"Thú" Y

Chương 5



"Này! Ngươi có thể dừng chọt lét ta hay không... A~..." Đừng, tên hỗn đản này! Vào phòng tắm đã bao lâu? Hắn còn không chịu dừng chơi đùa hả?

"Tiểu Bắc, tính tình của ngươi không tốt lắm." Lơ đi vẻ mặt oán giận của ta N lần (N là số tự nhiên >1), cái tên lang băm lộ ra vẻ mặt tươi cười biến thái, đối với ta trên dưới ngoài đều “hành động”.

Trong khi ta bị bỏ vào bồn tắm có nước ấm, tâm tình của ta cũng đã thật sự không tốt rồi. Bởi vì toàn thân trên dưới bị chà đạp đều truyền đến nhiều trận đau đớn, đặc biệt có chút nơi dĩ nhiên còn có vết răng cắn vào da, càng không phải đề cập đến hậu đình chịu đủ hành hạ kia rồi.

Ta một mực suy nghĩ, tên hỗn đản này cứ như vậy làm cho ta không cử động được dù 1 chút sức lực nhỏ mà ở trog chăn mê man liền một ngày một đêm, tám phần chính là đã tính toán kế hoạch kỹ lưỡng lắm, chờ ta sau khi thanh tỉnh, đem ta ép tại bồn tắm, mặc hắn đùa bỡn lần nữa.

Kết luận quả nhiên như thế này.

Hai tay bị trói tại rồng nước (phần vặn nước??) trên đầu, chân bị thương thì gác ở bên bờ bồn tắm, duy nhất có thể tự do hoạt động là chân trái nhưng cũng bị hắn chế trụ ở mắt cá chân.

Tới cuối cùng, cứ như vậy ở bộ dáng đó cho dù bị người ta xâm lược, đổi lại người nào bị như vậy thì cứ lăn qua lăn lại, tính tình cũng không tốt hơn được.

"Ta chính là rất cẩn thận mà giúp ngươi tẩy trừ thân thể a." Đúng vậy, ngươi như thế là đủ tỉ mỉ rồi, cũng đã bị ngươi sờ,còn sờ hết cũng không để yên.

"Nhìn bộ dáng ngươi hình như thiếu kiên nhẫn, ta sẽ nhanh chóng tắm sạch cho ngươi.” Cám ơn trời đất, hắn còn có tình người.

Hử! Ta đã sai rồi! “Ngươi làm gì thế hả?” Chân trái được đưa lên cao, nơi riêng tư vừa bị bại lộ vừa được tiếp xúc, hậu đình vết thương lại bị hắn di chuyển.

"Oa, đau quá! Đừng... Đừng chạm a!" Cảm giác được dị vật xâm nhập, ảnh hưởng đến vết thương càng đau đớn. Nhưng vẫn đang lưu lại trong cơ thể thứ bẩn thiểu (???), khiến hắn càng dễ dàng đưa ngón tay mình vào sâu hơn.

“Nói không chạm, như thế nào trong cơ thể ngươi dâm thủy lại tiết ra cơ chứ? Kỳ thật bản thân ta vốn là không ngại, chỉ sợ ngươi đến lúc đó chịu không được." Dứt lời, tay hắn bắt đầu uốn lượn, quấy phá.

Bất động hoàn hảo, hắn vừa động vào ta, ta đã có cảm giác không ổn rồi. Trong cơ thể dường như dấy lên ngọn lửa vô danh, trừ hậu đình đang bị thiêu cháy, ngay cả thân thể cũng bị cái nóng bắt đi

Cảm giác được một cỗ nhiệt lưu đi tới hạ thân, trái tim ta cũng sợ đến mức ngừng đập. Nơi nào trên cơ thể không một chút che chắn mà hiện ra cái kia của nam nhân ngay trước mắt, lớn như vậy mà biến hoá không ngừng trong ta thì có thể xem như xong.

Tất nhiên, ta híp mắt lại, ta cũng nhìn thấy được con ngươi kia của hắn cũng đã dấy lên nhiệt độ rồi. Ta hy vọng rằng chình mình không nên nhận ra, này đến tột cùng vốn là một loại dục vọng a.

"Tiểu Bắc, ngươi dụ dỗ ta sao?" Khuôn mặt tuấn tú của hắn chỉ cách mặt ta khoảng 1 cm, ngay cả khi nói một chữ cũng cảm nhận được hơi thở của người đó phà vào mặt mình, ta thật sự vô lực chống đỡ. Vậy là mạnh mẽ lắc đầu, hay là mạnh mẽ bắt đầu.

“Wow——“ Hử? Làm thế nào để rút hết nước đây? Oa~ còn dùng nước tẩy cho ta, xong hết rồi sao?

“Hễ chính mình gây tai họa, thì chính mình phải có trách nhiệm.” Oa! Không nên... Không nên cởi quần áo a... Ta muốn hắn giống như mới vừa rồi mặc quần áo giúp ta "tắm", cũng không muốn... Ô...

Nhưng là hắn cởi quần áo tốc độ cũng không chậm, rất nhanh liền trần như nhộng mà đứng ở trước mặt ta.

"Bây giờ, ngươi sẽ có trách nhiệm với ta!" Chịu trách nhiệm cái gì, uy nghi của hắn khi nói rõ ràng rất lớn.

"Xin ngươi, không nên..." Ta như cá nằm trên thớt. Dưới loại tình huống này, đặt "cầu xin cho cuộc sống của mình" lên đầu tiên, ta biết mà.

Nhưng mà…"Cầu ta cũng không có tác dụng. Hơn nữa, ngươi phải hiểu được, ngươi chỉ cần nói ‘muốn’, cũng chỉ có thể ‘muốn’."

"A——" không chút do dự, hắn đã xâm nhập vào dục hang, nhanh chóng nhấc hai chân ta gác ở vai hắn. Hắn thúc mạnh người, xuyên qua cơ thể đã được bôi trơn, hắn thoáng cái đã đâm vào chỗ sâu nhất trong ta.

"Oa a! ... A... A... Đau quá.. Dừng, dừng lại... A..." Sức nặng cả cơ thể đều tựa vào một chỗ —— vai hắn. Thân thể bay lên không, ta chỉ có thể nắm chặt 2 tay đang bị trói ở vòi nước.

Hắn nắm chặt lấy tay ta, trước sau liền tạo ra một khoái cảm mạnh mẽ, cơ thể ta nóng rực cực đại do được hắn trừu sáp nhịp nhàng.

Ký ức đêm hôm kia đã được phục hồi. Thực sự khoái cảm của ta đang từ từ dâng lên, chậm rãi thay thế cho đau đớn, hô khóc cũng biến thành rên rỉ bao phủ khắp bệnh viện. Rất muốn nhịn xuống nhưng cũng phải kêu lên những tiếng rên thất vọng, nhưng lực bất tòng tâm (Lòng mong muốn của mình không được như ý.Ngựơc lại ,điều mình không muốn nó lại cứ xảy ra – Y!M Answer), thay vào đó, âm thanh lại làm càng làm dục vọng của hắn cao hơn.

“Bảo Bối, ngươi thực sự đáng yêu. Ta tuyệt đối sẽ không cho người khác chứng kiến bộ dạng ngươi bây giờ.”

Ta chưa từng bao giờ bị vuốt ve, kích thích như hiện giờ, hạ thân của ta đã bị khoái cảm chi phối lên tới đỉnh núi rồi. “A…” Sau khi bị hắn xâm nhập sâu và mãnh liệt như thế này, cuối cùng ta đã bắn ra chất lỏng màu trắng nóng hổi.

Vì hạ thân đang ở trên cao, trọc dịch cũng nghiêng theo mà chậm rãi chãy xuống, hình thành một bức tranh dâm mĩ.

Hắn rên lên một tiếng đau đớn, cơ thể lập tức phát hiện ra khác thường, lập tức cảm thấy nóng rực và thỏa mãn. Ý thức ta lại bắt đầu hỗn độn, nhưng hết thảy vẫn cảm giác được chuyện gì đang xảy ra.

Bây giờ ta mới hiểu ý tứ của câu hồi nãy hắn nói “Tất nhiên, có lẽ sẽ khiến cho ngươi càng bẩn... Nói không chừng..."

Nếu như thực sự mà nghiêm túc tắm rửa thì sẽ rất nhanh. Sau vài phút, hắn tắm rửa sạch sẽ cho cả ta và hắn, mặc xong quần áo, hắn bế ta lên giường.

Ta bây giờ mới thực sự cảm giác được mình là bệnh nhân. Thân thể mềm nhũn, tứ chi vộ lực, ngay cả khí lực để đẩy nam nhân hỗn đản kia cũng không có, mặc hắn đối với ta đang vừa hôn vừa liếm. Mới vừa mặc đồ bệnh nhân vào, mà bây giờ lại bị hắn cởi nút phần ngực ra.

Sau lớp áo lộ ra bộ ngực trắng nõn, hai hồng quả đáng thương đều bị hắn cắn đến phát tím rồi, hắn còn không chịu dừng lại.

Mẹ kiếp! Không nên sờ vào chỗ đó, ngươi tưởng ta cũng như người à, tinh lực tràn đầy! Ta, một lần nữa, ta sẽ giết ngươi!

“Bảo bối, ngươi xem, ngươi làm ta bị liên lụy nga.” Ta tuyệt đối vốn là quá từ bi mà (từ bi = hiền lành, ôn nhu), hắn từ từ rút tay ra khỏi quần lót ta “Cơm của ngươi còn chưa có ăn xong, ta đi giúp ngươi đổi lại đồ nóng.”

Rất nhanh, hắn đã trở về. Quần áo ta vẫn chưa cài nút vào mà nằm đó, bởi vì thực sự không có khí lực mà để tự động cài vào.

“Tốt! cơm nước xong, ngươi nên hảo hảo mà ngủ một giấc đi.” Hắn cài lại các nút trên quần áo ta, song lại thay cho ta cái chăn mỏng.

“Lần này hẳn là không biết làm thế nào để ăn đúng không?” Không cần ngươi nói, bản thân ta của không muốn đầu lưỡi lại bị ngươi cắn lần nữa. Ta nghe lời, ngoan ngoãn mà để cho hắn đút một miếng cháo vào miệng.

Đáng thương thay cho đầu lưỡi và miệng của ta, không biết bị hắn đùa bỡn bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng ta không chống lại được mệt mỏi mà thiếp đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện