Chương 17: Chương 17
Một ngày tiếp theo cứ thế trôi qua, Huyết Ảnh không tìm được thêm thông tin bất thường về vụ hoả hoạn năm xưa.
Một ngày mới lại mới bắt đầu, hắn chăm chuốt bản thân mình trong gương, chọn ra một bộ đồ hợp với bản thân mình nhất, sao cho đối phương vừa gặp hắn đã cảm thấy rung động, tạo ấn tượng tốt cho lần đầu gặp mặt.
Sau khi chuẩn bị tâm thế thật kỹ càng, hắn lên chiếc xe cũ kỹ không biết Lucas mượn của ai, lái xe đến biệt thự nhà họ Bạch để tham gia kén rể.
Biệt thự nhà họ Bạch.
Hôm nay nhà họ Bạch đông vui và náo nhiệt hơn mọi khi.
Tất cả những cánh đàn ông, từ tên tai to mặt lớn trong tầng lớp thượng lưu, kể cả những người trong cơ quan, viên chức nhà nước, hay đang thất nghiệp đều đến đây tham dự ứng tuyển rể nhà họ Bạch.
Họ đến đây chỉ vì mục đích tận mắt nhìn thấy sự hưng thịnh của nhà họ Bạch, mặt khác cũng muốn lọt vào mắt xanh của Bạch lão gia, có Bạch gia chống lưng thì kinh tế của người kia lên như diều gặp gió.
Ở phía trên hiên nhà có một bàn tiệc lớn được dựng ra.
Trên đó chưa hề có những món đồ ăn sơn hào hảo vị nào, thay vào đó bày ra vài ly rượu vang rót đầy, một chồng cao tài liệu liên quan đến người ứng tuyển, và đại gia đình gồm ba thế hệ ngồi trên đó.
Họ thay phiên nhau kiểm tra thông tin người ứng tuyển, không ngừng đánh giá về thân phận để mà tìm ra một chàng rể tốt.
Bạch Long Đức gồm có ba người con trai.
Người con cả là Bạch Long Phàm, năm nay đã bốn mươi tám tuổi, có hai người con trai đều đã trưởng thành, mỗi người con đều thành lập một công ty cho riêng mình.
Bạch Long Sơn là con thứ hai, năm nay bốn mươi lăm tuổi, có một người con trai hiện đang làm trong tập đoàn Bạch Long Group.
Còn con trai thứ ba là Bạch Long Hiên, bốn mươi ba tuổi, có hai người con: một trai một gái, và cả hai còn là sinh viên.
Ở cách đó không xa, một người thiếu nữ xinh đẹp như hoa đang ngồi trên xích đu, mái tóc óng mượt buông xoã, trên tay ôm một cây đàn guitar, khuôn mặt không có cảm xúc, từng ngón tay thanh mảnh trắng nõn được cắt tỉa móng gọn gàng, gảy lên từng dây phím đàn.
Tạo ra một âm thanh rò rè khó nghe.
Thoạt nhìn là biết cô nàng này là bị ép lấy chồng.
Ở phía dưới sân, từng đoàn người chen chúc nhau, nhốn nháo, thấp thỏm kiễng chân lên nhìn vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của người con gái.
Số lượng đến ứng tuyển hơn bốn trăm người, đứng chật kín trong sân biệt thự cùng với những lời nói bàn tán xôn xảo của kẻ đến người đi, tạo ra một bầu không khí căng thẳng, nhốn nháo đến lạ thường.
"Vị tiểu thư này xinh gái quá!"
"Nghe nói là cháu gái út của Bạch gia đó!"
"Bạch gia đúng là có dàn nhan sắc cực đỉnh, gen di truyền cực tốt."
"Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy vị tiểu thư ôm cây đàn kia có nhan sắc đẹp không tì vết, hệt như một nàng tiên giáng trần vậy!"
"..."
"..."
"..."
Những chàng thanh niên ở gần đó không ngớt những lời bàn tán rôn rả, hết lời khen ngợi cho người con gái.
Ai ai cũng muốn bản thân mình có cửa, muốn được trở thành con rể nhà họ Bạch.
Ngay lúc này từ phía cổng biệt thự truyền đến tiếng động, còi của một chiếc xe nào đó vang lên.
Tiếng động ấy thu hút mọi ánh nhìn của tất cả người đều đổ dồn về một phía.
Cánh cửa từ từ được mở ra, ngay sau đó một chiếc xe Lamborghini màu đen xuất hiện, tiến thẳng vào bãi đất trống nơi có hơn trăm người đang tụ tập ở đó.
Bíp bíp! Bíp Bíp!
Tiếng còi xe lại một lần nữa vang lên, tất cả mọi người có mặt ở đó đều tự giác đứng gọn sang một bên, nhường chỗ cho chiếc xe sang trọng đậu ở đó.
Cánh cửa xe được mở ra, một bó hoa được làm từ những tờ tiền mệnh giá cao nhất xếp chồng chất lên nhau, tiếp đó một thân ảnh của người đàn ông xuất hiện.
Vô số ánh mắt khó chịu đổ dồn về một phía, mọi người có mặt ở đây đều nhìn vị khách vừa tới với một ánh nhìn kì thị.
Ở thành phố Bế Châu này không ai là không biết đến quý tử ăn chơi sang chảnh nhà họ Bạc, người vừa đến chính là con trai độc nhất vô nhị của người tỷ phú giàu có đứng thứ nhì trong nước.
Người đàn ông lái chiếc xe đắt tiền vừa đến tên là Bạc Nam Thành, nhan sắc cũng không tồi.
Trên người anh ta từ đầu đến cuối chân đều toát ra mùi tiền, mùi của sự giàu sang.
Bạc Nam Thành có dáng dấp cao ráo, người hơi béo, mái tóc chìa vôi, chiếc kính râm che đi nửa khuôn mặt, trên người mặc bộ vest màu xám lịch lãm được nhà thiết kế nổi tiếng bậc nhất đặc biệt thiết kế riêng, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi của hãng ER khá nổi tiếng trong thương hiệu thời trang.
Anh ta nhếch cười một cái, lấy tay gỡ chiếc kín râm xuống cài lên túi áo, ánh mắt hãnh diện lướt nhìn mọi người xung quanh một lượt, trong lòng chứa đầy hàm ý chế giễu.
"Đúng là đám sâu bọ không biết tự lựa sức mình, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao?"
Bình luận truyện