người y phục diễn và tóc giả, có thể nói là tốc độ cực nhanh, sắc mặt lẫn thần thái phấn chấn đứng ở trong trường quay, nghiễm nhiên đã trở thành một đệ tử danh môn sống an nhàn sung sướng.
Đây là chỗ tốt của việc trời sinh đã đẹp, Mặc Lý căn bản không cần phải trang điểm, đội tóc giả thay quần áo là đã có thể lên sân khấu, gương mặt vốn có cũng đã đẹp đến mức lóa mắt người nhìn. Nữ chính đứng ở phía bên kia đã muốn lẳng lặng đi tìm thợ trang điểm của riêng cô, nói gì mà cũng muốn lau hết phấn trên mặt, đổi thành kiểu trang điểm nude.
Lý Thiếu Thiên đồng dạng đã thay đồ diễn xong xuôi đi đến cạnh Mặc Lý, cúi đầu ghé vào lỗ tai của cậu nhỏ giọng nói gì đó. Mặc Lý rõ ràng dứt khoát lui về phía sau hai bước kéo dãn khoảng cách, Lý Thiếu Thiên đứng bất động một lát, sau đó im lặng đứng ở một bên, không có bắt chuyện với Mặc Lý nữa.
Đạo diễn Phương nâng nâng lông mày, tựa hồ ngửi được dấu vết mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
Cũng may hai diễn viên không có đem mâu thuẫn bên ngoài vào trong phim. Chỉ cần một khi hô bắt đầu diễn, hai người liền thân mật khắng khít đứng cạnh nhau, mặt mày biểu lộ trọn vẹn tình nghĩa lưỡng tiểu vô sai.
Hai diễn viên này trước giờ vẫn không cần ông lo lắng, trọng điểm chú ý của đạo diễn Phương liền toàn bộ đặt lên người chơi trò ô dù thủ vai thành chủ thành Thanh Đồng, nhà đầu tư Trương Phi Hoa…
Tổng thể mà nói, quả thực là một hồi tai nạn.
Cũng may thành quả cuối cùng được bày biện ra cũng không tồi, công lực dạy dỗ diễn viên của đạo diễn Phương lại tăng thêm một cấp bậc.
Quá trình quay phim khá là thuận lợi, nếu không có Lý Thiếu Thiên thỉnh thoảng quấy rầy, còn có Liễu Kì Hoa không chỗ nào không ở vẫn luôn âm thầm quan sát và căm thù cậu, thì rất tốt.
Mặc Lý thật sự là bại bởi Liễu Kì Hoa, nếu thật sự nhìn cậu không vừa mắt như vậy, thì đừng nhìn cậu nữa được không. Vừa muốn nhìn, lại vừa phải làm ra vẻ mặt chán ghét, thật sự là tội gì phải thế.
Trọc phú Trương Phi Hoa cũng không hiểu cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, đối với tiểu tình nhân Liễu Kì Hoa thường xuyên trước mặt mọi người sai hắn làm này làm kia, không giống như bao dưỡng chim hoàng yến, thật như là tìm osin, làm cho mấy người hóng hớt trong đoàn làm phim đều bắt đầu hoài nghi rumor tiểu minh tinh tuyến ba Liễu Kì Hoa này bị Trương Phi Hoa bao dưỡng rốt cuộc có phải là thật hay không.
Nghe nhầm đồn bậy cũng là có chứ không phải không, có lẽ người ta chỉ là làm nghề tay trái bên cạnh nghề chính là diễn viên thôi thì sao? Về sau không đóng phim được nữa có thể làm bảo mẫu, cũng hợp lý mà.
Showbiz mà, chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.
Nhưng Liễu Kì Hoa cũng không nghĩ như vậy, hắn chỉ cảm thấy mất mặt.
Đi theo Trương Phi Hoa đích xác có một ít tài nguyên, nhưng thứ hắn muốn thì đối phương cũng không cho hắn. Chẳng những không cho hắn ngược lại chính mình thượng vị, quăng một đống tiền để mua một vai diễn trong phim cho chính hắn, thời điểm Liễu Kì Hoa biết được thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Chưa bao giờ từng gặp một kim chủ vô tích sự như vậy.
Nếu thật sự không được đóng phim của đạo diễn Phương, vậy thì hắn theo tới phim trường, có cơ hội cùng đoàn đội của đạo diễn Phương quen biết một chút cũng tốt, nhiều thêm một bằng hữu nhiều thêm một đường.
Đây vốn là một ý tưởng thật tiến bộ.
Nhưng hỏng ở chỗ, hắn lại gặp được Mặc Lý.
Cái tên không cần tốn nhiều sức liền đạt được tất cả những gì hắn muốn.
Rõ ràng chiếm được hết thảy, danh tiếng, fan, lưu lượng, tài nguyên, thậm chí ngay cả kim chủ cũng trẻ và đẹp trai hơn kim chủ của hắn, có nhiều ưu đãi như vậy, nên trốn đi góc nào đó trộm vui vẻ đi, cậu lại cố tình làm ra tư thái giống như những gì cậu đạt được đều là người khác cưỡng ép nhét vào tay của cậu, giống như cậu là một đóa sen trắng độc nhất vô nhị tự cổ chí kim.
Ghen ghét giống như dây leo sinh trưởng ngày càng mạnh mẽ, che lấp đi ước nguyện tích cực tiến tới ban đầu của hắn, che đi hai mắt của hắn, trong mắt chỉ nhìn thấy mỗi tiểu tiện nhân được tiện nghi còn khoe mẽ kia.
Hình ảnh quảng bá mà đoàn làm phim tung ra lại giúp Mặc Lý hút thêm được rất nhiều fan, chỉ số tìm kiếm của cậu đã muốn chạm nóc. Tiểu trong suốt từng bị hắn giẫm nát dưới chân, hiện tại đã làm hắn có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Còn có đám fan đáng giận này, khen Mặc Lý còn muốn lôi hắn ra đạp một cước, liền bởi vì hình tượng lẫn lộ tuyến của hai người bọn họ khá giống nhau, đều là lập nghiệp từ khúc nghệ truyền thống, vĩnh viễn bị đặt lên bàn cân so sánh.
Toàn bộ vết nhơ của Mặc Lý bị tẩy trắng sạch sành sanh, ở trong miệng của fan lại thành một nghệ thuật gia cao quý truyền thống không nhiễm bùn.
Trong khi những vụ scandal trước, nơi nào cũng có bóng dáng của Mặc Lý, những người còn lại đều là đá lót đường cho cậu.
Fan như thế, người trong giới cũng là như thế.
Đạo diễn Phương nổi tiếng với việc đặt đạo đức lên hàng đầu, bởi vì tin đồn giữa hắn và Trương Phi Hoa nên đó giờ vẫn khinh thường hắn, cười nhạt, nhưng đối với Mặc Lý lại quan tâm hết mực.
Mặc Lý thì có gì tốt?
Chuyện của cậu và Yến Lẫm, có thể lừa gạt được nhất thời, thật sự nghĩ rằng có thể giấu cả đời?!
Lần trước hắn lên mạng tố giác quan hệ của hai người này là xuất phát từ xúc động nhất thời, hoàn toàn không có chuẩn bị gì, nên mới bị chèn ép khiến hắn trở tay không kịp, sự việc cũng không có bị khuếch tán trên diện rộng.
Nếu lại xảy ra một lần nữa thì sao?
Ông trời chẳng lẽ vẫn đứng ở bên của Mặc Lý, để cậu tiếp tục lừa dối, khoác gương mặt vô tội tiếp tục giả vờ trong sạch, lừa gạt người đời sao?
“Tiểu góa phụ?!” Đạo diễn Phương gõ gõ tẩu thuốc của ông, vuốt mái tóc bạc nửa đầu, như cười như không nhìn Mặc Lý đang ngồi trên cái ghế gấp nhỏ đối diện.
Mặc Lý quay phóng viên mòng mòng như dế lúc này lại lúng túng, dù sao cậu không chỉ dùng chuyện của bản thân để gạt phóng viên, mà còn lôi cả đạo diễn Phương vào.
“Ầy, đạo diễn Phương, người bình thường nghe là biết tôi đang nói giỡn, không có ai tin là thật đâu.”
“Phải không?” Đạo diễn Phương híp mắt nhìn cậu, cũng không biết có phải đang tức giận không.
“Cậu đã nghĩ tốt bộ phim tiếp theo thay tôi luôn rồi, sao có thể không là thật được. Thật, còn thật hơn cả hiện kim nữa. Đề tài tiểu góa phụ này hay, rất hay.”
Mặc Lý ngồi quy củ trên ghế gấp, vẻ mặt rối rắm.
“Ha ha, đạo diễn Phương, ngài thật hài hước.”
“Ai đùa với cậu?” Đạo diễn Phương trừng mắt. “Cậu cứ chờ đi, bộ phim tiếp theo tôi cho cậu đóng vai chính.”
“Diễn vai chồng của tiểu góa phụ thật à?” Đôi mày xinh đẹp của Mặc Lý nhíu lại thành một nhúm.
“Diễn chồng của tiểu góa phụ gì, trực tiếp cho cậu diễn vai tiểu góa phụ. Được rồi, đi ra đi!”
Mặc Lý khóc không ra nước mắt mang theo ghế gấp rời khỏi phòng nghỉ tạm thời của đạo diễn.
Phó đạo diễn đi vào, đạo diễn Phương tiếp tục rít tẩu thuốc phun mây nhả khói.
“Đạo diễn Phương, ngài thật là, bắt nạt tiểu diễn viên người ta làm gì, ngài xem ngài làm đứa nhỏ ấy sợ rồi kìa.”
Đạo diễn Phương híp mắt hừ một tiếng: “Ai kêu cậu ta nói lung tung, ngay cả tôi cũng lôi vào, thật sự là to gan lớn mật. Chưa từng thấy người mới nào dám mở miệng trêu chọc tôi, rất không biết trời cao đất rộng.”
“Phải không, sao tôi cảm thấy ngài khá là thích thú đó chứ.”
Đạo diễn Phương mà thật sự tức giận là sẽ trực tiếp kêu người ta cút đi, nào có tâm tư gọi người đến trước mặt đe dọa một phen.
Lại nói tiếp, hai người thủ vai nam chính và nam phụ lần này phối hợp diễn rất tốt, giá trị nhan sắc cao còn có năng lực, có thể chịu khổ, kỹ năng diễn xuất cũng không sai, đạo diễn Phương rất thích những người mới như vậy.
Dù sao phim đang quay chính là một tác phẩm võ hiệp tiên khí phiêu dật, chỉ cần có thể lựa chọn, so với phái thực lực nhưng dung mạo thua kém một bậc, đạo diễn Phương đương nhiên thích tiểu thịt tươi thiên sinh lệ chất đồng thời chịu được khổ, sở hữu thực lực không tầm thường hơn.
So với Lý Thiếu Thiên đóng nam chính hành xử khéo léo, loại tính cách tùy hứng như Mặc Lý ngược lại hợp với tính tình của đạo diễn Phương hơn.
Người này chính là quái đản như vậy, người đối với ông tất cung tất kính ông nhìn quen rồi, còn tính tình tùy hứng dám trêu chọc đến ông lại thành công lọt vào mắt ông. Đương nhiên, cũng không phải ai cũng có thể lấy ông già này ra để đùa giỡn, bằng không có chết cũng không biết chết như thế nào.
Mặc Lý cố tình lại làm gì cũng đều vừa đúng, thật sự là một tâm cơ boy am hiểu tính kế.
Phó đạo diễn cảm khái, không ngoài dự đoán, đạo diễn Phương là chuẩn bị nâng đỡ Mặc Lý.
“Cút cho tôi.” Đạo diễn Phương trừng mắt liếc hắn một cái.
“Rồi rồi, tôi cút đây. Bố cảnh và đạo cụ của cảnh tiếp theo đã chuẩn bị tốt, chờ mỗi ngài thôi.”
Cảnh này là cảnh hai người sư huynh đệ chào từ biệt sư phụ.
Mặc Lý vừa rồi còn thành thành thật thật lắng nghe dạy bảo trước mặt ông nay đã khoác lên người y phục diễn và tóc giả, có thể nói là tốc độ cực nhanh, sắc mặt lẫn thần thái phấn chấn đứng ở trong trường quay, nghiễm nhiên đã trở thành một đệ tử danh môn sống an nhàn sung sướng.
Đây là chỗ tốt của việc trời sinh đã đẹp, Mặc Lý căn bản không cần phải trang điểm, đội tóc giả thay quần áo là đã có thể lên sân khấu, gương mặt vốn có cũng đã đẹp đến mức lóa mắt người nhìn. Nữ chính đứng ở phía bên kia đã muốn lẳng lặng đi tìm thợ trang điểm của riêng cô, nói gì mà cũng muốn lau hết phấn trên mặt, đổi thành kiểu trang điểm nude.
Lý Thiếu Thiên đồng dạng đã thay đồ diễn xong xuôi đi đến cạnh Mặc Lý, cúi đầu ghé vào lỗ tai của cậu nhỏ giọng nói gì đó. Mặc Lý rõ ràng dứt khoát lui về phía sau hai bước kéo dãn khoảng cách, Lý Thiếu Thiên đứng bất động một lát, sau đó im lặng đứng ở một bên, không có bắt chuyện với Mặc Lý nữa.
Đạo diễn Phương nâng nâng lông mày, tựa hồ ngửi được dấu vết mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
Cũng may hai diễn viên không có đem mâu thuẫn bên ngoài vào trong phim. Chỉ cần một khi hô bắt đầu diễn, hai người liền thân mật khắng khít đứng cạnh nhau, mặt mày biểu lộ trọn vẹn tình nghĩa lưỡng tiểu vô sai.
Hai diễn viên này trước giờ vẫn không cần ông lo lắng, trọng điểm chú ý của đạo diễn Phương liền toàn bộ đặt lên người chơi trò ô dù thủ vai thành chủ thành Thanh Đồng, nhà đầu tư Trương Phi Hoa…
Tổng thể mà nói, quả thực là một hồi tai nạn.
Cũng may thành quả cuối cùng được bày biện ra cũng không tồi, công lực dạy dỗ diễn viên của đạo diễn Phương lại tăng thêm một cấp bậc.
Quá trình quay phim khá là thuận lợi, nếu không có Lý Thiếu Thiên thỉnh thoảng quấy rầy, còn có Liễu Kì Hoa không chỗ nào không ở vẫn luôn âm thầm quan sát và căm thù cậu, thì rất tốt.
Mặc Lý thật sự là bại bởi Liễu Kì Hoa, nếu thật sự nhìn cậu không vừa mắt như vậy, thì đừng nhìn cậu nữa được không. Vừa muốn nhìn, lại vừa phải làm ra vẻ mặt chán ghét, thật sự là tội gì phải thế.
Trọc phú Trương Phi Hoa cũng không hiểu cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, đối với tiểu tình nhân Liễu Kì Hoa thường xuyên trước mặt mọi người sai hắn làm này làm kia, không giống như bao dưỡng chim hoàng yến, thật như là tìm osin, làm cho mấy người hóng hớt trong đoàn làm phim đều bắt đầu hoài nghi rumor tiểu minh tinh tuyến ba Liễu Kì Hoa này bị Trương Phi Hoa bao dưỡng rốt cuộc có phải là thật hay không.
Nghe nhầm đồn bậy cũng là có chứ không phải không, có lẽ người ta chỉ là làm nghề tay trái bên cạnh nghề chính là diễn viên thôi thì sao? Về sau không đóng phim được nữa có thể làm bảo mẫu, cũng hợp lý mà.
Showbiz mà, chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.
Nhưng Liễu Kì Hoa cũng không nghĩ như vậy, hắn chỉ cảm thấy mất mặt.
Đi theo Trương Phi Hoa đích xác có một ít tài nguyên, nhưng thứ hắn muốn thì đối phương cũng không cho hắn. Chẳng những không cho hắn ngược lại chính mình thượng vị, quăng một đống tiền để mua một vai diễn trong phim cho chính hắn, thời điểm Liễu Kì Hoa biết được thiếu chút nữa chửi ầm lên.
Chưa bao giờ từng gặp một kim chủ vô tích sự như vậy.
Nếu thật sự không được đóng phim của đạo diễn Phương, vậy thì hắn theo tới phim trường, có cơ hội cùng đoàn đội của đạo diễn Phương quen biết một chút cũng tốt, nhiều thêm một bằng hữu nhiều thêm một đường.
Đây vốn là một ý tưởng thật tiến bộ.
Nhưng hỏng ở chỗ, hắn lại gặp được Mặc Lý.
Cái tên không cần tốn nhiều sức liền đạt được tất cả những gì hắn muốn.
Rõ ràng chiếm được hết thảy, danh tiếng, fan, lưu lượng, tài nguyên, thậm chí ngay cả kim chủ cũng trẻ và đẹp trai hơn kim chủ của hắn, có nhiều ưu đãi như vậy, nên trốn đi góc nào đó trộm vui vẻ đi, cậu lại cố tình làm ra tư thái giống như những gì cậu đạt được đều là người khác cưỡng ép nhét vào tay của cậu, giống như cậu là một đóa sen trắng độc nhất vô nhị tự cổ chí kim.
Ghen ghét giống như dây leo sinh trưởng ngày càng mạnh mẽ, che lấp đi ước nguyện tích cực tiến tới ban đầu của hắn, che đi hai mắt của hắn, trong mắt chỉ nhìn thấy mỗi tiểu tiện nhân được tiện nghi còn khoe mẽ kia.
Hình ảnh quảng bá mà đoàn làm phim tung ra lại giúp Mặc Lý hút thêm được rất nhiều fan, chỉ số tìm kiếm của cậu đã muốn chạm nóc. Tiểu trong suốt từng bị hắn giẫm nát dưới chân, hiện tại đã làm hắn có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Còn có đám fan đáng giận này, khen Mặc Lý còn muốn lôi hắn ra đạp một cước, liền bởi vì hình tượng lẫn lộ tuyến của hai người bọn họ khá giống nhau, đều là lập nghiệp từ khúc nghệ truyền thống, vĩnh viễn bị đặt lên bàn cân so sánh.
Toàn bộ vết nhơ của Mặc Lý bị tẩy trắng sạch sành sanh, ở trong miệng của fan lại thành một nghệ thuật gia cao quý truyền thống không nhiễm bùn.
Trong khi những vụ scandal trước, nơi nào cũng có bóng dáng của Mặc Lý, những người còn lại đều là đá lót đường cho cậu.
Fan như thế, người trong giới cũng là như thế.
Đạo diễn Phương nổi tiếng với việc đặt đạo đức lên hàng đầu, bởi vì tin đồn giữa hắn và Trương Phi Hoa nên đó giờ vẫn khinh thường hắn, cười nhạt, nhưng đối với Mặc Lý lại quan tâm hết mực.
Mặc Lý thì có gì tốt?
Chuyện của cậu và Yến Lẫm, có thể lừa gạt được nhất thời, thật sự nghĩ rằng có thể giấu cả đời?!
Lần trước hắn lên mạng tố giác quan hệ của hai người này là xuất phát từ xúc động nhất thời, hoàn toàn không có chuẩn bị gì, nên mới bị chèn ép khiến hắn trở tay không kịp, sự việc cũng không có bị khuếch tán trên diện rộng.
Nếu lại xảy ra một lần nữa thì sao?
Ông trời chẳng lẽ vẫn đứng ở bên của Mặc Lý, để cậu tiếp tục lừa dối, khoác gương mặt vô tội tiếp tục giả vờ trong sạch, lừa gạt người đời sao?
Bình luận truyện