(Quyển 4) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!

Chương 1179: - 1180: Vương phi bị đổi ký ức (55-56)



Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Edit: Beltious Soulia/Dã Linh

Beta: Minh Nguyệt

Chương 55 (1179):

Từ khi biết Đường Quả bị đổi vào hoàng cung, hầu như đêm nào Nghiêm Hoặc cũng lẻn vào nhìn cô ngủ. Ngay cả người bên cạnh cô cũng đổi hết thành người của chàng. 

Hệ thống sắp chịu không nổi rồi. Anh chàng này cũng thật tình, cứ thích nhìn ký chủ ngủ rồi lầu bà lầu bầu, chẳng làm cái gì cả. Ôi trời ạ, ngoan ngoãn lắm cơ!

Thấy ban ngày Thượng Quan Dực đối xử với Đường Quả thế nào, chàng kiếm thêm không ít rắc rối đến cho Thượng Quan Dực. Chính vì thế mà thể xác và tinh thần hắn rất mệt mỏi, ngày nào cũng đến nghe Đường Quả đánh đàn. Đường Quả còn an ủi hắn khiến Nghiêm Hoặc nổi trận lôi đình.


Thằng chó này không đáng để nàng đối xử tốt như thế!

Tức chết mất thôi!!

Nhưng nghĩ đến việc nàng tự cho rằng bản thân là Đường Giảo, chàng lập tức đi tìm kẻ thay đổi ký ức của hai chị em. Đường Quả nghĩ mình là Đường Giảo rồi, chàng không tiện ra mặt làm gì cả, chỉ có thể bảo vệ trong âm thầm. Nếu như đột ngột xuất hiện trong cung của nàng, khéo còn bị mắng chửi là sở khanh, vậy thì không thể có ấn tượng tốt với nàng.

Chàng đành chờ đến khuya, lẳng lặng vào cung của nàng và bên cạnh nàng. Chỉ nhìn nàng ngủ say thôi cũng khiến chàng thỏa mãn.

Nhưng trong mắt thuộc hạ của chàng thì, họ cảm thấy chủ nhân của họ điên mất rồi, ngày nào cũng đi ngắm người ta ngủ.

Thượng Quan Dực không thể dứt được cơn nghiện với tiếng đàn của Đường Quả, cũng đã quen với mùi vị đồ ăn cô làm. Nghe được những lời an ủi của cô, tâm trạng hắn sẽ tốt lên. Dần dà, một vài bộ quần áo, túi thơm, giày tất của hắn là Đường Quả tự tay làm. Thậm chí cô còn làm cho hắn một cái gối.


“Gì đây?” Hắn tò mò hỏi, “Hình như là gối đúng không?”

“Vâng. Thϊếp biết Hoàng thượng dạo này bận rộn, buổi tối ngủ không ngon nên may cho Hoàng thượng một cái gối chứa thảo dược. Hoàng thượng đêm nay ngủ bằng gối này thử xem, nhất định sẽ ngủ rất ngon, hôm sau tinh thần cũng sẽ tốt.”

Nói xong, cô còn lấy ra rất nhiều gói thuốc đã được khâu lại, “Cứ thay thuốc thường xuyên, Hoàng thượng sẽ không cần phải ưu sầu vì không ngủ được khiến long thể bị ảnh hưởng nữa.”

Thượng Quan Dực không từ chối. Hắn nhận ra, những món đồ Đường Quả chuẩn bị đều rất tỉ mỉ. Ngoại trừ chuyện Đường Quả không phải Đường Giảo ra thì Đường Quả rất tốt.

Hắn không nhận ra rằng, hắn không hề nghi ngờ Đường Quả chút nào. Hắn tin rằng, gối có thảo dược của cô chắc chắn sẽ có công dụng thần kỳ.


Hệ thống: Đúng là thần kỳ thật, toàn thảo dược tốt với cơ thể không đó. Cơ mà có một số người không dùng được đâu, dùng sẽ giảm thọ.

Đêm ấy, Thượng Quan Dực sử dụng gối thảo dược, quả nhiên ngủ rất ngon. Sáng hôm sau cũng không cảm thấy mệt mỏi mà còn tràn đầy sức sống. 

Hắn lập tức sai người đi cất chỗ thuốc còn lại. Nhìn chiếc gối được thêu thùa đẹp đẽ, hắn cười trong vô thức, “Tâm tư rất tinh tế, đáng tiếc.”

Đúng, đáng tiếc. Đáng tiếc nàng ta không phải Đường Giảo.

Nếu nàng ta là Đường Giảo, vậy thì hoàn mỹ.

Nghĩ đến Đường Giảo, tâm trạng của Thượng Quan Dực lại rơi xuống.

Nhưng hắn vẫn không thay đổi thói quen bãi triều xong thì đến điện Giảo Linh nghe Đường Quả đàn và ăn đồ ăn cô làm.

Nghiêm Hoặc nhìn thấy tất cả, nghiến răng nghiến lợi vì tức. Hời cho tên kia rồi! Nàng tốt như thế, ấy mà hắn dám vừa thoải mái hưởng thụ vừa ghét bỏ nàng hả?
=====

Chương 56 (1180):

Đáng giận, thật đáng giận!

Nếu là chàng, chàng nhất định sẽ thương nàng, không muốn ngày nào nàng cũng phải đánh đàn với nấu ăn đâu. Chàng nhất định sẽ nâng nàng như nâng trứng, hứng nàng như hứng hoa, sao có thể để nàng vất vả chứ!

Thượng Quan Dực chó má!

Thuộc hạ của Nghiêm Hoặc quay ra nhìn nhau. Chủ nhân tự dưng chửi người ta là chó, đáng sợ quá.

Đêm về, Đường Quả đi ngủ.

Nghiêm Hoặc u ám đứng bên mép giường cô, biểu cảm vô cùng tủi thân, “Nàng đối xử tốt với thằng tồi kia như thế, có phải mắt mù rồi không?”

Hệ thống: Ơ không diễn nữa hả?

Đường Quả: “...”

“Ta đã phái người đi tìm đạo nhân Dương, tìm được sẽ bắt ông ta đổi lại ký ức cho chị em nhà nàng. Ta sẽ nói chân tướng cho nàng để nàng hiểu Thượng Quan Dực và Thượng Quan Cảnh là người thế nào, chắc nàng sẽ không còn hy vọng gì nữa đâu nhỉ?”
Hệ thống: Anh trai cứ yên tâm đi. Ký chủ đại đại không thèm hai tên kia đâu. Anh cứ ngoan ngoãn nghe lời, ký chủ xong việc rồi thì muốn thế nào cũng được.

Thời gian cứ thế trôi mau, chẳng mấy chốc đã đến đại tiệc giao lưu giữa các quốc gia. Trước đó vài hôm, người của các nước đều đã đến hết.

Đại tiệc được tổ chức trước sinh nhật Thượng Quan Dực một ngày. Ngày ấy, người từ các nơi đổ về, vào trong cung. Một số nước lớn thì phái sứ thần đến, còn lại thì là một số quân chủ tò mò về Nam Thục nên tự đến.

Các quốc gia trung đẳng và các nước nhỏ thì là quốc chủ đến. Để tỏ lòng thành ý, các quốc chủ đều mang theo những gì quý nhất của nước mình đi cùng.

Nghe nói Nam Thục có nhiều sản vật đa dạng, lương thực và rau củ cũng nhiều, bọn họ tính mang đồ đi đổi hạt giống. Có một số nước còn mang theo cả mỹ nhân để hiến cho Thượng Quan Dực, biết đâu hắn vui vẻ thì sẽ cho bọn họ nhiều đồ quý hơn. Nếu không hiến được, bọn họ cũng có thể đưa cho các triều thần để đổi những vật phẩm mình cần. 
Tóm lại, dù với mục đích gì thì đại tiệc giao lưu lần này cũng có thể gọi là đại tiệc trao đổi.

Thượng Quan Cảnh không có ý định đưa Đường Giảo tiến cung nên đã viện đủ mọi lý do. Hắn nói, Thượng Quan Dực dạo này không ổn, cứ nghĩ cô là Giảo phi nên cô không tiến cung cho an toàn.

Đường Giảo đương nhiên là đồng ý. Vốn dĩ cô cũng muốn đi, nhưng trước đó cô đã nhận được tin tức của Đường Quả rồi. Đường Quả muốn cô chờ đợi thì cô cứ việc chờ thôi. Cô cũng biết, nếu cô đi, Thượng Quan Dực sẽ không đưa Đường Quả đi trước mặt cô.

Đại tiệc đã bắt đầu, hệ thống không nhịn được, hỏi Đường Quả, [Ký chủ, cô làm nhiều thứ như thế, Thượng Quan Dực vẫn tiễn cô đi thật hả?]

“Mi phải tin vào cốt truyện chứ. Có một số người rất đê tiện, thích nhất là làm chuyện lừa mình dối người.”
Hệ thống: [Chẳng lẽ không có ai biết quay đầu là bờ sao?]

“Có chứ. Ta nhớ là có một cô gái ở thế giới nào đó.”

[Không có đàn ông hả?]

“Đàn ông con trai thường để ý mặt mũi, không đến phút cuối thì không nhận ra được tâm ý của mình đâu. Bây giờ mà thừa nhận thì khác gì tự vả?”

[Vậy chờ thôi.]

Phi tần hậu cung không có tư cách tham gia đại tiệc, ngoại trừ Hoàng hậu. Nhưng mà Thượng Quan Dực vẫn chưa lập hậu nên không có ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện