(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 616: Kịch bản của A Tể



Editor: Đào Tử

_________________________________

Bảy mối tội đầu chia làm kiêu ngạo, đố kỵ, phẫn nộ, lười biếng, tham lam, tham ăn và dâm dục.

Lúc trước hoàn thành bốn cái, hiện tại lại hoàn thành hai cái.

Nói cách khác, trước mắt chỉ còn một cái "Tham lam" chưa hoàn thành.

Người phạm tội "Tham lam" sẽ là ai?

Sáu tội lúc trước có dính dấp với sáu nhà trong bảy đại gia tộc, dựa theo quy luật này, phạm nhân cuối cùng là thuộc Tư gia?

Bùi Diệp thống kê tên tất cả phạm nhân.

Chứng OCD tái phát tác khiến cô nhìn "Chu Dương" trong đám kiểu gì cũng thấy khó chịu.

Năm tội nhân, Cố Vận, Dương Thiện, Túc Đạo, Viên Thành và Nghệ Ninh Ninh, toàn bộ đều là xuất thân từ gia tộc nào đó, người mang dòng máu gia tộc đó, mà Chu Dương phạm tội "Đố kỵ" lại chỉ là thuộc hạ của Lữ gia, phụ thuộc vào Lữ gia, mà không phải xuất thân Lữ gia.

Hoặc là Chu Dương có thân phận che giấu -- ví như ông ta là con riêng Lữ gia, chỉ là bên ngoài không biết.

Hoặc là phỏng đoán lúc trước của Bùi Diệp có vấn đề.

Cô mở ra bảng nhiệm vụ phó bản ra, phát hiện thanh nhiệm vụ có biến hóa.

【 Đại chiến! Anh hùng! Vợ yêu nữ đầu bếp ôm bầu bỏ chạy: Tướng quân mặt quỷ đừng đuổi theo! 】

【 Đội ngũ 3/3 】

Ghi chú một hàng chữ nhỏ: 【 'Hiệp sĩ thần bí' thấy việc nghĩa hăng hái làm gia nhập đội ngũ của người chơi A Cha 】

【 Độ hoàn thành 6/7 】

【 Chúc mừng người chơi A Cha hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt 'Đố kỵ' 】



...

...

【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt 'Tham ăn' 】

Bởi vì Bùi Diệp hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, hệ thống keo kiệt hẹp hòi rốt cuộc cho một manh mối mới.

【 Chúng sinh đều có tội ác, chỉ trông chờ vào tự cứu tự chuộc lỗi 】

Ánh mắt Bùi Diệp bồi hồi tại "Chúng sinh đều có tội ác", dường như đã hiểu.

Bảy mối tội đầu chỉ là tội ác nhân tính.

Nhưng chỉ cần là người, người nào mà không có những việc ác ấy?

Cho dù là đứa trẻ trắng như tờ giấy, đồ vật được chia không bằng những đứa trẻ khác, cũng sẽ vô sự tự thông học được cái gì gọi là "Đố kỵ", nhìn thấy có bánh kẹo bánh gatô lấy mãi không hết dùng mãi không cạn, cũng sẽ không thể cưỡng lại muốn ăn, có tính là "Tham ăn không tiết chế" không?

Đứa trẻ còn như thế, chớ nói chi là người lớn.

Lao động rất vất vả mà ngồi chơi rất sảng khoái, dựa vào hút máu người khác mà hưởng thụ sung túc thì càng sướng rồi, đây có tính là "Lười biếng" không?

Bao nhiêu người tự cho là chính nghĩa, không nhìn toàn cảnh đã dùng hành động bạo lực nói chuyện phán xét, thúc đẩy phẫn nộ sinh trưởng và phóng thích ác ý, đây có tính là "Phẫn nộ"?

...

Chúng sinh đều có tội ác, tất cả mọi người đều là phạm nhân.

Dựa theo nhắc nhở hệ thống trò chơi cho ra, Bùi Diệp hoài nghi mình đi ra ngoài bắt một đám phù hợp tiêu chuẩn "Tham lam" giết một vòng, có lẽ cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng. Chẳng qua nếu là vậy, cô và sáu phạm nhân trên nhiệm vụ có gì khác biệt đâu?

Còn nữa --

Sáu nhiệm vụ đều là độ hoàn thành hoàn mỹ nhất, mà Bùi Diệp tiến vào phó bản giết người cũng không ít, cũng toàn là hạng người tội ác tày trời, dựa theo tiêu chuẩn "Chúng sinh đều có tội ác", trong đó chưa hẳn không có những phạm nhân phù hợp tội danh hơn... Nhưng hệ thống lại không có động tĩnh, ngược lại là những người như Nghệ Ninh Ninh, Cố Vận chết mới nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ... Cái này khiến Bùi Diệp không thể không hoài nghi trò chơi lại có trá ngầm.

Thay vì nói Bùi Diệp tìm manh mối hoàn thành nhiệm vụ, chẳng bằng nói là dưới sự dẫn dắt của đầu mối nhiệm vụ tìm kiếm kịch bản ẩn giấu phía sau phó bản -- ví như "Bảy đại gia tộc", "Quân Tự do", "Bảy mối tội đầu", "Thiện ác", "Tín vật Tháp Đen", "Tháp Đen"...

Bùi Diệp đang muốn suy tư thêm, 【 Hệ thống ghi chép 】 nhắc nhở cô A Tể trở về.

Không, nói đúng ra là hai con A Tể một trước một sau đều trở về.

Một con A Tể hoang dại, một con A Tể nuôi nhà.

Hai con A Tể đều bọc băng cá nhân.

A Tể hoang dại dán ba cái, A Tể nuôi nhà dán hai cái.

【 A Tể trở về, nó có chút bận tâm 】

【 A Tể sợ hãi rụt rè, lo lắng bị cha nhìn thấy 】

【 A Tể phát hiện cha không ở nhà, nhẹ nhàng thở ra, quay đầu phàn nàn 】

A Tể nuôi nhà nói với A Tể hoang dại: "... % $%*&... Tất cả đều tại cậu..."




A Tể hoang dại phản bác: "Vì sao tại tớ?"

A Tể nuôi nhà nói: "Cậu ra tay trước!"

A Tể hoang dại nói: "Nhưng cậu đánh tớ nhiều hơn."

Nhắc đến việc này, A Tể hoang dại liền tức giận.

Vết thương dán băng của nó nhiều hơn một cái đó, chật vật hơn nhiều đấy chứ?

Nếu như bị cha mình thích thấy được, nó còn mặt mũi đâu?

Trên đầu A Tể nuôi nhà lại toát ra một câu.

"('⌒'メ)cậu yếu còn trách tớ?"

A Tể hoang dại lý không thẳng hơi cũng đầy: "... % $#... Nhưng cậu không cố ý khiêu khích tớ, tớ cũng sẽ không ra tay... & **%..."

A Tể nuôi nhà cũng lý không thẳng hơi cũng đủ: "... Tính tình cậu không tốt... & $*&... Vậy cậu muốn thế nào?"

A Tể hoang dại nói: "Cho tớ cha, tớ liền tha thứ cho cậu."

A Tể nuôi nhà ghét bỏ nói: "Có khuynh hướng bạo lực còn nghèo rớt mồng tơi không xứng nuôi cha."

A Tể hoang dại nói: "Chẳng lẽ tam quan bất chính như cậu thì xứng? Cậu xấu... Trứng thối... Cậu sẽ dạy hư cha..."

A Tể nuôi nhà khinh thường tranh luận với A Tể hoang dại, nó đến tủ lạnh phòng bếp lấy một hộp trứng, đây là cha mua, rồi lấy một con cua hoàng đế đầy thịt, đây cũng là cha mua cho nó, mười cân thịt heo ba cân thịt bò, tất cả đều là cha mua cho nó...

Nhìn đi, cả tủ lạnh đều là cha mua cho nó.

A Tể hoang dại lấy cái gì giành với nó?

Bùi Diệp không có lên tiếng quấy rầy, mà là say sưa vây xem bọn chúng vạch khuyết điểm lẫn nhau, chọc đao lẫn nhau.

Cho đến khi A Tể hoang dại nói một câu.

"Phi! Có bản lĩnh... *&% $ $... Cậu tháo lớp vỏ giả này xuống, đồ trứng muối!"

Căn cứ đối thoại có thể biết, A Tể hoang dại là vỏ trứng trắng thuần khiết, A Tể nuôi nhà là "Trứng muối" màu đen, nhưng A Tể nuôi nhà một mực ngụy trang thành trứng trắng với trứng hồng??? Mà A Tể nuôi nhà cũng không cam chịu yếu thế, vừa rán trứng vừa bình tĩnh phản kích...

"...'Trứng' tô điểm vì người yêu mình (Duyệt kỷ giả dung), con nít biết cái gì?"

Cuối cùng, A Tể nuôi nhà còn dương dương đắc ý nói một câu.

"Tớ đã gửi sơ yếu lý lịch mới đi, chỉ có Tể cần cù tài giỏi giống tớ mới được cha thích, cậu đừng có nhờn!"

A Tể hoang dại tức muốn nổ tung.

Công tác mới?

Công ty mới?



Cái này cmn là muốn chạy trốn à!

"Chuyện xảy ra khi nào?"

A Tể nuôi nhà nói: "Hôm sau ngày cậu tới nhà của tớ."

"Hèn hạ vô sỉ!"

A Tể nuôi nhà hừ một tiếng.

Nó sẽ mau chóng thoát khỏi tên bại hoại ngấp nghé cha nó thôi.

Nhưng Bùi Diệp cảm thấy A Tể nhà mình yên tâm hơi sớm.

Thừa dịp A Tể nuôi nhà tắm rửa, A Tể hoang dại lên lầu hai, vào phòng, từ một nơi lấy ra một phần sơ yếu lý lịch. Nhìn phần CV này của A Tể, A Tể hoang dại toát ra ký hiệu âm nhạc vui vẻ, ngồi trước bàn sách copy một phần CV, vào cùng một công ty.

Làm xong những chuyện này, A Tể hoang dại dương dương đắc ý đi.

Bùi Diệp đang do dự có nên nhắc nhở A Tể nhà mình chuyện này không, A Tể nuôi nhà trùm khăn tắm ra.

Nó từ cùng một vị trí lấy ra cùng một phần CV.

Trứng nhọn toát ra vài câu ý tứ sâu xa.

【 Hừ ╭(╯^╰)╮ 】

【 Ngây thơ, quả nhiên bị lừa rồi... 】

【 Chúng ta vốn là vịt cùng một quả trứng... 】

【 Cha là của tớ, cậu cũng là của tớ... 】

_____________________

Hơi spoil không thích xin đừng lướt xuống mà nếu đăng chương sau rồi thì lướt thật nhanh qua giùm, dành cho mấy bạn từng đọc Nữ Đế và Thập Tam Nương nhé! Mà ai đọc bộ sau rồi cũng chẳng cần mình gợi chuyện làm gì >_


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện