(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 200: [TG8] Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (3)



👸🏻Chương 200🤴🏻


🌺🌺Tướng quân cao lãnh VS hoàng tử mỹ nhân (3)🌺🌺


Edit: Thuần An


Tiện thể đăng thì đăng cho hết Quyển 1 luôn, Quyển 2 chờ xem tình hình rồi đăng nhé!!!


Đọc xong chương này mình thấy kịch bản nó quen quen...


♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >


Mạch Cẩn Thư nhìn chính mình trong gương, sau đó hơi hơi mở miệng hỏi: "Tướng quân đi đâu?"


Cơ thể người đang quỳ trên mặt đất run rẩy một chút, nơm nớp lo sợ trả lời: "Thưa... Thưa chủ nhân, Tướng quân nàng mấy ngày nay đều... Đều ở Thiều Nhan lâu."


Thiều Nhan lâu là Đại hoa lâu đệ nhất Đế đô, hơn nữa Thẩm Triều cũng ở nơi đó.


Nghe được ám vệ trả lời, khuôn mặt Mạch Cẩn Thư trong nháy mắt liền vặn vẹo, nhưng mà rất nhanh liền khôi phục bộ dạng cao quý không thể xâm phạm, nhàn nhạt hỏi: "Vậy hiện tại ở đâu?"


Ám vệ cảm giác được áp bách của chủ nhân nhà mình càng lúc càng lớn, trong lòng càng sợ hãi: "Hiện tại hồi phủ."


Con ngươi Mạch Cẩn Thư xẹt qua một tia thần sắc phức tạp, cuối cùng nói: "Lui ra đi."


...


Khi Vô Dược bước vào sân của hắn, hắn đang dựa vào đình hóng gió đọc sách. Gió thổi động vạt áo của hắn, một ít hoa mai rơi xuống đậu lên trên người hắn, cực kỳ xinh đẹp. Nhưng hắn tựa hồ còn chưa nhận ra.


Trong thế giới nữ tôn này, tuy rằng kết cấu cơ thể so với những thế giới trước không khác nhau quá lớn, nhưng mà ở thế giới này nhu cầu ở phương diện nào đó của nữ nhân sẽ cao hơn so với nam nhân. Tư thế gì đó tựa hồ cũng không giống nhau, thể lực cũng tốt hơn so với nam nhân, thời điểm lần đầu tiên của nam nhân cũng đau không kém gì nữ nhân. Mấy ngày nay Vô Dược chỉ là đi học tập một chút, xem làm thế nào để hắn có thể dễ chịu hơn một chút.


Thời điểm Vô Dược đến bên cạnh hắn, hắn tựa hồ mới phát hiện. Vội vàng buông sách, đứng lên. Gương mặt cũng không biết là vì lạnh đỏ, hay là vì cái gì mà nhiễm một mạt đỏ ửng.


Vô Dược phủi bông tuyết trên quần áo của hắn đi, bất đắc dĩ mở miệng nói: "Chàng lại không nghe lời."


Mạch Cẩn Thư cúi đầu, sắc mặt có chút kinh hoảng, tựa hồ cho rằng chính mình lại chọc nàng tức giận.


Vô Dược bất đắc dĩ cực kỳ, hắn là đệ đệ ruột thịt của Nữ đế, từ nhỏ chính là được che chở trong lòng bàn tay lớn lên. Rõ ràng là nam nhân tôn quý nhất trong Phượng Hoa quốc, cũng không biết tính tình ta đây khiếp nhược này là từ đâu ra?


Tựa hồ trong nguyên kịch, hắn cũng không ốm yếu như vậy, tính tình cũng không khiếp đảm như vậy, chẳng lẽ lại bởi vì nàng đã đến nên thay đổi?


Đôi mắt Mạch Cẩn Thư nháy mắt phiếm hồng, hai tròng mắt đọng nước, nhược nhược nói: "Thê quân... Ta..."


Vô Dược nhẹ nhàng xoa nhẹ khuôn mặt nhu thuận của hắn, sau đó tận lực phóng mềm giọng khí: "Ta không trách ngươi, chớ hoảng sợ!"


Mạch Cẩn Thư khiếp nhược ngẩng đầu, ướt dầm dề đôi mắt mang theo một chút nghi hoặc.


Vô Dược bị như vậy hắn dụ hoặc tới rồi, đầu ngón tay thủ sẵn hắn cằm, nhẹ nhàng hôn lên.


"Ngô..." Mạch Cẩn Thư không nghĩ tới nàng sẽ đột nhiên làm như vậy. Chần chờ một hồi, sau đó vòng lên cổ cô, chậm rãi hôn trả nàng.


Qua hồi lâu lúc sau, nàng mới nhả ra, tay như cũ ôm hắn.


Mạch Cẩn Thư mồm to hút khí, vô lực dựa vào trong lòng ngực Vô Dược, gương mặt vốn dĩ đã ửng đỏ, tựa hồ càng đỏ. Môi đỏ bừng có chút hơi sưng, giống như vừa mới bị người khác tàn phá.


Mạch Cẩn Thư lần đầu tiên bị người hôn, có một chút không phản ứng kịp. Con ngươi mê luyến, bộ dạng còn đang mê mang.


Con ngươi Vô Dược ôn hòa xuống, ôn nhu đem hắn bế lên, chậm rãi ôm hắn trở về phòng.


Nàng nhẹ nhàng đặt hắn lên giường. Nàng ôn nhu như vậy cũng không khiến hắn vui sướng, ngược lại khiến hắn càng hoảng hốt.


Đời trước, thời điểm nàng đối với hắn ôn nhu như vậy. Là thời điểm đưa ra mong muốn nạp Thẩm Triều thành sườn phu. Nhưng mà, đời trước hắn cự tuyệt. Hắn không muốn cùng người khác chia sẻ nàng, thật sự thực không muốn.


Nhìn sắc mặt hắn chậm rãi tái nhợt, nàng lo lắng hỏi: "Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao? Ta đi mời thái y lại đây."


Nói xong đang tính toán muốn đứng dậy, Mạch Cẩn Thư nắm lấy quần áo nàng, lắc lắc đầu trả lời: "Thiếp thân không có việc gì, thê quân chớ lo lắng."


ĐỌC TIẾP PART 2 TẠI ĐÂY: https://truyenbathu.vn/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện