[Quyển 1] Nhân Vật Phản Diện Hôm Nay Cũng Thật Ngoan

Chương 33: Tiểu thanh mai, có chút mãnh (33)





Edit + Beta: soda chanh
【 ngươi, có thích Thích Hà không? 】 Sưu Thần Hào thật cẩn thận mà mở miệng hỏi Phồn Tinh.
Ngàn vạn lần đừng có mà thích nha!
Nếu cô mà dám sinh ra bất cứ ý tưởng nào không an phận đối với Chiến Thần đại nhân mà nói, nó là nhất định phải báo cáo lên trên.
Chiến Thần đại nhân là vạn năm có một a, không phải là thứ mà người bình thường có thể khinh nhờn!
"Thích?" Phồn Tinh đem móng vuốt đặt ở trên bụng, đặc biệt quy củ mà nằm yên. Thích Hà nói, mấy ngày nay phải ngủ thành thật, nếu không, nó sẽ.. tràn ra ngoài?
A, hình như là tràn ra bên cạnh?
Sưu Thần Hào vốn dĩ cho rằng, cô sẽ hỏi lại một câu, thích là gì?
Kết quả là lão đại lại phá lệ chém đinh chặt sắt mà trả lời: "Không thích."
Sưu Thần Hào: 【.. 】Chiến Thần đại nhân của ta đều đã vì ngươi mà làm đến cái nước này rồi, vậy mà ngươi còn không thích hắn?
Tâm tình của Sưu Thần Hào lúc bấy giờ chỉ có thể dùng hai từ "đậu má" mà hình dung.
Quả thực là quá phận!
Thích Hà tốt như vậy, cô vậy mà lại có thể không chút do dự mà nói không thích, còn có chút xíu lương tâm nào hay không? Cô bây giờ là muốn trời cao luôn hay sao?
Đầu Phồn Tinh có chút đau.
Trong đầu tựa như có một loại thanh âm đang cảnh cáo cô.
Phồn Tinh tự nhủ: "Không thể thích người khác, thích.. Sẽ chết.."
Ân, thích người khác, thì sẽ chết!
Ý thức trong đầu ngày càng rõ ràng, cuối cùng chỉ hình thành một câu như vậy.
Sưu Thần Hào không hiểu: 【.. 】
Có ý tứ gì?
Quên đi, nếu không nghĩ ra liền không thèm nghĩ nữa, dù sao nó cũng chỉ cần một câu trả lời là được rồi, đó chính là không thích.
Ngân Phồn Tinh không thích Chiến Thần đại nhân.
*
Sau khi kết thúc kỳ thi cuối kỳ cao trung, toàn ban liền tổ chức một lần tụ hội.
Dù sao thì sau khi kết thúc kỳ nghỉ hè cao trung (là khoảng lớp 11 ở VN), sáu tháng cuối năm chính là cao tam (lớp 12), là lần khảo thí cuối cùng quyết định vận mệnh cả đời người.
Vì thế nên vào cuối cao trung, mọi người chỉ muốn làn càn thêm một lần cuối cùng nữa, rồi sáu tháng cuối năm mới bắt đầu chuyên tâm mà học tập, ác chiến cho một năm.
Đầu tiên là ăn cơm khách sạn, sau đó là liên tục chiến đấu ở các chiến trường KTV*.
(*) Quán karaoke bên TQ
Lớp học hơn 60 người, phân đều ở năm cái ghế lô, nam sinh ba cái ghế lô, nữ sinh hai cái.
Lão đại chỉ ngồi ở trong góc, tròng mắt di chuyển nhanh như chớp, tò mò nhìn người khác hát ca như mạch bá*.
(*) nguyên văn là: 麦霸. Có thể hiểu theo hai nghĩa một là người hát karaoke rất hay và có thể hát nhiều bài hát, nhiều thể loại. Còn nghĩ thứ hai là một người chiếm micro không cho ai hát mặc dù hát không hay nhưng bài nào cũng đòi hát
Nghe nghe, cảm thấy cũng khá đẳng cấp, nên bắt đầu dựa vào bức tường phía sau lưng, bộ dáng nhỏ bé lười biếng mà nghe người ca hát. Cái tư thế kia, phảng phất như đang muốn nói, hát tiếp đê, đại gia còn đang muốn nghe nữa đây.
Cô ăn mặc một thân váy bồng loli, thời điểm dựa lưng vào phía sau, váy liền trượt lên trên.
Lộ ra đôi chân thon dài nhỏ nhắn trắng nõm, nhưng nhìn lên bên trên lại không thấy cái gì cả.
Nhưng cố tình chính là cái loại cảm giác bí ẩn này, làm người ta nhịn không được mà mơ màng.
Bên trong chỗ ghế lô của nam sinh.
Thích Hà ngồi cùng với đám hồ bằng cẩu hữu mà hắn kết giao được khi vừa mới vừa tiến cao trung - còn tương đối cà lơ phất phơ, ngồi cùng nhau.
Vốn dĩ mọi người đều không phải là cái loại tốt lành gì, kết quả là Thích Hà nửa đường lại vòng về con đường chính đạo, cho nên sau này cũng không liên lạc nhiều nữa. Hiện tại cứ như vậy mà tùy tiện kề vai sát cánh ngồi cùng một chỗ, Thích Hà thật đúng là cảm thấy có chút không thích ứng được.
Sau khi hát được mấy bài, mấy cái nam sinh trong ghế lô đều cảm thấy không thú vị.
Vì thế có người tặc lưỡi hề hề mà nói: "Ca hát không thì rất không thú vị, chi bằng, tao cho bọn mày xem mấy thứ này thú vị hơn nhiều, thế nào?"
Những người khác tức khắc liền hứng thú lên: "Cái gì thú vị cơ? Đừng có mẹ nó phanh lại trước cửa miệng như thế chứ!"
"Một khoảng thời gian trước, không phải tao mới thay đổi một đứa bạn gái mới sao?"
Thích Hà không biết vì cái gì mà trong lòng lại cảm giác có chút hâm mộ ghen tị hận. Nhìn xem người ta dùng từ này, mới thay đổi một đứa bạn gái, không phải là mới kết giao một đứa bạn gái.
Sách, tiểu ngốc tử Vân Phồn Tinh kia, thật sự là làm chậm trễ chuyện chung thân đại sự của hắn!
"Rất phóng khoáng! Rất nhiệt tình nha! Tao có quay lại một ít video, cho các ngươi nhìn xem. Đừng có chớp mắt nha, bảo quản là sẽ cho các ngươi mở rộng tầm mắt!" Người nọ vừa nói, vừa bắt đầu móc di động ra bên ngoài..
* * *
Thích Hà: A, nữ nhân, đều là đại móng heo
(tấu chương xong)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện