Sắc Tình Võng Du
Chương 15: Loại hình nhiệm vụ (2)
- Đi rồi, giờ đến thời gian riêng của chúng ta.
Nghe lời nói của anh, Tiên Âm cũng mở miệng hưởng ứng, không quên vặn vẹo eo nhỏ:
- Dạ, cho em.
Từ lúc bà quản gia bước vào phòng, dù cô đang cực kì sung sướng nhưng vẫn không dám phát ra một âm thanh “lạ” nào cả vì sợ bị nghi ngờ. Giờ được giải phóng, cô không khỏi lớn giọng rên la, đồng thời cũng cả gan yêu cầu càng nhiều khoái cảm để giải thoát khỏi cảm giác bức bối này.
Anh không nói gì, nhưng phần thân dưới lại cố tình dùng sức. Hạ thân Tiên Âm đã sớm hóa thành một bãi lầy lội vì chịu kích thích lén lút từ nãy đến giờ. hoa huy*t nhỏ nhắn không ngừng phun ra nước, tưới lên nam căn thô to, sau mỗi cú va chạm thì lại có tiếng nước vang lên, vô cùng gợi dục.
Nhưng hình như vẫn chưa thõa mãn với biểu hiện của cô, anh bắt đầu sử dụng kĩ xảo, mỗi lần quy đầu chạm đến hoa tâm đều ác ý xoay chuyển vài cái, nhẹ nhàng ma sát bên trong, khiến thân thể nhỏ nhắn càng thêm vô lực, chỉ có thể tựa người vào bức tường phòng tắm, miệng không ngừng rên rỉ. Lối mòn chật hẹp càng lúc càng co rút, cắn lấy vật cứng rắn chặt chẽ không buông tha.
- Dạ, em không được.
Tiên Âm híp mắt lại, bàn tay nhỏ nhắn cũng nắm chặt, giọng nói càng thêm vài phần yêu kiều. Anh dùng toàn bộ sức lực đâm vào trong như muốn phá hỏng cô, khiến thân thể mẫn cảm không thể chịu nổi, bắt đầu run rẩy đạt đến cao trào.
Ám Dạ tận dư vị cao trào do hang động mềm mại mang lại, nhưng rồi bất động. Tiên Âm kinh ngạc, mặt phấn hồng vì kích thích quá lớn không khỏi kinh ngạc:
- Anh vẫn chưa ra mà?
Ám Dạ mở cửa phòng tắm ra, ôm cô ra khỏi, dương v*t vẫn ở yên trong tiểu hoa huy*t, thỉnh thoảng lại động đậy nhẹ nhàng theo nhịp chân, rồi nở nụ cười ôn hòa với cô:
- Nhiệm vụ này sẽ kết thúc khi anh ra.
Chưa đợi cô kịp hiểu hết hàm ý ẩn trong câu nói đó, anh đã đặt cô lên giường, rút phân thân ra, đồng thời lật người cô lại.
- Cục cưng, hôm nay anh sẽ chiếm đoạt em từ phía sau.
- A.
Từ phía sau, dương v*t bất ngờ đâm thẳng vào đến tận tử cung, khiến thân thể vừa trải qua cao trào của Tiên Âm không khỏi run rẩy. Tư thế này khiến anh có thể ở trong cơ thể cô càng lâu, đồng thời càng dễ dàng đi vào nơi sâu nhất. Chưa cho cô thời gian thích nghi, anh lần nữa chạy nước rút, mang đến cho cô vô tận khoái cảm.
- Em nói xem, em có thích anh làm em từ phía sau hay không?
Ám Dạ cúi đầu xuống, phả một hơi thở nam tính vào vành tai mẫn cảm của cô rồi hỏi.
Tiên Âm lúc này đã bị anh hung hăng đến nổi nửa mê nửa tỉnh. Trong đầu cô lúc này chỉ biết mình cần càng nhiều sung sướng hơn. Đôi mắt long lanh cũng trở nên mê ly, cô chủ động nhõng cao mông lên, hưởng ứng với người đang hung hăng ở phía sau. Nghe anh hỏi, cô cũng cất giọng nũng nịu:
- Tiểu Điềm thích nhất được.. ư.. được Ám Dạ làm từ phía sau.
Tiếng rên rỉ của cô đối với anh còn hiệu quả hơn cả xuân dược mạnh. Nhận được sự cổ vũ, tốc độ của anh càng lúc càng tăng cao. Nhìn thân thể trắng noãn đã bị mình in đầy ấn kí, phía dưới hoa huy*t hồng phấn không ngừng cắn nuốt lấy dương v*t thô to của mình, Ám Dạ càng cảm thấy thõa mãn hơn bất kì lúc nào.
Nơi kết hợp của hai người, dâm dịch đã sớm chảy ra đến nỗi làm ướt cả một mảnh ga giường màu hồng phấn. Cái giường vốn được làm bằng gỗ chắc chắn cũng liên tục vang lên những tiếng kẽo kẹt, hòa cùng tiếng rên rỉ của cô gái và tiếng thở dốc của chàng trai.
- A.. không được nửa, chậm, chậm lại.
Một loạt kích thích điên cuồng như sóng triều to lớn ập đến khiến Tiên Âm có chút ăn không tiêu. Cô bắt đầu cầu xin người trên thân chậm lại, nhưng Ám Dạ đang hưng phấn làm sao có thể ngừng lại. Anh không ngừng dùng lực đạo mạnh hơn như muốn nói với cô sự chối từ của bản thân.
Hai chân Tiên Âm vòng qua hông anh, bám chặt như người người không biết bơi bám lấy tấm gỗ. Gương mặt nhỏ nhắn càng lúc càng ửng đỏ, tiếng rên rỉ cũng càng thêm ngọt ngào, phía dưới cũng chủ động co bóp, thắt chặt lấy anh, làm anh thiếu chút nữa là xuất tinh.
Ám Dạ lật người cô trở lại, tiếp tục với tư thế truyền thống. Nam căn thô to không ngừng cắm vào hoa huy*t nhỏ nhắn, khiến cả hai dục tử dục tiên. Đoạn, anh bắt đầu thúc những cú sâu nhất, mỗi cú đều đâm thẳng vào tử cung, khiến cô lại tiếp tục run rẩy.
Một dòng điện xẹt ngang não cô, khiến đầu óc Tiên Âm dường như trống rỗng. Hạ thân cô phun ra dòng nước, tưới lấy quy đầu của Ám Dạ. Không hề có ý làm khó cô, anh khẽ cử động thêm vài cái, rồi đâm thẳng vào tử cung, phun nồng tinh vào trong đó, rồi mới cho lui binh.
Nhìn cô gái trên giường và những dấu vết hết sức xấu hổ do mình tạo ra, Ám Dạ nở nụ cười thỏa mãn. Tiên Âm thì liên tục thở gấp, toàn thân bủn rủn không còn chút sức lực thì không khỏi liếc mắt nhìn anh.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống quen thuộc cũng vang lên bên tai Tiên Âm:
[Hệ thống]: Hoàn thành nhiệm vụ, nhận được phần thưởng [Đầm xuyên thấu].
Nhìn vật phẩm trong túi đồ, Tiên Âm không khỏi sỉ vả hệ thống một phen. Hệ thống trò chơi tình thú có khác, luôn luôn cổ vũ người chơi làm việc xấu mà.
Bỗng nhiên, Ám Dạ vốn đang nở nụ cười ôn hòa nhìn cô thì nét mặt trở nên trầm trọng hẳn. Anh chỉ kịp buông lại một câu rồi vội vả offline:
- Tạm biệt bảo bối, hôm nay anh có việc đột xuất.
Nhìn người kia nhanh chóng rời đi, cô không khỏi có chút mất mác, rồi cũng rời game.
Như thường lệ, cô bước vào phòng tắm để thanh lý mọi dấu vết. Rồi cô đến trước gương, nhìn lại bộ dạng của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn treo lên một nụ cười bất đắc dĩ:
- Em nghĩ rằng mình là người đặc biệt với anh, cũng như anh là người đặc biệt với em. Nhưng dù sao thì chúng ta cũng chỉ gặp nhau trong thế giới ảo, làm sao quan trọng được bằng người thật, phải không?
Nghe lời nói của anh, Tiên Âm cũng mở miệng hưởng ứng, không quên vặn vẹo eo nhỏ:
- Dạ, cho em.
Từ lúc bà quản gia bước vào phòng, dù cô đang cực kì sung sướng nhưng vẫn không dám phát ra một âm thanh “lạ” nào cả vì sợ bị nghi ngờ. Giờ được giải phóng, cô không khỏi lớn giọng rên la, đồng thời cũng cả gan yêu cầu càng nhiều khoái cảm để giải thoát khỏi cảm giác bức bối này.
Anh không nói gì, nhưng phần thân dưới lại cố tình dùng sức. Hạ thân Tiên Âm đã sớm hóa thành một bãi lầy lội vì chịu kích thích lén lút từ nãy đến giờ. hoa huy*t nhỏ nhắn không ngừng phun ra nước, tưới lên nam căn thô to, sau mỗi cú va chạm thì lại có tiếng nước vang lên, vô cùng gợi dục.
Nhưng hình như vẫn chưa thõa mãn với biểu hiện của cô, anh bắt đầu sử dụng kĩ xảo, mỗi lần quy đầu chạm đến hoa tâm đều ác ý xoay chuyển vài cái, nhẹ nhàng ma sát bên trong, khiến thân thể nhỏ nhắn càng thêm vô lực, chỉ có thể tựa người vào bức tường phòng tắm, miệng không ngừng rên rỉ. Lối mòn chật hẹp càng lúc càng co rút, cắn lấy vật cứng rắn chặt chẽ không buông tha.
- Dạ, em không được.
Tiên Âm híp mắt lại, bàn tay nhỏ nhắn cũng nắm chặt, giọng nói càng thêm vài phần yêu kiều. Anh dùng toàn bộ sức lực đâm vào trong như muốn phá hỏng cô, khiến thân thể mẫn cảm không thể chịu nổi, bắt đầu run rẩy đạt đến cao trào.
Ám Dạ tận dư vị cao trào do hang động mềm mại mang lại, nhưng rồi bất động. Tiên Âm kinh ngạc, mặt phấn hồng vì kích thích quá lớn không khỏi kinh ngạc:
- Anh vẫn chưa ra mà?
Ám Dạ mở cửa phòng tắm ra, ôm cô ra khỏi, dương v*t vẫn ở yên trong tiểu hoa huy*t, thỉnh thoảng lại động đậy nhẹ nhàng theo nhịp chân, rồi nở nụ cười ôn hòa với cô:
- Nhiệm vụ này sẽ kết thúc khi anh ra.
Chưa đợi cô kịp hiểu hết hàm ý ẩn trong câu nói đó, anh đã đặt cô lên giường, rút phân thân ra, đồng thời lật người cô lại.
- Cục cưng, hôm nay anh sẽ chiếm đoạt em từ phía sau.
- A.
Từ phía sau, dương v*t bất ngờ đâm thẳng vào đến tận tử cung, khiến thân thể vừa trải qua cao trào của Tiên Âm không khỏi run rẩy. Tư thế này khiến anh có thể ở trong cơ thể cô càng lâu, đồng thời càng dễ dàng đi vào nơi sâu nhất. Chưa cho cô thời gian thích nghi, anh lần nữa chạy nước rút, mang đến cho cô vô tận khoái cảm.
- Em nói xem, em có thích anh làm em từ phía sau hay không?
Ám Dạ cúi đầu xuống, phả một hơi thở nam tính vào vành tai mẫn cảm của cô rồi hỏi.
Tiên Âm lúc này đã bị anh hung hăng đến nổi nửa mê nửa tỉnh. Trong đầu cô lúc này chỉ biết mình cần càng nhiều sung sướng hơn. Đôi mắt long lanh cũng trở nên mê ly, cô chủ động nhõng cao mông lên, hưởng ứng với người đang hung hăng ở phía sau. Nghe anh hỏi, cô cũng cất giọng nũng nịu:
- Tiểu Điềm thích nhất được.. ư.. được Ám Dạ làm từ phía sau.
Tiếng rên rỉ của cô đối với anh còn hiệu quả hơn cả xuân dược mạnh. Nhận được sự cổ vũ, tốc độ của anh càng lúc càng tăng cao. Nhìn thân thể trắng noãn đã bị mình in đầy ấn kí, phía dưới hoa huy*t hồng phấn không ngừng cắn nuốt lấy dương v*t thô to của mình, Ám Dạ càng cảm thấy thõa mãn hơn bất kì lúc nào.
Nơi kết hợp của hai người, dâm dịch đã sớm chảy ra đến nỗi làm ướt cả một mảnh ga giường màu hồng phấn. Cái giường vốn được làm bằng gỗ chắc chắn cũng liên tục vang lên những tiếng kẽo kẹt, hòa cùng tiếng rên rỉ của cô gái và tiếng thở dốc của chàng trai.
- A.. không được nửa, chậm, chậm lại.
Một loạt kích thích điên cuồng như sóng triều to lớn ập đến khiến Tiên Âm có chút ăn không tiêu. Cô bắt đầu cầu xin người trên thân chậm lại, nhưng Ám Dạ đang hưng phấn làm sao có thể ngừng lại. Anh không ngừng dùng lực đạo mạnh hơn như muốn nói với cô sự chối từ của bản thân.
Hai chân Tiên Âm vòng qua hông anh, bám chặt như người người không biết bơi bám lấy tấm gỗ. Gương mặt nhỏ nhắn càng lúc càng ửng đỏ, tiếng rên rỉ cũng càng thêm ngọt ngào, phía dưới cũng chủ động co bóp, thắt chặt lấy anh, làm anh thiếu chút nữa là xuất tinh.
Ám Dạ lật người cô trở lại, tiếp tục với tư thế truyền thống. Nam căn thô to không ngừng cắm vào hoa huy*t nhỏ nhắn, khiến cả hai dục tử dục tiên. Đoạn, anh bắt đầu thúc những cú sâu nhất, mỗi cú đều đâm thẳng vào tử cung, khiến cô lại tiếp tục run rẩy.
Một dòng điện xẹt ngang não cô, khiến đầu óc Tiên Âm dường như trống rỗng. Hạ thân cô phun ra dòng nước, tưới lấy quy đầu của Ám Dạ. Không hề có ý làm khó cô, anh khẽ cử động thêm vài cái, rồi đâm thẳng vào tử cung, phun nồng tinh vào trong đó, rồi mới cho lui binh.
Nhìn cô gái trên giường và những dấu vết hết sức xấu hổ do mình tạo ra, Ám Dạ nở nụ cười thỏa mãn. Tiên Âm thì liên tục thở gấp, toàn thân bủn rủn không còn chút sức lực thì không khỏi liếc mắt nhìn anh.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống quen thuộc cũng vang lên bên tai Tiên Âm:
[Hệ thống]: Hoàn thành nhiệm vụ, nhận được phần thưởng [Đầm xuyên thấu].
Nhìn vật phẩm trong túi đồ, Tiên Âm không khỏi sỉ vả hệ thống một phen. Hệ thống trò chơi tình thú có khác, luôn luôn cổ vũ người chơi làm việc xấu mà.
Bỗng nhiên, Ám Dạ vốn đang nở nụ cười ôn hòa nhìn cô thì nét mặt trở nên trầm trọng hẳn. Anh chỉ kịp buông lại một câu rồi vội vả offline:
- Tạm biệt bảo bối, hôm nay anh có việc đột xuất.
Nhìn người kia nhanh chóng rời đi, cô không khỏi có chút mất mác, rồi cũng rời game.
Như thường lệ, cô bước vào phòng tắm để thanh lý mọi dấu vết. Rồi cô đến trước gương, nhìn lại bộ dạng của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn treo lên một nụ cười bất đắc dĩ:
- Em nghĩ rằng mình là người đặc biệt với anh, cũng như anh là người đặc biệt với em. Nhưng dù sao thì chúng ta cũng chỉ gặp nhau trong thế giới ảo, làm sao quan trọng được bằng người thật, phải không?
Bình luận truyện