Rơi Vào Tay Ác Nam

Chương 21



“Thật sự, ta nghĩ không ai nguyện ý lấy một nữ nhân bị mù làm thê tử, Chu gia nhất định sẽ giải trừ hôn ước, còn chàng……”

“Tất cả những người đó đã rời khỏi!” Hắn rõ ràng cắt đứt lời của nàng, không vui nhìn nàng,“Ta nghĩ hôn sự hai nhà đã không cò, đối với tên Chu Triết Nho kia ta không giống nha, bởi vì nàng vẫn người ta yêu nhất, cho dù nàng bị mù cũng sẽ không ảnh hưởng đến cảm tình của ta đối với nàng!”

Thật ra hồi nãy phụ tử nhà họ Chu đàm luận với Hạ Vương gia, nội công hắn thâm hậu cho nên nghe được tất cả, nhưng sợ ảnh hưởng đến Vũ Lâm, cho nên hắn mới không có nói cho nàng nghe.

“Ngạn Quân, chàng làm sao không khổ nha? Bên cạnh chàng có nhiều mỹ nhân như vậy.”

“Đều bị ta đuổi đi.” Hắn phút chốc mở miệng,“A có thể đám hoa khôi kia lén cho nàng ăn cái gì cho nên đột nhiên bị mù ?”

“Chuyện này — ta không biết, nhưng ta và các nàng đã lâu không gặp, tại sao vào lúc này mới mù?”

“Có lẽ là thuốc cần mấy ngày mới phát ra.”

“Phải không?” UyểnLlăng đứng ở một bên hầu hạ đột nhiên ngắt lời nói,“Nếu là như thế này, em đây thật cảm thấy được vấn đề là do chén trà Tào phu nhân đưa đến cho tiểu thư!”

“Trà?” Hắn khó hiểu đem mắt dời về phía nha hoàn.

Nàng dùng sức gật đầu thật mạnh,“Em bảo là tiểu thư không cần uống, còn nhắc nhở nàng trong trà không chừng có hạ độc, bởi vì chính nàng mua tiểu thư nhà ta từ kỹ viện về, bức tiểu thư làm nữ tử chôn cùng,người nhẫn tâm như vậy làm sao có thể đột nhiên trở nên hiền lành, còn nói cái gì bồi tội? Nói nửa là, khi đó căn bản còn chưa có chứng thật thân phận chúng ta, nàng tại sao có thể đột nhiên biến thành người tốt?”

Hạ Ngạn Quân nhíu lại mày rậm, việc này đúng là kỳ quái.

“Có thể sao? Ta và nàng không thù không oán.” Vẻ mặt Hạ Vũ Lâm có chút hoang mang.

“Có lẽ đi là Tào tri phủ bỏ tiền mướn sát thủ muốn giết nàng, mà Giản Nhữ và Tào tri phủ hai người có quan hệ mờ ám, nếu là Tào tri phủ bày mưu đặt kế……” Hạ Ngạn Quân càng nghĩ càng có thể.

“Những hắc y nhân lần trước là do Tào tri phủ mướn? Nhưng vì sao nha? Ta và hắn không oán không cừu.”

Hắn dịu dàng đùa nghịch mái tóc mềm nhẹ của nàng,“Việc này ta vẫn không nói với nàng, chính là sợ nàng sợ hãi, bất quá ta đã đã cảnh cáo hắn ,sẽ không có hắc y nhân xuất hiện .”

“Nhưng hắn vì sao vẫn muốn đẩy ta vào chỗ chết?” Nàng sợ hãi nuốt nước miếng.

“Tất cả là tội phong lưu của ta gây ra, ta và Tào gia đã sớm thủy hỏa bất dung, mà ta lại cứu nàng, hắn nuốt không được cục tức này,cho nên hắn nhất định muốn giết nàng đưa đến địa phủ để chăm sóc lão đệ của hắn,đồng thời làm giảm nhuệ khí của ta.”

Lấy tánh mạng của nàng để trút hết oán khí? Chuyện này thật đáng sợ nha!

“Thật ra nàng gặp chuyện không may, đáng nghi ngờ nhất chính là Tào tri phủ.” Hắn trầm ngâm trong chốc lát, quyết định nói,“Ta muốn quay về Nam Xương đi tìm hắn để hỏi chuyện, có lẽ thuận đường tìm mấy người hoa khôi bị ta đuổi đi, xem đến tột cùng là ai đang làm trò quỷ!”

“Chàng phải đi sao?” Lòng nàng chợt lạnh, hắn có thể sau khi quay về rồi quên nàng không?

Nhìn thấy trên mặt nàng có chút lo lắng, Hạ Ngạn Quân thâm tình nói:“Nàng quay về Kim Lăng dọc theo đường đi đều có người nhà của nàng làm bạn, nàng căn bản không cần lo lắng, mà ta nếu tra không ra cái gì, cũng sẽ ra roi thúc ngựa đuổi tới Kim Lăng đi cùng nàng, được không?”

“Thật sự?”

“Đương nhiên là thật !”

Nàng tin tưởng lời hắn nói là thật , nếu không khi thấy nàng mù hắn đã có thể đi.

“Tiểu thư, lão gia, phu nhân còn có Đại tiểu thư, đại thiếu gia toàn bộ đã tới .” Uyển Lăng nhìn thấy vài chủ tử đang đi về đây, vội vàng nói cho Hạ Vũ Lâm.

“Ack, nhanh buông ra.” Nàng xấu hổ muốn rời khỏi lòng ngực của Hạ Ngạn Quân.

“Không sao.”

“Không nha, buông.” Nàng ngượng ngùng lắc đầu.

Hắn nhe răng cười, mới vừa rồi hắn nghe được Hạ Vương gia nói với phụ tử Chu gia nói chuyện sẽ tổ chức hôn lễ cho hắn và Vũ Lâm, nhìn thấy vẻ mặt bọn họ vui vẻ như thế có lẽ bàn về việc này đây.

Hắn buông tay ra,để cho Hạ Vũ Lâm ngồi trong lòng hắn rời đi, nhưng làm người ta kinh ngạc chính là tay chân nàng lại vô lực trực tiếp ngã ngồi xuống trên mặt đất –

Hắn vội vàng đỡ nàng đứng lên, nhưng chân nàng dường như không có lực , hắn đành phải giữ vững nàng?

“Con đứng không được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha? Không, không muốn, con không muốn chết như vậy!” Nước mắt rơi như mưa Hạ Vũ Lâm phát ra tiếng thét như bệnh tâm thần, thế giới của nàng sẽ trở nên như thế nào? Lão thiên gia!

Vẻ mặt ngưng trọng Hạ Ngạn Quân đưa tay điểm huyệt ngủ của nàng, đem thân thể vô lực của nàng ôm vào trong ngực, nghiến răng nghiến lợi giận giữ nói:“Ta sẽ không bỏ qua người làm tổn thương nàng, ta hiện tại sẽ đi tìm bọn họ!”

Hắn Hạ Vũ Lâm ngủ mê man giao cho Hạ Thành Hữu, sau đó lập tức thi triển khinh công đi đến chuồng ngựa trong am, kỵ thượng cỡi một con khoái mã đi đến Nam Xương.

“Uyển lăng, Hạ thiếu gia chỉ bọn họ là ai?” Hạ Thừa Viễn đau đớn nhìn vó ngựa rời đi, khó hiểu vuốt râu hỏi nha hoàn.

“Hẳn là là Tào phu nhân, nàng là người xấu, đại người xấu!” Uyển lăng vừa khóc vừa nhìn Vũ Lâm tiểu thư bị đại thiếu gia ôm vào phòng,thầm nghĩ rằng tiểu thư,người phải đứng lên,đứng lên nha…..

Đầu tiên là mắt mù, tứ chi tê liệt, sau đó lại đến cái gì nửa nha?

Bọn họ hiện tại chỉ có thể mong đợi chổ Hạ Ngạn Quân có thu hoạch, bằng không Lâm Nhi đột phát tình hình tiếp theo, bọn họ cũng không dám tùy tiện đem mang nàng quay về Kim Lăng trị liệu……

Cầu lên giúp Lâm nhi nha!

※※※

Hạ Ngạn Quân không nghĩ không ngủ cưỡi kỵ mã đi hai ngày đường mới đến Nam Xương, miệng con ngựa kia cũng đã sùi bọt mép sống không được!

Khi đến canh ba, hắn một mình thừa dịp đêm tối lẻn vào phủ nha Nam Xương.

Thật cẩn thận đi vào phía sau sương phòng phủ nha, tiếng cười dâm đãng của Giản Nhữ theo gió đêm từ trong phòng bên phải truyền ra, hắn nhẹ giọng đến gần, thật cẩn thận đẩy cửa sổ ra nhìn –

Giản Nhữ và Tào Tông Lệ cùng nằm ở trên giường, hai người toàn thân trần trụi, xem ra mới vừa xong xuôi việc không lâu.

“Chàng nói xem Hạ Vũ Lâm kia có phải sắp chết hay không?” Giản Nhữ như bức tranh quyển chuyển ở trong ngực hắn.

Tào Tông Lệ liếc nhìn nàng một cái,“Tính tính thời gian còn một hay hai ngày nửa.”

“Đến lúc nàng đã chết,chàng đừng quên đáp ứng chuyện của ta nha”

“Chuyện gì?”

Nàng nhíu lại mày không vui nói:“Chàng không phải đồng ý lấy ta sao, biến ta thành phu nhân tri phủ.”

Hắn ngáp liên tục,“Để nói sau, chờ truyền đến tin tức Hạ Vũ Lâm chết, Tần Vương gia đem trăm vạn lượng hoàng kim tiền thưởng đến,đến lúc đó hẵn nói,ta muốn ngủ……”

“Tào Tông Lệ!” Hạ Ngạn Quân giận không thể át hét to lên.

Ở trong nháy mắt, một lưỡi dao sắc bén ngắn nhỏ cư nhiên đã đặt tại trên cổ Tào Tông Lệ, mà Giản Nhữ thì là hét lên một tiếng, sợ tới mức từ trên giường ngã xuống trên mặt đất.

“Ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Tào Tông Lệ bị dọa đến trắng mặt.

Hạ Ngạn Quân nổi trận lôi đình nhìn chằm chằm hắn,“Ít nói nhảm, ta chỉ muốn biết rằng ngươi đối với Vũ Lâm làm cái gì?”

“Ta, ta cái gì cũng không có làm!” Chết tiệt, hắn không có cảnh giác nên lọt vào tay hắn.

“Còn dám nói sạo, các ngươi vừa mới nói gì ta nghe một chữ cũng không lọt!” Hạ Ngạn Quân lạnh lùng nói,tay cầm lưỡi dao còn tăng thêm lực đạo, một đạo vết máu nhất thời xuất hiện ở trên cổ Tào Tông Lệ.

“Nhưng — ta là nghe mệnh lệnh ân sư làm việc, mặc kệ chuyện của ta!” Nhìn vẻ mặt hắn nổi giận, sinh mệnh nguy ngập Tào Tông Lệ sợ tới mức đem tất cả mọi chuyện,cả chuyện giải độc như thế nào cũng nói.

“Vậy thuốc giải đâu?” Hạ Ngạn Quân hung tợn trừng mắt nhìn hắn.

Hắn chỉ vào một ngăn tủ bên phải,“Ngăn thứ ba trong tủ quần áo, có một lọ bình sứ bạch ngọc, thì là phải.”

Hắn tức giận hừ một tiếng, đưa tay điểm vài huyệt đạo trên người Tào Tông Lệ, để hắn không thể động đậy, lúc này mới xoay người lấy bình bạch ngọc, lại thi triển khinh công đến chuồng ngựa nha dịch lấy một con tuấn mã khác,sau đó lao tới Hàng Châu…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện